Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tác giả : Mặc KháchTên khác: Một lần quay đầu cánh hoa rơi.Bách hợp, H văn, girllove, girlxgirl, 1x1, trọng sinh báo thù, cung đấu, chậm nhiệt, HE, abo văn, tự viết.Vắn tắt: Đây là một tiểu thụ kiếp trước bị hãm hại, lừa gạt, gây ra nhiều lỗi lầm với tiểu công. Kiếp này trọng sinh lại quyết tâm báo thù, trả nợ lại cho "tiểu bạch thỏ công" nhưng cuối cùng lại bị tiểu công "ăn" sạch sẽ =))Lời nói nho nhỏ: LÀM NGƯỜI SẼ KHÔNG AI MANG ĐỒ NGƯỜI KHÁC ĐI KHI CHƯA XIN PHÉP :)) MUỐN REUP TRUYỆN VUI LÒNG HỎI QUA TÁC GIẢ :)))…
[Ký sự sinh tồn chốn cung đình- Thiếp Tại Sơn Dương]Tags: đam mỹ, 1x1, HE, cung đình, xuyên không, xuyên sách, song khiết, huyền huyễnNgười kể chuyện: AnBản ĐANG chỉnh sửa lần 1Thang truyện mạng cá nhân: 7.5/10Số hiệu [.] trên tiêu đề để chỉ độ cũ của bản edit, số càng thấp là càng cũ. Số hiệu sẽ thay đổi khi được beta.…
Gặp đã là một cái duyên và cùng nhau đi hết chặng đường dài lại là một cái duyên lớn.Kết hôn với chính khách nhưng cô chỉ làm dâu nhà hào môn trong chín mươi ngày. Đêm tân hôn, chồng cô uống rượu say bí tỉ. Một tháng sau, anh bận rộn tranh cử, vui vẻ với những người đẹp vây quanh. Ba tháng sau khi kết hôn, anh đặt cô dưới thân, biến cô thành “nửa người” thuộc về mình.Cô yêu thương, quan tâm từng li từng tí đến anh. Cô chua xót đau khổ nhưng vẫn ép bản thân ra vẻ hạnh phúc. Rồi ba cô bất ngờ nhảy lầu, biến cố hào môn xảy đến, khiến cô ra đi lặng lẽ với đôi bông ngọc trai đen. Nhiều năm trôi qua, cô trở thành tác giả tiểu thuyết ăn khách với quyển "Hào môn kinh mộng". Vào buổi tiệc mừng công của mình, trông thấy người đàn ông ngồi trên hàng ghế nhà đầu tư, cô đột nhiên hoang mang hoảng sợ...Người đó vươn tay tháo đôi bông ngọc trai đen của cô, cô muốn lấy lại, nhưng người đó thu tay về, nở nụ cười với cô, “Muốn lấy? Đêm nay đến phòng làm việc của tôi mà lấy.”.Cô ngỡ ngàng lùi từng bước về sau. Đôi mắt người đó vẫn sâu thẳm như ngày xưa, “Còn chín ngày nữa mới hết nghĩa vụ làm vợ của cô.”…
•Tác phẩm: Ngã Đích Công Chủ Trọng Sinh Liễu •Tác giả: Hoặc Hứa Hữu Nhất Thiên•Editor: pastanista•Tích phân: 219,516,352•Độ dài: 141 chương và 10 phiên ngoại•Thể loại: Song trọng sinh, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, hỗ công, nữ phẫn nam trang, HE•Nhân vật chính: Lục Khải Phái × Kỳ Dương công chúa•Nguồn convert: https://wikidich.com/truyen/ta-cong-chua-trong-sinh-XZ37glS4CAqvNhG7 (đã được sự cho phép của converter Uyên)…
Truyện thứ 4 ta edit...Xếp theo cấp độ thì bộ này đạt [ Cực phẩm] hơn or bằng bộ Hạnh Phúc Tái Sinh.Từ đầu đến cuối truyện đều thu hút. Tình tiết mới mẻ không gập khuôn.H ít>.< trước bẩn sau sạch.Nữ chính cực kỳ thông minh, tính cách độc đáo, có 1 nhà cực phẩm không thể cực phẩm hơn.Nam chính khiếp trước ác tâm tàn nhẫn vô cùng, nhưng kiếp này...Nữ phụ chỉ tóm gọn trong ba chữ "không biết sống"Truyện hay nhảy đi. Cứ tin ta???P/s: Lịch đăng chương:Đủ 100sao cho 1 chương ta sẽ đăng truyện( các nàng vote cho ta nhé)Trong 1 ngày dc 200sao sẽ đăng liền 2 chương.Ủng hộ ta cho mau hoàn nha.…
Tác giả: Lão Nạp Bất Đổng ÁiEdit cover: SaharaNguồn cover: WikidichThể loại:Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Năng, Hài Hước, Điền Văn, Cổ Đại, SủngCâu chuyện bắt đầu từ Lý Hầu La vốn chỉ là một đại sư với chuyên môn chính là thêu thùa đó là hình ảnh trước mạt thê.Nhưng khi trãi qua mạt thế thì kỹ năng thuê thùa được đánh thức, đem kĩ thuật thêu luyện thành Đông Phương Bất Bại. Sau khi vùng vẫy cầu sinh trong mạt thế được vài năm thì Lý Hầu La xuyên về cổ đại.Đến kiếp này thì Lý Hầu La lại xuyên vào thân thể của một thứ nữ , bị bức gả cho gia đình nghèo thay trưởng nữ. Trượng phu là một con ma ốm, tính tình mềm yếu, hai mắt hàm xuân. Mẹ chồng có miệng lưỡi mắng chửi vô địch. Cha chồng thì không nhìn rõ hiện thực, rằng bản thân là một địa chủ phá sản, vẫn lo tiếp tế người trong tộc.Ở mạt thế không thể ăn no thì đã đành, bây giờ đến nơi này cũng phải vì vấn đề no bụng mà sầu lo? Lý Hầu La tỏ vẻ không thể nhẫn nhịn được nữa. Ở mạt thế, dị năng thêu thùa là râu ria, ở đây, cuối cùng cũng có đất dùng. Bất quá, uy lực phát ra quá mạnh rồi. Lý Hầu La chẳng những dựa vào thêu thùa kiếm cơm no bụng, mà còn đem trượng phu ma ốm nuôi thành trạng nguyên. Vốn tưởng, hắn là một cái bánh bao mềm, ai mà ngờ, hắn lại là một cái bánh trôi vỏ trắng ruột đen....…