Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[fic]Trong sự yên tĩnh của màn đêm

[fic]Trong sự yên tĩnh của màn đêmTitle: Trong sự yên tĩnh của màn đêm

Author: [email protected]

Độ dài: Oneshot

Trans by kyuminsexup.wordpress.com

Pairing: Kyumin

Rating: NC-17

Warning: Min Seme? =o! Plus rushed Smut. EXTREMELY rushed smut. Beware.=S

Genre: Random smut I suppose xD

Disclaimer: Yes, I own all of Super Junior and am using them as sex slaves. -_- (No, I don't own them.)

Summary: Pianos, empty clubs, Kyuhyun, Sungmin, and sex.

Author's Note: Đây là lần đầu tiên tôi post nhừng thứ mình viết và tôi đã không viết một thời gian, làm ơn rộng rãi, vì tôi hơn kém đi rồi. Cám ơn Miu (yes Miu stfu it's awkward) vì đã cằn nhằn bắt tôi post . Hope you like it =D

link to fic: http://community.livejournal.com/kyu_min/23040.html

Kyuhyun im lặng chơi piano. Câu lạc bộ đông đúc đã vắng ngắt. Làn khói trắng vẫn còn phảng phất trong không trung tương phản với các bức tường sơn đen. Kyuhyun nhắm chặt mắt và dồn cả trái tim vào những phím đàn. Đắm chìm trong dòng nhạc, cậu không thể không cất giọng hát. Sâu lắng, tuyệt diệu, giọng ca vang khắp những bức tường trống rỗng. Cậu cô đơn.. Sự cô đơn dễ chịu ...Ít nhất là cậu cho rằng như vậy. Giờ Kyuhyun đã có được sự cô độc mình luôn mong ước .. Nhưng vì sao cậu lại cảm thấy trống trải đến thế?

Ánh sáng mờ ảo chỉ nhường chổ cho mỗi một luồng sáng chiếu tập trung vào người con trai cô độc. Bộ com-lê đen bóng lộn khẽ chạm vào cây đàn piano khi cậu đột ngột đổi hướng. Kẻ cô độc này vì trở nên quá say sưa trong âm nhạc của mình mà quên đi sự có mặt của những người trong phòng . Bỗng tiếng động của một chiếc ghế rít trên mặt sàn khô khốc vang khắp câu lạc bộ kéo ý thức của Kyuhyun trở lại .

Đột ngột, cậu dừng lại và nhìn về phía phát ra tiếng ồn. Một chàng trai mảnh khảnh và hơi nhỏ đứng dậy khỏi ghế và chậm chạp vỗ tay, bước về phía kẻ đã bị âm thầm quan sát. Kyuhyun cảm thấy đôi mắt mình mở to ra. "Ai đó đã theo dõi mình..?"cậu nghĩ thầm. Sự hoảng hốt bắt đầu xâm chiếm cơ thể cậu, cậu cảm thấy bị xúc phạm nhưng đồng thời lại bị mê hoặc khi người lạ mỉm cười với cậu. Kẻ lạ mặt từ từ tiến lại gần. Cậu lặng người đi vì sốc và cảm thấy thật bẽ bàng.Bước chân của kẻ ấy không hề dừng lại trước tia nhìn của chàng trai trẻ tuổi. Kyuhyun sớm cảm thấy một sự hiện diện đằng sau nhưng cậu vẫn còn quá choáng váng để làm bất cứ điều gì. Cậu muốn cử động, nhưng lại không biết làm thế nào để đi.

Không một lời báo trước, bắp tay anh vòng qua cổ cậu từ phía sau. Sự ấm áp đột ngột thật mới lạ với cậu. Thật chậm và cẩn trọng, người lạ mặt kéo hai cơ thể sát lại với nhau rồi ghé xuống tai người trẻ tuổi.

"Tôi cô đơn quá.." giọng nói thì thầm phả vào tai khiến cảm giác rùng mình chạy dọc sống lưng cậu .

Hơi thở nóng bỏng của của người con trai ấy thật khiến cậu phát điên lên được. "Anh là ai....?" Kyuhyun suýt rên lên khi người lạ cắn vào cổ mình. "Lee Sungmin..." đó là câu trả lời duy nhất trước khi người đó xoay mạnh Kyuhyun đối mặt với sự xâm nhập dễ chịu của anh ta, đôi môi hồng mỏng manh áp vào làn môi trong trắng chưa một lần bị ai chạm vào của cậu.

Kyuhyun ngạc nhiên trước việc ba từ đơn giản ấy được thì thầm vào tai mình một cách thoải mái như vậy, nhưng đó là tất cả những gì cậu cần. Cậu cho phép người ấy cởi chiếc áo jacket đen và nới lỏng cà vạt trước khi vứt nó xuống một nơi nào đó dưới sàn nhà. Dù chưa từng gặp con người này bao giờ nhưng cậu không hề chống sự khi hắn tụt quần rồi kéo quần lót cậu xuống. Cậu chỉ ngồi đó mà không biết phải làm gì. Sungmin ngước lên và chạm đúng ánh mắt của chàng trai trẻ trước khi quỳ xuống đưa cái đó vào trọn miệng mình.

"Không hẳn là một trò đùa nhỉ..?"Suy nghĩ ấy lướt qua mớ hỗn độn trong đầuKyuhyun.

Kyuhyun rên lên, rất khẽ, tiếng rên khàn đặc khiến Sungmin rùng mình khi cái lưỡi anh kích thích xung quanh cái ấy.

Tay Kyuhyun bàn tay Kyuhyun lần vào mái tóc đen nhánh của anh ta.Sungmin di miệng từ từ theo chiều dài của Kyuhyun. Sự lạnh lẽo triền miên sau đó là hơi ấm khiến cậu như điên lên và việc cái miệng ẩm ướt của Sungmin cứ di chuyển thật chậm càng làm cậu kháo khát . Cậu tự cảm thấy bất lực khi chỉ biết rên rỉ không ngừng.Sungmin kéo miệng ra khỏi cái đó của Kyuhyun làm cho cậu than vãn khi mất đi sự ấm áp. Chậm rãi, anh tìm đến đôi môi của Kyuhyun, hôn và mơn trớn khuôn miệng ấy bằng đôi môi của mình, tay thì vẫn còn đang xoa xoa cái đó vẫn còn rất dài và cứng.

Sungmin thích cái cách Kyuhyun oằn lên trước sự đụng chạm. Sungmin cũng thích cả những âm thanh trầm, đục và có phần cáu kỉnh nhưng vẫn khẩn thiết từ tiếng rên của Kyu. Anh thích cách anh điều khiển chàng trai trẻ mạnh mẽ kiềm chế nụ hôn. Sungmin dứt khỏi những nụ hôn và dừng việc massage cái đó và nhìn chằm chằm vào câu ấy,tìm kiếm đôi mắt đen khẩn khoản. Và cảm nhận đôi mắt của chính mình mờ đi vì ham muốn, anh không thể chịu nổi nữa. Mạnh mẽ và nhiệt tình, Sungmin thọc bàn tay vào mái tóc nâu đen của Kyuhyun làm nó rối tung lên, và tiếp tục hôn.

Bàn tay anh lại bắt đầu vuốt ve Kyuhyun vì cậu cố cong hông về phía trước để được nhiều hơn. Sungmin cười tự mãn trong khi hôn và di chuyển miệng xuống ngực Kyuhyun và bắt đầu liếm rồi cắn nhẹ lên da cậu. Mùi hương của cậu đầy mũi Sungmin và anh đánh mất nó trong 1 giây một tiếng rên khác rung lên từ cổ họng cậu khiến cậu quay lại thực tế . Anh biết là chàng trai đã gần.. Quá gần để anh trêu chọc câu ta thêm nữa nên anh quì xuống và bắt đầu mút cái ấy mộy cách đói khát. Kyuhyun rên lớn ra rất mạnh vào miệng anh. Sungmin nuốt tất cả theo phản xạ.

Năm phút sau Kyuhyun mặc lại đồ và người ấy mỉm cười với cậu trước khi Kyu ra khỏi phòng. Cậu ngồi bên trái cạnh cây đàn piano, thở hổn hển, mồ hôi lăn trên trán, mái tóc rối bù bởi sự giày vò của người ấy. Nhưng thực sự là cậu rất yêu cảm giác ấy.

Mỗi tối sau đó cậu đều muốn ngồi đó và chơi piano, và tối nào cậu cũng đều mỉm cười khi nhìn thấy gương mặt Sungmin lẫn trong đám đông. Cậu không còn muốn chơi bởi vì giờ cậu không còn, và cũng chưa từng cô đơn.

Cuối cùng cậu cũng kết thúc viêc tìm kiếm cảm giác huyền diệu gì đó của người chơi piano mà chuyển sang Sungmin.

=====================

Ah, kết thúc fic, có lẽ có một vài chỗ làm mọi người không hiểu nhỉ^^ Giờ tớ sẽ giải thích cho bằng hết *mà chưa hết thì bạn phải thắc mắc để tớ còn biết đường nói chứ* >O< (Of couse tớ ko phải người viết, chỉ trans thôi)

1. Về không gian. Trong CLB, cái này thì chắc các bạn biết rồi. Nhưng vấn đề là Kyumin đã... làm luôn trên sân khấu (theo ý hiểu của tớ). Đương nhiên là CLB này của Kyuhyun và lúc ấy, ko còn ai, ngoài Sungmin.

2. Về phần cuối của fic. Nó có nghĩa là Kyuhyun luôn muốn tìm cảm giác bay bổng khi chơi đàn, nhưng vẫn chưa đạt được. Và khi ... với SUngmin thì cậu nhận ra thứ mình tìm là Sungmin (thế mới có câu kết như trển). Và Kyu cũng hiểu là mình chưa bao giờ cô độc, bởi SUngmin từ lâu đã ngắm nhìn mình rồi.

Fic ngắn nên chắc thế là hết những gì khó hiểu nhờ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sumin