Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 3: Thường nhật


Notes: PG-13, lũ người Anh? (từ gốc là limey, mình không hiểu rõ ý của tác giả lắm nên tạm dịch vậy) Đoản văn, đoản văn nữa, đoản văn mãi.

Warning: Chút ít gọi là xôi thịt.

—----------

Vẫn là thứ Ba. Bảy giờ tối như thường lệ ở cái khách sạn tình yêu khoảng tầm 5 km từ nơi làm việc của họ. Đôi lúc, khi Okita được một ngày nghỉ cuối tuần, đó sẽ là một cuộc chạy đua không hồi kết.

Phòng 312.

Okita luôn là người đến đầu tiên, nằm ườn trên chiếc sofa với bộ đồng phục chưa cởi được một nửa.

Kagura sẽ luôn là kẻ đến muộn, viện cớ công việc bận bịu đã giữ chân cô lại.

Anh sẽ phàn nàn, và cô sẽ phản bác lại trong lúc trút bỏ quần áo.

Tiếng cự cãi nhanh chóng biến thành những âm thanh rên rỉ mềm mại.

Hôn môi là không được phép. Kagura muốn nụ hôn đầu của cô phải thật đặc biệt. Những thứ khác tùy anh.

Okita chẳng quan tâm, anh chỉ cần được thỏa mãn tình dục. Không hôn môi cũng ổn thôi. Dù sao, anh cũng thích hôn một "đôi môi" khác của Kagura. Mỗi khi anh làm thế, những ngón chân nhỏ xinh của cô sẽ cuộn lại.

Kagura ở trong mối quan hệ này chủ yếu là vì tò mò.

Tuy chiến đấu với lũ ngoài hành tinh và ti tỉ thứ quái vật khác, cơ thể của nam giới là một thứ gì đó rất phức tạp đối với Kagura. Cô thì quá xấu hổ để hỏi ông bố mình, mà mỗi khi cô mang chủ đề tình dục lên hỏi Gintoki thì lão ta lại giả điếc và tống thêm thức ăn để chặn họng cô lại. Shinpachi thì sống mãi đời trai tân, hỏi chỉ tổ phí công.

Chủ đề nhạy cảm này được bứng lên sau một trận so găng ở công viên. Khi nghỉ ngơi để uống nước, Kagura lầm bầm về việc cô không được giáo dục đầy đủ về phương diện ấy, và cũng chẳng có ai chịu nói về điều đó cho cô. Okita thản nhiên phát biểu rằng anh sẽ trả lời tất cả những thắc mắc ấy của cô, thậm chí đồng ý sử dụng chính thân mình để làm mẫu, và đề nghị họ nên "thực hành" với nhau.

Mới đầu cô còn ham học hỏi, nhưng bây giờ thì nó đã trở thành một thói quen trống rỗng, không lành mạnh. Ham muốn tình dục của cô đã vượt ngưỡng và Okita thì rất vui lòng thỏa mãn cô. Tuy vậy, nhưng trong thâm tâm, cô vẫn cảm thấy thiếu đi điều gì đó...

—----------

Artist : @aji_kanna

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro