Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: Bóng ma lúc nửa đêm

Phần 2: Đại học có ma

Một điều kỳ lạ đã xảy ra gần đây tại Đại học Tùng Giang.

Gần đây nhiều sinh viên đồn đại rằng trong khuôn viên trường bị ma ám. Không những vậy, có một học sinh đã tận mắt chứng kiến trong khu rừng phía sau đại học lúc nửa đêm có một chiếc bóng màu trắng, toàn phân phát sáng, vừa đi vừa hát với giọng thê lương và lưu luyến khiến những học sinh nhìn thấy bóng trắng đó vô cùng kinh hãi. Chuyện này cũng nhanh chóng lan khắp trường.

Trường Đại học Tùng Giang tọa lạc ở vị trí đắc địa nhất trong thành phố. Sau này, vì muốn mở rộng khuôn viên nên trường đã dời địa điểm ra ngoại thành, mảnh đất ban đầu được bán lại cho một nhà đầu tư bất động sản có tiếng. Số tiền bán đất rất lớn, sau khi dùng chi trả cho việc mua đất ở ngoại ô, xây dựng trường, mua thêm trang thiết bị hỗ trợ giảng dạy thì vẫn còn dư một khoản rất lớn. Đây quả là một sự đầu tư có lời mà những nhà lãnh đạo ở trường vẫn luôn tự hào.

Tuy nhiên, mảnh đất mới mà trường chuyển đến lại là nơi rất hẻo lánh, phía sau lại có bãi đất hoang, kế bên là núi Móng Ngựa. Sở dĩ có cái tên đó bởi vì dãy núi đó có dáng như một cái móng ngựa. Hơn nữa nghe nói ở đấy còn còn thú dữ và rắn độc nên không một ai dám lui tới đó.

Vậy thì một cô gái một thân một mình xuất hiện ở trên sườn núi lúc nửa đêm cùng với những hành động kỳ lạ và tiếng hát bi thảm không phải là ma nữ thì là gì?

Mặc dù tin đồn rất nhanh đã lan ra khắp trong đám sinh viên nhưng có vẻ như những lãnh đạo nhà trường không mảy may quan tâm gì đến chuyện này. Tề Vệ Đông, Phó bí thư Đảng ủy, người phụ trách công tác sinh viên tại Đại học Tùng Giang đã thẳng thắn chia sẻ về vấn đề này ở hội nghị công tác sinh viên. Anh nói: "Tất cả chúng ta đều là những người theo chủ nghĩa duy vật, và tất nhiên, chúng ta cũng sẽ không tin vào những truyền thuyết phi lý như ma. Cái gọi là ma nữ trên núi Móng Ngựa có lẽ là một kẻ mất trí xuất hiện trong đêm khuya để giả thần giả quỷ làm ảnh hưởng xấu đến uy tín của trường. Các Phó trưởng khoa phụ trách công tác sinh viên ở mỗi phòng ban sẽ chú ý kiểm soát việc phát tán những tin đồn thất thiệt này. Cùng theo đó, hiện tại nhà trường đã xóa toàn bộ những tin tức về chuyện này trên diễn đàn của trường. Sinh viên nào tự ý tạo tin đồn thất thiệt khiến không khí trường bị ảnh hưởng sẽ bị kỷ luật lập tức. Hoàn toàn không có ngoại lệ."

Mặc dù đã được răn đe như vậy nhưng sự yên bình của Đại học Tùng Giang nhanh chóng bị xáo trộn bởi một sự cố.

Có thể nói những đêm hè là khoảng thời gian tuổi trẻ của sinh viên bừng bừng nhiệt huyết nhất. Diêu Khắc Cường, sinh viên khoa Khoa học Máy tính và Hà Hiểu Lý của khoa tiếng Trung hiện đang yêu nhau. Sau khi ra khỏi rạp phim cả hai đều không muốn quay lại ký túc xá nên đã cùng nhau đến một nơi vắng vẻ phía sau khuôn viên trường để tiếp tục tận hưởng sự yên tĩnh và ngọt ngào trong thế giới của hai người.

Cả hai đều đang ở độ tuổi đôi mươi, độ tuổi mà cả cơ thể và tinh thần đều chứa đầy sức sống nhất. Sau một hồi thì thầm trò chuyện, Diêu Khắc Cường cảm thấy máu trong người bắt đầu sôi lên, tựa như bản thân không còn kiềm chế được nữa. Hà Hiểu Lý hiểu ý thì thầm nói: "Ở đây không được đâu. Hay chúng ta lên núi đi, ở đó không có ai."

Diêu Khắc Cường nghe vậy liền ngập ngừng nói: "Trên núi có nguy hiểm quá không? Anh nghe nói ở đó có rắn, sói, và có cả ma nữa."

Hà Hiểu Lý liền nói với vẻ trêu chọc: "Đã muốn ăn trộm nhưng lại rụt rè sao? Anh là con trai có bị thấy cũng không sao. Nhưng em là con gái, lỡ bị người khác bắt gặp sao em sống được nữa."

Con trai lúc đang yêu đâu ai muốn bị bạn gái coi thường, Diêu Khắc Cường cũng nằm trong số đó. Không muốn bị người yêu nghĩ là kẻ nhát gan, hắn nói: "Đi thì đi, em còn không sợ thì anh sợ gì chứ."

Từ chân núi có thể thấy ánh trăng phủ bóng rừng rậm xuống mặt đất vặn vẹo giống như một con bò sát khổng lồ đang trườn trên mặt đất. Gió đêm thổi qua cành lá tạo nên những tiếng động xào xạc như có dã thú ẩn nấp trong bóng tối đang đợi con mồi đi tới để ăn tươi nuốt sống. Hoặc cũng giống như có một bóng ma đang thoắt ẩn thoắt hiện trong rừng.

Dương Khắc Cường thấy vậy liền giả bộ bình tĩnh, nói: "Dừng ở đây đi. Buổi tối đừng núi khó đi quá."

Hà Hiểu Lý nói: "Được rồi. Nơi này không có ma, cũng không sợ sẽ có người đi qua."

Trên trời một đám mây đen lơ lửng bay qua che khuất ánh trăng. Dường như vầng trăng cũng có chút thẹn thùng, không muốn nhìn thấy sự nhiệt tình nóng bỏng đang xảy ra ở dưới kia.

Đang lúc cao trào đột nhiên Diêu Khắc Cường đột nhiên cảm thấy bầu không khí xung quanh có chút kỳ lạ, vô tình ngẩng đầu lên liền thấy một ma nữ thân hình trắng toát, mái tóc dài đang bay bổng đang dịu dàng nhìn hắn rồi nở một nụ cười quỷ dị. Ánh trăng nhạt chiếu vào khiến cô ta phát ra ánh sáng yếu ớt. Thấy vậy Diêu Khắc Cường liền hét lên một tiếng rồi lăn ra bất tỉnh.

Mặc dù dũng khí của Hà Hiểu Lý lớn hơn Diêu Khắc Cường nhưng khi gặp trường hợp này cũng khiến cô cảm thấy hoảng sợ, liền vội vã mặc quần áo vào rồi cố gắng di chuyển thân hình đang bất động của Diêu Khắc Cường nhưng không được vì quá nặng. Sau một hồi nghĩ ngợi, mặc kệ tới hậu quả khi sự thật bị phơi bày, Hà Hiểu Lý liền lấy điện thoại di động ra gọi số khẩn cấp.

Ngày hôm sau, tin một cặp sinh viên gặp ma nữ trong lúc nồng cháy ở chân núi Móng Ngựa và người thanh niên sợ đến mức nhập viện lan truyền khắp trường. Thậm chí sinh viên các trường khác cũng lén lút đến hỏi thăm chuyện này. Tới đây tin tức núi Móng Ngựa bị ma ám hoàn toàn không còn có thể che đậy được nữa.

Diêu Khắc Cường đột nhiên bị hoảng sợ trong lúc đang tập trung dẫn đến tình trạng thần kinh bị căng quá mức. Theo lời bác sĩ sau khi tỉnh lại thì cần một tháng sau mới có thể trở lại bình thường.

Phó bí thư Đảng ủy Đại học Tùng Giang, Tề Vệ Đông rất tức giận vì biết rằng sau tai nạn này, thứ hạng của Đại học Tùng Giang trong đánh giá giáo dục tinh thần học đường cấp tỉnh sẽ bị ảnh hưởng. Anh ta vốn đã đề nghị đuổi học hai sinh viên đó nhưng bởi vì gia cảnh của Hà Hiểu Lý quá lớn, sau khi tính toán trước sau, Tề Vệ Đông nghĩ rằng tốt nhất vẫn không nên đụng vào. Hơn nữa, hiện giờ tâm trí của Diêu Khắc Cường đang không ổn định. Nếu bây giờ đuổi hai người này thì có thể sẽ nhận được sự phản ứng gay gắt từ sinh viên nên anh ta đành phải bỏ cuộc.

Trong khí đó, Hà Hiểu Lý vẫn chưa chấp nhận được chuyện đã xảy ra. Cô là người có cá tính và một khuôn mặt ưa nhìn, dĩ nhiên cũng không chịu được cảm bị bàn tán sau lưng. Hiện giờ cô đã trở thành người nổi tiếng toàn trường sau một trải nghiệm không mấy vinh quang khiến cô thầm than phiền về sự yếu đuối của Diêu Khắc Cường. Cô cẩn thận nhớ lại từng chi tiết của đêm xảy ra tai nạn thì cảm thấy dáng vẻ của ma nữ có chút khả nghi. Tuy rằng dáng vẻ rời đi có phần không bình thường nhưng dường như không nhanh lắm, cũng không trông giống như bóng ma đang đi như các câu chuyện được kể. Cô có cảm giác cái dáng đó giống người hơn.

Nhưng mà một người phụ nữ làm gì ở đó vào lúc nửa đêm? Cô ta không sợ sao? Đây là những câu hỏi Hà Hiểu Lý vẫn luôn thắc mắc trong lòng.

Đồng hương của Hà Hiểu Lý là Vương Mỹ Sắc, một sinh viên đã tốt nghiệp tại Đại học Tùng Giang, hiện đang sống tại ký túc xá sau đại học cũng đã nghe chuyện của Hà Hiểu Lý nên đã đến thăm cô vào giờ nghỉ trưa. Vương Mỹ Sắc nói một cách bí ẩn: "Ma nữ mà em gặp có thể không phải là ma thật. Có một người sống ở toà nhà của chị đi vệ sinh vào lúc nửa đêm đã từng gặp một cô gái đang bước đi lững thững, trên người mặc bộ đồ ngủ màu trắng, khuôn mặt vô hồn cùng với hai mắt trống rỗng như người chết. Trông rất đáng sợ."

Hà Hiểu Lý nghe vậy liền tập tức hỏi: "Thật vậy sao? Là ai đã nhìn thấy vậy?"

"Mọi người vừa không muốn cho người khác biết tên cô gái ấy, vừa không muốn nhắc đến đến cô gái giả làm ma. Tuy nhiên, cô ấy nói rằng cô ấy nghĩ người con gái mặc váy trắng đó là một sinh viên tốt nghiệp ngành tài chính quốc tế, tên là Lương Tư Tư."

Hà Hiểu Lý lập tức nắm lấy tay của Vương Mỹ Sắc nói: "Chị Vương, cảm ơn chị đã nói cho em biết điều này, chị có thể giúp em thêm một việc được không?"

"Em muốn tìm Lương Tư Tư sao?"

"Em không muốn gặp trực tiếp cô ta. Không phải cô ta thích giả ma hù doạ người khác sao? Chúng ta canh khoảng mấy đêm, đợi đến khi cô ấy lại ra ngoài giả làm ma, chúng ta sẽ vạch mặt ngay tại chỗ để khiến cho cô ta không thể ngấc mặt lên nhìn ai được nữa."

"Chị không thể làm chuyện này với em được. Chúng ta cùng ở chung một tòa nhà, nếu như một ngày nào đó chúng ta gặp lại nhau thì biết ăn nói như thế nào đây? Hơn nữa chỉ có hai đứa con gái lang thang vào lúc nửa đêm, chị thấy hơi sợ."

Hà Hiểu Lý liền nắm lấy tay Vương Mỹ Sắc và nói, "Chị Vương, chị không nghĩ là em đang cầu xin chị sao? Chị biết đấy, sau sự việc này em không thể tiếp tục đi học được, tất cả không phải là nhờ Lương Tư Tư sao. Nể tình đồng hương chị có thể giúp em lần này không? Sau này nếu bố mẹ chị cần giúp đỡ gì ở quê, chị chỉ cần nói một tiếng, em nhất định sẽ giúp nếu có thể giúp được. "

Những lời nói của Hà Hiểu Lý khiến Vương Mỹ Sắc bị dao động. Cô biết rằng ở chỗ họ, gia đình họ Hà rất quyền lực, lại thêm mối quan hệ thân thiết của hai bọn họ nữa. Nếu như Hà Hiểu Lý nhận sự giúp đỡ của cô bây giờ, trong tương lai nếu có chuyện gì xảy ra với gia đình, Vương Mỹ Sắc cũng không cần lo lắng tìm chỗ cầu cứu. Nghĩ vậy cô liền nói: "Công bằng mà nói thì em đúng là đã chịu thiệt thòi chỉ vì cô gái đó. Nể tình là đồng hương, chị sẽ giúp em lần này. Tuy nhiên nếu chỉ có con gái thì chị hơi sợ, hay để chị nhờ thêm bạn trai, dù sao có đàn ông cùng tham gia cũng đỡ sợ hơn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kinhdi