[FIC-TRANS] Everything But You
Cre: idol48vn
Title: Everything But You.
Author: LeNosferatu
Source: Tumblr.
Tình trạng: Complete.
Paring: Mayuki.
Rating: T (thực ra là M nhưng hứa sẽ giảm tránh or vứt cái chap đấy sang chỗ khác)
Chap 1
“Yukirin…Ngày mai mình đi xem phim đi!” Mayuyu nói trong khi rúc vào người bạn gái cô. Đội trưởng team B chỉ lắc đầu và tiếp tục bấm điện thoại. Bị làm lơ, Mayuyu buông cô ra.
“Tại sao? Vì buổi chụp ảnh ư?” Cô hỏi. Yukirin khẽ cắn môi và gật đầu. Mayuyu bĩu môi. “Nhưng chúng ta đã không hẹn hò hai tuần rồi!”
Yukirin mỉm cười với cô bé, “Chị xin lỗi, chúng ta sẽ hẹn hò khi chị rảnh, được không?” Mayuyu quay đầu đi giả vờ tức giận.
“Này, Thôi mà, chị hứa…” Yukirin áp sát khuôt mặt cô. Mayuyu đột nhiên quay đầu lại. Mặt Yukirin và mặt cô nàng Cyborg chỉ cách nhau vài inch. Nữ hoàng phản ứng ngay lập tức đỏ mặt. Mayuyu lại gần và bẽn lẽn trao cho cô một nụ hôn ngọt ngào trên môi. Mayuyu ôm lấy cái eo mảnh mai của Yukirin. Yukinrin nhắm mắt và thưởng thức hương vị trên môi Mayuyu. Mới đầu là một nụ hôn ngọt ngào và trong sáng, nhưng Mayuyu liếm môi cô gái đội trưởng team B và đòi hỏi nhiều hơn. Yukirin mở mắt và đẩy vai Mayuyu. Mayuyu chấm dứt nụ hôn “C-có chuyện gì vậy?”
Yukirin nghiêng đầu sang bên, “Um. Trễ rồi Mayuyu… và chị có buổi chụp hình ngày mai. Chúng ta đi ngủ thôi?” Cô đứng dậy và bước đi. Mayuyu có vẻ hơi sốc và trên khuôn mặt cô hiện lên vẻ thất vọng. “Được-được rồi”.
Ace của team B nhìn theo đội trưởng của mình biến mất trong phòng cô ấy, bỏ lại cô một mình ở phòng khách. Cô thở dài. Cô ấy đã nhẹ nhàng từ chối cô 3 lần từ khi họ chính thức trở thành một cặp. Từ chối sự thân mật giữa họ và luôn đưa ra lý do này nọ cho nó.
Mình đã làm gì sai? Tất cả những gì mình muốn là ở bên cạnh Yukirin. Hay chị ấy không muốn ở bên mình?
Cô ngần ngại suy nghĩ và quay đầu đi. Nước mắt bắt đầu dâng lên trong khóe mặt cô. Cô đứng dậy và nhẹ nhàng mở cửa phòng tránh đánh thức người con gái đang ngủ. Cô bước lại gần nhưng Yukirin đang nằm ngủ quay mặt vào tường nên Mayuyu chỉ có thể thấy lưng Yukirin.
“Yukirin…” Cô thì thầm và ngồi xuống ở cạnh giường. Muốn ôm lấy bờ vai người đẹp đang nằm ngủ nhưng cô không thể. Cô luôn ngủ với Yukirin. Nhưng tối nay cô cảm thấy thất vọng và hơi có chút tức giận với bạn gái mình. Vì vậy cô quay trở về phòng cô và ngủ một mình.
Trong khi đó ở phòng Yukirin…
Cô nàng thời tiết mở mắt ra. Cô không thế ngủ nếu thiếu Mayuyu. Cảm giác tội lỗi xuyên suốt người cô. Cô biết cô đã tránh bạn gái mình vài lần khi họ thân mật.
Mayuyu chắc chắn rất thất vọng vì mình. Nhưng em không cần biết điều đó Mayuyu...Yukirin buông một tiếng thở dài và cố gắng để ngủ tiếp.
==============================
Chap 2
Mayuyu nằm trên giường, lấy ngón tay vẽ vời trong không khí. Cô cứ nhìn lên trần nhà mãi trước khi buông tiếng thở dài. Cô nàng Cyborg kiểm tra điện thoại của mình lần thứ n, vẫn không có mail nào mới từ Yukirin. Cô có thử gọi vài lần nhưng toàn kết nối với hộp thư thoại. Cô liếc nhìn đồng hồ, đã trễ rồi, 1h am.
“Yukirin…” Cô lăn qua lăn lại trên giường, nhắc tên cô gái. Gần đây Yukirin tham dự quá nhiều buổi chụp hình và họp báo. Hôm nay cũng vậy, mail cuối cùng của cô ấy là lúc hơn 9h, nói rằng cô có một buổi chụp hình nên không thể về nhà sớm.
Yukirin… Em muốn ở bên chị bây giờ… Tại sao chị lại làm vậy với em? Buổi chụp hình khiến chị không thể về nhà vào giờ này ư. Baka Yukirin!
Ở một mình chán, Mayuyu lôi đống DVD anime cô mới mua ra xem. Cô đi về phía cửa khi cô nghe thấy tiếng cửa mở. Mayuyu không thể ngăn nụ cười nở trên khuôn mặt cô. Cô chạy tới và suýt nhảy lên người cô ấy nhưng cô dừng lại khi thấy tình trạng của bạn gái mình. Khuôn mặt của đội trưởng team B cứng đơ, không cảm xúc và bóng lưỡng. Tóc Yukirin rối bù, một số phủ xuống che mắt trái. Kẻ mắt của cô ấy lem luốc, làm tăng thêm sự khủng khiếp trên gương mặt nữ hoàng phản ứng. Mayuyu ngửi thấy mùi rượu từ hơi thở của cô ấy. Đó không phải dấu hiệu tốt.
“Yu…Yukirin? Nhìn chị… thật khủng khiếp.” Tay cô vuốt má Yukirin. Yukirin hơi chớp mắt, “Ma…yu..”. Cô cố gắng bước tới, dựa vào tường trong khi đầu cô đau như búa bổ”. Trong những giây cuối cùng cô còn ý thức, Yukirin cảm thấy trước mặt cô tối đen và tiếng hét của Mayuyu.
Xoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxo
“…Em xin lỗi, quản lý Yoshiko. Un. Vâng, chị ấy ngủ ngay đây. Un. Wakarimashita. Không, chị ấy ổn. Arigatou gozaimashita. Shitsureishimasu.”
Mayuyu gác máy. Thực tế là việc Yoshiko Ueno, quản lý của Yukirin vẫn còn thức vào giờ này khiến cô ngạc nhiên. Cô chỉ định để lại lời nhắn về việc Yukirin nghỉ phép ngày mai nhưng cuối cùng cô phải nói chuyện với ông ấy.
Mayuyu dìu cô bạn gái đang ngủ say của cô ấy. Khá khó khăn để cô mang Yukirin về phòng và thay quần áo cho cô ấy. Mayuyu đứng dậy định xuống bếp lấy nước nhưng một bàn tay lớn hơn đã giữ cô tay cô lại. Cô nàng Ace bị sốc.
“Yu…Yukirin? Em tưởng chị ng…wahh!”Cô không hoàn thành được từ cuối khi đội trưởng của cô kéo cô xuống, khiến cô ngã xuống giường. Nước mắt Yukirin khẽ rơi khi cô cố gắng nói gì đó với Mayuyu.
“Đừng bỏ chị lại, won’tjah?” Nhìn Yukirin với vẻ khó hiểu. Mayuyu chớp mắt vài cái, “Yukirin…Chị sa…”
“Chị không say! Đừng bỏ chị lại Mayuyu… Chị nhớ em…” Yukirin vòng tay ôm eo Mayuyu và vùi mặt vào đùi phải Mayuyu. Mayuyu không thể không vuốt nhẹ mái tóc của Yukirin.
Chị ấy say rồi. Mình đoán mình nên ở đây cho đến khi chị ấy ngủ thiếp đi.
“Vâng… Vâng… Em ở đây… Ngủ tiếp đi, được không?” Cô bình tĩnh nói
Mayuyu đột nhiên cảm thấy tay cô ấy chui vào lớp áo thun của cô. Vuốt ve bụng cô, Cô nàng Cyborg thở gấp.
“Yukirin! Chị đang làm…nyah! C-Chờ đã…!” Cô giật mình khi Yukirin đè cô xuống và dằn tay cô xuống. Yukirin đột nhiên nằm đè lên cô với vẻ thích thú trên khuôn mặt cô. Nữ hoàng phản ứng quá nhanh vì vậy Mayuyu không thể thoát khỏi chuyện đang xảy ra. Không nói lời nào, Yukirin kéo chiếc quần short Mayuyu xuống một cách không thương tiếc và ném nó đi khiến cô gái trẻ hơn chỉ còn mặc độc một chiếc áo thun và chiếc quần lót màu trắng.
“Yukirin…! Làm ơn dừng lại!” Tay cô cố chống lại Yukirin đang kéo chiếc áo sơ mi của cô lên. Mayuyu biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
“Ngh… Cởi nó ra ngay!” Yukirin càu nhàu. Tay Mayuyu quá nhỏ yếu để chống lại hành động của Yukirin cuối cùng cô ấy cũng lột được áo thun của cô ra. Gió lạnh thổi qua bụng cô.
Em…Em thực sự muốn nó. Em muốn chị hôn em. Em muốn chị ôm em. Em muốn chị chạm vào em… Nhưng không phải như thế này! Em muốn chị làm nó khi TỈNH TÁO! Mayuyu vật lộn với những suy nghĩ trong đầu mình và cô rùng mình khi Yukirin thổi nhẹ vào tai cô.
Đột nhiên tay Yukirin tiến đến ngực phải và nhẹ nhàng xoa bóp nó, khiến Mayuyu co giật.
“Yukirin…Ahnn…chúng ta không nên làm vậy-Mmmmph!” Yukirin khiến cô ấy im lặng bằng một nụ hôn. Nụ hôn mà cô nàng Captain luôn né tránh. Mayuyu cố gắng nói giữa nụ hôn.
“Hmmh…ki…mmph…Yuki…dừng lại…hhmh” Cô cầu xin.
Có vẻ như Yukirin không nghe khi cô vẫn tiếp tục tấn công. Cô nàng thời tiết xoay xở cởi được áo ngực của cô nàng Cyborg và quăng nó đâu đó trong phòng. Tay Mayuyu cố gắng che ngực mình. Yukirin càu nhàu và gỡ tay cô ra.
“Không cần phải che…” giọng cô khàn khàn gầm gừ. Yukirin cạ răng cô vào cái đỉnh nhạy cảm của cô bé, làm Mayuyu bật ra một tiếng thở gấp.
“Yukirin…chị sẽ để lại dấu mất! Hyahnn…” Mayuyu đỏ mặt khi lần đầu tiên Yukirin chạm vào cô theo cách này. Yukirin tiếp tục hôn và nút mọi nơi ở vai, cằm, cổ, xương quai xanh của Mayuyu, xuống đến ngực, mọi nơi cô đi qua đều để lại dấu.
Hài lòng với tiếng rên nhẹ nhàng và tiếng thở gấp của cô gái trẻ hơn, nó như một liều thuốc kích thích với Yukirin. Với tiếng rên nhẹ của cô, Cô nàng Captain trườn lên bắt lấy môi Mayuyu, đẩy lưỡi vào trong miệng Mayuyu trong khi tay vẫn vuốt ve ngực cô.
“Ah! Ah! Yuki…!” Mayuyu rên to hơn khi Yukirin ngậm lấy đỉnh ngực của cô, mút nó một cách thô bạo. Yukirin tiếp tục đi xuống, hôn như mưa trên bụng cô, đưa lưỡi vào trong rốn cô. Ngoáy và liếm xung quanh, những ngón tay của Mayuyu đan vào tóc cô.
Mayuyu cảm thấy toàn bộ cơ thể mình nóng bỏng. Không có gì, không ai có thể khiến cô như thế này trước đây, và cô biết sâu trong tim cô không ai ngoài cô ấy - Yukirin có thể làm cô cảm thấy như vậy.
“Ahhhh…” Mayuyu rên nhẹ khi cô cảm thấy bạn gái cô kéo nó ra khỏi người cô, pansu. Cô la lên khi phải cố găng đấu tranh với ham muốn của bản thân và cả sự tấn công mạnh mẽ của bạn gái cô; cảm thấy đùi mình bị ướt một mảnh. Cô hoàn toàn nằm trong tay Yukirin.
“Em có thể tiếp tục chống trả nhưng cơ thể em lại làm khác đi…” Yukirin trêu chọc Mayuyu với một nụ cười khiến mặt cô đỏ lên, “T-Tất nhiên! Ehhh… Ch-Chờ đã Yukirin… Không phải ở đó!”
Cảm nhận sự xâm nhập từ ngón tay giữa dài đầy ấm áp của Yukirin vào giữa đùi mình khiến cô la lớn.
“Aaahhhh…..Yukirinnh….! Đau…” Mayuyu không thể ngăn cơn đau đang lan dần ra bên trong nơi sâu kín của cô và nước mắt bắt đầu lăn trên má cô. Yukirin có vẻ buồn, “Chị xin lỗi,… Đây là lần đầu của em ư?” Cô trườn lên và hôn vào môi Mayuyu để an ủi.
Bây giờ ngón tay Yukirin đang di chuyển vào ra, ra vào, vào ra một cách mạnh mẽ và ổn định. Cô đẩy càng nhanh thì Mayuyu la càng to. Cơ thể cô cong lên quằn quại với ham muốn bên trong cô đang đốt cháy cô. Bên dưới của cô gái trẻ hơn không thể không cảm thấy đau đớn trong ham muốn khi Yukirin đưa vào thêm hai ngón và điều đó khiến rên lớn hơn nữa.
“Ahhhhh, Ahhh, Ah! Ah! Ah! AH! AH! AH! Ammmph!”
Khi ba ngón tay của Yukirin di chuyển một cách tàn nhẫn bên trong cô, Mayuyu xoay đầu mình từ bên này sang bên kia, nắm chặt gối, thậm chí cắn môi dưới của mình để ngăn những tiếng rên bật ra.
“Mmmph! Mmf! Hmmh!” Cô cảm thấy cơ thể mình sắp cháy vì sự thõa mãn, sự thõa mãn đầy mơ hồ. Hông của cô nhấp nhổm với chuyển động của Yukirin.
Không được… oh, oh, Không được… Yukirin, oh… Em không thể… Em nghĩ… Em chết mất…
“Y-Yu-Yukiii-rinhh…Em…không chịu nổi nữa…”
Tiếng hét phát ra từ cô nàng Cyborg khi cô đạt tới đỉnh, với tông giọng cao và rên rỉ. Nước mắt chảy ra từ đôi mắt nhắm chặt của cô, ngửa đầu ra, ngồi dậy khi cơ thể cô siết chặt lấy những ngón tay mảnh mai đang lấp đầy bên trong cô và khi Yukirin chầm chậm rút ra từ nơi riêng tư của cô nó dính đầy nước.
Yukirin nhìn vào mắt Mayuyu một lần nữa. Cả hai đều quá mệt mỏi vì những việc đã xảy ra. Yukirin cảm thấy đầu cô lại đau như búa bổ. Cô thì thầm, “Chị yêu em, Mayuyu…” trước khi ngủ gục trên bụng Mayuyu.
Chap 3
Mayuyu lầm bầm. Cô chớp mắt vài lần, liếc nhìn đồng hồ treo tường và nhận ra đã 8h sáng. Mayuyu dụi mắt mình và cố gắng ngồi dậy nhưng đột nhiên cô cảm thấy có gì đó nặng nặng trên bụng mình. Cô liếc mắt xuống.
Yukirin vẫn ngủ trong khi đầu gối trên bụng Mayuyu. Tóc xõa xuống che kín khuôn mặt cô. Mayuyu cảm thấy an tâm khi nhận thấy hơi thở ngắt quãng từ cô.
Lạy chúa. Yukirin ngủ như chết. Làm sao mà chị ấy có thể ngủ ở tư thế này.
Mayuyu ngồi dậy và di chuyển đầu Yukirin thật chậm, cố hết sức để cô không thức dậy từ giấc ngủ say. Sau khi đưa cô về tư thế ngủ đúng. Mayuyu co giật khi cô cảm thấy cơn đau chạy khắp cơ thể như một dòng điện. Đặc biệt là ở phần dưới của cô.
“Ahnnh…” Mayuyu rên rỉ vì cái hông của cô. Mayu thắc mắc phải chăng là do những hành động bất ngờ đêm qua. Nhờ vào sự không hề dịu dàng chút nào của Yukirin. Cô kéo cái chăn lên che cơ thể không một mảnh vải của mình. Cô bắt đầu suy nghĩ về điều đó.
Vài phút trôi qua Yukirin cuối cùng cũng mở mắt. Cô lấy lại tinh thần khi cảm nhận được sự bất thường của…phòng…cô? Cô chớp mắt vài lần. Nhớ lại điều cuối cùng cô đã làm. Điều cuối cùng cô còn nhớ là cô gặp Mayuyu ở cửa ra vào.
Làm thế nào mà giờ mình ở trong phòng? Hình ảnh của cô bạn gái lẫn lộn trong đầu cô. Cô nghe có tiếng sột soạt. Và quay về phía đó với vẻ mặt tràn đầy ngạc nhiên.
“Ma-Mayuyu??” Yukirin dụi mắt mình, không tin vào những gì cô đang thấy. “T…Tại sao em lại ở trong phòng chị… và… khỏa thân?” Yukirin há hốc mồm khi thấy Mayuyu đang khỏa thân run rẩy bên cạnh cô, không mặc gì ngoài một cái chăn che mình. Mayuyu hoàn toàn ngạc nhiên, má ửng đỏ. Mắt Yukirin quét khắp người Mayuyu và phát hiện điều kì lạ. Có một vài dấu đỏ giống vết cắn mút trên cơ thể Mayuyu. Một số vết bầm tím trên ngực và vai. Điều gì đó xuất hiện trong tâm trí Yukirin.
“Ma-Mayuyu… em không sao chứ?” Yukirin hỏi thật chậm. Lại gần Mayuyu và chạm vào một vết bầm tím. Mayuyu khẽ co giật.
Mình đã làm nó ư? Những dấu này? Những vết bầm tím này? Yukirin kìm nén những suy nghĩ tiêu cực trong đầu cô.
“Yukirin…” Mayuyu quay lại một chút và nhìn Yukirin sâu sắc. “Chị không nhớ chuyện gì xảy ra tối qua ư?” Mayuyu hỏi cố kìm nén nước mắt lúc này đang dâng lên trong mắt cô. Tay cô siết chặt cái chăn. Cô đã biết câu trả lời.
Yukirin há hốc mồm.
“Không nhớ một chút nào?” Mayuyu tấn công cô. Ánh mắt như đóng đinh cô.
“Chị…chị đã gây ra…những vết bầm…” Yukirin cuối cùng cũng trả lời. Mắt Mayuyu nhìn thẳng vào mắt Yukirin. “Em thấy sự do dự trong giọng nói của chị. Thực sự thì chị không nhớ gì cả.” Cô nói với giọng nói sắc bén. Mayuyu không thể ngăn những giọt nước mắt lăn dài trên má mình. Cô thực sự bối rối vì cảm xúc của mình.
Nhìn thấy Mayuyu khóc, Mắt Yukirin mở to vì hoảng sợ. Cô ôm Mayuyu thật chặt.
“Kashiwagi Yuki! Tại sao chị làm vậy với em! Tại sao? Black! BLack Yukirin!” Mayuyu nức nở trong khi nói, đánh vào vai và lưng nữ hoàng phản ứng. “Mayuyu…Chị-Chị xin…”
Yukirin không thể nói hết câu khi bạn gái cô vùng đẩy cô ra.
“Khi em muốn chị, chị tỏ ra lạnh lùng và né tránh em!! Tại sao? Khi chúng ta ngừng lại chị luôn đưa ra lời bào chữa!! Tại sao? Khi em cố gắng kéo chị vào cuộc, chị luôn tỏ ra bận bịu với chiếc điện thoại!! Tại sao? Tối qua…tối qua…chị…chị…và hic…hic…giờ thì chị không nhớ gì cả…hic…”
Cái chăn ướt đẫm nước mắt của Mayuyu khi cô liên tục khóc. Yukirin nuốt khan, sự tội lỗi hiện lên khuôn mặt cô “Mayuyu! Chị thực sự, thực sự xin lỗi. Không phải là chị không muốn em… chỉ là…” Cô cố gắng tìm từ để nói.
“Chỉ là gì?”
Mắt Yukirin nheo lại khi liếc về phía cánh tay Mayuyu. Rất nhiều vết bầm ở đó. Yukirin cảm thấy như trời đất sụp đổ quanh cô. Làm tổn thương Mayuyu là điều cuối cùng cô muốn làm. Thậm chí cô không muốn làm bất cứ điều gì giống như vậy. Yukirin rất yêu Mayuyu.
“Chị sẽ đi lấy thuốc.” Yukirin cố gắng đổi chủ đề. Chỉ trong một phần ngàn giây cô cảm thấy má mình rát rát. Mayuyu tát cô.
Tay Yukirin vô thức sờ lên đôi má đỏ của mình. Cô chớp mắt vài lần, choáng váng.
“Ở lại đây!”
Mắt Yukirin mở to.
“Đau không? Em xin lỗi…” Mayuyu bò lại gần Yukirin và áp bàn tay vào má Yukirin.
“Mayuyu…” Yukirin thở dài. Mayuyu ôm lấy cô bạn gái đang bối rối.
“Đau lắm phải không? Yukirin… Em chỉ muốn chị biết tâm hồn và thể xác em đã đau đớn như thế nào…và tất cả là vì chị. Em không biết mình đã làm gì sai để chị hành động như thế. Em không muốn chị ghét em… Nhưng chị phải nói cho em biết chuyện gì đang xảy ra, nếu không cả hai ta đều bị tổn thương…”
Yukirin bắt đầu khóc, cô ôm bạn gái mình thật chặt. Yukirin không bao giờ nghĩ là Mayuyu có thể khéo léo như vậy. Cô không có cách nào khác ngoài việc phải giải thích.
“Tối qua thực sự chị có một buổi chụp hình. Nó kết thúc lúc 9h. Chị đến quán bar. Chị đã uống rất nhiều rượu trong khi suy nghĩ về…mọi thứ. Chị nghĩ về em…và một chuyện nữa. Nó quá áp lực.Vì vậy… chị về trễ. Thậm chí chị không thể tự về, Sae đã đưa chị về… Chị đã uống say. Chị xin lỗi Mayuyu.”
Mayuyu ôm cô và nhìn vào mắt Yukirin.
“Với chuyện đã xảy ra giữa chúng ta. Chị có ghét em không?”
“K-Không…Không có! Chị không bao giờ ghét em…Chỉ là em vẫn còn trong tuổi vị thành niên, đúng không? Em biết đấy nếu chúng ta thân mật… chúng ta sẽ làm càng ngày càng tiến tới…và một lúc nào đó không thể giữ được mình nữa…” Yukirin giải thích.
“Chỉ vậy thôi?” Mayuyu nheo mắt lại.
“U-Ừm…nhìn xem, chị đã… làm điều đó với em. Điều mà chị đã luôn né tránh. Và em đã bị đau…Chị đã làm em bầm tím…”
“Đó là do em vùng vẫy quá nhiều và chị giữ em quá chặt, Yukirin…” Mayuyu đụng vào cánh tay cô nơi có vết bầm.
“Nghiêm trọng hơn là…Lần đầu của em là với chị nhưng chị đã không thể nhớ được gì… Nó giống như là… chị đã cưỡng hiếp em.” Yukirin tự buộc tội mình. Mayuyu chế giễu cô.
“Em tin là còn chuyện khác nữa. Chị đã nói chuyện “khác” trong câu nói của mình. Cái gì đã khiến chị phiền não?”
Yukirin lại thở dài. Cô biết Mayuyu có một trí nhớ rất tốt. Cô không thể dấu điều gì với cô gái Otaku này.
“Chị hy vọng em đừng nổi điên…với lý do thật sự mà chị tránh em…”
Mayuyu nhìn cô chằm chằm đầy tò mò. Yukirin hít sâu một hơi.
“Chị sẽ… đính hôn trong ba tháng nữa…”
Chap 4
“…Đó là lý do Rabu-tan… Cậu có thể cho mình ở nhờ vài ngày không?” Mayuyu kết thúc câu chuyện của cô với một tiếng thở dài. Rabu-tan chỉ nhìn chằm chằm vào cô với đôi mắt mở to, không tin nổi vào tai mình. “Mình…Mình không ngờ là chị Yukirin lại quyết định như vậy.”
Những giọt nước mắt bắt đầu dâng lên trong mắt Mayuyu. Rabu-tan nắm lấy tay cô mỉm cười, “Đừng lo Mayuyu,mình là bạn thân của cậu và sẽ luôn ở bên cậu mà. Với lại, bố mẹ mình cũng ít khi ở nhà. Chúng ta sẽ là cộng sự tốt.” Mayuyu gật đầu và ôm Rabu-tan thật chặt, “Rabu-tan, mình thật sự không biết giờ mình phải làm gì. mình đang làm đúng phải không?”
“Việc cậu rời khỏi Yukirin? Mình thực sự không biết. Nhưng mình đảm bảo là cả hai người đều cần thời gian để suy nghĩ về mọi chuyện.” Rabu-tan an ủi trong khi vuốt mái tóc cô nàng Cyborg.
Xoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxox
Trong khi đó, Yukirin đang…
“Miichan…doushiyo…? Yukirin dựa vào vai Miichan khóc nức nở? Cô ấy đã khóc suốt từ khi Miichan đến sau tin nhắn của Yukirin. Miichan chọt vào má Yukirin, “Hey, vậy đây là ý của ai?” Yukirin sụt sịt, “Ý của chị… nhưng chị không nghĩ là em ấy thực sự sẽ dọn đi… hẳn là em ấy phải ghét chị lắm…”
Miichan đảo mắt, “Không có đâu! Mayuyu yêu chị. Chúng ta đều biết mà.”
“Nếu bạn gái của em đến tìm em, uống say, và làm…làm…làm điều đó với em. Và khi tỉnh dậy cô ấy không nhớ gì cả trong khi cả người em đầy vết bầm tím. Và cô ấy nói với em cô ấy sẽ đính hôn? Thì em sẽ cảm thấy sao? Cảm giác thế nào?” Yukirin hỏi Miichan tới tấp giữa những tiếng nấc.
Miichan trợn tròn đôi mắt nâu của cô “Đừng nói với em đó là những gì xảy ra giữa chị và…”
“ĐÚNG!! LÀ NÓ ĐÓ!” Yukirin vỡ òa. Cô ngồi sụp xuống và vùi mặt vào đầu gối. Miichan thở gấp, “Theo quan điểm của em thì nó là…giống như là…cưỡng hiếp…Yukirin? Hey, Yukirin? Thôi mà! Ổn rồi! Sẽ ổn thôi nếu như chị không làm gì nữa, phải không?” Miichan kéo Yukirin ra khỏi tâm trạng đen tối của cô.
“Mayuyu…” Mắt Yukirin ngập nước. Cô cảm thấy mình không thể khóc nữa. Khóc và lo lắng không giải quyết được bất kì vấn đề gì đã xảy ra.
“Em tin em ấy không ghét chị đâu. Có lẽ em ấy… nghĩ chị cần không gian riêng để suy nghĩ về mọi thứ một lần nữa. Đừng quên nói chuyện với bố mẹ chị. Em sẽ giúp chị!” Miichan thuyết phục nữ hoàng phản ứng. Yukirin cười rạng rỡ.
“Cám ơn em nhiều lắm Miichan. Chị sẽ tự hủy hoại mình mất nếu em không đến…” Yukirin cười. Miichan ôm chặt cô “Không có gì mà.”
Xoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxox
Đã vài ngày trôi qua và ngày đính hôn đang tiến gần đến. Yukirin mở cửa và kiểm tra căn phòng trống rỗng của Mayuyu lần thứ n. Sự vui tươi và dễ thương của căn phòng đã biến mất cũng như chủ sở hữu nó đã ra đi, chỉ để lại kỉ niệm. Cô vẫn gặp Mayuyu ở chương trình AKBingo và vài pef khác. Nhưng chỉ vậy thôi không ai nói cũng như cười với nhau, chỉ có ánh mắt nhìn nhau. Tất cả mọi người trong AKB bắt đầu nhận ra tình trạng khác thường đó, khi mà cặp đôi dễ thương nhất ngừng nói chuyện với nhau.
XOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXO
Oshima Yuko, Oshiri sister của Mayuyu cố gắng nói chuyện riêng với cô nàng Cyborg, nhưng có vẻ Mayuyu không muốn nói về chuyện này. Yuko nghĩ Mayuyu đã cãi nhau với người yêu, một vần đề thường thấy. Nhưng càng ngày, mâu thuẫn của họ càng tăng lên, kích thích trí tò mò của Yuko. Thậm chí bây giờ khi biểu diễn Mayuyu còn chọn đứng phía bên kia sân khấu ngược hướng với Yukirin.
“Hai người chia tay rồi ah?” Yuko hỏi thẳng khi chỉ có một mình Mayuyu trong phòng thay đồ team B. Mayuyu quay phắt đầu lại, ngạc nhiên với câu hỏi của cô. “Geez Yuko, chị đang nói gì vậy?” Mayuyu mỉa mai và quay về với chiếc điện thoại của cô. Yuko nắm lấy tay cô, “Làm ơn đi, đừng làm ra vẻ lạnh lùng, em có nghĩ việc em và cả người kia đang làm chỉ làm tăng sự nghi ngờ của bọn chị? Tin chị đi, nó quá rõ ràng.” Yuko đảo mắt, Mayuyu cố gắng trốn tránh vấn đề.
“Chị muốn gì, Yuko? Bọn em đang có một vấn đề nhỏ.” Mayuyu hỏi ngược lại. Yuko thở dài, “Ha! Một tuần là quá nhiều cho một vấn đề nhỏ, Mayu! Nói cho chị biết chuyện gì đã xảy ra. Đừng giữ nó một mình, điều đó chỉ làm em phát bệnh.” Im lặng vài phút cuối cùng Mayuyu thú nhận. Cô nói rất nhỏ, gần như thì thầm.
“Tốt thôi…Có lẽ… có lẽ bọn em đã chia tay.” Cô đã từng sợ từ đó. Vào buổi tối mà cô dọn ra khỏi nhà Yukirin họ cũng không hề nói chia tay. Mayuyu nuốt khan, Phải chăng giờ đây mình sẽ thực sự chia tay với chị ấy.
XOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXO
Flashback
Hai ngày sau buổi tối “đặc biệt”, 9:45 am.
“Chị vẫn chưa nói cho em biết đó là ai.” Mayuyu đặt ly nước xuống bàn, nhìn về phía Yukirin đang rửa chén sau bữa sáng. Không có câu trả lời, chỉ có tiếng leng keng của bát đĩa. Mayuyu nhìn chằm chằm vào lưng của nữ hoàng phản ứng, “Kashiwagi Yuki?” cô hỏi lại.
“Chị không muốn nói về điều này, được không? Xin em thông cảm cho chị, Mayuyu.” Yukirin thở dài trong khi úp những cái đĩa lên giá. Mayuyu đứng dậy và ôm lấy eo Yukirin. Cô nàng Cyborg vùi mặt vào vai Yukirin và khẽ thì thầm, “Làm ơn…Yukirin, Em muốn biết…” Cô nàng đội trưởng thở gấp và chống trả, “Buông…ra…” Nhưng Mayuyu siết chặt cái ôm của cô hơn, “Em sẽ không thôi cho đến khi nào chị trả lời. Yukirin đầu hàng, “Đừng đụng nó, Mayu…”
“Đụng gì cơ? Cuối cùng thì chị mới là người đụng vào em. Không nghiêm túc chút nào!” Mayuyu nói mỉa mai, làm bạn gái cô đỏ mặt. Cả hai vẫn đang đứng ở bồn rửa chén. Sự im lặng bao trùm phòng ăn cho đến khi giọng nói của Yukirin phá vỡ nó,
“Em biết người đó, Mayuyu…” Yukirin ôm lấy tay Mayuyu đang đặt trên eo mình.
“Ai?”
“Đó là…Igarashi Satoru. Em biết anh ấy mà, phải không” Yukirin hạ thấp giọng, sợ làm tổn thương Mayuyu. Cô cảm thấy vòng tay đang ôm eo mình lỏng ra. Yukirin quay lại và thấy sự nghi ngờ trong ánh mắt Mayuyu.
“LÀm sao mà em không biết được. Anh ấy là người đã đóng trong PV “IF” của French Kiss phải không? Anh ta là người đã lấy mất tình yêu của chị? Lạy chúa, chị yêu anh ấy, Yukirin? Nhưng…Tại sao?” Mayuyu nắm lấy vai Yukirin và nhìn vào mắt cô.
“Chị không yêu anh ta! Chỉ là…” Yukirin nuốt khan, “…ba chị và ba anh ấy là bạn thân thời thơ ấu. Một ngày nọ họ đã hứa hôn cho chị và con trai ông ấy! Còn nữa…Ba của Satoru-kun đã cứu mạng ba chị.”
Mayuyu nhìn chắm chằm vào Yukirin khiến cô không thể không kể tiếp.
“Ba chị… Ba anh ấy đã hiến thận cho ba chị. Gia định chị và chị không thể không biết ơn ông ấy, những chuyện này là một…. sự đền đáp. Chị không thể từ chối. Ông Igarashi rất tốt với chị và gia đình chị. Nhưng mà chị, Mayuyu, chị, Kashiwaghi Yuki, chỉ yêu mình em. Chị không yêu anh ấy. Chị cũng không muốn đính hôn và…và” Nước mắt bắt đầu lăn trên má cô “…và rời khỏi AKB48. Rời xa mọi người… rời xa em… Chị không muốn! Chị muốn hát với em. Chị muốn hát với mọi người… Chị muốn làm một Idol” Yukirin khóc và Mayuyu ôm lấy cô.
“Tại sao chị không nói với em sớm hơn” Mayuyu thì thầm.
“Đó là lý do tại sao… chị không muốn chạm vào em, tỏ ra lạnh lùng với em, ít trả lời mail của em. Chị sợ phải yêu một ai đó thật nhiều, bởi vì không sớm thì muộn, chị sẽ phải đính hôn. Và chị không muốn chịu tổn thương. Vì vậy chị quay lưng với tất cả…cố gắng hết sức có thể. Chị muốn làm em ghét chị và chúng ta sẽ chia tay…vì vậy chị không thể nói gì với em. Vậy mà giờ đây chị đang nói…”
Nước mắt Yukirin thấm ướt vai Mayuyu. Cô ôm cô ấy thật chặt.
“Em không biết nói gì…Chị đã gặp khó khăn còn em thì không biết gì cả. Bây giờ chúng ta sẽ làm gì?” Mayuyu lau nước mắt Yukirin. Yukirin nuốt nước bọt, cô hít sâu,
“Đừng gặp chị nữa, Mayu.”
Mayuyu cảm thấy như có gì đó sụp đổ bên trong trái tim cô. Cô không mong đợi những gì đội trưởng của cô vừa nói.
“Cái gì? Yukirin…Không! Em sẽ không rời khỏi chị. Em sẽ luôn ở bên chị, không gì có thể chia cắt ta. Em sẽ luôn yêu chị mà. Làm ơn đi…”
“Chị sẽ tốt nghiệp trong 3 tháng nữa… kể từ lúc này… đừng gặp chị nữa. Đừng nói chuyện với chị nữa…Làm ơn…” Yukirin cố gắng nói một cách tốt nhất dấu đi sự buồn rầu của cô. Mayuyu vẫn đứng đó, hy vọng đến khả năng mình nghe nhầm.
“Em không quan tâm! Em sẽ luôn ở bên chị dù chị không còn là một Idol!” Mayuyu cao giọng nói.
“Mayuyu…em tốt nhất nên đi đi…chị cần không gian riêng của mình…” Yukirin nhìn chằm chằm xuống sàn nhà, trốn tránh ánh mắt đầy thất vọng của Mayuyu. Sự im lặng bao phủ căn phòng.
Okay! Em sẽ đi, ngay sáng nay.” Mayuyu bước về phòng mình, đóng gói hành lý. Yukirin chỉ đứng đó như bị đóng băng, vẫn không tin rằng tại sao họ lại chia tay nhanh đến thế. Quá dễ dàng và nhanh chóng. Chỉ một vài từ… và mọi chuyện kết thúc.
Tất cả những gì bây giờ cô muốn là quay ngược thời gian. Khi mà cô gặp một cô gái dễ thương có cái tên Watanabe Mayu. Người con gái mà cô đã phải lòng. Cô muốn thời gian dừng tại đó. Để ngăn không cho Yukirin yêu cô nàng Cyborg một cách sâu sắc. Nhưng điều đó đã xảy ra, cuộc sống vẫn cứ trôi đi.Yukirin biết cô không thể đổ lỗi cho ai trong chuyện này. Ai biết được người biết căn bệnh của ba cô và cũng là người đã cứu ông là người bạn thời thơ ấu của ông?
Suy nghĩ của cô bị gián đoạn khi nghe thấy tiếng cửa sập. Yukirin thấy Mayuyu đến gần, cầm theo vali và túi xách. Họ nhìn chằm chằm vào nhau một chút.
“Em đi đây.”
“Tạm biệt.”
“Em hy vọng chị sẽ ổn.”
“Chị sẽ cố gắng.”
Mayuyu thở nhẹ, nhắm mắt lại. Ước gì đây chỉ là cơn ác mộng. Nhưng không may là nó không phải. Nó là sự thật tàn nhẫn. Khủng khiếp hơn cả một cơn ác mộng. Hơn rất nhiều.
“Được rồi, vậy…bảo trọng…Yukirin” Mayuyu quay lưng và đi thật chậm. Cô không thể ngăn những nước mắt đang rơi ngày một nhiều. Cô quăng cái cặp và lao vào Yukirin. Cô ôm Yukirin thật chặt. Cái ôm cuối cùng của họ.
“Chúa ơi. Em yêu chị!” Mayuyu nói giữa cơn nức nở. Mắt của Yukirin cũng ánh lên điều tương tự. Họ tiến gần hơn, cho đến khi môi họ chạm nhau. Chúng nhảy múa cùng nhau. Một nụ hôn dài. Nụ hôn cuối cùng của họ.
Khi họ tách nhau ra, nước mắt đã cạn và họ nhìn thật sâu vào mắt nhau. Không nói lời nào nữa, Mayuyu xách hành lý đến cửa. Rời khỏi nhà.
End of Flashback
XOXOXOXOXOXOXOXXOXOXOXXOXOXOXOXOXOXOXOXOXO
“Em không thể làm gì, Yuko” Mayuyu kết thúc câu chuyện. Oshiri sister của cô đang nhìn cô với một cái nhìn o-mai-gaa. Yuko không bao giờ mong đợi một chuyện như thế lại xảy ra.
Yuko cắn môi và suy nghĩ, “Không, không đúng. Chị biết là em không thể thay đổi quyết định của Yukirin. Nhưng…” Yuko nghiêng đầu, mỉm cười.
“Cái gì?” Mayuyu bối rối.
“Em có thể làm một vài điều như là…” Yuko cười đểu.
XOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXOXO
Chap 5
“Vậy, em có kế hoạch gì cho chuyện này chưa?” Chàng trai trẻ hỏi cô gái đang ngồi kế bên anh. Cô gái chỉ nhìn và thở dài. “Em sẽ solo, có lẽ vậy. Hoặc tập trung vào việc học của mình.” Cô nói trong cay đắng. Nghe vậy, anh ta chỉ chớp mắt và vỗ nhẹ vào lưng cô, “Kashiwagi-san, Em có chắc chắn mình muốn làm vậy không? Tại sao không suy nghĩ lại đi?”
Yukirin như thể vừa tỉnh dậy từ giấc mơ của mình cô nheo mắt, “Em không thể.”
Satoru cười và chỉ lên bầu trời đêm,”Nhìn này, bầu trời không có một ngôi sao nào, nhưng vẫn là một bầu trời đêm đẹp” Yukirin chú ý đến lời Satoru. Satoru nhìn khuôn mặt Yukirin, “Giống như em vậy, em xinh đẹp, tài năng và thông mình. Nhưng anh không thấy ước mơ và nhiệt huyết trong em. Chúng đâu rồi?”
Yukirin hiểu được ý nghĩa trong lời nói của anh cô chỉ nhìn xuống chân mình, “Em có thể làm được gì…”
“Kashiwagi-san, anh biết em cảm thấy thế nào, Cả hai ta đều không muốn chuyện này. Sao em không quay lại và giành lấy những thứ của mình?” Satoru cao giọng.
“Nhưng…ba anh…ông ấy sẽ vui…Em cảm thấy tội lỗi nếu…em nghĩ… chỉ còn vài tuần nữa và…” Yukirin không thể nói từ cuối cùng. Cô biết cô không thể ích kỉ. Đó là vì lợi ích của gia đình cô. Satoru đến gần và vén tóc Yukrin lên tai cô. Trách nhiệm của em là đừng để bất kì điều gì thay đổi tương lai của em. Hãy cùng nhau nói với cha mẹ chúng ta, họ sẽ hiểu.”
“Igarashi-kun…” Bị thuyết phục bởi lời nói của anh, cô cảm thấy bình tĩnh trở lại. Cô ôm Satoru và mỉm cười. “Cám ơn anh nhiều lắm.”
Xoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxox
Mayuyu ngồi trong phòng tự nhìn lại bản thân trong suy nghĩ của cô. Cô thấy một cô gái với đôi mắt tràn đầy thất vọng. Cô nàng Cyborg không biết làm gì để phá vỡ những suy nghĩ tiêu cực trong lòng cô gái đó. cô biết cô gái ấy biết rằng ngày đó sắp đến. Còn một ngày nữa trước khi kho báu vô giá của cô bị cướp đi bởi một người, đó là một điều mà cô chưa bao giờ dám tưởng tượng trước đây.
Một tuần trước Yukirin đã tham gia buổi diễn cuối cùng của AKB ở nhà hát, như một lời tạm biệt. Yukirin cuối cùng cũng từ bỏ ước mơ của mình. Cô đã tốt nghiệp.
Chỉ là một buổi diễn đơn giản, Rất nhiều mem AKB và một vài mem SKE đã khóc. Họ trao cho nhau cái những ôm và những nụ hôn kỉ niệm. Một vài người chụp hình. Ngoại trừ Mayuyu. Tận đến khi kết thúc, Yukirin cũng không nói hay cười với cô. Trong tâm trí Yukirin Mayuyu thực sự đã bỏ cuộc. Có lẽ mọi thứ nên như vậy.
Có lẽ cô ấy nghĩ rằng tình yêu không thực sự tồn tại.
Cô lấy ngăn kéo ra, nơi chưa vật dụng cá nhân của cô. Mayuyu lấy ra một album bỏ túi và lật các trang với một nhịp điệu nhất định. Cuốn album này là nhân chứng cho những khoảnh khắc đáng trân trọng giữa Mayuyu và Yukirin. Mayuyu nhớ lại những kỉ niệm của họ, từ khi họ gặp nhau cho đến khi trở thành bạn bè ban ngày và người yêu vào ban đêm.
Tiếng chuông điện thoại của cô vang lên phá vỡ màn độc thoại nội tâm. Mayuyu liếc nhìn màn hình, Là Oshima Yuko gọi tới. Cô uể oải bắt máy, “Moshi moshi, Mayuu desu…?”
Người bên kia đầu dây nói vài điều với Mayuyu và cô mỉm cười.
“Em chưa bỏ cuộc đâu, Yuko. Chưa đâu.”
Xoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxox
Một màu trắng tinh khiết. Chiếc đầm dài đến đầu gối với vài trang trí đơn giản trên đó. Đây là cái đầm Yukirin yêu thích. Nhưng hôm nay nó lại trở thành thứ cuối cùng cô muốn mặc trong cuộc đời mình. Cô sửa lại chiếc vương miện trên đầu và buông một tiếng thở dài. Khi nghe tiếng cửa mở, Yukirin quay lại và thấy đó là Satoru, anh đứng đó mặc một bộ vest đen trông đáng yêu một cách bất ngờ.
“Em đẹp quá.” Satoru nói ngắn gọn. Yukirin cười cay đắng, “Cám ơn anh, nhìn anh cũng tuyệt lắm.” Satoru chế giễu, “Thư giãn đi, anh biết cảm giác của em, Kashiwagi-san.” Anh ta bước đến và đưa tay ra cho Yukirin.
“Nhưng bây giờ không phải lúc nói chuyện đó, được không? Chúng ta phải cố gắng làm tốt. Đi thôi, nó bắt đầu rồi. Đừng để mọi người chờ nữa.” Yukirin không thể làm gì ngoài nắm lấy tay Satoru và để anh đưa xuống cầu thang. Yukirin khá ngạc nhiên khi thấy dòng họ của cô và Satoru đầy khán phòng. Nó chỉ là một buổi lễ nhỏ và Yukirin không bao giờ mong đợi có nhiều người tham dự như thế này.
Một giây dài như một phút và mỗi phút dài như một giờ. Bây giờ là phần cuối của buổi lễ, trao nhẫn. Gương mặt Satoru có vẻ rất bình tĩnh trong khi Yukirin đang có một cuộc đấu tranh nội tâm rất dữ dội. Cô cảm thấy trái tim mình đang loạn nhịp.
Yukirin không chú ý mục sư đang nói gì điều tiếp theo cô biết chỉ là Satoru đang cầm những ngón tay của cô và anh sắp đeo nhẫn vào ngón tay cô. Những ngón tay nữ hoàng phản ứng vô thức run lên, khiến Satoru dừng lại.
“Kashiwagi-san…” Satoru mỉm cười. Yukirin cảm thấy mình bị kéo trở về với thực tại, cô khẽ gật đầu. Chiếc nhẫn chỉ còn cách ngón tay cô vài inch thì cô nghe tiếng ai đó vang vọng khắp phòng. Mọi cặp mắt đều quay về hướng phát ra tiếng nói ở cửa ra vào.
Satoru choáng vàng và Yukirin cũng vậy, nữ hoàng phản ứng, mắt mở to và tay đưa lên che miệng. Người đó đi đến gần trước ánh mắt tấn công đáng sợ của hàng trăm người.
Tim Yukirin không thể không loạn nhịp khi người đó chỉ còn cách cô và Satoru một mét.
Yukirin biết mái tóc này.
Yukirin phải công nhận là nó rất phù hợp
Yukirin biết rõ con người này.
Dr.Watanabe.
Xoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxo
Hai cơ thể khỏa thân nằm trên giường, chỉ đắp trên mình một cái chăn hồng. Chỉ có âm thanh của hơi thở không ổn định trong một không gian bị lấp đầy bởi tiếng rên rỉ, tiếng thở gấp nghẹn ở họng, và tiếng rên dịu dàng cho thấy điều gì đang xảy ra.
“Em thật là... Mayuyu.” Yukirin lau mồ hôi trên trán cô. Cơ thể cô vẫn còn sốc mãnh liệt vì sự ham muốn không tưởng tượng nổi. Mayuyu chỉ mỉm cười và ôm lấy eo cô nàng Captain, muốn cảm nhận những đường cong mềm mại kia chạm vào người mình, “Chỉ là trả lại những gì chị đã làm với em thôi.” cô cười khúc khích. Yukirin nhắm mắt, “nhưng chị đâu biết là nó đau vậy!” cô càu nhàu. Mayuyu đặt một nụ hôn trong sáng lên môi cô. “Ít nhất chúng ta đã làm nó.”
“Nhưng điều này là điều chị đã làm? Ý tưởng của em thật…”
“Điên cuồng? Hẳn rồi, ít nhất thì cũng được việc.”
“Nhưng chị không bao giờ nghĩ em lại mặc như Dr.Watanabe và kéo chị ra khỏi đó! Chúa ơi.” Yukirin ôm lấy đầu. Mayuyu cười thầm “Em luôn thông minh chị biết mà, nếu em mặc như một cô gái, mọi người sẽ thắc mắc về giới tính của chị?” Mayuyu nhéo má cô nàng Captain.
“Em nói đúng… nhưng bây giờ chị cảm thấy có lỗi với Igarashi-kun. Mặc dù chị không biết anh ấy cũng có một phần trong kế hoạch. Jeez.”
“Yeah, Ngoài ra anh ấy còn nói sẽ chịu trách nhiệm và giải thích cho cha mẹ cả hai bên. Chỉ việc chờ kết quả thôi.” Mayuyu cười trong khi vẫn đang chơi với tóc của Yukirin “Chị không có can đảm để đối mặt với họ từ khi chị bỏ chạy với em. Argh… Tại sao chị lại làm điều nổi loạn này” Yukirin lẩm bẩm lung tung.
“Bởi vì chị yêu em một cách điên cuồng…” Mayuyu nói thẳng. Yukirin trợn tròn đôi mắt nâu của cô.
“Em xấu thật đó Mayuyu…” yukirin cười khúc khích.
“Nhưng chị không phủ nhận điều đó chứ?”
“Không”
“Tốt. Em yêu chị. Kashiwagi Yuki” Mayuyu cúi xuống.
“Chị cũng yêu em. Watanabe Mayuyu”
“Ah… còn nữa…” Mayuyu nháy mắt.
“gì vậy?”
“Chào mừng trở về AKB… Captain.”
Yukirin mỉm cười.
Xoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxoxox
ENDING.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro