Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bí ẩn phòng nhạc lúc nửa đêm. Sứ mệnh của Shuuen no Shiori

Những lời Shindou đã nói lúc sáng là sao?

"- Thành phố này còn sống sót là nhờ 13 lá bài đó.

- Cậu ngạc nhiên vậy cũng đúng, nhưng nếu cậu muốn biết rõ hơn thì hãy lên phòng nhạc lúc nửa đêm. Có lẽ sẽ có câu trả lời cho... sự... tò... mò... của... cậu..."

Tôi chẳng hiểu cái gì hết, thật sự như vậy. Tôi nghĩ nên dọn dẹp hết đống hành lí của tôi vào phòng của mình trong thời gian giành giật sinh mạng của thành phố này. Tôi nhủ rằng những lời nói đó là vô căn cứ nhưng lúc 9 giờ tối, lúc tôi chuẩn bị đi ngủ thì tôi lại nhận được tin nhắn của Shindou:

---- NGHI THỨC: BỮA TIỆC CHIÊU ĐÃI ----

Chuẩn bị: 3 que diêm, 1 cây bút chì hoặc 1 cây bút mực, 1 tờ giấy trắng.

Địa điểm: phòng nhạc lầu 2 khu nhà cũ.

Cách chơi:

1, Tắt tất cả mọi thứ có thể gây tiếng ồn.

2, Bật đèn trong phòng, nên mang theo nến hoặc đèn pin nếu đèn trong phòng không sáng.

3, Hãy đi xa khỏi căn phòng chiêu đãi. Mở cửa, bước vào mỗi căn phòng bạn đi ngang qua trên đường trở về căn phòng. Trong mỗi căn phòng mà bạn đã đi qua, hãy dừng lại và nói lớn: "Tôi sẽ sẵn sàng ngay thôi."

4, Khi đã trở về phòng, hãy lấy bút và viết lên tờ giấy: "Đừng quay lại. Bạn đã được mời đến buổi họp mặt này, bởi Yukita Arashi, nó sẽ bắt đầu lúc (thời gian lúc đó). Và hãy mang theo những người bạn của bạn." Đặt tờ xuống sàn, giữa căn phòng.

5, Đứng tại cửa ra vào, quay mặt vào phòng và nói to: "Tôi đã sẵn sàng. Bạn có thể vào rồi."

6, Tắt tất cả bóng đèn hay vật phát sáng trong phòng. Đứng trước cửa và quay mặt lại với căn phòng.

7 -> 9, Lấy 3 que diêm và cầm chặt trong tay. Đếm to từ 1 đến 10, ngay khi vừa đếm đến 10, bật que diêm. Nếu que diêm phát sáng trong lần đầu tiên, hãy nói to: "Rất vui khi được gặp các bạn. Cảm ơn vì đã đến đây."

Nếu que diêm không phát sáng thì vứt nó đi. Tiếp tục thực hiện các bước tiếp theo.

Nếu que diêm cuối cùng không phát sáng, đừng quay lại. Hãy chạy ngay đến công tắc đèn và bật nó lên (không mở công tắc trong phòng). Đừng quay lại. Kết thúc bữa tiệc.

Trường hợp ngược lại, đứng yên và lắng nghe. Sẽ có một vài tiếng thì thầm yếu ớt. Đừng quay lại.

10, Để kết thúc, hãy nói to: "Cảm ơn vì đã đến đây. Tạm biệt." Đừng quay lại. Hãy chạy ngay đến công tắc đèn và bật nó lên (không mở công tắc trong phòng).

Lưu ý: Trong suốt thời gian thực hiện thì đừng quay đầu lại hoặc nhìn phía sau lưng.

------

Tôi nhớ là từng đọc cái này trên Wattpad với tựa đề "TỔNG HỢP CÁC TRÒ CHƠI NGUY HIỂM NHẤT", tôi tự hỏi mình có nên thử hay không.

Đồng hồ đã điểm 12 giờ đêm và tôi đang ở dãy phòng học cũ của trường.

Đó là khu vực bị bỏ hoang và được dùng làm nhà kho. Nghe đồn từ những người thì lúc nửa đêm luôn có người ở phòng nhạc. Có 4 hoặc 5 người luôn tụ tập ở đó và chơi Kokkuri-san (tương tự như trò chơi cầu cơ mà ta hay nghe đấy)

Tôi thực hiện như lời Shindou nhắn lúc nãy thì tôi có nghe mấy cái giọng rất quen thuộc. Tôi muốn quay lại xem nhưng không được. Bỗng bên trong căn phòng cất lên một tiếng:

- Vào đi Yukita Arashi!

Với lòng hiếu kì, tôi muốn bước vào lắm nhưng cái luật khốn nạn không cho tôi làm thế.

- Chúng tôi có câu trả lời cho thắc mắc của cậu đấy.

"!?"

- Chúng tôi sẽ bảo toàn tính mạng cho cậu mà. Không vào? Thế thì cậu sắp mất cơ hội quý giá để biết sự thật về Galaxy City rồi đấy.

Tôi liền quay đầu lại và chạy thẳng vào trong, đóng cửa lại và ngồi trên một cái ghế. Trước mặt tôi là linh hồn của 9 nhân vật chính trong Shuuen no Shiori

- Làm thế nào mà... ? - Tôi ấp úng vì quá ngạc nhiên. Tôi luôn nghĩ các nhân vật anime chỉ là giả tưởng, thế mà hôm nay tôi có thể gặp họ đấy. Tiếc đó chỉ là linh hồn của 9 người đó mà thôi.

- Ngạc nhiên lắm à? Chúng tôi ở đây vì có một sứ mệnh hoàn toàn quan trọng.

"Sứ mệnh? Họ là thực sự là ai? Họ ở đây làm gì?" Trong đầu tôi lúc đó chỉ nghĩ có vậy.

- Sứ mệnh?

- Có lẽ cậu mới tới nên không biết, cậu biết E-noru không?

Tôi tưởng chỉ có 9 nhân vật chính trong Shuuen no Shiori thôi chứ?

- Vậy là cậu chưa xem manga?

- Tôi chỉ mới đọc tiểu thuyết thôi. E-noru xuất hiện trong tập 5 của tiểu thuyết à?

- Có lẽ, vì nó chưa xuất bản mà. Lắng nghe này. Tôi sẽ cho cậu biết một vài thông tin về E-noru.

Anh ta là cháu trai của E-ki.

E-noru trông giống như chú mình, với mái tóc cắt dài hơn gắn vào lưng với dây buộc tóc đỏ. Anh cũng đeo một cặp kẹp ở bên trái mái tóc và có đôi mắt vàng. Anh ấy mặc đồng phục của mình giống như E-ki, một sự khác biệt lớn chỉ là màu sắc của nó vào thời điểm của Câu lạc bộ Hài hước với Câu lạc bộ Phim ảnh.

Tôi nghi rằng cậu ta chính là Con Cáo hoặc là người tạo ra "Trò chơi của Sự Kết Thúc".

- Tức là các cậu ở đây là để tìm E-noru?

- Đúng vậy.

- Còn về thành phố Galaxy City? Cậu có biết gì về nó không?

- E-noru là người biết rõ nhất.

- Cậu ta là người tạo ra nó à?

- Cứ cho là vậy đi. Thực ra chuyện này không ai ở Galaxy University này biết đâu.

- Vì sao?

- Nếu cậu mà nói chuyện này với người khác, thì cậu sẽ chết lúc 12 giờ đêm hôm đó.

Tôi im lặng chẳng nói gì, phải chăng cậu ta biết một lời nguyền ở trong thành phố này? Có lẽ anh chàng đã quên nó chăng?

- Thôi, nếu cậu không nhớ thì để tôi kể nốt cái này. - Một cậu con trai khác lên tiếng

- C-ta?

- Đúng rồi. Giờ mọi người hãy ngồi xung quanh cái bàn này.

Tất cả mọi người đều làm theo lời C-ta và một trong số đó đã đưa cho cậu ta một đồng xu 100 yên và một tờ giấy.

"Kokkuri-san?"

Kokkuri-san là phiên bản Nhật của trò chơi cầu cơ Ouija và được chơi phổ biến trong các lớp học khắp nước Nhật suốt nhiều năm. Trò chơi trở nên rất phổ biến ở Nhật Bản bởi nó gây ám ảnh dẫn tới nhiều trường hợp bị rối loạn tâm thần được đưa lên phương tiện thông tin đại chúng. Nhiều trường học chính thức cấm chơi Kokkuri-san.

Kokkuri-san là tên của linh hồn người bị triệu tập trong trò chơi và trả lời các câu hỏi. Đó là một linh hồn thú vật lai tạp của một con cáo, một con chó và một con gấu trúc. Kok = kitsune (cáo), Ku = inu (chó), và Ri = Tanuki (gấu trúc). Con cáo tượng trưng cho sự khôn ngoan, con chó tượng trưng cho sự trung thành và phòng thủ còn con gấu trúc tượng trưng cho sự nghịch ngợm và may mắn. Tất cả những phẩm chất này được kết hợp trong Kokkuri-san.

Để chơi Kokkuri-san, bạn cần ít nhất hai người, một tờ giấy, một cây bút và một đồng xu.

Bước 1: Lấy tờ giấy trắng và vẽ "torii" (một loại cổng truyền thống ở Nhật Bản) ở phía trên cùng bằng mực đỏ. Viết "YES" và "NO" ở hai bên Torii. Phía dưới viết một dãy số (0-9) và ba hàng chữ cái (từ A đến Z).

Bước 2: Mở cửa sổ hoặc cửa ra vào để Kokkuri-san sẽ có thể vào phòng. Torii tượng trưng cho cửa vào của một ngôi đền Thần giáo và linh hồn sẽ đi ra qua đó.

Bước 3: Đặt một đồng xu trên torii đỏ. Mỗi người đặt ngón tay trỏ lên đồng xu.

Bước 4: Hãy gọi linh hồn ấy bằng cách đọc: "Kokkuri-san, Kokkuri-san, nếu Người đang ở đây, hãy vui lòng di chuyển đồng tiền xu này."

Bước 5: Bạn có thể hỏi Kokkuri-san bất cứ câu hỏi mà bạn muốn. Nó sẽ di chuyển đồng xu để đưa ra câu trả lời.

Bước 6: Để kết thúc trò chơi, bạn phải yêu cầu Kokkuri-san trở về bằng cách nói rằng, "Kokkuri-san, Kokkuri-san, mời Người vui lòng trở về." Đồng tiền sẽ di chuyển tới YES và sau đó đi tới torii đỏ.

Bước 7: Khi Kokkuri đã rời đi, bạn nhất định phải tiêu hủy tờ giấy. Xé nó ra từng mảnh hoặc đốt nó đi. Bạn cũng cần tiêu đồng tiền trước khi hết ngày hôm sau.

Sau một hồi nắm được luật chơi, tôi quyết hỏi sự thật về Galaxy City và luật chơi của sword competition. Câu trả lời được gửi vào điện thoại tôi.

"Cách để giành chiến thắng là phải có được cái đầu của đối phương."

Cái gì? Luật chơi chỉ vậy thôi ư? Vậy thì tốt thôi, giết người.

Nhưng tôi sắp biết được bí ẩn của Galaxy City thì trong đó có viết một câu.

"Đừng nhìn về phía sau."

!!!

Là sao vậy chứ?

- Đằng sau cậu kìa. - Một người trong số đó nhìn về phía sau lưng tôi

Tôi liền tắt màn hình điện thoại, bật đèn pin lên. Cuối cùng, tôi thấy một cậu con trai lấm lết máu, tóc khá dài và có một chiếc kẹp và cặp tóc. Trên tay cậu ta có ... một con dao!!!

Tôi liền lăn xuống đất, nhưng cậu ta vẫn truy đuổi tôi. Tôi bèn hỏi:

- E-noru, tôi đã làm gì cậu đâu mà cậu làm cái trò quỷ này đây?

Mọi thứ xung quanh thật tĩnh lặng, chỉ có vài cơn gió nhẹ thổi ngang qua và tiếng thở hổn hển của tôi.

- Cậu biết quá nhiều rồi đấy.

Nói rồi , cậu ta tiếp tục cầm con dao truy sát tôi.

Khốn thật! Tôi cứ thế mà chạy đi. Cứ thế, sức của tôi đã cạn kiệt dần.

Mọi thứ cứ thế mà quay cuồng...

Tôi còn không thể phân biệt đâu là hiện thực, đâu là giấc mơ nữa rồi... Giấc mơ đó, cứ như trong quá khứ tôi đã thấy, nhuộm cả màu đen lên tâm trí tôi...

Tôi... đã chết chưa?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro