Ý Niệm, Niềm Tin, Nhận Thức
Ý Niệm, Niềm Tin, Nhận Thức
.
.
Bài viết này tui sẽ viết về ý niệm, niềm tin, nhận thức của các nhân vật, tập trung chủ yếu vào hai nhân vật Ly Luân và Văn Tiêu.
.
.
1/ Ly Luân có niềm tin sắt đá gần như không thể lay chuyển về nhân giới, yêu giới, về tương quan giữa người và yêu quái. Ly Luân cho rằng giữa loài người và yêu quái chỉ có sự c-ăm gh-ét, lòng th-ù h-ận. Ly Luân đi khắp nơi gieo rắc, cố gắng thuyết phục mọi người tin giống mình, cụ thể là Ly Luân tiếp cận Triệu Viễn Chu và Trác Dực Thần. Nhận thức của Ly Luân bị mắc kẹt một chỗ, không có sự phát triển. Trong khi đó, từ đầu phim cho đến hiện tại, nhận thức của một số nhân vật đều phát triển theo hướng tích cực hơn. Triệu Viễn Chu, Văn Tiêu, Trác Dực Thần, Anh Lỗi, Bùi Tư Tịnh, Bùi Tư Hằng, Bạch Cửu... mỗi người đều có sự trưởng thành về mặt nhận thức. Ví dụ như Trác Dực Thần, Bùi Tư Tịnh có cái nhìn nhân văn, cởi mở hơn về yêu quái. Bùi Tư Tịnh và Bùi Tư Hằng vượt qua được chướng ngại tâm lý của bản thân, hiểu được nhau, tình cảm chị em gắn kết. Bạch Cửu biết được sự thật về mẹ thì liền hối cải, bù đắp cho lỗi lầm bản thân đã gây ra. Anh Lỗi hiểu được trọng trách của Sơn Thần bảo vệ núi Côn Luân. Văn Tiêu và Triệu Viễn Chu hóa giải khúc mắc trong lòng, cùng nhau vì đại cuộc.
.
.
Ly Luân bị gi-am c-ầm trong chính ý niệm của bản thân, không thể nhìn nhận được sự thật về nhân giới, yêu giới, về sự cân bằng của tạo hóa, của vũ trụ.
.
.
2/ Văn Tiêu m-ất cha. Hiểu nỗi đau của bản thân, nàng không muốn người khác phải rơi vào hoàn cảnh giống nàng. Vì vậy Văn Tiêu theo sư phụ đến Đại Hoang tu luyện thành thần nữ Bạch Trạch để bảo vệ Đại Hoang và nhân giới. Nhận thức từ tình yêu thương bản thân phát triển thành lòng nhân đạo dành cho chúng sinh là nhận thức của sự giác ngộ, của trí huệ.
Có lần Văn Tiêu nói chuyện với Anh Lỗi rằng mỗi người có sự lựa chọn riêng, cho thấy nàng là người tôn trọng sự đa dạng, khác biệt. Ly Luân cố chấp bao nhiêu thì Văn Tiêu cởi mở, vị tha bấy nhiêu.
Trong tâm linh có thuyết về các kiếp luân hồi. Có thể nói rằng Văn Tiêu là linh hồn cổ, có sự từng trải, sự thấu hiểu, còn Ly Luân là linh hồn chưa phát triển, vẫn còn u mê trong vòng luẩn quẩn của oán h-ận.
Nếu tin vào luật nhân quả luân hồi thì người có nhận thức cao như Văn Tiêu sẽ sớm thoát khỏi bể khổ nhân gian, còn Ly Luân sẽ phải tái sinh nhiều lần để linh hồn học những bài học về nhận thức.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro