Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 16 : Sự Trừng Phạt Của Hai Ta

Tóm tắt chap trước : 

Jungkook từ chối lời tỏ tình của Eun Hye dành cho anh , vì anh sợ rằng nếu hai người yêu nhau , ngày anh phải quay về ngôi sao của mình cô sẽ trở nên khốn khổ , Han Byul và Junghwa sau đó đã biết chuyện nên cảm thấy Eun Hye vô cùng  đáng thương . 

-----------------------------------------------

  Những ngày sau đó , Eun Hye luôn tránh mặt Jungkook , cô sợ nếu đối diện với anh , cô sẽ lại yếu lòng mà đau khổ . Jungkook nhận ra sự tránh mặt đó chứ , mỗi khi nhìn thấy bóng dáng chạy thật nhanh của Eun Hye khi nhìn thấy anh , ánh mắt chẳng dám nhìn thẳng của Eun Hye khi vô tình đi ngang anh , mỗi khi như thế , anh lại nhói ở lồng ngực bên trái . Tất cả là sự trừng phạt dành cho anh khi anh từ chối người mình yêu . À không , không chỉ là anh , là cả hai , cả hai đang chịu sự khốn khổ ! 

  Cả đám Jimin , Junghwa , Taehuyng , Han Byul và Hoseok tất nhiên cũng nhận ra sự kì lạ này , mỗi khi cả đám tập trung ở phòng Eun Hye , nếu có mặt Jungkook thì sẽ không có Eun Hye và ngược lại . 

  Taehuyng đang ngồi ăn táo ở phòng bếp cùng với Jimin , Junghwa , Han Buyl và Hoseok thì đột nhiên nhìn thấy cảnh tượng Eun Hye đi xuống bếp lấy nước , cùng lúc này đột nhiên Jungkook bước ra từ bếp khiến Eun Hye cúi mặt xuống đất mà chạy vội lên phòng mình , bỏ lại sau lưng là Jungkook với cái thở dài đầy buồn bã . 

  Taehuyng khều khều Junghwa ngồi bên cạnh đang xem tivi : 

     - Hwa Hwa này , em thấy gì không ? 

  Junghwa đang xem phim liền xoay sang : 

     - Hả ? gì cơ ? À...là cảnh nam chính vừa hôn nữ chính phải không ? Đáng yêu lắm chứ gì ? Haha 

  Junghwa che mắt nhưng vẫn hé ra để tiếp tục xem cảnh phim . Taehuyng chậc lưỡi : 

     - Không !! Là Eun Hye kìa ! 

  Jimin ngồi đối diện liền tò mò : 

     - Eunie thì sao ? 

     - Con bé dạo này cứ hay tránh mặt Jungkook , mọi người không nhận ra sao ? 

  Han Byul nhanh miệng :   

     - Sao có thể không nhận ra ! Quá rõ ràng ấy chứ . 

  Hoseok cắn miếng táo : 

     - Chắc là có chuyện gì rồi . 

  Han Byul lườm Hoseok một cái : 

     - Cảm ơn anh đã nói những điều mà ai cũng biết nhé ! 

  Hoseok méo mặt gặm chặt miếng táo vào miệng mà tiếp tục xem Tivi .Taehuyng lắc đầu : 

     - Là chuyện gì ấy nhỉ ? 

  Junghwa đột nhiên nhớ ra cảnh tưởng Eun Hye đã khóc ướt cả gối vào đêm hôm nọ , liền chạy lên phòng mà tìm Eun Hye . Vừa bước vào phòng , đập vào mắt Junghwa là cảnh tượng Eun Hye đang ngồi cạnh cửa sổ , nhìn đăm đăm vào ánh trăng cô đơn kia . Phải ! Eun Hye cũng đang vô cùng cô đơn.

  Junghwa đi đến bên cạnh Eun Hye : 

     - Eun Hye à ! 

  Eun Hye giật mình , liền lấy tay lau vội dòng nước mắt trong vô thức mà rơi kia , mĩm cười : 

     - Hả ? Gọi tớ sao ? 

  Junghwa ngồi xuống bên cạnh cô : 

     - Dạo này cậu và Jungkook... có chuyện gì sao ? 

     - Làm gì có. 

  Junghwa thở dài : 

     - Cậu có biết tất cả thể hiện rõ trên mặt cậu rồi không ? 

     - Hả ? 

     - Nói đi! Nói hết tất cả những thứ khiến cậu mệt mỏi.

  Eun Hye xìu xuống . Khóc trong im lặng . 

  Ngay lúc này Han Byul bước vào, trên tay cầm theo ly nước lọc : 

     - Khóc đi ! Đừng lo mất nước , tớ mang nước lên cho cậu rồi này . 

  Eun Hye nhìn ly nước Han Byul đưa cho mình , với tay lấy ly nước để xuống bàn , rồi ôm chầm lấy Junghwa và Han Byul vào lòng . Cô kể họ nghe tất cả ! Đây có thể là chuyện lạ khi Eun Hye nói hết tâm sụe mà không một lời dấu diếm như vậy . Có lẻ vì...cô nghe lời Jungkook "Hãy tìm một người hiểu em, yêu thương em mà tâm sự " 

...

  Dạo gần đây bộ ba " Thiên Thần Mắt Quỷ " của trường hội tụ khiến không ít người bất ngờ , không ai khác đó chính là Eun Hye , Junghwa và Han Buyl . Và lý do cái tên đó ra đời là vì : cả ba đều xinh đẹp nhưng ... Có ai nhớ vụ đánh nhau của cả ba với đám chùm trường Im Seohyun không ? . Từ đó , họ có cái tên này . Và đặc biệt hơn , Han Byul...học chung lớp với Eun Hye và Junghwa. Đậm chất đút lót.

  Hôm nay cũng như mọi ngày , cả ba cùng nhau đến trường . Tiếng chuông báo kết thúc buổi học vang lên , Eun Hye bỏ đống tập vở vào cặp . Han Byul chạy đến : 

     - Eun Eun ! Về thôi , Junghwa phải ở lại trực vệ sinh rồi . 

  Eun Hye đứng dậy , nói vọng lên Junghwa - cô gái đang với tay lau bảng : 

     - Về nhé ! Tí về cẩn thận . 

  Junghwa liền quay xuống cau mày , trợn mắt : 

     - Nè ! Vừa vừa thôi chứ , định bỏ tôi đi thật sao ? 

  Eun Hye bật cười : 

     - Đùa thôi , tí tớ còn họp ban nữa mà . Giờ sang quán cafe bên kia mua nước rồi quay lại ! 

  Junghwa liền nguôi cơn thịnh nộ mà giở ra bộ dạng " Mèo Con Chết Đói " : 

     - Tớ là cam ép nhé ! 

     - Biết rồi ! 

  Han Byul khoác tay Eun Hye : 

     - Tớ đi với Eun Hye nhé ! 

  Eun Hye và Han Byul đi sang quán cafe gần đó . Quán khá đông , lạ thật ! Thường thì quán này sẽ không như vậy nhưng hôm nay thì khác . Eun Hye đành kêu Han Byul đứng bên ngoài đợi , chen vào thì chỉ nhiều người thêm chứ chả ích gì  .

  Đợi 10 phút , rốt cuộc cũng đến lượt Eun Hye chọn nước.    Cô lo cắm cúi nhìn menu để ở bàn tiếp tân mà chọn : 

     - Cho tôi một trà hoa cúc , một cam ép và...Han Byul uống gì nhỉ ? À và một trà sữa , tổng cộng là ba... 

  Cô ngước lên nhìn người nhân viên đó...là Jungkook .

  Cô quay lưng đi , chạy thật nhanh nhưng...cô đã bị Jungkook kịp giữ lại , tay cô bị Jungkook nắm chặt , Jungkook khốn khổ : 

     - Em định tránh mặt tôi đến bao giờ hả ? Không thể làm bạn bè thân thiết với nhau được sao ? 

  Eun Hye cố gắng rút tay ra nhưng không thể : 

     - Anh đang nói gì vậy ? Ai tránh mặt anh ? Buông tôi ra đi ! 

     - Em có biết mỗi khi em trốn tránh tôi , tôi rất... đau lòng không ? 

  Eun Hye im lặng , không giằng co nữa , xoay sang nhìn anh cười nhếch miệng , một nụ cười với đôi mắt rưng rưng : 

     - Đau lòng ? Tại sao lại thế ? Anh bị tôi trốn tránh mà dẫn đến đau lòng sao ? Thế...còn tôi thì sao ? Tôi bị từ chối một cách thẳng thừng đó ! Tôi phải làm sao đây hả ? 

  Một giọt nước mắt rơi xuống . Cô lại khóc vì anh ! Cô nói tiếp : 

     - Đến bây giờ tôi vẫn còn thắc mắc lắm ! Rằng nếu anh không có tình cảm với tôi , vậy tại sao...những hành động của anh lại khiến tôi nghĩ rằng anh cũng thích tôi cơ chứ ? Hay...chỉ vì tôi nghĩ quá xa nhỉ ? Haha , tốt thật , tôi...ngốc thật ! 

  Jungkook nhìn cô , mắt anh ứa lệ . Eun Hye lấy tay lau nhanh giọt nước mắt đang rơi trên khuôn mặt của mình : 

     - Giờ thì buông tôi ra đi ! Tôi và anh chẳng là gì mà phải khiến nhau đau khổ cả !

  Đôi tay anh trong vô thức mà buông lỏng . Cô chạy đi ! Thật xa nơi anh đứng . Thật xa trái tim anh. 

  Vừa chạy ra cổng , Han Byul đứng ở đó liền kéo tay Eun Hye lại : 

     - Ở đây ! 

  Eun Hye chẳng dám nhìn Han Byul , cô sợ Han Byul sẽ thấy đôi mắt đỏ hoe của mình , Han Byul kéo Eun Hye nhìn về phía mình : 

     - Không sao ! Khóc đi ! 

  Eun Hye len lén nhìn Han Byul , Han Byul kéo cô ôm vào lòng mình , vỗ vỗ vai cô : 

     - Không sao cả ! Sẽ ổn cả thôi , anh ta đúng là mù lòa khi bỏ rơi thiên thần Eunie của Han Byul mà nhỉ ? Anh ta chắc là đang ăn năn lắm ! Không sao cả ... 

  Eun Hye lắc đầu , cái lắc đầu cộng dồn với nước mắt và sự...bất lực !

[ Anh chính là một liều thuốc độc , khiến em đến gần bên anh , và giờ đây...em chết dần chết mòn. ]

  Cả hai cùng tản bộ một đoạn, Eun Hye xoay sang nói với Han Byul : 

     - Cậu bảo Junghwa họp ban giúp tớ nhé ! Tớ hơi mệt , về nghĩ sớm . 

  Han Byul thở dài : 

     - Được rồi ! Tớ gọi Jimin đến đón cậu nhé ! 

     - Đừng ! Không cần đâu ! 

  Han Byul lườm Eun Hye : 

     - Đồ ngốc nhà cậu ! Hãy học cách trân trọng thứ mình có đi !! 

  Eun Hye xìu xuống , Han Byul nói tiếp : 

     - Cậu hiểu tớ nói gì mà , đúng chứ ? Jimin là người tốt ! 

  Nói dứt câu , Han Byul bỏ đi , để Eun Hye ngồi lại ở trạm xe buýt .

  5 phút sau , đổ trước mặt cô là một chiếc xe màu đen . Chiếc kính của xe đột nhiên hạ xuống , bên trong là chàng trai với đôi mắt một mí và biết cười , không ai khác đó chính là Jimin , anh giở giọng trêu chọc : 

     - Cô gì ơi ! Cô có muốn đi nhờ xe không ??

  Eun Hye khẽ cười , đứng dậy mà đi về phía chiếc xe , nói vọng vào cùng với chất giọng không kém phần trêu đùa :

     - Anh có nhận chở người cơ nhỡ không ? Tôi thật sự không có tiền đâu ! 

     - Nhân danh là một người của xã hội mới đầy văn minh và tình người . Tôi sẽ cho cô đi nhờ ! 

  Jimin vừa nói vừa đưa ra bộ dạng " Anh Hùng " khiến Eun Hye không khỏi bật cười . 

  Jimin khi thấy Eun Hye cười liền thở phù , thứ tin nhắn mà Han Byul nhắn cho anh là: " Đến trạm xe buýt đón Eun Hye đi anh , con bé đang khốn khổ lắm " . Đó là lý do anh phi nhanh đến đây trong vòng 5 phút .

  Anh vội vã ra khỏi xe mà chạy sang  phía cô đang đứng mà mở cửa . Eun Hye ngồi vào trong . Bộ dạng buồn bã ấy liền trở về . Jimin nhanh chóng ngồi vào buồng lái . Nhìn sang Eun Hye đang tựa đầu vào cửa sổ khiến anh có chút nặng lòng . Anh nghiêng người sang kéo thắt dây an toàn cho cô , cô khẽ giựt mình nhìn sang , khoảng cách của hai người bây giờ rất gần , Jimin nhìn cô đăm đăm :

  - Đến bao giờ em mới chịu nhớ là phải thắt dây an toàn khi lên xe hả ? 

  Eun Hye liền bối rối nhìn sang hướng khác :

     - Vô tình quên thôi mà ! 

     - Thế... có bao giờ em quên một thứ nào đó quan trọng đối với em chưa ?

     - Sao...sao cơ ?

     - Thì tính mạng của em rất quan trọng còn gì ? 

  Eun Hye nhận ra liền gật gù : 

     - À ~ ừm ! 

  Jimin ngồi lại vào chỗ , kéo thắt dây an toàn của mình , anh nói với chất giọng trầm ấm :

     - Còn anh thì chẳng bao giờ không nhớ đến em .

  Eun Hye đơ người , bối rối vén tóc một cái rồi vội nhìn sang hướng khác để tránh ánh mắt của anh . Không khí bên trong xe đột nhiên trở nên im lặng và ngượng ngùng , Jimin nhìn sang Eun Hye , vẫn là Eun Hye với khuôn mặt thoáng buồn đó , anh nói :

     - Đi chơi nhé ? Bây giờ vẫn còn sớm ! Chỉ mới 11 giờ trưa thôi . 

  Eun Hye xoay sang nhìn anh : 

     - Mà đi đâu ?

     - Đi trốn ! 

  Cô khó hiểu nhìn anh : 

     - Trốn ? 

     Jimin mĩm cười : 

     - Trốn nỗi buồn của em ! Mặc dù anh vẫn chưa biết rõ nó là gì . Đi nhé ? 

  Eun Hye suy nghĩ , dù gì cũng đang rãnh rỗi ,vả lại cô quá mệt mỏi với hình ảnh của Jungkook cứ lẫn quẫn trong đầu mình rồi , thư giãn một tí chắc sẽ tốt hơn. Cô khẽ gật đầu đồng ý .

 ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

End Chap 16 <33 

Xin lỗi vì mình đăng chap trễ nhé :((( T.T

Nhớ Vote và để lại Cmt góp ý nhé :***

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro