Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1

Author: e_e_void (AO3)

Link: https://archiveofourown.org/works/41664387/chapters/104511873
-----‐-----------------------------------------------------------
Ngày đầu tiên.

Xiao dùng sỏi vẽ một nét lên vách hang. Con tàu của anh đi bị đắm, anh bám vào tấm ván nổi trong cơn bão, thoát chết trong gang tấc và tỉnh dậy dạt vào bờ biển. Chiếc áo khoác ngâm trong nước biển bốc mùi hôi thối kinh tởm dưới ánh mặt trời, anh vừa cởi áo vắt nước vừa nghĩ về tương lai. Đây không phải là lần đầu tiên anh sống trên đảo hoang. Lênh đênh trên biển quanh năm, làm sao giày không bị ướt? Trước khi gặp nạn, tàu đã phát tín hiệu cấp cứu, công tác tìm kiếm cứu nạn dự kiến ​​sớm nhất phải mất 1 tháng, cấp bách nhất là nguồn nước.

Những thứ trôi dạt vào bờ biển cùng với anh là một số mảnh vỡ của con tàu bị vỡ. Anh nhặt chúng lên một lúc lâu nhưng anh chỉ tìm thấy đá lửa, thép và một con dao găm có khắc hình con chim có cánh. Mặc dù anh không có nhiều thứ nhưng cũng đủ. Hòn đảo hoang này rất nhỏ, năm phút có thể bao phủ một tấc vuông đất, cây ít ra quả, quả đắng khô, anh hái một ít tạm thời cho vào trong túi.

Anh rất may mắn tìm được sau bụi rậm,  phía sau bụi rậm ấy có một cái hang ngầm. Có thể dùng làm nơi trú ẩn tạm thời. Ở điểm chính giữa ấy có một cái ao  nước rộng lớn, trong hang thì tối tăm và yên tĩnh. Chỉ có một mảnh nho nhỏ lấp lánh ánh sáng. Xiao quỳ xuống ở trên bờ, dùng 2 bàn tay của mình để lấy nước và nếm thử. Vị của nước trong veo và ngọt ngào. Anh vui mừng và may mắn hơn bởi đây là nước ngọt.

Tiếng sóng trước mặt vang lên, thanh âm rất êm tai, sóng nhỏ như hòn đá ném vào mặt hồ. Xiao có thính giác nhạy bén, nơi hoang dã tràn ngập nguy hiểm. Nếu là cá sấu thì nhất định phải giết nó khi còn sức lực. Xiao cảnh giác ngẩng đầu lên, nhìn thấy động tĩnh nguồn gốc liền cứng đờ.

Đó là một người phụ nữ xa lạ với mái tóc vàng và đôi mắt vàng, khuôn mặt xinh đẹp hơn rất nhiều. Nửa người nổi lên khỏi mặt nước, toàn thân ướt sũng, thậm chí đôi mắt dường như cũng phủ một tầng sương mù. Thân hình gần như hoàn mỹ, vòng eo mảnh khảnh nhưng không gầy, làn da lạnh như băng, trắng nõn như trăng khuyết, mang theo một tia nhàn nhạt. Cô mở to đôi mắt tròn xoe nhìn thẳng vào anh và ngạc nhiên.

- Người sống sót?!!

Xiao không chút nghĩ ngợi, theo bản năng vươn tay về phía nữ nhân trong nước.

Cô hợp tác nắm lấy cánh tay anh — Xiao cảm thấy một cái chạm nhẹ trong giây lát nhưng nhiệt độ lạnh như xác chết — Đây  không phải để đuổi theo anh ta mà là kéo anh xuống nước và Xiao mất cảnh giác và rơi xuống nước. Anh cố gắng bơi ngược dòng nhưng eo của anh bị thứ gì đó không biết quấn vào và anh bị kéo xuống vùng nước sâu hơn. Anh khống chế phát huy lực nhưng cô ta siết chặt anh. Trong lúc nhất thời khó thở, bọt khí từ trong miệng phun ra. Trên da thịt có thứ gì đó lạnh lẽo, ẩm ướt dính dính khác hẳn so với nước.

Cô muốn giết anh như con mồi.

Tất cả những người lớn lên ở Dihuazhou đều có khả năng chiến đấu dưới nước cơ bản nhất. Xiao chạm vào con dao găm bên hông rồi hung hăng đâm về phía sau và càng vung mạnh hơn khi nó bị một vật cứng bắt lấy. Anh ta cố gắng hết sức để lấy một sợi dây cứu sinh nhưng xiềng xích được nới lỏng trong một thời gian ngắn. Anh nhân cơ hội thoát ra, bơi lên trên mặt nước rồi cơ hội leo lên bờ. Anh hít thở không khí khó khăn, mệt mỏi. Anh vẫn không dám buông tay, cầm đao chết nhìn chằm chằm đối phương, rốt cuộc có thể thấy rõ ràng công kích mình yêu vật là cái gì.

Máu thịt từ vết thương hở ra nổi lên, trên mặt nước nhuộm một mảng nhỏ màu đỏ tươi, gợn sóng như màu sơn dầu. Nhưng cô ấy đang bơi trong vùng nước xung quanh anh ta như thể không có chuyện gì xảy ra, chờ đợi một cơ hội để kéo con mồi trốn thoát xuống vực sâu một lần nữa. Ở cự ly gần, Xiao vô cùng kinh ngạc khi phát hiện dưới eo mình có một chiếc đuôi cá màu xanh đậm.

Vây đuôi hoàn toàn mở ra, lắc lư trong nước máu nhàn nhạt. Đuôi cá thấp thoáng, dài ba mét, phát ra ánh sáng chói mắt. Tất cả kim cương châu báu trên đời đều lu mờ trước mặt nàng. Lúc này, Xiao mới ý thức được xung quanh. Trên mặt nước ánh sáng không phải từ phản chiếu mà là từ trên người nàng ấy.

Đó là một nàng tiên cá - Một sinh vật cổ đại có ý thức mạnh mẽ về lãnh thổ. Đại dương vô tận có thể chứa đựng vẻ đẹp này. Đại dương là thuộc về họ và nơi nước chảy này chính là lãnh thổ của họ.

Hàng ngàn năm qua, chúng được ban cho một màu sắc quyến rũ và huyền thoại. Vảy là vô giá, nước mắt biến thành ngọc trai, ăn thịt nó có thể trường sinh, vô số người kéo đến.

Đó cũng là mục tiêu chuyến đi biển lần này của Xiao.

"Cô ấy không thể quay trở lại biển cả, vậy có nghĩa là một nàng tiên cá bị mắc kẹt trong cái hồ này". Xiao nghĩ.

Người xuống nước không được, cá lên bờ cũng không được. Sức mạnh có tàn bạo đến đâu cũng vô ích trước ưu thế tuyệt đối. Hai bên đối đầu trong chốc lát, nó đột nhiên lật người, vẫy đuôi đập xuống mặt nước. Nước bất ngờ bắn tung tóe khắp đầu và mặt. Khi nhìn lại thì nàng tiên cá đã ẩn mình trở lại vực sâu, mặt nước trở lại phẳng lặng.

Xiao lau đi giọt nước đọng trên lông mi. Trời cũng tối dần, anh đi sâu vào trong hang. Cách xa hồ nước, mỹ nhân ngư vẫn đang nhìn chằm chằm vào anh trong bóng tối, anh có thể cảm nhận được ánh mắt săn mồi độc nhất vô nhị của loài hoang dã.

Xiao tìm một tảng đá, ngồi xuống đất, nhắm mắt lại, cầm con dao trong tay. Cho đến khi ánh mắt hung hãn thu đi, anh mới mở mắt ra. Yên lặng thu lại con dao bên hông.

Không phải bây giờ, anh không thể bắt sống con thú này bây giờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ngọt