Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Ngoài trời mưa vẫn cứ rơi tầm tã khiến người ta phải ghét mưa...

"Lộc Hàm à, em có việc muốn nhờ anh" cậu vs lộc hàm ngồi trước giường bệnh của em trai tay vẫn còn chuyền dịch, cậu nhóc vẫn chưa tỉnh.
"Ừ" Lộc hàm cầm tay Bạch hiền
"Bác sĩ bảo em của em bị tim bẩm sinh cần phải phẫu thuật nên phải cần một khoản tiền rất lớn, anh có thể giúp em không??" cậu cúi xuống không dám nhìn Lộc Hàm.
"Anh sẽ giúp em, chúng ta là anh em tốt mà Hiền nhi nhưng anh chỉ sợ bố mẹ anh không cho thôi bố mẹ anh vẫn còn giận anh lắm thẻ vẫn chưa mở cho anh, được rồi để anh sẽ cố em đừng lo" Lộc hàm lúc nào cũng vậy luôn quan tâm chăm sóc cho Bạch Hiền coi cậu như là em trai.
-trời cũng tạnh mưa dần, lúc đấy Lộc hàm đã về, cậu nhìn người em tay chuyền dịch mà không khỏi xót xa, cậu đi mua chút đồ ăn cho người em và cả cậu đợi khi nào em tỉnh thì sẽ bón cho nó ăn, đang đi trên đường cầm hộp cơm cúi mặt xuống đất mà đi không may cậu va phải một người rồi hộp cơm rơi xuống cậu ngồi xuống nhặt cúi cúi đầu xin lỗi liên tục cậu vẫn chưa dám nhìn lên người cậu đụng khi nãy.
"Đi đứng cho cẩn thận vào"người kia trả lời bằng giọng nói lạnh tanh rồi lại bược đi khi đấy Bạch hiền mới ngoái lại nhìn, anh ta dáng người thật cao chắc chắn là một nhà thật giàu có nhìn quần áo mặc đã biết rồi.
Cậu vừa bước vào phòng bệnh thì em trai lúc đấy đã tỉnh còn ngồi nghịch nghịch gì đó.
"Bạch Ngôn nhóc tỉnh rồi sao?? Lâu chưa xin lỗi anh vừa đi mua cơm về, cảm thấy trong người như nào rồi?? "Bạch hiền vui mừng
"Anh~ em vừa tỉnh a~ sao em lại nằm đây vậy tay mỏi quá "
"Nhóc Bị ốm, không hỏi nhiều ăn cơm đi" Bạch hiền đút cơm cho Ngôn ăn.
Bác sĩ bảo em cậu đã khỏe lại nên có thể suất viện nhưng vẫn luôn dặn cậu rằng cần phải phẫu thuật.
Bên kia một tổng tài giàu có đang mây mưa trên giười với một cô gái xinh đẹp *hỏng mắt TwT*
"A~~ Xán Liệt...thật là sướng... nữa đi" cô ta chồm lên hôn môi cậu Xán Liệt cũng đáp lại nói, bên giưới hai người không ngừng đưa đẩy
"Ah~~...mạnh nữa… ah~... có thể đâm sâu nữa không" cứ thế tiếng rên rỉ của cô gái kia cứ kêu lên làm kích dục Xán Liện. Cô tả tỉnh dậy người kia đã đi, sớm đã thấy một cọc tiền trên bàn cô ta chồm lấy và đếm nhếch môi cười.
Bạch hiền đi tìm công việc,cậu cũng đã bảo em trai cậu ngừng bán vé xố rồi, cậu chạy đôn chạy đáo thì cuối cùng cũng cũng xin được một cửa hàng bán đồ ăn của những người giàu có hay đến đây nên số tiền cũng khá cao, cậu muốn tìm một công việc ca tối nữa cậu vào một quán bar, cậu xin đánh đàn ở đó và cũng được nhận, họ bảo tối nay 7h là phải có mặt.
Nói chung đàn bà đối với Phác Xán Liệt mà nói bất quá chỉ là kiểu dùng tiền mua đến thể thoả mãn dục vọng. Hắn lạnh lùng, lãnh cảm, không hề tin tưởng bất kỳ người đàn bà nào, bệnh chung của đàn bà đều là những kiểu người bạc tình, tàn nhẫn, thứ mà họ muốn chỉ là hư vinh, tiền tài, và đam mê những ai có thể thỏa mãn dục vọng gì đó của mình.
Bên trong ánh sáng ấm áp, nhưng trong lòng Phác Xán Liệt lại âm u khó hiểu.
Ngồi trên ghế sô pha mềm mại, châm điếu xì gà, nhả từng vòng khói trắng, ánh mắt mờ mịt mông lung. Phác Xán Liệt giương mắt nhìn về phiá cửa, mỉm cười tà mị, như quân vương chờ đợi người hầu gái, nhìn người đàn bà quyến rũ kia bước về phiá mình.
Dáng người xinh đẹp, đôi mắt long lanh như sóng nước lưu chuyển, cánh môi tiên diễm ướt át là dạng đàn ông vô cùng yêu thích, ao ước có thể âu yếm vuốt ve lấy nó. Tiểu Tư như bảo vật trời sinh, bảo vật đáng giá cần cất giấu. Phác Xán Liệt giữ bảo vật như thế bên mình, cũng chỉ như là một cuộc trao đổi.
Tiểu Tư là thư ký cuả hắn, bất luận tham gia sự kiện hay gặp gỡ nhân vật nổi tiếng nào, Phác Xán Liệt đều dẫn nàng theo cùng, không thể phủ nhận rằng, ở lĩnh vực giao tiếp xã hội, Tiểu Tư vô cùng khéo léo, từng giúp Phác Xán Liệt rất nhiều việc.
Nhưng Phác Xán Liệt hiểu rõ hai người ngoài quan hệ cấp trên, cấp dưới có chăng đơn thuần chỉ là quan hệ tình dục, chứ không có gì khác.
Những ngón tay ngọc ngà, trắng mịn, sơn màu đỏ tươi nhẹ nhàng chậm rãi lướt trên bộ ngực rộng lớn cuả Phác Xán Liệt, cảm nhận nhịp tim trầm ổn, bình thản cuả hắn.
Từng trận nóng lạnh phả vào sau gáy Xán Liệt đầy vẻ khiêu khích. Nhìn hắn bên ngoài tao nhã, ánh mắt lạnh lùng, không có lấy một chút ấm áp. *Chính mình cũng bị hắn mê hoặc bởi vẻ mặt như thế* Tiểu Tư thầm nghĩ.
“Anh, tối nay có thể đến chỗ em không” Đôi môi anh đào khẽ chạm lên khoé môi hắn, mê hoặc quyến rũ, đã là đàn ông thì đều thích giọng điệu này.
Đáng tiếc, nàng đã quên rằng, người trước mặt nàng chính là Phác Xán Liệt, người đàn ông vưà nhìn tưởng chừng như ôn nhu, dịu dàng nhưng thực tế lại lạnh lùng, cay nghiệt.
Trong nháy mắt cằm dưới bị giữ lấy, truyền đến cảm giác đau đớn, Xán Liệt đứng dậy, đẩy Tiểu Tư ra. Nàng lảo đảo, suy nghĩ bị xáo trộn, đôi mắt đẹp tràn ngập vẻ khó hiểu.
Suy cho cùng, nàng cũng đã từng có vô số đàn ông, đối với đàn ông nào, nàng cũng đều có biện pháp làm hắn vui vẻ. Nàng lộ ra bộ mặt tươi cười. “anh làm sao vậy?”
Xán Liệt khinh bỉ cười nhìn người đàn bà trước mặt, ánh mắt thâm thuý vô cùng, bất luận thế nào cũng không thể hiểu hắn đang nghĩ gì. “Tôi đã nghĩ em là người đàn bà thông minh, hiểu rất rõ quy tắc cuả trò chơi này, nhưng thật không ngờ rằng, em làm cho tôi thất vọng rồi” Miệng thì nói thế, nhưng trong giọng nói cuả hắn không có vẻ gì. Xán Liệt thản nhiên phóng khoáng viết tấm chi phiếu rồi đưa cho Tiểu Tư, “Đây là thù lao cuả cô”
Tiểu Tư thông minh hiểu rõ đây chính là lời giải thích rõ ràng cho quan hệ cuả bọn họ từ nay kết thúc, thật là thẳng thắn, ngay từ khi bắt đầu nàng vốn đã dự đoán trước, nàng biết sẽ có ngày này, nhưng chính là không ngờ lại nhanh như vậy, chỉ mới có nưả năm thôi,Nàng vốn đã tưởng rằng bản thân mình có thể lấy được trái tim cuả người đàn ông này, trở thành người đàn bà cuối cùng cuả hắn, nhưng rốt cuộc lại thất bại.
Nhận lấy chi phiếu mấy trăm triệu, hắn thật sự rất phung phí, nàng không như những đứa khác sao phải khóc lóc làm gì?? Nàng cười tà mị và nhận lấy
“Phác tổng, cám ơn” Tiểu Tư trước khi rời khỏi không quên để lại một nụ hôn gió.
Phác Xán Liệt vô cùng thản nhiên, không biểu hiện gì trên gương mặt mình.
Căn phòng lại hoàn toàn rơi vào trạng thái yên lặng, chỉ còn duy nhất một người đàn ông khôi ngô tuấn tú đang hút điếu xì gà thượng hạng trong bầu không khí điềm tĩnh và cô độc như chính con người hắn.
---------------------------------
Cũng chả ai thèm đọc :(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: