Public Display of Affection
Fic được dịch chúc mừng sinh nhật ellewoods_87 nha! Tuổi mới chúc mày đạt được nhiều niềm vui và những điều mong muốn, luôn luôn lạc quan và yêu đời nhé. (Bao giờ thử dịch một fic cho chị em đọc nha)
Nhân đây cũng gửi lời cảm ơn đặc biệt đến chị Tiara_Ng đáng yêu tốt bụng đã giúp em rất nhiều trong việc beta, làm bìa truyện,... Nhờ có chị mà bản dịch mượt hơn rất nhiều, gửi ngàn nụ hôn tới chị.
Vậy thôi, chúc các chị em đọc truyện vui vẻ!
—————————————-
Họ không hề CKTHTC — chính nó đó, Công khai Thể hiện Tình cảm.
Sau tất cả thì, anh là Draco Malfoy và cô là Hermione Granger. Anh là thằng cha khinh người nhà Slytherin và cô là con nhỏ hống hách biết-tuốt-mọi-thứ của nhà Gryffindor.
Sẽ sai trái lắm luôn nếu hai đứa cuốn lấy à ơi nhau trước mặt tất cả mọi người trong lâu đài Hogwarts.
Cả hai đều thông minh, thực tế, lí trí, họ là tuýp người không bao giờ thấy cần thiết phải tán tỉnh nhau không ngừng hay thủ thỉ quá nhiều lời ngớ ngẩn về một tình yêu bất diệt. Đã ai từng nghe thấy Hermione Granger lải nhải ủy mị vô nghĩa với kẻ thù truyền kiếp của bạn thân mình bao nhiêu năm trời chưa? Và có ai từng nghe Draco Malfoy gọi con Máu Bùn là 'cưng à ' hay 'tình yêu ơi' chưa?
Vì nguyên do này, rõ ràng vốn không ai tin nổi hai kẻ Slytherin và Gryffindor này đích thực là một cặp.
Mọi người không tin rằng họ là một cặp bởi vì ...
Quả thực là, họ không cư xử như một cặp đôi đúng nghĩa.
Chả ai từng nhìn thấy hai kẻ này nắm tay trong đại sảnh. Cũng không một ai chứng kiến họ dành một chiều thứ bảy lười biếng nào bên hồ, ôm nhau dưới bóng liễu râm mát. Càng không ai thấy họ nói chuyện với nhau hơn mười phút, bực mình vô cùng luôn nhưng đúng là vậy đấy. Họ thậm chí còn chẳng tiến triển được đến việc gọi nhau bằng tên nữa kìa. Luôn luôn là Granger và Malfoy. Chưa bao giờ là Hermione. Chưa bao giờ là Draco.
Dĩ nhiên, vẫn có những dấu hiệu nho nhỏ cho thấy sự thay đổi của hai người. Draco rõ ràng đã ngừng ngoa ngoắt chửi rủa chế nhạo cô kể từ sau năm sáu (tất nhiên điều này không có nghĩa là anh ngừng xúc phạm hai thằng bạn Harry Potter và Ron Weasley của cô đâu nhé), Hermione thì ngẫu nhiên chào hỏi anh những câu chào lịch sự, nhàn nhạt, kiểu như 'buổi sáng/chiều/tối tốt lành' mỗi lần cô gặp anh ở đại sảnh đường; hay bất cứ ai trong các tiết học đều chứng kiến Draco và Hermione thường ngồi cạnh nhau, hoặc ít nhất cách nhau một hai cái ghế; và mỗi khi họ nói chuyện, họ nói chuyện rất lịch sự - một điều quá là kì lạ và hơn cả, là vô cùng gây sốc giữa một Gryffindor và một Slytherin.
Một lần khác, thậm chí Draco Malfoy đã thực sự bước đến dãy bàn nhà Gryffindor, lại gần con nhỏ mà anh đã tuyên bố mình khinh miệt nó tầm sáu năm trời, rồi lạnh nhạt hỏi rằng mình có thể mượn ghi chép môn Cổ ngữ Rune của nhỏ không. Bất cứ ai ở đó đều choáng sững người luôn, nhất là Harry và Ron, hai người ngu ngốc nhìn chằm chặp vào kẻ thù, miệng há hốc; rồi quay sang Hermione đầy trông đợi, tò mò cô sẽ phản ứng thế nào.
Và cách cô phản ứng gây sốc chẳng kém gì việc Draco vừa bước đến bàn kẻ thù.
Cô đơn giản chỉ gật đầu, lấy ra ghi chú anh hỏi mượn từ trong cặp, và đưa cho anh một cách lãnh đạm như gió thoảng mây trôi. Draco nhếch môi lên trông có vẻ khá giống một nụ cười, cảm ơn cô và rời đi. Hermione sau đó tiếp tục bữa ăn. Cả hai trông như thể không biết, không quan tâm, không lúng túng về điều quái quỷ vừa xảy ra.
Thế đấy, vụ đó chắc hẳn phải giải thích việc họ là một cặp, phải không?
Nhưng không, mỗi thế chưa thể coi là hợp lí được. Rõ ràng thế chưa đủ bằng chứng chứng tỏ hai kẻ này đang yêu nhau! Sau cùng thì cả hai đều là những Thủ lĩnh năm bảy; quá là bình thường khi cả hai chia sẻ ghi chép hay được ghép cặp trong lớp.
Cả Hogwarts đều yêu cầu nhiều bằng chứng hơn thế. Cụ thể hơn nữa.
Họ cần mấy thứ chẳng hạn như một cái nhìn âu yếm, một nụ cười, một cái ôm, một nụ hôn — ít nhất cũng phải có mấy lời như 'em yêu ơi' hay 'cưng à' chớ hả??
Nói cách khác, cả Hogwarts cần CKTHTC.
Công khai. Thể hiện. Tình cảm.
Giờ ăn trưa.
Draco ngó cô bước vào Đại sảnh đường.
Anh thầm nhăn nhó trong bực tức. Hay có thể là ghen tị nữa chứ.
Hermione, như mọi khi, đang ở cạnh hai thằng con trai — hai thằng ngốc mà cô gọi là bạn thân nhất. Và còn làm anh bực bội hơn nữa, Đầu Bô và Chồn Cái cứ choàng tay họ qua vai cô, và cô, vẫn cứ ngô nghê như thế, chả để ý gì cả.
Nhưng Draco lại để ý nhé, rất rất để ý, vô cùng để ý, vì thế cảm ơn chúng mày nhiều lắm.
Đã bao nhiêu lần anh nhìn thấy ba đứa kia ôm ấp hay cù lét nhau rồi nhỉ? Bao nhiêu lần anh thấy khi thì Potter khi thì Weasley nắm tay cô hay thì thầm vào tai cô? Rất nhiều, đúng là rất nhiều đấy; còn tệ hơn nữa là cô luôn chào đón chúng nó với đôi tay dang rộng. Cô sẽ cười vui vẻ với chúng, hào hứng trò chuyện với chúng, đùa nghịch đập vào ngực chúng, xoa rối tóc chúng, và cả — lạy Merlin — còn hôn má từng đứa một nữa chứ.
Thế đã quá đủ làm Draco ghét hai thằng ngu độn này hơn cả hồi trước. Bây giờ, anh biết cả ba là bạn chết cmn tiệt thân nhất — sau cùng, cả ba đã dính chặt lấy hông người kia kể từ hồi mười một tuổi — nhưng mà thôi nào. Cứ vậy đéo ổn tí nào.
Bộ ba thần thánh hiện đang ngồi tại dãy bàn nhà Gryffindor, và Draco giờ chả thiết ăn uống gì nữa; tất cả những gì anh có thể làm là lườm họ toét mắt và chán ghét trong lòng từ một khoảng cách xa xa (ngoại trừ cô nàng tóc xù ra, tất nhiên rồi).
Anh sẽ gặp cô sau giờ ăn trưa hôm nay.
Giờ Lịch sử phép thuật.
Hermione đã nghe thấy Lavender Brown và Parvati Patil tám nhảm.
Theo lời họ, Draco Malfoy đã hú hí cùng con nhỏ nào đó trên Tháp Thiên Văn; anh đã, theo lời Pavarti, chắc chắn trêu chọc nhỏ đó. Theo một nguồn tin cậy cho hay khi anh đi xuống từ Tháp, anh trông... không chỉnh tề. Cà vạt lỏng lẻo, tóc rối bù xù, mặt thì đỏ ửng. Nhỏ đi cùng anh lại không thấy đâu nữa.
Hermione hỏi họ thời gian khi đó.
Vừa sau giờ trưa, họ trả lời, Hermione không nói gì nữa.
Cô lén mỉm cười.
...Bởi cô biết chính xác Draco làm gì sau giờ trưa hôm đó.
Giờ Số học Huyền bí
Anh ngồi cách cô hai ghế hôm nay. Anh đến muộn hơn mọi khi và đúng là xui tận mạng khi Justin Finch-Fletchley và Ernie MacMillan ngồi bên phải ngay cạnh cô.
Cô dường như chẳng để tâm. Như bình thường.
Có vẻ như ở bất cứ Nhà nào, cô cũng có bạn nam. Quái thật, cô không có quá nhiều bạn nữ — có phải có thứ gì ở cô thu hút bọn con trai không nhỉ?
Cả một tiết học, thằng quỷ Justin Finch-Fletchley cứ liếc mắt đưa tình với cô suốt. Draco không thích đâu đấy — không dù chỉ một chút. Không thằng nào biết cô là hoa đã có chủ rồi à?
Giờ Cổ ngữ Runes.
Trong tiết học này, anh đã may mắn chộp được vị trí bên cạnh cô. Tất nhiên là anh không nói gì với cô rồi. Anh chỉ muốn ngồi gần cô thôi và cô làm như thể cô cũng chẳng để tâm gì.
Đen đủi thay, Terry Boot chiếm ngay chỗ bên trái cô. Draco lườm tên này cháy mặt nhưng cậu ta có vẻ không nhận ra. Thay vào đó, cậu chàng Ravenclaw bắt đầu liếng thoắng về các khám phá gần đây với tài liệu cổ ngữ Runes mới. Hermione tham gia đầy háo hức; rõ ràng với những gì Draco vừa nghe lỏm, cô nàng đã muốn thảo luận ngay sau khi đọc xong bộ tài liệu.
Draco đảo mắt. Nếu cô muốn thảo luận với ai đó, cô có thể tìm anh mà. Tất nhiên là Draco cũng đọc rồi, nhá!
Nhưng rồi lần nữa, cô lại không làm thế.
Mẹ kiếp. Rồi sẽ có một ngày, anh không trốn chui trốn nhủi thế này nữa, anh sẽ đường hoàng đi ra và nói rõ với cô về tất cả mọi chuyện.
Thư viện. Thời gian rỗi.
Anh ngồi đối diện cô, bài tập bị bỏ rơi một xó không thèm để ý. Mối quan tâm của anh, thay vào đó, đều đặt nơi cô, như nó vẫn luôn thế.
Cô cắn đuôi bút lông, rõ ràng đang chìm đắm vào ý tưởng cho bài luận môn Bùa chú. Mày cô chau lại khi tập trung, mái tóc dày rậm buộc lại thành búi nhỏ cố định bởi cây đũa phép, vải sợi tóc xoăn nhẹ rơi xuống tạo thêm góc cạnh cho khuôn mặt. Má cô ánh lên một màu hồng ấm áp và đôi mắt nâu sậm hết sức đáng yêu.
Cô ấy trông vô cùng xinh đẹp ngay lúc này, khi cô ngồi trước mặt anh. Draco không mong muốn gì hơn là được hôn cô ngay lập tức, ngay tại chỗ!!!
"Malfoy," cô cất lời. Cô làm anh bất ngờ đến mức suýt ngã ra khỏi ghế. "Ngừng nhìn chằm chằm em ngay!"
Anh nhếch mép.
Cô cũng mai mỉa cười. "Nghe đồn anh mới vừa có một chuyến dạo chơi ở Tháp Thiên Văn."
"Rồi sao?"
"Ai đi cùng anh lúc đó thế?"
"Sao hả, Granger, anh tưởng em biết chứ," anh điềm tĩnh đáp lời, "Với lại anh chỉ lên đó với mỗi một cô gái thôi."
Cô nhướn mày, cái nhếch mép của cô lan rộng hơn. "Cổ may mắn nhỉ."
Hầm Slytherin.
Pansy và Millicent đang nói về điều đó.
Và đúng là Draco gặp may mới nghe được.
Rõ rành rành là thằng Michael Corner mới tán tỉnh Hermione bên ngoài lớp Bùa chú. Theo lời Millicent, gã này thích con Máu bùn từ năm sáu và giờ mới gom đủ dũng khí để tỏ tình là mình thích nhỏ tới mức nào; gã đã mời cô đi dạo dọc Đại sảnh đường, mà cô (không khác mọi khi, rất là mù quáng) nhận cmn lời.
Lại theo như Pansy, nó đã thấy thằng kia choàng vai cô suốt dọc dường, và quá rõ là cô không thấy dễ chịu gì cho cam. Ngay khi họ bước đến cửa lớn của đại sảnh, Michael đã mời cô đi chơi.
Nghe đến đó thôi, Draco biến mất ngay khỏi hầm với mục đích đi tìm gã Ravenclaw kia.
Hành lang tầng một. Đúng năm phút trước bữa tối.
Anh tìm thấy Michael Corner với hai ba thằng bạn. Bọn Ravenclaws nhìn anh vẻ thắc mắc và anh, người vừa được nạp thêm quá nhiều sinh lực, giương mắt dữ tợn nhìn tất cả.
Quắc mắt mỉa mai chĩa thẳng vào gã có màu tóc hung, anh hỏi, "Mày, Michael Corner?"
Gã gật đầu, nhìn anh ngờ vực.
Draco gật đầu đáp lại.
Vài giây sau, Michael Corner ngã sõng soài trên sàn, tay ôm chặt cằm, nhìn đăm đăm vào Thủ lĩnh Nam sinh với vẻ kinh ngạc không che giấu nổi. Draco trừng mắt khinh miệt, lẩm bẩm câu nghe như là "Cổ là của tao; cút ngay đi." và biến mất khỏi Đại sảnh đường, để lại mấy tiếng sột soạt của vạt áo chùng màu đen .
Đại sảnh đường. Giờ ăn tối.
Hermione lại ở cùng Harry và Ron. Họ đang trêu chọc cô về cậu trai Ravenclaw cô đi cùng trước đó, hỏi rằng anh chàng có thể nào là bạn trai triển vọng trong tương lai không. Cô đỏ mặt lắc đầu.
Đương nhiên là không rồi — cô vẫn nhớ Michael Corner — Ginny đã hẹn hò cùng cậu ta vào năm thứ năm và Hermione biết rõ rằng đây không phải người mình chờ đợi.
Hơn nữa, cô đã hứa hẹn với người khác rồi.
Nhưng tất nhiên, cô sẽ không nói cho hai cậu bạn thân cũng như phần còn lại của cái trường này; cứ tưởng tượng ngày cả trường bùng nổ, đặc biệt khi biết rằng cô hứa hẹn với ai. Dù rõ ràng, không phải là cô bận tâm (tốt hơn là hoàn toàn công khai). Thế nhưng, mọi người bình tĩnh và không hay biết gì vẫn tốt hơn là trở nên tọc mạch và sửng sốt.
Trong khoảnh khắc đó, Hermione thoáng thấy một bóng tóc bạch kim bước đến cửa chính của đại sảnh, đi thẳng về dãy bàn nhà Slytherin. Anh ấy trông ... như là đỏ mặt. Cáu tiết. Thiệt đáng yêu mà. Cô ngoác miệng cười rạng rỡ.
Anh dừng lại, hình như đang trầm ngâm suy nghĩ, sau đó đổi hướng. Không đi về phía bàn Slytherin nữa, anh đi thẳng về bàn Gryffindor. Hermione thầm thốt lên một tiếng kinh ngạc, "Ôi trời!" khi anh dừng lại ngay trước mặt cô.
Đột nhiên cả đại sảnh trở nên yên tĩnh. Im re không một tiếng động. Như thế tất cả mọi người đều ngóng về phía hai người họ. Dù ngạc nhiên, tất cả họ đều nhớ lại cái ngày chuyện tương tự xảy ra khi Draco mượn ghi chép của Hermione. Có thể giờ anh chỉ hỏi cô một câu hỏi về bài giảng? Hoặc bảo cô rằng Giáo sư McGonagall đang tìm cô? Dù anh định nói gì, thì chắc chắn sẽ không gây hoang mang như lần trước.
Chà, họ thực sự choáng váng về điều sắp xảy ra đến mức họ tám về nó trong nhiều tuần đấy.
Harry và Ron muốn biết tại sao anh lại đứng ở đây, nhưng như mọi lần, Draco tảng lờ họ và nhìn Hermione không rời mắt, người như mọi người khác, nghĩ rằng anh sắp hỏi cô điều một điều không hề quan trọng.
Hermione thấy anh có vẻ... quyết tâm và xác định. Nhưng quyết tâm làm gì cơ chứ?
Cô tò mò nhìn anh và rồi -
"Anh chịu đựng đủ rồi," anh phát biểu ngắn gọn.
Và điều xảy ra tiếp theo mới làm cô và mọi người kinh ngạc.
Anh kéo cô lên, đặt cả hai tay lên mặt cô và hôn cô.
Chính lúc này và ngay tại chỗ, trước mặt tất cả mọi người.
Điều này không nghi ngờ gì làm cô quên cả thở, khi xét đến sự thật rằng anh đang hôn cô như thể chưa từng được hôn, một tay chôn sâu vào tóc cô còn tay kia kéo eo cô lại gần anh hơn. Và lại nghĩ đến rằng anh đang làm điều này công khai ư!
Khi cuối cùng anh cũng thả cô xuống, anh vuốt ve má cô bằng ngón tay cái, nhìn cô mãnh liệt, và nói với giọng trầm khàn, "tất cả mọi người giờ đều biết rằng em là của anh."
Và cô mỉm cười — cô mỉm cười thật hạnh phúc khi cô ngước lên và hôn nhanh vào má anh.
Khi cả hai thong thả bước ra khỏi đại sảnh đường tay trong tay, mọi người vẫn đang ở nguyên trạng thái sốc với những gì vừa xảy ra.
Một tiếng thở ra nhẹ nhõm.
"Rốt cuộc."
Rốt cuộc quả thực là vậy. Hogwarts đã thấy đủ bằng chứng rằng Hermione Granger và Draco Malfoy đúng thật là một cặp đôi chính thức.
Công khai thể hiện tình cảm là chính là mọi thứ cả Hogwarts cần và cuối cùng thì họ đã được chứng kiến điều ấy tại hai con người lí trí và thông minh nhất ở Hogwarts.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro