Chương 4
Eye thấy mọi người đã tan ca, trời đã ngả tối , nhưng cửa phòng Tổng giám đốc vẫn đóng kín , thân là trợ lí , Eye đang phân vân có nên gõ cửa hỏi xem tổng giám đốc có về hay không, Eye là trợ lí kiêm thư kí riêng của Faye từ Mỹ sang ,nhưng nhớ lại vẻ mặt tổng giám đốc lúc trưa làm Eye ớn lạnh, khi từ trung tâm thương mại về Eye cảm giác sắc mặt tổng giám đốc rất xấu , rõ ràng là một cơn bão ngầm nếu không khéo đụng phải sẽ chết một cách không còn nguyên vẹn.
Eye ta bên cạnh Faye tổng lâu như vậy nhưng chưa bao giờ thấy khuôn mặt đáng sợ như ngày hôm nay.
Bên trong phòng làm việc Faye ngồi sau bàn làm việc khuôn mặt đăm chiêu nhìn tấm hình đang cầm trên tay , nếu chị không lầm chị đã ngồi đây ngắm tấm hình này đã hơn ba giờ ,hình như là nhìn bao nhiêu chị cũng không thấy đủ, trong hình là người con gái đang ngồi trên bờ cát trắng ,mặc một cái đầm màu xanh đồng bộ với màu nước biển.Nhưng điểm nổi bật nhất là khuôn mặt xinh đẹp với nụ cười tươi trong mắt chị có thể còn sáng hơn cả ánh mặt trời,mái tóc bay trong gió làm tăng phần nào mỏng manh ,yếu đuối ,chỉ khiến cho người ta yêu thương khôn xiết.Nhìn rồi lại nhìn, miệng anh lẩm bẩm , giọng nói khàn khàn ...
" Yoko..."
Hình như gọi như vậy mới làm lòng chị ổn định được một chút và làm cho nỗi đau trong lòng bớt đau đi một ít.Có thể lừa dối cả thế giới nhưng chị biết mình không lừa được chính bản thân , bảy năm qua chị phải sống trong sự đau đớn chị quay cuồng với công việc chị sợ vào mỗi tối , lúc đó cả căn phòng tối chỉ còn mình chị ,nhăm nhi hết ly rượu này đến ly khác cho đến khi say, chị mới cho phép bản thân mình yếu đuối để nhớ đến cô, nhớ từng nụ cười, ánh mắt, cử chỉ , tật xấu v.v...thế rồi ôm tấm ảnh cô chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay biết.
Lúc gặp cô chị cứ nghĩ mình hận cô rất nhiều nhưng khi nhìn cô ngã ,chị cảm thấy đau lòng không gì tả bằng .
Hận ư! Chị yêu cô nhiều như thế thì hận được cô sao?Chị cố tình đi ngay nếu không chị không biết mình có kìm chế được không ,sẽ chạy lại ôm cô vào lòng
Năm năm đổ lại đây cổ phần trong công ty hết phân nữa đã là của chị.
Thật sự chị muốn ngồi chiếc ghế chủ tịch lúc nào cũng được , nhưng chị vẫn nhớ mẹ chị trước khi mất đã từng nói "Đừng quá tuyệt tình với ba con" nên chị vẫn để cho ông ngồi cái ghế hữu danh vô thực đó cho đến bây giờ.Dù chị rất hận ông ta , ngày mẹ mất thì ông ta còn đang vui vẻ bên vợ bé của mình.Mẹ mất chưa được ba tháng , ông ta đã đem người đàn bà đó về ,chính thức lấy bà ta làm vợ .Bà ta lúc nào cũng tỏ ra là thương yêu chị lúc đó chị rất nhỏ, nên chị lúc nào cũng im lặng , tỏ ra xa cách chị luôn im lặng với họ nhưng chị không phản kháng bắt cứ việc gì bà ta làm cho chị như hàng năm tổ chức sinh nhật cho chị, mua quần áo hay đồ chơi v v..vì chị biết bà ta được lòng ba chị thế nào và lúc đó chị không có gì trong tay để chống chọi, nếu không khéo chị sẽ làm cả gia nghiệp của ông ngoại rơi vào tay bà ta.Cuộc sống của chị lúc nào cũng gượng gạo, trong đầu lúc nào cũng phải tính toán chi li , thế giới của chị rất tăm tối đến một ngày chị gặp được Yoko.Chính cô ấy đã đem lại ánh sáng cho chị,chị chưa bao giờ đem chuyện gia đình mình kể cho cô nghe,chị muốn che chở muốn cô được sống trong cuộc sống đơn giản mà cô vốn có .Đó là tình yêu đầu tiên, mà chị cũng biết đây cũng là tình yêu cuối cùng trong cuộc đời chị, trái tim chị không thể dung nạp bất cứ ai nữa.Chị nắm chặt tấm hình, ngón cái sờ lên khuôn mặt đang tươi cười của cô .
" Yoko nếu không cùng nhau lên được thiên đường, vậy thì hãy cùng nhau xuống địa ngục đi.Ở đâu cũng được nhưng phải có em bên cạnh..biết sao đây ..chị buông tay không được, yêu hay không yêu, chị cũng sẽ cột chặt em bên cạnh.Đau cùng đau vậy."
( Mình ước gì ngoài đời ngay thời điểm nay Faye cũng sẽ nói với Yoko như vậy Nếu không thể ở công ty này được nữa, vậy thì hãy cugf nhau rời khỏi nhé)
Ngừng suy tư chị lấy điện thoại bấm nhanh, đầu giây bên kia nhanh nhẹn có người bắt máy.
" Alo. Faye tổng !"
" Pam tạm thời tôi chưa thể trở về Mỹ được, tôi sẽ ở lại đây có một số việc cần được giải quyết. "
" Vâng..tôi biết rồi"
Ngắt cuộc gọi chị bấm một dãy số khác .
Chưa đầy một phút Eye mở cửa đi vào.
" Faye tổng!"
Chị đưa tấm hình của Yoko cho Eye
" Điều tra mọi thứ về cô ấy từ 7 năm trước cho đến hiện tại.Nhớ..không bỏ xót thứ gì?"
Eye cầm tấm hình xem,thấy được trong hình là một cô gái vô cùng xinh đẹp với khuôn mặt trong trẻo ,thuần khiết.Lật mặt sau tấm hình là dòng chữ
" Yoko Apasra."
Eye cau mài nhẹ thì ra cô gái trong hình là người trong lòng của Faye tổng , hèn chi bao nhiêu năm qua đã chứng kiến bao diễn viên người mẫu muốn đến cạnh Faye, mà đến nhìn Faye cũng thèm nhìn .Thu lại suy nghĩ của mình .
" Vâng.Tôi sẽ đi làm ngay"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro