[Fic - Trans] Cô mèo nhà hàng xóm
Cre: idol48vn
Author: 废柴女王
Couple : Kojiyuu
Ratting : K
Category : hài hước, lãng mạn , động vật (?)
Link gốc : http://www.yuko-oshima.com/thread-50288-1-1.html
Dịch : Elmimi
Cô mèo nhà hàng xóm
1.
Tôi thầm thương trộm nhớ cô mèo nhà hàng xóm
Thậm chí tôi còn không biết tên của nàng, nhưng tôi từng giới thiệu với nàng, có lẽ nàng còn nhớ tôi.
2.
Nàng không nhớ tôi.
Hôm nay tôi chạy qua trước mặt nàng, nàng chỉ nheo mắt lại , liếc nhìn tôi một cái , sau đó không thèm để ý đến tôi.
Nàng không nhớ tôi.
“Tớ tên là sóc chuột.” Tôi lại chạy đến trước mặt nàng, đứng trước nàng tự giới thiệu.
Nàng nheo mắt lại liếc tôi một cái , móng vuốt vung lên người tôi .
3.
Trọng thương nghỉ ngơi một tuần.
4.
Hôm nay tôi lại tự giới thiệu, nhưng lúc này tôi đứng cách xa nàng một chút , chắc mẩm móng vuốt nàng không tạp đến mình.
“Tớ tên là sóc chuột _____”
Nàng bỗng duỗi lưng.
Tôi lập tức chạy biến.
5.
Lén lút nhòm qua cửa hang , nhận ra nàng chỉ là duỗi lưng đơn thuần. Tôi thận trọng trở lại trước mặt nàng, nàng đang ngủ , mũi thở nhẹ nhàng khẽ giật giật, cái đuôi cuộn lên che khuất mặt.
Ah~ Thật đáng yêu quá đi ~
Tôi thầm nghĩ nếu cúi xuống hôn nàng.
Sẽ bị cắn chết.
Chạy một vòng quanh nàng, chọn thời cơ hôn trộm đuôi của nàng một cái rồi vội vàng chạy về hang chuột.
Nàng đã tỉnh lại , ngẩng đầu lườm tôi , sau đó lại uể oải ngủ tiếp.
6.
Vì sao nàng không đuổi tôi.
7.
Trong nhà hàng xóm tôi mới kết bạn với một con chuột, cậu ấy nói con mèo kia là miu cưng được yêu chiều, nàng không bắt chuột, miễn sao bọn tôi không đi gây chuyện với nàng.
“Nhưng tớ thích nàng .”
Nói rồi một lúc sau , cô bạn lùn kinh ngạc nhìn tôi : “ Cậu điên rồi .”
Tôi cũng biết là thế.
8.
Cô bạn mới nói cho tôi biết con mèo kia tên là Nyannyan.
9.
Là tháng trước Nyannyan đến nhà hàng xóm, ngày đó tôi sang nhà hàng xóm quan sát địa hình, bị cái bình gốm lăn xuống đè lên đuôi. Nàng không biết từ đâu đi ra , ngồi trước mặt tôi nhìn nhìn trong chốc lát, chìa chân trước gẩy bình gốm ra.
“Tớ là Sóc Chuột !” Ngồi xuống đất “Cám ơn cậu !”
Nàng xoay người rời đi.
10.
Từ đó tôi bắt đầu thầm thương trộm nhớ nàng.
11.
Tôi nghĩ tôi sẽ phải đơn phương tương tư nàng cả đời .
“Thà bị ăn sạch còn hơn.” Vừa khóc vừa gào với cô bạn mới .
12.
“Đừng có điên nữa chứ !” Cô bạn lùn tức giận.
“Hu hu hu___”
13.
“Có lẽ, biết đâu nàng sẽ thích cậu.” Cô bạn lùn không kiềm được, cắn đứt lương tâm nói vậy với tôi.
“Có thật không ?” Nước mắt lưng tròng ngước nhìn cậu ta
“Ít nhất nàng cũng sẽ không ăn rụng cậu.” Cô bạn lùn nói, “ nàng là con mèo cực kỳ sành ăn”
“Hu hu hu ghét bỏ tớ đến nỗi không chịu ăn thịt tớ ___”
“Đủ rồi nha !”
14.
“Nàng còn chưa có người yêu, nên cậu vẫn còn cơ hội.” Cô bạn lùn nghiêm túc nói cho tôi biết.
Tôi cũng cảm thấy như vậy.
Lau khô nước mắt : “ Tớ sẽ theo đuổi nàng.”
Cô bạn lùn tay khẽ run run , đập đập lên vai tôi : “ Tốt !”
15.
Tôi là một con chuột
Nhưng nhìn bộ dạng tôi giống y như sóc chuột.
Ba tôi nghi ngờ mẹ tôi đã lâu
Mẹ tôi cũng nghi ngờ tôi đã lâu
Nhưng suy cho cùng thì bọn họ vẫn hết mực yêu thương tôi.
Tôi cũng rất thương bọn họ.
16.
Cô bạn lùn cũng nghi ngờ tôi đã lâu.
Cậu ta nghi tôi từ mấy cái cây bên ngoài xông vào ăn trộm hạt thông với bánh ngọt của của mình.
Nhưng tôi chỉ thích pho mát.
Còn có Nyan nyan nữa.
Sau rồi thì cậu ta cũng an tâm.
17
Các cô gái đều thích đồ ngọt, có thể Nyan nyan cũng thích pho mát.
Tôi liền đem pho mát đến trước mặt nàng.
Nàng mở to mắt liếc tôi một cái, không thèm để ý đến tôi.
18
Nàng hiển nhiên không thích.
19
Hu hu hu.
20
Tôi ôm pho mát trước mặt nàng khóc. Dù thế nào nàng cũng không thèm để ý đến tôi , nếu không phải là tôi làm phiền nàng, nàng cơ hồ đều không để ý đến tôi.
“Phiền chết đi.” Nàng rốt cuộc cũng nổi giận. “Phiền chết đi con chuột nhỏ cậu ! “
A a a cuối cùng nàng cũng nói chuyện với tôi.
Tôi ném pho mát ở đó chớp mắt chạy mất.
21
Tôi trốn ở cửa nhà cô bạn lùn, nhà cậu ta ở ngay dưới tủ bát của gia chủ, có thể nhìn thấy rõ ràng Nyannyan của tôi.
A a a Nyan nyan của tôi ~
22.
Cô bạn lùn nói cho tôi biết, con người âu yếm gọi một cô gái là công chúa .
23.
A a a công chúa của tôi~
24.
Công chúa của tôi nhìn miếng pho mát rất lâu, lè lưỡi liếm một chút.
25.
Nàng nhăn mặt đem miếng pho mát tôi thích nhất đẩy ra.
26.
Hu hu hu.
27.
Nếu khẩu vị không giống nhau , làm sao sau này sống với nhau được .
28.
“ Con mèo nào cũng thích ăn cá cơ cái tên ngốc đầu quả dưa này !” Cô bạn lùn càng lúc càng tức giận.
“A a a tôi biết rồi.”
29.
Nhưng tôi không tìm được ở đâu có cá.
Cô bạn lùn nói tôi có thể đi câu, cột vào đuôi một con giun.
Chính là cái con rất dài chui trong đất.
Cô bạn lùn nói cột lên đuôi một con giun sau đó thả đuôi xuống nước , cá thấy sẽ căn cái đuôi của ta.
Ta có thể câu bọn chúng lên
30.
Tôi ngồi chết cứng ở bờ sông suốt một đêm, không câu được con nào.
Hu hu hu.
Fic này Yuu ngu quá
31.
Không câu được cá, không thể khiến Nyannyan vui vẻ.
Hu hu hu.
32.
Khi về nhà đi qua vườn tôi hái được một đóa hoa dại , thừa dịp Nyannyan ngủ đem tới trước mặt nàng.
33.
Nyannyan mở to mắt nhìn một chút, dùng móng vuốt kéo nó lại gần.
34.
A a a!
Hóa ra nyannyan thích hoa!
35.
Nyannyan tạp nó một cái, đứng lên ngậm nó bỏ vào thùng rác.
36.
Hu hu hu.
37.
Tối hôm sau tôi tiếp tục đi câu cá.
38.
Tôi câu được một con cá bốn chân!
Nó không cắn con giun, nó cắn cái đuôi của tôi.
Đau quá.
Hu hu hu.
39.
Không sao, cô bạn lùn nói mèo sẽ ăn thịt cá, nyannyan sẽ báo thù cho tôi.
Nhưng nó có vỏ.
Không biết nyannyan cắn vỡ được vỏ nó không.
Cứ đem cho nàng trước đã.
39.
Chủ nhân của nàng trở về, tôi buông con cá bốn chân ra sau đó chạy ù xuống dưới tủ bát trốn.
40.
【 Ồ? Em mua rùa à? 】 Một con người hỏi một con người khác.
【Ủa không có. 】
【 Chuyện gì đang xảy ra nhỉ? 】
【 Thật là kỳ quái. 】
41.
Sau đó bọn họ cướp con cá bốn chân của tôi đi !
42.
Hu hu hu.
43.
Bọn họ thả con cá bốn chân của tôi vào một cái bể trong suốt.
44.
Không sao, tôi là con chuột nhỏ không ngừng cố gắng, tôi sẽ không buông bỏ.
Buổi tối tôi lại đi câu nó.
45,
Nyannyan gục xuống bàn, khẽ mở một con mắt xem tôi câu con cá bốn chân.
A a a cuối cùng nàng cũng chú ý đến tôi !
46.
“Dạo này chuột lại thích ăn rùa à?” Nàng hỏi tôi
A a a nàng quan tâm tôi!
47.
"Rùa là cái gì cơ."
48.
Nyannyan thoáng trợn mắt, lại nhắm mắt ngủ tiếp.
Nyannyan trợn mắt cũng đáng yêu nữa~
49.
Đây chính là tình yêu !
50.
"Tớ câu nó tặng cho cậu. Bạn của tớ nói mèo thích ăn cá."
"Rùa không phải là cá." nyannyan nói.
". . ."
51.
A! Hóa ra Rùa không phải là cá!
52.
Tôi bỗng buồn xo: "Vậy rùa rốt cục là cái gì ? "
53.
Nyannyan nói: "Chính là cái cậu đang câu kia kìa."
". . . Hả?"
54.
Ở phía sau, cái con bốn chân gọi là rùa___phải, lại cắn cái đuôi của tôi.
Hu hu hu đau quá.
Tôi vớt cái đuôi lên. Chờ nó nới lỏng miệng, sau đó thả nó lại cái bế trong suốt.
55.
"Ngu thì chết." nyannyan nói.
56.
Giơ ngón tay [chân?] lên đếm, đây là câu thứ năm Nyannyan nói với tôi.
57.
"nyannyan cậu đã nói với tớ năm câu!"
Nàng bằng một cái tát đánh tôi rơi xuống đất.
58.
Trọng thương nghỉ ngơi một tuần.
59.
Nhưng tôi vẫn đem tin thắng lợi này khoe với cô bạn lùn.
60.
Không biết vì sao cậu ta nhìn tôi ái ngại.
————————————————� �—
Ngu thì chết chính là câu hit của fic này
61.
Gần đây tôi cũng lo lắng.
Tôi cảm thấy hình như Nyan nyan không thích tôi.
Nàng hình như thích con mèo Ba Tư bên nhà hàng xóm của hàng xóm.
62.
Con mèo Ba Tư kia tuổi hơn tôi, cao hơn tôi, tao nhã hơn tôi, đáng yêu hơn tôi nữa.
63.
Tôi khóc hỏi nàng: "nyannyan , cậu thích nàng phải không?"
64.
"Phiền chết đi! Nàng là con gái con gái hiểu chưa!"
65.
A a a tốt quá nàng là con gái.
66.
"Hả? Chính tôi cũng thế mà."
67.
Tôi nghĩ tôi lại thất tình.
68.
Tôi vô cùng thất vọng, mỗi ngày đều nằm lỳ ở nhà cô bạn lùn không chịu đi.
Tôi thích pho mát của cậu ta.
69.
Suốt một tuần ở nhà cô bạn lùn tôi chỉ ăn pho mát, mập tròn, không ra khỏi cửa.
Cô bạn lùn là người tốt, cậu ta không nói gì.
70.
Hu hu hu nhưng tôi không ra khỏi cửa thì không thể nào thấy được Nyannyan !
71.
Buổi sáng thức dậy, tôi bỗng nhận ra cô bạn lùn rúc vào chăn run cầm cập.
Tôi hỏi cậu ta làm sao vậy, cậu ta nói Nyanyan đang canh giữ bên ngoài cửa hang.
72.
"Nhất định là nàng muốn bắt chuột ăn!"
Cô bạn lùn mất hết can đảm.
“Cậu chả bảo nàng kiêng thịt chuột còn gì?"
"Nhưng nàng đang canh ngoài cửa kia kìa!"
"Có lẽ chỉ là nàng . . ah, đói bụng."
73.
Bọn tôi ôm nhau khóc.
74.
" Con chuột ấy có ở trong nhà không ?" nyannyan bỗng cất tiếng.
"Có?" Lau nước mắt, "mà con chuột nào?"
"Chỉ nói con chuột ấy, tớ không biết rõ nữa."
75.
Hu hu hu.
Nhất định là nàng đang nói tôi.
Quả nhiên là nàng không nhớ rõ tên tôi.
76.
“Tớ ở đây."
Hu hu hu.
"Oh." Nàng nói.
"Tớ tên là sóc chuột."
"Oh." Nàng lại nói.
77.
Cô bạn lùn nói : “ Hình như không phải nàng muốn ăn thịt chúng ta.”
Gật gật đầu: "Tớ cũng biết rồi."
78.
Mất một lúc sau, nyannyan mới hỏi: "Vì sao gần đây không đi gặp tôi?"
"...Ăn pho mát mập quá không ra được cửa."
79.
"Ngu thì chết." Nàng nói.
80.
Sau đó nàng ghé vào cửa hang, nhắm mắt lại ngủ.
81.
Tôi muốn khoe với các bạn về công chúa của tôi một chút
Nàng mang dòng máu Mèo Ba Tư thuần chủng
Da và lông trắng như tuyết, không có một chút tạp sắc, mắt màu xanh da trời~~~
A a a vô cùng xinh đẹp.
82.
"Chuột không thể nhìn được nhiều màu sắc như vậy đâu.” Cô bạn lùn nói
"Hả?"
83.
Quả nhiên tôi là sóc chuột sao!
Khóc: Mẹ ơi ~~~
84.
"Sóc chuột cũng không nhìn thấy được nhiều màu sắc như vậy đâu.” Cô bạn lùn lại nói
85.
Bọn tôi đều thất vọng.
86.
Cô bạn lùn kiên định nói với tôi: “ Bạn của tôi, kể cả khi cậu không biết mình là loài gì, chúng ta vẫn là bạn bè .”
Tôi ôm lấy cậu ta: "Cậu thật tốt!"
Một lát sau: "Cậu tên là gì?"
87.
Cô bạn lùn đi trộm rượu nho của con người, quay lưng về phía tôi ngồi uống hết một ngày.
88.
Nhìn cậu ta uống rượu, tôi cũng thử đi uống một chút.
89.
"nyannyan!" Tôi vọt tới trước mặt Nyannyan thổ lộ với nàng,
"Tớ yêu cậu!"
Nàng đang mơ ngủ chợt bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn tôi.
"Tớ yêu cậu! " Tôi lớn tiếng nói cho nàng biết.
"Uống rượu hả." Nàng khịt khịt cái mũi, nói.
"Um. . ." Gật đầu, "Uống một chút."
90.
Nyannyan ngậm cái đuôi của tôi, ném tôi trở lại hang.
91.
Tôi cảm thấy nyannyan không ghét tôi,
Cô bạn lùn cũng cảm thấy vậy.
Cậu ta bắt đầu cùng với tôi nghiên cứu kế hoạch, giúp tôi theo đuổi Nyannyan.
92.
Đây chính là tình yêu!
93.
Cô bạn lùn nói cô gái nào cũng thích hoa hồng, cho rằng chúng tôi nên đến vườn hoa trộm hoa.
Trong vườn hoa có con chó thả rông, cô bạn lùn bị nó cắn vào đuôi.
Nguy hiểm thật may mà cuối cùng cũng chạy được.
94.
Đây chính là tình yêu!
95.
Tôi cắn rụng gai hoa hồng, đem cành hoa xinh đẹp nhất đặt ở trước mặt nyanyan. Nyannyan còn đang ngủ, tôi hi vọng lúc nàng tỉnh dậy có thể nhìn thấy hoa hồng tôi tặng nàng.
Tôi ngồi trước mặt nàng trông suốt một buổi chiều, nàng chỉ ngủ. Sau đó chủ nhân nàng trở về, tôi đành chui lại tủ bát.
96.
【 Hoa hồng ở đâu đến đây vậy? 】
【 không biết —— thật là kỳ quái, lần thứ hai rồi đó. 】
【 Hay là em chuẩn bị có tin vui rồi. 】
【 Ha, cứ cho là thế đi. 】
97.
Con người đem bông hồng lên một chiếc bàn rất cao, cắm ở một cái bình hoa quý. Hoa hồng gặp được nước nở rộ, thật xinh đẹp.
Khó trách cô bạn lùn nói con gái đều thích hoa hồng.
98.
Buổi tối tôi đi ra ngoài thấy nyannyan, nói cho nàng biết cành hoa hồng kia là tôi hái đến tặng nàng, còn suýt nữa bị con chó rông cắn được.
"Nếu nyannyan thích, tớ lại đi hái cho cậu."
99.
"Nyannyan thích không?" Tôi hỏi nàng.
Nyannyan ngẩng đầu nhìn lên cành hoa hồng,
Một lúc sau
"Không thích."
100.
Hu hu hu.
101.
Dạo này cô bạn lùn và tôi bắt đầu phiền muộn.
102.
"Tớ tên là minami." Cô bạn lùn nói cho tôi biết.
103.
"Hmm."
104.
Cô bạn lùn và tôi phiền muộn không biết Nyannyan thích gì.
105.
"Tớ tên là minami." Cô bạn lùn chạy đến trước mặt tôi nói.
106.
"Hmm."
107.
Cô bạn lùn cũng hiểu những thứ Nyannyan thích thì thật khó khăn để lấy được.
108.
"Tớ tên là minami. . ." Cô bạn lùn khóc nói với tôi.
"Ôi chao cậu khóc cái gì?"
109.
Không biết vì cái gì mà cô bạn lùn đau lòng, ngồi úp mặt vào góc tường khóc hết một ngày.
110.
Tôi đi trộm tặng nàng một ít hạt thông bánh ngọt, thử xem nàng có thích không.
Nàng trệu trạo nuốt.
111.
Cô bạn lùn nhận định , nếu không chiếm được trái tim nàng, trước tiên chiếm lấy người của nàng.
112.
“Mất dạy đồi bại." Cái hành động đó đáng xấu hổ kinh khủng.
113.
"Hả cậu đang nghĩ đi đâu đấy!"
114.
"Không phải ý cậu là thế à?"
"Lão già dê!"
"Người ta rõ ràng là con gái nha!"
115.
Cô bạn lùn bảo tôi phải luôn quấn quýt lấy Nyanyan, như vậy nyannyan sẽ không còn cơ hội ra ngoài tìm con mèo khác nói chuyện yêu đương.
116.
"Cậu thật xấu bụng." Tôi khẽ đẩy cậu ta .
"Còn không phải bởi vì cậu sao." Cậu ta cũng khẽ đẩy tôi.
117.
Chúng tôi nhau đẩy đi đẩy lại.
118.
"Thực ra cậu đối xử với tôi rất tốt." Vật xuống.
"Giờ cậu mới biết sao?" Vật ngược lại.
"Cậu không thấy điều gì kỳ lạ à?" Lại vật xuống.
"Kỳ lạ chỗ nào." Tiếp tục vật lại.
"Vì sao chúng ta lại nói cái này trước mặt con mèo đó chứ." Vật xuống.
"Không sao nàng đang ngủ.” Lại vật lại.
"Nàng tỉnh."
119.
Tôi quay đầu lại, nhận ra nyannyan đang xù lông nhìn mình.
"Chao ơi !"
120.
Nyannyan tạp tôi một cái .
121.
Trọng thương nghỉ ngơi một tuần.
122.
Thực ra tôi và cô bạn lùn đều vô cùng nhỏ bé.
Không phải so với Nyan nyan, mà là so với những con chuột khác.
Các anh chị em đều lo lắng cho bọn tôi, sợ rằng chúng tôi đi ra ngoài sẽ không tranh đoạt được với những con chuột khác.
Tôi đánh bọn họ một trận.
Sau rồi họ cũng an tâm.
123.
Cô bạn lùn so với tôi còn nhỏ hơn, tôi có thể vô tư quật cậu ta ngã xuống đất, còn lăn cậu ta hai vòng.
Cậu ta chỉ biết khóc.
124.
Thực ra tôi rất quý cậu ta, cậu ta là người bạn tốt nhất của tôi.
Các bạn tuyệt đối không được bắt nạt cậu ta nhé.
125.
Cô mèo hàng xóm thỉnh thoảng nhảy qua cửa sổ đến tìm Nyanyan chơi.
Tôi chắn trước mặt Nyanyan, không cho phép nàng đến gần.
126.
Nàng nhìn tôi một chút, chìa chân trước nhẹ nhàng hẩy tôi xuống.
127.
Tự tôi không dậy nổi.
128.
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!"
129.
Đáng ghét, không được cù tôi chứ!
130.
Nàng thực ra là người rất tốt.
Bộ dáng cũng rất đẹp.
Nàng rủ tôi về nhà với nàng.
Nhà nàng có rất nhiều pho mát.
131.
Nyannyan ở bên cạnh chỉ ngủ, không để ý tới bọn tôi.
132.
"Nhưng tôi chỉ thích nyannyan." Một lát sau: "Tuy rằng nàng chẳng thích tôi."
133.
Hu hu hu.
134.
"Phiền chết đi." nyannyan nói.
135.
"Hu hu hu vì sao cậu không thích tớ!"
"Phiền chết đi!"
"Vì sao vì sao vì sao chứ!" Lăn lộn lăn lộn!
"Không cần biết cút đi!"
"Tớ muốn biết!"
136.
Nyannyan tức giận, giơ móng vuốt tạp tôi ngã xuống.
137.
Cô mèo hàng xóm của hàng xóm ngậm lấy tôi, thả về cửa hang.
138.
Nàng thật sự là một con mèo rất tốt.
139.
Ngày mai tôi sẽ chuyển sang nhà nàng ở.
140.
Bây giờ chỉ bị thương nhẹ, ngày mai tôi sẽ năng động trở lại.
Ngày mai tôi sẽ dời sang ở nhà nàng.
Hừ.
141.
Hu hu hu.
142.
Tôi sắp xếp xong hành lý,
Dùng một cái khăn tay sạch sẽ đóng gói lại tất cả đồ đạc của mình,
Khiêng ở trên vai, hiên ngang bước qua trước mặt Nyannyan.
143.
"Cậu muốn đi đâu?" Nàng quả nhiên hỏi tôi.
"Nhà hàng xóm." Tôi ngẩng đầu ưỡn ngực nói cho nàng biết.
Nyannyan nhìn tôi một chốc, gục xuống tiếp tục ngủ.
144.
Hu hu hu.
145.
"Cậu không cho tớ đi tớ sẽ không đi."
Nyannyan không để ý tới tôi.
"Cậu nói đi."
"Phiền chết đi!"
146.
Sau đó nàng chìa chân trước định tạp tôi.
147.
Hu hu hu.
Cậu tạp đi tạp đi, tôi không bao giờ ... chạy.
Dù sao tôi cũng thất tình, thà bị cậu tạp chết còn hơn.
148.
Nyannyan không tạp tôi, chân trước mềm mại nhẹ nhàng đặt lên đầu tôi.
Một lát sau, nàng nói: "Nhà của tôi cũng có rất nhiều pho mát."
149.
Đúng rồi.
Còn có cô bạn lùn.
Tôi cũng không nói với nàng tôi muốn đi nữa.
Nếu nói, nàng nhất định sẽ đau lòng.
Hoặc là tức giận.
150.
"Tớ sẽ cố gắng ở lại."
151.
Nyannyan cứ vậy nhìn theo tôi, cho đến khi tôi trở lại nhà cô bạn lùn.
152.
Cô mèo hàng xóm của hàng xóm đến tìm Nyannyan chơi, bị Nyanyan đuổi đi.
————————————————
153.
Cô bạn lùn nói với tôi, chỉ cần còn sống là còn hi vọng.
A a a dạo này cậu ta nói chuyện càng lúc càng chí lý.
154.
Gần đây Nyanyan bắt tôi phải đi tắm rửa, nàng nói người con chuột nhất định rất bẩn.
Không biết kẻ nào mách lẻo nàng chứ.
155.
Tôi không chịu, nàng ngậm lấy tôi thả xuống cái ao nhỏ trong sân, mỗi lần tôi leo lên bờ nàng lại đẩy tôi xuống.
Tôi đành tắm rửa sạch sẽ rồi lên bờ, nàng không đẩy tôi nữa.
Chúng tôi cùng nhau vào nhà, dấu chân ướt bẩn lưu lại đầy trên sàn.
Nyannyan đoạt lấy cái khăn hoa mà tôi thích nhất, biến nó thành cây lau nhà , lau sạch dấu chân của tôi trên sàn.
Hu hu hu khăn hoa của tôi.
156.
Sau khi lau sạch sẽ, nàng lật cái mặt khăn kia lại, dùng mặt chưa lau sàn giúp tôi lau khô lông trên người.
157.
Trời nó đã là khăn lau nhà rồi mà!
Nếu vậy thì còn bắt tôi đi tắm rửa làm cái gì chứ!
158.
"Ểhh." Nàng chợt nhận ra, "Đây là khăn lau nhà."
Tôi thầm nghĩ ,nàng có chút ngốc nghếch , phải không nhỉ .
159.
Nàng lấy khăn nàng vẫn hay dùng lau khô người cho tôi.
160.
Sau khi lau khô xong, nàng ngồi trước mặt tôi nhìn tôi một lúc.
Tôi ngẩng đầu nhìn nàng.
"Thôi tạm ổn." Nàng nói.
161.
Hu hu hu.
162.
Gần đây nàng càng lúc càng kỳ quái.
163.
Nàng bảo tôi qua nhà hàng xóm mài răng, không được phá hư đồ dùng trong nhà nàng.
Trên thực tế tôi là một con chuột ngoan, bình thường tôi luôn đi ra ngoài mài răng, cô bạn lùn cũng vậy.
Chúng tôi rất yêu con người.
164.
Bởi vì bọn họ sẽ tạo ra pho mát.
165.
Còn có hạt thông và bánh ngọt nữa.
166.
Tôi không hiểu tiếng người, cô bạn lùn nói cậu ta cũng không hiểu.
Hình như Nyannyan biết.
Bọn tôi thường nhờ dàng dạy, nàng kêu phiền, nàng lười dạy bọn tôi.
167.
Nyannyan thật sự là con mèo lười nhất tôi từng thấy.
Cô mèo bên hàng xóm Mariko hoạt bát hơn, chính là nàng ấy già đầu mà giả ngu, kể chuyện, nói, cười làm cái gì cũng rất thú vị.
Ngay cả cô bạn lùn cũng cảm thấy như thế .
Nói tóm lại nàng là một con mèo tuyệt vời.
168.
Nhưng tôi vẫn thích nyannyan.
169.
Mỗi ngày tôi đều ở lỳ nhà cô bạn lùn, trốn ở cửa hang nhòm trộm nàng.
Sau tôi phát hiện nyannyan cơ bản ít mở mắt, tôi hay chạy đến trước mặt nàng ngắm nàng.
Nàng luôn ngủ, tỉnh trong chốc lát rồi lại tiếp tục ngủ.
Tôi nói cho nàng biết như vậy dễ bị béo phì.
170.
Nàng tức giận giơ móng vuốt định tạp tôi, tôi chớp mắt chạy mất.
————
171.
Nyannyan vẫn cứ lười như vậy, ngày nào cũng ngủ.
Tôi ôm pho mát ngồi bên cạnh nàng, vừa ăn vừa cùng nàng nói chuyện phiếm.
Nàng chưa bao giờ nói chuyện, đương nhiên sẽ mắng tôi "Phiền chết đi."
Nhưng nàng không tiếp tục tạp tôi.
172.
Bởi vì khá rảnh rỗi, tôi rủ nàng cùng nhau phơi nắng.
Họ nhà chuột chúng tôi ít khi ra ánh sáng mặt trời, nhưng thỉnh thoảng nằm tắm nắng cũng không tệ.
Ấm áp dễ chịu, làm cho người ta muốn ngủ.
173.
Gần đây tôi hay ngủ trước mặt Nyannyan.
Mỗi lần bị nàng chụp tỉnh, tôi biết rằng con người đã trở về.
Tôi sẽ lập tức chạy về hang của cô bạn lùn.
174.
Sáng sớm hôm đó, tôi nhận ra trời tối đen.
Cô bạn lùn nói cho tôi biết Nyannyan đang ngăn ở cửa hang, không biết sao lại làm thế.
175.
Có lẽ nàng lại giận tôi.
Tôi cũng quen rồi , lấy pho mát cùng cô bạn lùn vừa ăn vừa nói chuyện thời tiết.
176.
【 Em thấy thật mà, thấy cả con chuột luôn, nó bé xíu bỏ chạy nhanh lắm. 】
【 Nhưng chúng ta đã tìm khắp nơi rồi, không tìm thấy hang chuột nào cả. 】
【 Thật là kỳ quái. 】
【 Nghe nói nhà hàng xóm có chuột, có lẽ là chuột nhà hàng xóm chạy qua. 】
【 Cũng có thể. 】
177.
Tôi cảm thấy gần đây Nyannyan hay phiền não.
Nàng luôn nhìn tôi buồn rầu, muốn nói cái gì lại thôi.
Cảm xúc ấy lây sang tôi, khiến cho tôi cũng phiền não theo nàng.
178.
Vì sao tình yêu lại quá u sầu.
179.
Nàng gần đây hay bị mất ngủ, luôn luôn ngồi ở cửa sổ trông xuống dưới lầu.
Tôi ngồi bên cạnh nàng, nàng không để ý đến tôi, tôi quấy rối nàng, nàng cũng đều không để ý đến tôi.
180.
Tôi đem chuyện này nói với cô bạn lùn, cô bạn lùn nói có thể là nàng đang yêu.
Chỉ có tình yêu mới khiến người ta tâm tư như vậy
181.
Hu hu hu , tôi không tin.
Tôi đi hỏi nyannyan, nàng không thèm để ý, gạt tôi sang một bên không trả lời tôi.
Hu hu hu, tôi không tin.
182.
Nyannyan cùng con mèo bên hàng xóm bỏ trốn.
Phải rồi, tốt hơn tôi, cao hơn tôi, tao nhã hơn tôi, đáng yêu hơn tôi hu hu hu vì sao hơn tôi quá nhiều như vậy chứ.
183.
Họ đi ra ngoài cả ngày, đến bây giờ vẫn chưa về.
184.
Tôi thật sự thất tình.
185.
Cô bạn lùn trộm rất nhiều rượu nho, cùng tôi uống liên miên.
Tôi hát cho cậu ta nghe ( You are my life, you are forever~)
Cậu ta chê tôi hát dở.
186.
Cô bạn lùn tửu lượng rất kém, tôi một mình uống hết toàn bộ chỗ rượu, sau đó ngồi trước cửa sổ ngắm trăng, vừa khóc vừa hát.
187.
Tôi quên cả mình hát những gì.
188.
Tôi rất đau lòng, rất rất đau lòng.
Tôi chạy đến chỗ cái hộp giấy nyan nyan vẫn ngủ, trong đó có mùi của nyanyan , rất thơm.
Trong hộp giấy có tấm thảm nhung bị nyanyan đè xuống một hõm nông, tôi nằm trong cái hõm đó, càng nghĩ càng đau lòng, không biết đến lúc nào thì ngủ mất.
189.
Khi tỉnh lại thì đã ở cửa nhà cô bạn lùn, cô bạn lùn nói rằng Nyanyan ngậm tôi thả về.
Tôi chạy ra nhìn nyanyan , nàng nằm ngủ trên tấm thảm sàn, điệu ngủ rất quen thuộc, phát ra tiếng khụt khịt.
190.
Thừa dịp nàng đang ngủ, tôi hôn lên chóp mũi nàng.
Nàng dùng móng vuốt đẩy tôi ra.
191.
Đợi nàng thu móng vuốt lại một lúc, tôi lại chạy đến hôn nàng.
Lúc này nàng không đẩy tôi ra nữa.
————————————————� �—
Yuu yêu nyan hơn thế , nhiều hơn lời yuu vẫn nói , đi bên nyan , yuu đánh đổi tất cả bình yên ~~ Yêu nyan chỉ yêu thôi , chỉ riêng nyan nhé Yuu, mãi ko xa nhau Kojiyuu~~~
Yuu cho em theo với , được yêu một ai như thế, yêu thương ai , ta sẽ yêu suốt cả một đời, nơi yêu thương không phôi phai đc bên nhau mỗi sớm mai kojiyuu kojiyuu~~~
192.
Tôi hỏi nyannyan hôm đó đi ra ngoài làm gì, nàng không chịu nói cho tôi biết.
Nhưng vì nàng đã trở lại, cho nên tôi rộng lượng không so đo.
193.
Cô bạn lùn nói với tôi con người chế tạo những cạm bẫy rất khủng khiếp.
Có bẫy kẹp chuột, có bẫy dính chuột.
Tôi chưa từng thấy cái nào.
Cô bạn lùn rủ tôi đi xem, cậu ta nói mình cũng chưa từng thấy qua.
194.
Tôi cười khẩy cậu ta.
195.
Dạo này Nyannyan thích ngủ ở cửa nhà của cô bạn lùn, còn thích đem mặt hướng về cửa hang.
Tôi ở cửa hang có thể nhìn thấy nàng.
Tôi còn có thể hôn trộm nàng nữa.
196.
Gần đây thôi thường xuyên hôn nàng.
Hôn xong bỏ chạy, nyannyan không bắt được tôi.
197.
Yeah yeah yeah.
198.
Ban đầu tôi hôn cái mũi của nàng, cái mũi trắng nõn nà.
Hôn xong nàng liền tỉnh, giơ móng vuốt cảnh cáo tôi.
199.
Tôi muốn thử cùng nàng hôn môi.
Thừa dịp lúc nàng ngủ tôi rón rén đi đến trước mặt nàng.
Xác định chắc chắn nàng đang ngủ, tôi lấy hết dũng khí, nhắm mắt lại, nhón người lên.
200.
Đúng lúc đó Nyannyan ngáp một cái, khép miệng cắn phải đầu tôi.
201.
Thương nhẹ nghỉ ngơi ba ngày.
202.
Có lẽ chúng tôi hôn môi không hợp.
203.
Phát hiện này khiến tôi rất thất vọng.
204.
Nyannyan ngủ trước cửa nhà cô bạn lùn, cô bạn lùn đi ra đi vào không tiện.
Mỗi lần đều phải thật cẩn thận men theo vách tường mà đi, lấy hạt thông bánh ngọt rồi lại men theo vách tường mà về.
205.
Tôi cũng ra vào không tiện.
Tôi cũng phải cẩn thận men theo vách tường mà đi, lấy pho mát rồi lại men theo vách tường mà về.
206.
Hôm nay tôi nhìn thấy một khối pho mát rất lớn, chứa ở trong một cái hộp sắt.
Tôi theo một cái cửa nhỏ đi vào , lấy pho mát rồi phát hiện không ra được.
207.
Ủa.
208.
Thật kỳ quái sao lại ra không được.
209.
Tôi lớn tiếng đánh thức nyannyan dậy, hỏi nàng đây là chuyện gì.
210.
Nyannyan nhìn thấy tôi liền lập tức chạy tới, nàng chạy xung quanh cái hòm liên tục rung liên tục lắc, vừa lắc vừa mắng tôi.
211.
"Ngu thì chết ngu thì chết!"
212.
Thoạt nhìn nàng rất kích động.
__________
212.
"Tại sao cậu chui vào đấy chứ con sóc chuột ngu ngốc!" Nàng hỏi tôi.
213.
Tôi giơ pho mát lên cho nàng xem.
214.
"Ngu thì chết ngu thì chết!"
215.
Nàng giống như muốn khóc.
216.
"Ngu thì chết ngu thì chết."
217.
Nàng ngồi xổm trước cái hòm, giơ móng vuốt cào móc cái hòm, cào khắp nơi.
218.
Không mở được.
219.
Nàng nhảy qua cửa sổ, dẫn con mèo hàng xóm của hàng xóm Mariko đến.
Các nàng cùng nhau vây quanh cái hộp sắt, Mariko ngắm nghía một lát, dùng móng vuốt đè xuống cái móc đồng.
Cửa bật mở.
220.
Tôi ôm pho mát chạy ra.
221.
Nyannyan tức giận dùng móng vuốt tạp tôi một cái.
Mariko cũng tạp tôi một cái.
Về nhà nói với cô bạn lùn, cậu ta cũng tạp tôi một cái.
222.
"Đó là bẫy chuột cậu đúng là ngu ơi là ngu!"
223.
". . ."
224.
"Xin lỗi!" Ngồi xuống đất, "Để mọi người phải lo lắng cho tôi rồi!"
"Cậu ngu ngốc thì cũng một vừa hai phải thôi chứ!" nyannyan mắng tôi.
"Xin lỗi mà !"
225.
"Ở yên trong động cấm cậu ra ngoài !" Nyannyan nói.
"Ơ thế tớ ăn cái gì đây?"
"Tôi nuôi cậu!" Nàng nói.
226.
". . ."
————————————————� �—
227.
Tâm tình tôi lúc này thật rối bời.
Cô bạn lùn nói tình huống này gọi là "Bao nuôi."
Một con chuột có tiền đồ, có lý tưởng tuyệt đối không nên làm việc như thế.
Tôi cũng cảm thấy vậy.
228.
Tôi muốn thương lượng với Nyannyan, nàng không thèm nghe tôi nói, tôi nói cái gì nàng cũng một mực bác bỏ.
Nàng mang một khối pho mát lớn đặt ở cửa hang, không cho phép tôi đi ra ngoài.
Tôi cảm thấy tự trọng của mình bị xâm phạm, cự tuyệt pho mát của nàng.
Nàng nổi giận, ngăn ở cửa hang không cho phép tôi đi đâu nữa.
229.
Tôi và cô bạn lùn đào một cái hang khác trong tường, ra ngoài theo đường bên đó.
Bọn tôi đi ra ngoài, tìm được thức ăn rồi lại cùng trở về.
Chẳng bao lâu thì nyanyan phát hiện, nàng không tạp tôi, chẳng nói chẳng rằng trở lại cái ổ của mình.
230.
Tôi nghĩ nàng giận tôi thật rồi.
Bây giờ nàng không nói với tôi một lời, tôi làm phiền nàng nàng cũng không để ý.
Tôi chạy đến hôn nàng, nàng nhảy lên một nơi rất cao, đến lúc tôi leo lên được đó thì nàng nhảy xuống.
231.
Nàng chán ghét tôi.
232.
Tôi đem pho mát cho cô bạn lùn, gục ở cửa hang khóc một mình.
Có lẽ nàng thật sự không hề yêu tôi.
————————————————� �—
Tác giả : Ngược rồi...*ngồi xuống đất* ...xin lỗi.
233.
Gần đây Nyannyan thường ngẩn ngơ.
Nàng không giống như trước đây chỉ ngủ khì, luôn một mình ngồi bên cửa sổ, ngơ ngẩn nhìn ra bên ngoài.
Tôi cẩn thận leo đến ngồi cạnh nàng, không làm phiền nàng.
Nàng không đuổi tôi đi, cũng không nói gì với tôi.
234.
Cách đây một tuần, Mariko nói nàng không thiết ăn uống gì cả, chủ nhân của nàng rất lo cho nàng.
235.
Tôi cũng rất lo cho nàng.
236.
Mariko bảo tôi nên nghe lời Nyanyan, đừng có làm trái ý nàng.
Tôi nói với Nyannyan sau này nàng nói gì tôi cũng nghe hết, nàng không có phản ứng.
237.
Tôi chỉ có thể trộm khóc một mình.
238.
Lúc này tặng nàng cá liệu nàng có vui vẻ hơn một chút không?
239.
Tôi lại đến bờ sông câu cá.
240.
Tôi rốt cuộc lại câu được rùa, chúng nó lúc nào cũng cắn cái đuôi của tôi.
Tôi bắt bọn nó ném trở lại sông, lát sau lại có một con rùa khác đến cắn đuôi tôi.
Tôi nói với nó không được đến nữa, bằng không tôi sẽ bắt nó đem cho Nyannyan.
241.
Tôi tặng cho Nyannyan một con rùa.
242.
Nàng không nhìn lấy nó một cái.
243.
Tôi chuẩn bị đem con rùa ném trở về sông, nhưng lại nghĩ biết đâu sau này tôi đi câu cá nó lại cắn đuôi tôi.
Tôi ngậm nó leo lên cái bển trong suốt, đem con rùa ném vào.
244.
Trượt chân một chút, tôi cũng rơi tõm vào cái bể trong suốt.
245.
Nyannyan nghe được tiếng động, liền chạy tới xem.
246.
"Ngu thì chết!" Nàng mắng tôi.
247.
"Hu hu hu cuối cùng cậu cũng nói chuyện với tớ."
"Ngu thì chết!" Nàng nói, "Có nhanh bơi ra không!"
"Uhm"
248.
Phía cánh cửa có tiếng bước chân, con người đã trở lại.
249.
"Bơi nhanh lên!"
Nyannyan bắt đầu đi tới đi lui, đưa móng vuốt cho tôi nắm lấy. Hình như nàng sợ nước, khẽ đụng đến nước là rụt lại một chút.
250.
"Nhanh lên!"
Nàng nhúng móng vuốt vào trong nước, tôi ôm lấy móng vuốt của nàng.
". . . không bơi được."
"Không bơi được !!?"
"Con rùa lại cắn đuôi của tôi. . ."
251.
"Ngu thì chết!" Nàng bỗng khóc òa lên, "Ngu thì chết!"
252.
Con người mở của bước vào.
————————————————� �—
Nyannyan ngoại truyện
1.
Có một con chuột từ bên nhà hàng xóm chạy sang, bị cái bình gốm đè vào đuôi, một mình ngồi đó khóc tu tu.
2.
Ngu thì chết.
3.
Bởi vì tiếng khóc của cậu ta quá ồn ào, tôi đành đẩy bình gốm ra giúp cậu ta chạy trốn.
Ai ngờ cậu ta hiểu lầm, ngày nào cũng đến quấy rối tôi.
Phiền chết đi phiền chết đi.
4.
"Nyannyan tớ kể cho cậu nghe nha, bữa sáng nay tớ ăn một viên pho mát, trong đó có hai miếng nho khô, tớ thực sự không thích nho khô”
"Nyannyan tớ kể cho cậu nghe nha, bữa trưa nay tớ ăn một viên pho mát, trong đó có một miếng ô mai, tớ thực sự không thích ô mai”
Phiền chết đi ! Ai muốn biết cậu thích ăn cái gì chứ !
"nyannyan tớ kể cho cậu nghe nha, nyannyan là con mèo xinh đẹp nhất tớ từng thấy !”
5.
Đâu có liên quan gì đến tôi chứ!
6.
"Tớ thích nyannyan, là tình yêu." Cậu ta nói.
7.
Đại khái là con chuột ấy ăn quá nhiều pho mát nên đầu óc hư mất rồi.
8.
Cậu ta mang pho mát đến lấy lòng tôi
Tôi nếm thử một chút, thật khó ăn.
Không biết vì sao cậu ta lại thích như vậy.
9.
Cậu ta hái được nhiều hoa dại đến lấy lòng tôi.
Xấu lắm.
Đem thả hết vào thùng rác.
10.
Cậu ta chạy lên bể cá đằng trước câu con rùa, khổ một nỗi là cậu ta còn chẳng biết đó là rùa.
Ngu ơi là ngu.
Lại rất phiền phức nữa.
Làm tai tôi ong ong, vung tay tạp cậu ta rơi xuống đất.
11.
Kỳ thực không phải tôi cố ý, nhưng ai bảo cậu ta quá đáng ghét .
Tôi ghé xuống cạnh bàn xem , cậu ta đang rì rì bò về cái hang nhỏ, chít chít méo mó reo lên “ nyannyan nói với mình năm câu a a a”
12.
Ngốc chết đi.
13.
Tôi mới biết cậu ta là con gái.
Đã là con gái sao còn yêu tôi chứ ? Biến thái sao?
14.
Hình như cậu ta ý thức được vấn đề này, một tuần không thấy cậu ta đâu.
15.
Suột một tuần cậu ta không hề xuất hiện.
16.
Quả nhiên là cậu ta vẫn nằm trong hang, ăn mập quá không ra được cửa.
17.
Ngu thì chết.
_______________
Nyannyan ngoại truyện
18.
Con sóc chuột chết tiệt ! Uống rượu vào mới chịu chạy đến trước mặt tôi thổ lộ.
Đáng ghét chết đi!
Thật chỉ muốn tạp cậu ta!
19.
Đợi cậu ta tỉnh tôi sẽ tiếp tục tạp cậu ta.
20.
Nhưng gần đây cậu ta chưa cho tôi cơ hội tạp, cậu ta cùng bạn mình chạy đến vườn hoa.
Trong vườn hoa có con chó rất hung ác canh giữ, ngay cả tôi còn sợ.
Không biết cậu ta chạy đến đó làm gì.
21.
Cậu ta hái được một bông hồng cho tôi.
Chủ nhân cắm bông hoa trong bình, đẹp lắm.
Cậu ta rất đắc ý chạy đến hỏi tôi có thích hay không, chỉ cần tôi thích cậu ta sẽ lại có thể đi hái cho tôi.
22.
Cậu ta đúng là óc củ đậu, nới đó có con chó hung ác như vậy.
23.
"Không thích."
"Hu hu hu."
24.
Buổi chiều tôi tắm nắng ngủ...khi tỉnh dậy phát hiện hai con chuột trước mặt đang tán tỉnh nhau.
"Cậu thực xấu bụng." Con sóc chuột ngu ngốc kia đẩy cô bạn của cậu ta xuống.
"Còn không phải bởi vì cậu sao." Cô bạn đó vật lại cậu ta.
"Thực ra cậu đối xử với tôi rất tốt."
"Giờ cậu mới biết sao?"
25.
. . . Tức chết mất!
Vừa nói chỉ thích một mình tôi lại vừa tán tỉnh con chuột khác
Tôi đập chết cậu cái đồ dê già lăng nhăng!
26.
Cậu ta nghỉ ngơi một tuần không ra khỏi cửa.
27.
Tôi có phải dùng sức quá không.
Bọn tôi nghỉ ngơi ba tuần.
Mariko cũng nói với tôi, nàng nói con chuột đó quá nhỏ bé, tốt nhất là đừng tùy tiện tạp .
28.
Nhưng mà thực sự thực sự tức quá đi.
29.
Mariko đùa cậu ta, nói với cậu ta bên kia cũng có rất nhiều pho mát, rủ cậu ta theo nàng về nhà.
Rõ ràng cậu ta rất muốn đi.
Cậu ta phải suy nghĩ rất lâu, mới miễn cưỡng nói với Mariko: “Nhưng tôi chỉ thích Nyannyan.”
30.
Hừ.
31.
"Tuy rằng nàng chẳng thích tôi." Cậu ta nói vậy.
32.
. . . Ngu chết đi!
33.
Cậu ta lại bắt đầu khóc, vừa khóc vừa hỏi tôi tại sao không thích cậu ta.
34.
Rốt cuộc thì tôi nói không thích cậu ta hồi nào!
35.
“ Hu hu hu vì sao cậu không thích tớ!"
"Phiền chết đi!"
"Vì sao vì sao vì sao chứ!"
"Không cần biết cút đi!"
"Tớ muốn biết!"
36.
Tôi giơ móng vuốt muốn tạp cậu ta, sau cùng lại nén giận, chỉ là một cái tạp nhẹ lên người .
Ai bảo cậu quá đáng ghét như vậy.
Sao lại nhỏ bé như vậy chứ.
37.
Mariko mang cậu ta thả về cửa động.
______________
38.
Cậu ta không bị thương, chỉ choáng váng chút thôi.
Tôi cũng đâu muốn tạp cậu ta.
Tôi sau đó ...không bao giờ muốn tạp cậu ta nữa.
39.
Cậu ta dùng khăn tay đống gói hành lý gọn gàng, lúc đi qua trước mặt tôi , nhấn mạnh nói cho tôi biết, cậu ta muốn sang nhà hàng xóm.
Cậu ta muốn sang nhà Mariko.
40.
Đồ ích kỷ.
Cậu ta muốn tôi giữ cậu ta lại.
Không thèm.
41.
"Cậu nói đi!"
"Phiền chết đi!"
43.
Nếu tôi nói cậu ở lại cậu sẽ không đi , vậy tại sao còn muốn chạy đến nhà Mariko chứ .
44.
Muốn tạp cậu ta một cái bất tỉnh , nhưng cuối cùng lại chỉ là nhẹ đè xuống đầu cậu ta thôi.
"Nhà của tôi cũng có rất nhiều pho mát."
Cậu ta miễn cưỡng đồng ý ở lại.
45.
Tôi còn không bằng pho mát.
Vậy còn nói yêu gì chứ.
46.
Có đôi khi tôi không biết cậu ta nghĩ gì.
Phần lớn là bởi cậu ta quá ngu ngốc, tôi không có cách nào hạ IQ của mình xuống ngang với cậu ta rồi tìm cách lý giải suy nghĩ của cậu ta.
Có đôi khi là bởi vì nguyên nhân khác.
47.
Tôi không rõ lắm yêu thích với cậu là cái gì.
Cho dù bị tôi đánh đến dở sống dở chết cũng sẽ ở lại bên cạnh tôi, vậy mà chỉ vì giận một việc nhỏ con con cũng đòi rời khỏi tôi.
Mariko nói với tôi đó mới chính là tình yêu.
48.
Tôi chưa từng thấy tình yêu nào ngu ngốc như vậy.
49.
Cậu ta thường ngủ bên cạnh tôi, có đôi khi ồn ào, có khi lại im lặng.
Cậu ta nói với tôi chuyện đông chuyện tây, tôi hoàn toàn không hiểu cậu ta đang nói gì.
Dù chỉ nói một mình cậu ta cũng rất vui vẻ.
50.
Ngốc chết đi.
51.
Cậu ta rủ tôi phơi nắng, cậu nói mặt trời rất ấm áp, sau đó nằm úp sấp bên cạnh tôi ngủ.
Khi cậu ngủ sẽ cuộn tròn lại, đôi mắt tròn xoe cũng khẽ nhắm.
Trông cậu rất giống sóc chuột, cặp răng cửa vô cùng đáng yêu...
52.
Lông của cậu cũng rất đẹp, xù tung, không giống con chuột bình thường.
Có lẽ cậu thật sự là sóc chuột.
Mỗi lần nói đến chuyện này, cậu ta thường rất thất vọng, hỏi tôi rằng nếu thực sự cậu là sóc chuột thì tôi có ghét bỏ cậu ta không.
Tôi đã ghét cậu ta lắm rồi, sẽ không thể ghét thêm được nữa, vấn đề này cậu ta chẳng cần lo đâu.
53.
Cậu ta hay đem pho mát cọ lên người , bẩn vô cùng.
Tôi ngậm cậu ta thả vào trong ao tắm rửa, tắm xong trông cậu ta càng nhỏ hơn, so với bàn tay tôi không lớn hơn được bao nhiêu.
Cậu ta bước qua sàn gỗ, lưu lại một dấu chân dài ướt sũng.
Tôi lại lấy cái khăn hoa mà cậu thích nhất ra, đem lau sạch dấu chân của cậu, nếu không chủ nhân sẽ phát hiện ra cái hang của cậu mất.
Ý tôi nói là cái hang cô bạn của cậu.
54.
Chủ nhân vẫn phát hiện ra cậu.
Hai cô chủ tìm hang chuột trong phòng, tôi chỉ biết ngăn ở cửa hang.
Cuối cùng cũng che giấu được họ, nhưng tôi vẫn rất lo lắng.
Tôi nghĩ nếu cậu cứ tiếp tục bên tôi, tôi sợ sẽ bị chủ nhân phát hiện.
Tôi không biết các nàng ấy có thích chuột không, nhưng con người hầu hết đều không thích chuột.
Dù rằng bộ dạng của cậu trông rất giống sóc chuột.
————————————————� �—————
meo meo meo ~ rửa mặt như mèo, xấu xấu lắm , chỉ chị đại yêu ~~~
Nyannyan ngoại truyện
55.
Tôi bàn chuyện này với Mariko, nàng cũng không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ khuyên tôi nên ngủ dưới tủ bát , không cho con sóc chuột đó ra ngoài.
56.
Con sóc chuột đó lần này vẫn chẳng hiểu rõ tình hình gì cả, ngày nào cũng vui vẻ chạy đến hôn trộm tôi.
Thật đáng ghét, toàn hôn lên mũi tôi.
Cậu ta hôn xong bỏ chạy, chạy về rất sâu trong hang, chờ tôi đi ngủ lại tiếp tục chạy tới hôn tôi.
Giống cái đồ lưu manh.
57.
Cậu ta chính là cái đồ lưu manh.
Còn dám hôn môi nữa, không sợ tôi miếng ăn gọn cậu ta.
Thiếu chút nữa là tôi nuốt gọn cậu ta rồi , thậm chí đã cắn nát da, nguy hiểm thật .
58.
"Chúng ta làm sao hôn môi được chứ ——" cậu ta khóc hỏi tôi.
". . ."
59.
Ghét!
60.
Ngày nào tôi cũng canh giữ ở cửa hang, con sóc chuột ngu ngốc đó vẫn cứ chạy ra ngoài, còn chạy vào bẫy chuột chủ nhân đặt nữa.
Cậu ta ôm miếng pho mát, vẻ mặt ngô nghê, ngây thơ hỏi tôi làm sao vậy.
57.
Tôi rất lo cho cậu ta, chỉ sợ ngày nào đó cậu ta lại chui vào bẫy chuột chủ nhân đặt.
Tôi bảo với cậu ta để tôi nuôi cậu ta, lấy khối pho mát lớn nhất đưa cho cậu.
Cậu ta lại giận tôi, nói không cần tôi nuôi, vẫn cùng cô bạn của cậu ta đào cái hang khác chạy ra ngoài.
58.
Tôi thật sự không biết phải làm sao bây giờ.
Tôi chỉ là một con mèo, không thể bảo về cậu giống như chủ nhân.
Cậu thì luôn trắng trợn chạy tới chạy lui, lại ngốc như vậy nữa, thể nào cũng có một ngày chủ nhân bắt được.
Tôi chỉ có thể ngồi trên cửa sổ , canh khi các cô chủ trở về thì đuổi cậu chạy về trong hang.
59.
Cậu ta cho rằng tôi chán ghét cậu ta, ngày nào cũng trộm khóc.
Tiếng khóc rất lớn, tôi ở cửa sổ trên kia cũng nghe thấy rõ ràng.
Cậu ta chạy theo tôi nhận sai.
Sai hay đúng không phải là vấn đề.
Mà tôi phải làm thế nào mới có thể bảo vệ được cậu.
60.
Con sóc chuột ngu ngốc.
61.
Cậu ta lại câu con rùa đến tặng cho tôi, tại sao cậu ta toàn câu được rùa vậy chứ.
Tôi không để ý tới cậu, cậu liền ôm con rùa ở đó khóc .
Cậu lúc nào cũng khóc.
Mariko nói ánh mắt của cậu rất sáng, nhất định là khóc rất nhiều.
Tôi vẫn nhìn theo cậu, cậu do dự lúc lâu rồi ngậm con rùa leo lên bể cá, ném con rùa nhỏ vào đó.
62.
Sau đó chính cậu ta cũng rơi tõm vào.
63.
Ngu thì chết!
64.
Ngu thì chết ngu thì chết !
65.
Chủ nhân đã trở lại , tôi không cứu được cậu mất.
66.
"Ngu thì chết!"
Vì sao tôi lại thích cậu chứ !
Vì sao phải chạy đến trêu trọc tôi !
Vì sao không thông minh một chút !
Vì sao tôi không thể làm được bất cứ việc gì !
253.
Nyannyan vừa kéo tôi vừa khóc rất nhiều, khóc nhiều đến đau lòng.
Tôi hiểu rồi, thực ra nàng cũng yêu tôi, chỉ là nàng không nói cho tôi biết thôi.
254.
Tôi có thể cảm nhận được.
Tôi chưa từng nghĩ tới một ngày Nyanyan sẽ thích tôi, bởi vì nàng là một công chúa cao quý, tôi lại chỉ là một con chuột nhỏ.
Nyannyan không ăn thịt tôi, tôi đã rất vui .
255.
Có thể được cùng Nyannyan nói chuyện phiếm tôi đã rất vui.
256.
Có thể cùng nyannyan phơi nắng tôi đã rất vui.
257.
Có thể trộm hôn nyannyan tôi đã rất vui.
258.
Tôi rất vui rất rất vui.
259.
"Tớ rất thích cậu , vô cùng thích cậu Nyannyan.” Tôi còn muốn nói với nàng điều đó.
Tôi sợ sau này không còn cơ hội nói.
260.
Nyannyan khóc nói: "Ngu thì chết."
261.
Hu hu hu sao nàng không chịu nói một tiếng thích tôi.
262.
【 A! Xem kìa ! Đó là sóc chuột ư! 】
【. . . hình như là con chuột đó. 】
【 Sóc chuột đáng yêu quá !!! 】
【 Honey à, nhìn kỹ thì nó là con chuột đó! 】
【 Sóc chuột dễ thương ghê! 】
【 Honey~, thật sự thì nó là——】
【nyannyan đang kéo nó ra sao? 】
【 Hình như vậy. 】
【Hình như Nyannyan thích nó. 】
【 Hay chúng mình nuôi nó nhé, vừa đúng lúc nyannyan thiếu một bạn chơi.】
263.
Hu hu hu các nàng cầm một cái hộp nhỏ lao đến chỗ tôi.
264.
Kỳ quái là Nyannyan bỗng nhiên ngừng khóc.
Nàng rất bình tĩnh ngồi coi tôi bị vớt lên.
265.
【 Bé nó thật đáng yêu! 】
【 Honey~, thẩm mĩ của em ngày càng độc đáo đó. 】
【 Mình quản em hả. Nyannyan mau tới đây, em có thích nó hay không ? 】
266.
Nyannyan cọ cọ đầu vào người chủ nhân, nũng nịu meo meo một tiếng.
267.
【Rõ ràng là nyan nyan thích nó! 】
【 vậy tìm cái lồng sắt nuôi nó nhé? 】
【 vậy làm sao nó chơi với nyan nyan được, nuôi thả sẽ tốt hơn. 】
【 Honey~, em nên biết là chuột sẽ đục khét tường đó ——】
【 Mình dám không nghe lời em ? 】
【. . .ơ không có. 】
268.
【 Gọi nó là sóc chuột nhé! 】
【. . . Uhm. 】
( end )
————————————————
Hi vậy là end fic rồi xin có đôi lời với bà con cô bác.
1. Tác giả của fic là một người ....cực kỳ độc đáo !!! tớ rất xin lỗi vì đã không dịch những phần nàng nói với reader ra bởi vì lỡ ban đầu không dịch nên sau cũng thôi luôn, chuyện là bởi vì Minami quá tốt, tác giả muốn viết Atsumina tặng nàng, nhân vật con mèo ‘hàng xóm của hàng xóm” lúc đầu nàng còn phân vân không biết nên là Acchan hay Mariko, nhưng rồi vẫn chọn mariko cho hợp hình tượng và hứa sẽ viết cái ngoại truyện cho nhà Atsumina sau .
Nhưng kết quả là ...tác giả để reader tru tréo đến mấy chục page mà chưa có cái ngoại truyện , nên nàng nói rằng thôi mọi người cứ tưởng tượng một ngày nào đó, ngồi trước cửa hang của Minami, không phải là 2 mà 3 cô mèo tròn mắt nhìn nàng .
2. Về vấn đề dịch , thực ra Yuu gọi Takamina là “tân bằng hữu” , ai cũng hiểu đó là “bạn mới” phải không , nhưng khi đọc chữ bạn mới lên , ghép vào fic sẽ khá chướng và chữ “mới” đôi khi còn bị lầm với trạng từ thời gian như mới / vừa nên tớ mạn phép thay đổi là “cô bạn lùn” để đọc fic cho trơn hơn. Xin mn tha thứ, gạch đá gì chọi xin nhận hết
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro