Chap 3.
"Đây là nhà tôi và phòng của tôi. Nên cô cần phải làm theo lệnh của tôi." Sakusa nói, kéo Y/N đang trôi nổi xuống.
“Tôi tưởng tri kỷ của mình nên đáng yêu và tốt bụng hơn chứ?" Ma nữ càu nhàu, đồng thời búng tay thay trang phục.
"Xin lỗi vì đã làm cô thất vọng về chàng trai trong mộng, nhưng tôi là như vậy." Anh kéo cô đến chỗ bẩn nhất trong nhà anh, phòng giặt là.
"Ở nhà đi, đừng gây chuyện gì hết." Sau đó Sakusa quay lưng, nhưng lại bị chặn lại bởi một hồn ma đang ôm lấy từ phía sau.
"Chúc vui vẻ, Omi-kun!"
Anh quay lại để nhìn cô gái với một nụ cười. Lúc đầu, anh không nghĩ là mình thích nó. Sakusa nhẹ nhàng gỡ vòng tay Y/N đang ôm mình và rời đi. Một lúc sau, Sakusa bỗng cảm thấy cái ôm kia không tệ. Một nụ cười nho nhỏ hiện lên trên khuôn mặt mà bằng một cách nào đó, Sakusa biết mình đang mỉm cười.
Hứng thú ngày một lớn dần lên. ~~
~ ~ ~
"Sakusa-senpai!"
"Át chủ bài đẹp trai của đội bóng chuyền trường chúng ta!"
"Sakusa-kun đã ăn trưa chưa?"
Komori, thằng bạn bạn thân nhất của anh, thở dài trước các fangirl của Sakusa. Sakusa chỉ phát cáu khi họ đang chắn đường đến canteen của hai thằng. Tất nhiên là không cô gái nào dám làm vậy.
“Không biết bữa trưa hôm nay có gì ...”
Komori nói, để đầu óc dẫn anh chàng đến những món ăn tuyệt vời trong canteen.
Sakusa không nghe thấy Komori vì anh ấy đang mải suy nghĩ.
Con nhỏ kia ở nhà ổn không vậy?
Có gây ra rắc rối gì không thế?
Cả triệu suy nghĩ hiện lên trong đầu khiến Sakusa thở dài. Anh thậm chí chỉ mới biết người bạn tâm giao của mình và không biết làm thế nào đối xử với cô ấy. Một ý tưởng loé lên.
"Komori, dành tao một chỗ. Tao đi lấy cái này trong thư viện."
Sau đó, Sakusa rời khỏi thằng bạn, khiến Komori bối rối nhưng đành chỉ nhún vai.
"Nó có việc rồi à? Thôi kệ mày. À mà mình đang ở đâu nhỉ? Bánh mì yakisoba có vẻ ngon đấy." Komori tiếp tục bay bổng trong trí tưởng tượng ngập tràn đồ ăn.
Khi Sakusa đến thư viện, anh đã đi thẳng đến khu sách mà anh chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đến. Khu văn học lãng mạn.
"Tốt hơn là làm cái này cho nhanh."
Sakusa lẩm bẩm một mình. Hiện giờ, anh đang tìm một cuốn sách về những người bạn tâm giao mà Sakusa nghĩ rằng nó sẽ nằm trong khu này. Mắt anh ấy thấy cuốn sách mà anh đang tìm kiếm - "101 cách làm quen tri kỷ."
"Hoàn hảo."
Sakusa nhanh chóng rời khỏi khu sách lãng mạn và mượn cuốn sách, lên đường đến căng tin nơi Komori đang đợi.
~ ~ ~
"Sakusa, vì huấn luyện viên hủy buổi tập hôm nay, có muốn đi ăn bên ngoài với đội không? Bọn tao tìm một quán sạch sẽ cho."
Komori hào hứng đề nghị. Sakusa chưa tắm lần thứ hai nên có vi trùng dính vào người cũng không sao đâu nhỉ? Nhưng nếu nó tắm rồi thì còn lâu nó mới đi. Trước sự ngạc nhiên của cả đội, Sakusa đã từ chối lời mời.
"Tao có kế hoạch cho ngày hôm nay rồi. Xin lỗi."
Anh cúi đầu và rời đi, để lại đồng đội đằng sau khó hiểu trong gió. Trên đường về nhà, Sakusa nghĩ đến người bạn tri kỷ của mình.
Đúng là anh ấy không biết tường tận về cô ấy, nhưng mà...
Làm thế nào mà cô ấy trở thành một con ma được?
Cô ấy còn gia đình không?
Cô ấy đi đâu sau đó?
Cô ấy có cần ăn không?
Đôi mắt đen đổ dồn vào một cửa hàng tiện lợi gần nhà. Ý nghĩ có vô số vi khuẩn của những người đã từng ở đây. Nhưng một thằng đàn ông đôi khi phải đối mặt với những điều mình không thích. Sakusa nhớ đến trong cuốn sách trưa nay đọc.
Thỉnh thoảng bạn phải tặng quà cho người bạn tri kỷ của mình.
Anh thở dài bất lực và bước vào cửa hàng tiện lợi. Vào cửa hàng có thể là một ý kiến tồi vì anh đang không biết phải mua gì. Sakusa thở dài thêm cái nữa. Nhân viên thu ngân chào anh và anh gật đầu đáp lại.
Cảm giác thèm ăn lúc này dữ dội hơn khi Sakusa thấy onigiris. Chúng rất dễ ăn và nó cũng có thể dùng làm bữa tối cho anh ấy. Anh lấy 4 onigiri thịt bò trên kệ và trả tiền. Nó không tệ chút nào, mặc dù ham muốn về nhà đi tắm ngày càng lúc càng mạnh mẽ. Sau đó, chàng trai bắt đầu rảo bước về nhà.
~ ~ ~
Ngay khi Sakusa mở cửa, anh ngạc nhiên về cách mọi thứ đã được sắp xếp gọn gàng theo đúng nghĩa đen, quần áo đang được phơi trên giá. Anh nhìn thấy cô gái đang ngủ trên ghế dài với cuốn sách sinh học của anh năm ngoái.
Tiếng ngáy khe khẽ của cô vang vọng khắp căn phòng vốn yên tính vì quanh năm bố mẹ đi công tác. Sakusa để ý thấy còn có một số giấy nháp có ghi một số ghi chú. Cô vừa học bài vừa đợi anh sao?
Anh thanh niên lặng lẽ vào bếp và kiểm tra xem cô đã ăn gì chưa, nhưng cô chỉ ăn bữa sáng mà anh làm. Sakusa cảm thấy thật ngu ngốc khi không bảo Y/N có thể tự nhiên như nhà mình trước khi đến trường. Đồng thời, anh cảm thấy buồn cho người bạn tri kỷ của mình phải chịu tình cảnh này. Anh ngồi ở mép ghế sa lông, làm cô tỉnh giấc.
"Xin lỗi, tôi làm phiền giấc ngủ của cô à?”
Cô gái từ từ duỗi tay lau mắt.
"Không hẳn, tôi đang đợi anh về nhà và tình cờ tìm thấy một cuốn sách thú vị. Suýt quên, chào mừng anh về nhà, Omi-kun!"
Y/N mỉm cười và đưa cho Sakusa xem cuốn sách sinh học cũ của ảnh với vẻ ngưỡng mộ hiện rõ trên khuôn mặt.
"Cô thích Sinh học?"
Sakusa hỏi cô. Y/N lắc đầu.
"Không chỉ Sinh, tôi rất thích tìm hiểu và nghiên cứu. Nó... làm cho tôi cảm thấy mình trở lại là con người... bằng cách nào đó ..."
Ma nữ nhìn anh với một nụ cười buồn trên khuôn mặt. Sakusa khá bối rối với những gì anh vừa nghe được. Điều gì đó đột ngột thúc giục anh an ủi cô ấy? Tại sao cô ấy là người duy nhất khiến anh ấy cảm thấy như vậy?
Có lẽ đây là cảm xúc chia sẻ của những người bạn tâm giao?
"Tôi tưởng anh đã tập bóng sau khi tan học chứ?"
Y/N bắt đầu trôi lơ lửng và ngồi thẳng dậy bên cạnh Sakusa.
"Huấn luyện viên đã hủy nó vì ông ấy bận chút việc."
Sakusa đáp khi đặt cặp sách lên bàn. Anh nhớ chiếc onigiri mà anh mới mua vừa nãy. Có lẽ bây giờ là thời điểm thích hợp để hỏi cô ấy thích ăn gì, anh nghĩ.
"Ê ma, món ăn yêu thích của cô là gì?"
Anh đột nhiên hỏi, tiến gần đến (Y / N) khiến cô giật mình.
"Ahum, t-tại sao anh lại hỏi?"
Má cô bắt đầu đỏ lên và quay đầunhìn đi chỗ khác.
"Tôi tò mò bởi vì tôi không biết bất cứ điều gì về cô."
Sakusa đưa tay kéo cằm Y/N lại để khiến cô phải đối mặt với mình.
"Ow ow ow! Tôi nhìn bây giờ đây! Đừng niết! Tôi sẽ nhìn anh mà!"
Cô gái nắm lấy cổ tay anh để ngăn cơn đau. Sakusa im lặng, chờ đợi câu trả lời của tri kỷ.
"Món ăn yêu thích của tôi ... món ăn yêu thích của tôi là uhh ... Tôi thích ... onigiri." Cô ấy nở một nụ cười nhỏ.
"Loại nào?"
"Tôi thích nhất là thịt bò."
Cô gái đỏ mặt và che mặt.
"Thật là xấu hổ! Tại sao anh lại bắt tôi nói chứ Omi-kunnnn ~"
Sakusa sửng sốt với phản ứng của cô. Đầu tiên, (Y / N) không muốn nói về bản thân. Anh ấy không biết đó là số phận hay định mệnh mà anh ấy tình cờ có cảm giác mạnh mẽ rằng mua onigiris cho (Y / N) sẽ khiến cô ấy hạnh phúc. Vận mệnh hoạt động theo những cách bí ẩn gớm?!
"Tôi tình cờ đi ngang qua một cửa hàng tiện lợi và mua cho cô thứ gì đó như một lời cảm ơn vì cô đã dọn dẹp nhà cửa của tôi và không gây rắc rối."
Sakusa đưa cho một chiếc hộp nhựa đựng onigiris bên trong. Y/N nhìn chằm chằm vào nó một lúc cho đến khi nước mắt bắt đầu trào ra. Cô không muốn Sakusa nhìn thấy mình khóc nên nhanh chóng lau đi, nhỏ giọng cảm tạ.
"Cảm ơn, Omi-kun."
Nụ cười làm Sakusa cảm thấy nó là thật. Anh luôn nghĩ rằng chơi bóng chuyền là điều duy nhất có thể khiến anh ấy hạnh phúc. Nhưng sau khi gặp một con ma có lẽ do định mệnh sắp đặt, Sakusa đã tìm thấy một thứ khác có thể khiến anh cảm thấy hạnh phúc, và không nghi ngờ, anh ấy sẽ làm mọi thứ vì nó.
Có lẽ có một người bạn tri kỷ là ma cũng không tệ lắm đâu. ~ ~ ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro