Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 12: NGƯỜI KIA TRỞ VỀ.

Một thời gian sau khi Kyeong chính thức kinh doanh cửa hàng thì đã trở nên vô cùng thuận lợi, đặc biệt là những người phụ nữ giàu có rất thích đến cửa hàng của cô mua đồ vì đồ ở đây chủ yếu là do cô thiết kế nên không thể bắt gặp ở đâu khác, thậm chí cô còn nhận thiết kế theo sở thích nên thu hút được rất nhiều người đến. Không chỉ có người giàu mà người bình thường cũng có thể đến cửa hàng của cô vì giá cả không quá cao, dễ thở nên chỉ sau một thời gian ngắn đã trở thành nơi ưa thích của các quý cô thích mua sắm quần áo. Gia đình cô cũng không thể ngờ cô lại kinh doanh tốt đến như vậy, chỉ trong một thời gian ngắn đã thành công như mong đợi, càng ngày càng đông khách, số lượng nhân viên cũng vì thế mà tăng lên theo từng ngày.

Jungkook cũng thường hay đến cửa hàng gặp cô, ít nhất một tuần sẽ đến một lần, chỉ trừ lúc nào đi công tác nước ngoài mới không thể đến được. Thậm chí việc kết hôn giữa cả hai được giữ kín bên ngoài là thế nhưng cuối cùng cũng không thể giấu nổi mấy cô nhân viên của cô. Đến khi họ biết chuyện thì suốt ngày chọc ghẹo cô, cũng như tỏ ra rất thích thú vì mối quan hệ này. Nhiều khi cô còn nghi ngờ không biết họ có phải gián điệp của bà nội gửi tới hay không mà lại nhiệt tình gán ghép cô với Jungkook như thế. Mỗi lần có hẹn với anh là chưa đến giờ họ đã kéo cô về nhà để chuẩn bị, nhắc nhở cô mỗi lần cô có hẹn đến nhà chơi với bà nội Jeon để cô không quên được.

Giống như ngày hôm nay, bà nội Jeon gọi cô đến nhà ăn cơm trưa cùng bà mà cô còn chưa định đi thì mấy cô nhân viên của cô đã tụ tập lại kéo cô ra khỏi cửa hàng rồi làm cô đến sớm hơn cả dự định. Vì tới sớm nên cô đã cùng mẹ Jeon và người làm ở Jeon gia nấu bữa trưa, bà nội Jeon lại càng thích cô hơn. Thời gian qua tình trạng mối quan hệ giữa cô và Jungkook được xem là khá tốt dù vẫn chưa khiến hai bà hài lòng nhưng vẫn vui vẻ hơn vì càng ngày càng có sự tiến triển.

Sau bữa trưa cô định bụng sẽ quay trở về cửa hàng nhưng lại được bà nội Jeon nhờ mang cơm trưa đến cho Jungkook nên phải đến JJ một chuyến trước. Đây là lần đầu cô đến công ty của anh, trước đây cũng muốn đến nhiều lần xem như thế nào nhưng vẫn chưa có cơ hội. Lúc đến nơi thì cô nhận ra tên Jeon Jungkook bình thường vô lại, ngang ngược như vậy nhưng quả thực rất có năng lực. Bà nội Jeon có kể JJ trước đây khi ba Jeon còn nắm quyền suýt chút nữa thì phá sản nhưng từ lúc Jungkook lên thay thì công ty phát triển rất tốt, tốt đến mức không ai không biết đến. Cứ nhìn tòa nhà cao chọc trời này thì biết, nhìn nó còn lớn hơn cả công ty nhà cô, và đây cũng là do Jungkook một tay gây dựng nên mới phát triển nhiều như vậy.

Kyeong sau khi giới thiệu với lễ tân là người do bà nội Jeon bảo đến thì được người dẫn lên tận nơi làm việc của Jungkook, văn phòng của anh ở tận nơi cao nhất của tòa nhà và còn có thang máy chuyên dụng chỉ để cho anh sử dụng.

"Xin chào cô, Won tiểu thư"Cô còn chưa đặt chân ra khỏi thang máy thì trước cửa đã xuất hiện một thanh niên mặc vest đen cao lớn nhìn cô mỉm cười lên tiếng.

"Xin chào"Kyeong nhận không ra người đàn ông này nên chỉ có thể nói hai từ.

"Tôi là Jae Hyuk, là trợ lý cũng như vệ sĩ của Jeon tổng, rất vui được gặp cô, cứ gọi tôi là Hyuk cũng được"Người đàn ông đợi cô ra khỏi thang máy liền tiếp tục giới thiệu.

"À, tôi tên Won Eun Kyeong, trước đây tôi chưa từng thấy anh bao giờ"Kyeong nhìn người đàn ông nói. Cô chưa từng thấy anh chàng này ở bên cạnh Jungkook khi nào cả. Có thể là nhân viên mới sao?

"Tôi làm việc cho Jeon tổng từ lâu rồi, nhưng đợt vừa rồi tôi ra nước ngoài giải quyết việc cho Jeon tổng nên cô không thấy tôi cũng phải"Jae Hyuk ở bên cạnh anh từ lúc Jungkook còn chưa lên chức tổng giám đốc nên có thể xem Hyuk chính là cánh tay trái đắc lực của Jungkook, là người mà anh cực kì tin tưởng giao việc cho và cũng cực kì trung thành với anh.

"Won tiểu thư, xin chào cô"Thư ký Ahn nhìn thấy cô vừa đi vừa trò chuyện với Jae Hyuk lập tức đi đến vui vẻ chào hỏi.

"Chào cô, thư ký Ahn, đã ăn cơm trưa chưa?"Kyeong cũng mỉm cười chào lại, nhìn xem nhìn xem, nhân viên của Jeon Jungkook đáng yêu thân thiện đến mức nào thì ông chủ lại ngược lại mức ấy, không hiểu sao họ chịu được tính tình của anh nữa.

"Đã ăn rồi ạ"Thư ký Ahn nhẹ nhàng đáp, làm thư ký cho Jeon tổng bao nhiêu năm, gặp không biết bao nhiêu người phụ nữ bên cạnh Jungkook nhưng đây là lần đầu có người hỏi thăm cô ăn trưa hay chưa nên cô cảm thấy mình thích không lầm người, Jeon tổng có thể lấy Won tiểu thư thì tốt quá, cô thực sự rất thích.

"Won tiểu thư, cô vào trong trước đi, Jeon tổng đang ở bên trong đợi cô"Jae Hyuk thông báo.

"Được, vậy gặp hai người sau nhé"Kyeong gật đầu rồi tự mình đi đến phòng làm việc của Jungkook. Ở đây chỉ có duy nhất một phòng của Jeon Jungkook thôi, cả một tầng mà chỉ có một phòng thì chưa vào cô đã biết bên trong lớn như nào rồi.

Jungkook đang làm việc nghe thấy tiếng mở cửa phòng làm việc cũng không ngẩng đầu dậy nhìn vì anh biết rõ là ai đang vào.

"Vẫn chưa xong việc sao?"Kyeong đi vào nhìn thấy Jungkook tay vẫn còn cầm bút, đầu vẫn cúi nhìn đống giấy trên bàn liền nhận ra anh vẫn đang còn làm việc dù bây giờ đã là giờ nghỉ trưa.

"Vừa mới xong, còn em, đã ăn cơm chưa?"Jungkook thả bút xuống bàn đi đến sofa ngồi xuống nhìn cô đối diện hỏi.

"Đã ăn cùng bà nội Jeon ở nhà rồi. Đây là bữa trưa của anh, bà nội nhờ tôi mang đến"Kyeong đặt cơm trưa xuống bàn mở ra cho anh nói.

"Cảm ơn em"Jungkook bình thường sẽ ra ngoài ăn trưa hoặc là gọi đồ ăn về, ít khi ăn cơm trưa do từ nhà mang đến nhưng hôm nay bà nội lại bảo muốn mang cơm đến cho anh, hóa ra là do cô mang đến làm anh cũng hiểu phần nào bà nội dặn anh phải ăn cơm từ nhà mang đến.

"Không có gì"Kyeong đưa đũa cho Jungkook nói. Dù sao cũng tiện đường, coi như cô giúp đỡ bà nội Jeon một chút thôi.

Jungkook cầm đũa trên tay nhìn một bàn đồ ăn một lượt rồi mới từ từ ăn, mọi ngày buổi trưa anh chỉ ăn qua loa, có ngày còn bỏ luôn bữa trưa vì quá bận.

"Đồ ăn là do em nấu?"Jungkook ăn được hai miếng lập tức ngừng lại nhìn cô hỏi.

"Làm sao anh biết?"Kyeong tròn mắt bất ngờ hỏi. Đây chỉ mới là lần thứ hai anh ăn đồ ăn do cô nấu vậy mà vẫn nhận ra?

"Hương vị đặc biệt, ăn một lần là có thể nhận ra"Jungkook gật gù vì mình đoán đúng tiếp tục ăn cơm. Có thể do cô nấu ăn hợp khẩu vị anh chăng nên mới nhớ rõ như thế. Nhưng mà không thể phủ nhận tay nghề của cô rất tốt, đồ ăn cô nấu ăn rất ngon, anh rất thích.

Jungkook cũng bởi vì là đồ ăn do cô nấu nến cố gắng ăn hết không sót một thứ gì làm cô nhìn thấy cũng vui vẻ. Cô cũng ở lại cho đến khi anh ăn xong mới có ý định đi về.

"Tôi phải về rồi, còn có chuyện phải lo ở cửa hàng"Kyeong đưa tay lên nhìn đồng hồ liền nói.

"Được để tôi bảo người đưa em về"Jungkook gật đầu nói. Anh cũng có việc cần làm nên cũng không giữ cô ở lại, làm việc xong đến tìm cô là được.

"Không cần đâu, tôi tự đi được mà"Kyeong đứng dậy khỏi ghế nói.

"Không được"Jungkook cũng đứng dậy nắm lấy cổ tay cô lại không cho đi.

"Vậy theo ý anh đi"Kyeong cũng đã quá quen với cái tính này của anh rồi, nhất định phải làm theo ý anh ta mới được.

"Hyuk, Jaehyuk"Jungkook nhìn cô hài lòng rồi hướng mắt ra phía cửa gọi lớn.

"Nae, Jeon tổng"Jaehyuk hớt ha hớt hải mở cửa chạy vào.

"Đưa Kyeong về dùm tôi"Jungkook.

"Nae, mời cô, Won tiểu thư"Jaehyuk gật đầu nhìn cô nói.

"Về cẩn thận, có vấn đề gì thì gọi cho tôi"Jungkook đẩy cô về phía trước xoa đầu cô dặn dò.

"Tôi biết rồi, tạm biệt"Kyeong ừ một tiếng rồi cùng Jaehyuk đi về. Bên ngoài nhìn cách Jungkook đối xử với cô cứ nghĩ rằng anh có lẽ yêu cô nhiều lắm nhưng thực ra cả hai chỉ là mối quan hệ trên bình thường một chút, nhiều khi cô cũng khá bất ngờ vì sự dịu dàng của anh, cũng không thể đoán ra suy nghĩ của anh là gì.

Sau khi Kyeong và Jaehyuk rời đi thì Jungkook ngay lập tức trở về bàn làm việc. Anh lúc nào cũng bận bịu như vậy và cũng là người nghiện công việc, có lúc phòng làm việc cứ như nhà của anh luôn vậy. Vì biết bản thân sẽ bận rộn nên lúc xây dựng phòng làm việc anh cũng cố ý làm thêm phòng nghỉ ở bên trong để tiện cho những ngày phải ở lại qua đêm.

"Jungkook à"Tiếng cửa phòng mở vang lên và ngay sau đó là một giọng nói vang lên gọi tên anh.

"Em để quên gì sao?"Jungkook đang làm việc nghe tiếng cứ nghĩ là Kyeong quay lại nên chưa ngẩng đầu lên đã hỏi. Đến lúc nhìn lên thì khuôn miệng đang cười mỉm cũng tắt hẳn, gương mặt lại thêm phần lạnh lùng hơn bình thường.

"Cô à, cô à, tôi đã nói là không vào được mà"Thư ký Ahn chạy theo phía sau đến kéo tay cô gái vừa mới mở cửa phòng Jungkook ra nói. Cô đã ngăn cản rồi mà cô gái này cứ nhất quyết vào đến mức giữ lại không kịp. Để người lạ vào phòng như vậy mà không hẹn trước chắc chắn cô sẽ bị mắng mất thôi.

"Tránh ra, đừng đụng vào tôi"Cô gái kia khó chịu đẩy thư ký Ahn ra nói.

"Ai cho cô ta vào?"Jungkook trầm giọng lạnh lùng nhìn thư ký Ahn hỏi.

"Jeon tổng, tôi xin lỗi, cô ấy cứ đòi vào làm tôi không giữ được, có cần gọi bảo vệ lên không ạ?"Thư ký Ahn đảo mắt lo lắng nhìn Jungkook đang đứng ở bên trong im lặng nãy giờ mới hỏi một câu lạnh cả gáy. Mỗi lần anh im lặng như vậy càng làm cô thêm lo sợ, cứ như sắp có núi lửa phun trào vậy, đã thế gương mặt còn đáng sợ như vậy làm cô hồn cũng bay đi mất rồi.

"Anh sẽ không gọi bảo vệ lên kéo em ra ngoài đấy chứ? Jungkookie?"Cô gái kia nhìn anh với vẻ lưu luyến hỏi với giọng cực kì nhẹ nhàng, khác hẳn giọng điệu khi nói chuyện với thư ký Ahn.

"Gọi bảo vệ lên đây, lần sau không được cho phép người lạ vào phòng của tôi nữa"Jungkook gương mặt không thay đổi chút nào lạnh nhạt lên tiếng.

"Jungkookie? Anh thực sự muốn làm như vậy sao?"Cô gái tiếp tục lên tiếng hỏi khiến thư ký Ahn bên cạnh cũng kinh hãi quên mất chuyện phải đi gọi bảo vệ như Jungkook bảo. Không biết là quý nhân phương nào mà lại gọi anh với cái tên thân thiết như thế, nếu họ có quen biết từ trước tại sao anh lại muốn đuổi cô ta ra ngoài cơ chứ.

"Đủ rồi, đừng gọi tôi bằng cái tên thân thiết như vậy, chúng ta không quen biết"Jungkook nắm chặt hai tay nói.

"Jungkook à, anh vẫn chưa tha thứ cho em sao? Em rất nhớ anh Jungkook"Cô gái chạy vào trong nhanh chóng tiến đến ôm chầm lấy anh trước sự bất ngờ của thư ký Ahn và anh cũng không lường trước được cô ta lại làm như vậy.

"Đủ rồi Jang Yura, đừng đến tìm tôi nữa, và mau cút khỏi đây, tôi không muốn nhìn thấy cô"Jungkook ngay lập tức kéo cô ta ra khỏi người mình giận dữ nói. Cơn tức giận cuối cùng cũng bộc phát.

"Jungkook à, nghe em giải thích được không, làm ơn nghe em một lần thôi"Cô gái tên Yura vẫn không thôi từ bỏ tiếp tục nắm tay anh khẩn thiết nói.

"Thư ký Ahn, tôi nói gọi bảo vệ lên đây nghe có hiểu hay không hả?"Jungkook lớn tiếng nhìn thư ký Ahn hỏi. Jeon tổng tức giận thực sự rồi.

"Nae, nae, tôi đi liền"Thư ký Ahn muốn ngất xỉu ngay tại đây vì sự đáng sợ của Jungkook nhưng cũng phải giữ bình tĩnh chạy đi gọi bảo vệ.

"Anh thực sự phải làm đến mức đó sao? Anh không còn yêu em nữa?"Yura nước mắt ngắn dài chảy xuống nhìn Jungkook uất ức hỏi.

"Jang Yura, cô quên thì để tôi nhắc cho cô nhớ, chuyện của tôi và cô đã chấm dứt từ 6 năm về trước rồi. Còn bây giờ thì đi đi, đừng làm phiền tôi"Jungkook vùng tay ra khỏi bàn tay Yura đang nắm tay anh nói lớn.

Jungkook và Jang Yura là người yêu của nhau từ những năm cấp III, cả hai yêu nhau trong 2 năm và lúc đó chính anh là người tỏ tình với Yura trước. Nhưng rồi năm cuối cấp, trong khi tình cảm của cả hai đang mặn nồng, Jeon Jungkook khi đó thậm chí còn nghĩ đời này mình sẽ không yêu ai ngoài Yura, người phụ nữ sẽ ở bên cạnh anh cả đời cũng sẽ là Yura thì cô lại bỏ đi một cách bất ngờ, không có đến một lời từ biệt gì với anh cả. Đến lúc anh biết chuyện cũng là từ miệng của bạn cô thông báo và lúc đó cô đã rời khỏi Hàn Quốc rồi. Ngay lúc Yura rời đi, Jungkook cảm thấy trời đất như sụp đổ, anh không hề làm gì có lỗi với cô, thậm chí còn yêu cô nhiều như thế nhưng cô lại rời đi không nói một câu nào với anh. Bạn cô nói cô đi du học nhưng mà nếu như thế thật thì cô tại sao không nói với anh gì cả, trong khi chỉ cần cô nói một câu thôi anh nhất định sẽ đợi cô trở về. Những ngày tháng đó cũng là khoảng thời gian công ty gia đình anh gặp khó khăn suýt đi đến con đường phá sản nên chuyện Yura rời đi càng khiến Jungkook suy sụp hơn nữa. Kể từ đó, anh trở nên lạnh lùng hơn bao giờ hết, không tin tưởng vào tình yêu như trước nữa và cũng đã cố gắng gạt Yura ra khỏi tâm trí từ rất lâu rồi. Lần này cô trở về gợi là những ngày tháng đau khổ đó cho anh nên mới khiến anh tức giận như vậy. Jungkook không muốn lại bị người khác coi thường như trước kia nữa, không muốn bị xem là người muốn đến là đến được, muốn rời đi là có thể rời đi không mà không có một lời chia tay. Và sự xuất hiện của Yura hiện tại lại chạm vào chỗ đau đó của anh.

"Được rồi, coi như lần này em đến quá đột ngột nhưng mà Jungkook à, em nhất định sẽ không bỏ cuộc đâu. Lần sau hãy cho em cơ hội được giải thích với anh một lần thôi nhé?"Yura nhìn Jungkook nói. Sự giận dữ này của anh Yura có thể hiểu được, cô trở về cũng như lúc cô đi, không một lời báo trước.

"Jeon tổng, bảo vệ đến rồi"Thư ký Ahn xuất hiện đúng lúc dẫn theo phía sau là hai anh bảo vệ kính cẩn nói với anh.

"Không cần, tôi tự đi"Yura nhìn hai anh bảo vệ đang muốn tiến đến gần mình lập tức lên tiếng sau đó nhìn Jungkook một lần rồi mới rời đi trong khi anh vẫn đứng im lặng như vậy.

Hai anh bảo vệ nhanh chóng đi theo sau Yura, thư ký Ahn cũng hiểu chuyện rời khỏi phòng của anh rồi đóng cửa lại, căn phòng lại tiếp tục rơi vào trạng thái yên tĩnh sau một hồi náo loạn. Tâm trạng của Jungkook đang tốt cũng xấu dần đi, quay trở lại làm việc bình thường nhưng không thể tập trung nổi khi mà trong đầu anh lại hiện lên những đoạn kí ức từ ngày xưa. Từ lúc anh và Yura vừa mới quen biết, đến lúc anh theo đuổi cô và cả hai hẹn hò, cho đến những ngày tháng đau khổ của anh khi Yura rời đi trong im lặng. Tất cả hiện ra trong anh rõ mồn một càng làm anh thêm khó chịu.

Một Jeon Jungkook lúc nào cũng lạnh như băng, mười phần thì hết bảy phần đáng sợ, ba phần lãnh đạm, ít quan tâm đến chuyện tình cảm, gần như không quan tâm đến chuyện yêu đương dù có rất nhiều phụ nữ vây quanh cũng chính là do phần kí ức không mấy tốt đẹp về tình yêu của anh gây ra. Anh từ khi Yura rời đi thì trong suốt 6 năm trời đằng đẵng chưa từng rung động trước một người con gái nào, cho đến khi Kyeong xuất hiện và làm anh có chút lung lay nhưng đến tận bây giờ thì thứ tình cảm đó cũng chưa được xác định rõ là gì cho nên có thể nói chính vì đổ vỡ một lần khiến anh không còn tin tưởng vào tình yêu và cũng không còn mặn mà với nó như trước nữa.

Màn đêm buông xuống, Jungkook là người rời khỏi công ty có thể xem là cuối cùng khi mà giờ tan tầm cũng đã trôi qua lâu rồi và mọi nhân viên đều đã về hết. Tâm trạng của anh từ chiều đến giờ vẫn cứ trầm mặc như vậy, khó hiểu và cũng khó đoán. Rời công ty lái xe thẳng đến quán bar của mình mà không phải về nhà, bây giờ tâm trạng anh không tốt, cần có nơi giải tỏa và uống rượu chính là cách mà anh dùng.

"Cậu sao vậy? Có chuyện gì lại gọi tớ gấp như thế?"Mingyu mở cửa phòng đi vào nhìn Jungkook ngồi một mình uống rượu tò mò hỏi. Bình thường anh sẽ thông báo cho cậu trước một tiếng nhưng hôm nay lại đùng đùng gọi đến đây làm cậu đang ăn cơm cùng ba mẹ cũng phải nhanh chóng đến.

"Ngồi xuống đi, uống vài ly trước đã rồi nói"Jungkook lười biếng ngước nhìn Mingyu nhướn mày ra hiệu nói.

"Sao thế? Ai lại chọc giận Jeon tổng của chúng ta rồi?"Mingyu ngồi xuống đối diện nhìn Jungkook vừa uống rượu vừa nhàn nhạt lên tiếng hỏi. Đã làm bạn với anh bao nhiêu năm rồi nên chỉ cần nhìn lướt qua cậu cũng biết là anh đang gặp vấn đề.

"Cậu nghĩ sao nếu Jang Yura trở về?"Jungkook trầm mặc mất một lúc lâu rồi mới lên tiếng.

"Cái... Cái gì cơ? Jang Yura? Đừng bảo là quay về thật nhé?"Mingyu đang uống rượu nghe thấy lời Jungkook nói thì bị sặc, ho vài cái liền hỏi.

"Chiều nay đến công ty tìm tớ"Jungkook nói như ngầm xác định lời cậu thắc mắc là đúng.

"Còn mặt mũi trở về tìm cậu sao? Đúng là không hiểu cô ta nghĩ gì, đã 6 năm rồi vẫn không tha cho cậu?"Mingyu không thể tin nổi lên tiếng, cậu đối với cô nàng Jang Yura này chưa từng có một chút thiện cảm. Trước kia cô ta là bạn gái của bạn thân cậu nên cậu cho dù muốn cũng chưa từng dám lên tiếng nói xấu cô ta trước mặt anh, đến tận bây giờ cậu vẫn không thể thích nổi cô ta nhất là sau khi cô ta không nói một lời bỏ Jungkook rời đi khiến bạn cậu vất vả một thời gian dài càng làm cậu có thêm ác cảm với Yura. Nghe tin Yura trở về Mingyu cũng không thể tin được cô ta còn dám đến tìm Jungkook.

"Tớ không biết"Jungkook nhìn ly rượu sóng sánh trên tay mình môi mỏng mấp máy nói. Đối với tình hình hiện tại và cả bản thân nghĩ gì về Yura anh cũng không biết.

"Cô ta rời đi lâu như vậy, lúc đi cũng không báo trước, lúc về cũng tự nhiên lại xuất hiện. Tớ thật không hiểu nổi cô ta là đang muốn gì ở cậu nữa. Này Jeon Jungkook, tớ hỏi cậu, đối với Jang Yura cậu còn có tình cảm gì hay không?"Mingyu nhìn biểu hiện của  Jungkook lo lắng hỏi.

Nói thật thì cậu không mong Jungkook có bất kì quan hệ gì với cô ta nữa, không phải vì cậu không thích cô ta mà bởi vì Jungkook đã chịu rất nhiều đau khổ do cô ta gây ra rồi, ai biết được lần này cô ta trở về lại gây thêm chuyện gì nữa? Dù cho Jeon Jungkook bây giờ là người khác hẳn so với 6 năm về trước, có thể tự bảo vệ bản thân mình, cũng lãnh đạm hơn trước phụ nữ, cũng không có ai có khả năng làm hại anh nhưng mà đâu ai biết được trước chuyện tình cảm như vậy đau khổ thêm một lần nữa vẫn có thể xảy ra.

"Tớ......."Jungkook ngước mắt nhìn Mingyu ngập ngừng không nói. Không phải anh không muốn nói mà anh không biết phải trả lời thế nào khi mà tình cảm của anh như thế nào anh cũng không biết rõ. Dù cho hành động chiều nay của anh đối với Yura có thể xem là hết tình hết nghĩa nhưng lại có một loại cảm giác gì đó khống chế anh, làm anh không thể nói ra được gì.

"Đừng nói với tớ là cậu vẫn còn yêu cô ta nhé. Này Jungkook, đừng quên những gì cô ta đã làm với cậu. Bỏ mặc cậu trong lúc cậu cần cô ta nhất, từ bỏ tình yêu của cậu dành cho cô ta và bỏ đi một cách vô tình vô nghĩa như thế khiến cậu đau lòng trong một thời gian dài như vậy mà cậu vẫn còn tình cảm với cô ta hay sao?"Mingyu cố ý nhắc lại những chuyện xưa không phải để khiến anh lại đau khổ mà muốn anh nhận ra cô gái đó thực sự không đáng với tình yêu mà Jungkook dành cho cô ta. Cậu còn chưa nhắc cặn kẽ những điều quá đáng mà cô ta làm với bạn của cậu trong quãng thời gian hai người yêu nhau đã là may mắn cho cô ta lắm rồi. Vì ỉ lại Jungkook yêu cô ta, lúc đó anh cũng chỉ là một thanh niên hiền lành, một cậu học sinh bình thường như bao người khác theo đuổi cô ta nên Jang Yura lúc nào cũng tự mãn, tự cho mình có cái quyền có thể ức hiếp được người khác làm nhiều chuyện quá đáng, dù là Jungkook bỏ qua hết nhưng cậu tuyệt đối sẽ không quên, và nếu Jungkook quên cậu cũng sẽ không nể tình mà nhắc lại hết.

"Tớ biết, nhưng mà.... "Jungkook chưa bao giờ như vậy, trong suốt 6 năm qua Jungkook chưa bao giờ rơi vào tình trạng như thế này. Đối với người ngoài anh chính là một người đàn ông cao cao tại thượng, lạnh lùng, đáng sợ, người mà tốt nhất không nên đụng vào nhưng không ai biết rằng trước đây anh không hề như thế chỉ là do những chuyện xảy ra trong quá khứ biến anh thành con người như vậy, và bây giờ một phần con người anh của lúc trước cứ như xuất hiện lại vậy. Phần tình cảm ngày xưa đó cứ nghĩ là hết rồi nay lại như trỗi dậy.

"Jeon Jungkook, cậu không được như thế, nhanh chóng trở lại là Jeon Jungkook như bình thường cho tớ, không được để động lòng trước cô ta. Vả lại tớ nhắc cho cậu nhớ, hiện tại cậu có ràng buộc, cậu có hôn phu. Nếu như cậu vẫn còn suy nghĩ đến Jang Yura thì hãy nghĩ đến Kyeong. Cô ấy mới là người hiện tại cậu nên để ý đến"Mingyu gấp gáp nói. Cho dù thế nào, bằng mọi cách cậu sẽ ngăn cản Jungkook và Jang Yura ở bên nhau.

"Jungkook à, không phải hiện tại mối quan hệ giữa cậu và Kyeong đang rất tốt sao? Tớ có thể thấy cậu có tình cảm đặc biệt với cô ấy, cô ấy cũng là cô gái tốt chưa từng làm tổn thương cậu, ở bên cậu nhất định sẽ thích hợp. Lấy tư cách là bạn tớ chỉ muốn khuyên cậu hãy quên Jang Yura đi, cùng Kyeong sống một cuộc sống mới, còn nếu cậu có suy nghĩ khác thì phải nhanh chóng quyết định. Cậu chỉ có thể chọn một trong hai, không thể cùng lúc có bên mình hai người phụ nữ được. Tự mình suy nghĩ cho kĩ xem xem ai mới là người phù hợp với cậu, và đừng khiến người còn lại phải đau lòng"Mingyu là người ngoài cuộc chắc chắn sẽ suy nghĩ thông suốt hơn anh, cho dù anh chọn ai thì cậu cũng không muốn anh khiến người còn lại đau khổ vì dù sao họ cũng là phụ nữ. Nhưng thật tâm mà nói cậu rất muốn người Jungkook chọn là Kyeong, người chưa từng khiến Jungkook phải đau khổ như là Yura.

Đối diện với quán bar vừa sang trọng vừa có chút nguy hiểm của Jungkook thì bên trong nhà hàng Ý mà Yura đang ngồi cùng bạn, không khí lại rất ấm áp, dễ chịu.

"Tớ cứ nghĩ cậu không trở về nữa. Không phải đã bảo sẽ không quay lại nữa sao?"Cô bạn nhìn Jang Yura đang ăn liền lên tiếng hỏi.

"Có một thứ khiến tớ muốn quay trở về và nhất định phải ở lại đây"Yura ngẩng đầu nhìn bạn thân của mình nói.

"Là thứ gì? Cứ bí bí hiểm hiểm như cậu tớ cũng không đoán ra"Cô bạn ngẩn người suy nghĩ không ra liền hỏi.

"Kang Hye Jin, cậu không quên nhanh như vậy chứ? Lý do tớ quay về đây chính là vì người đó"Yura.

"Ý cậu là Jeon Jungkook? Không phải cậu nói không thích anh ta nữa sao? Giờ lại quay về tìm anh ta? Cũng phải, Jeon Jungkook hiện giờ không giống 6 năm về trước, bây giờ chính là người mà ngồi thở thôi cũng khiến phụ nữ muốn vây quanh"Hye Jin chưa từng rời khỏi Hàn Quốc nên việc Jeon gia từ tầm trung phất lên thành một trong những gia tộc giàu có nhất nước đương nhiên biết, đó cũng là do phần lớn nhờ công lao của Jungkook. Không ngờ một tên ngày trước suốt ngày theo đuổi bạn của cô lại có năng lực như thế. Hiện tại khoan bàn về gia thế thì ngoại hình của anh cũng đã khiến phụ nữ điên đảo rồi, ngay cả cô đây cũng muốn được ở cạnh anh một lần. Người phụ nữ nào được Jeon Jungkook để ý có thể xem như đã bước được một chân vào giới thượng lưu, ngồi được vào cái ghế thiếu phu nhân Jeon gia thì xem như một bước lên mây, nửa đời sau cũng không cần lo cơm ăn áo mặc.

"Lần này trở về tớ nhất định phải khiến anh ấy yêu tớ như 6 năm trước. Cậu nói xem nếu tớ là thiếu phu nhân của Jeon gia thì thế nào?"Yura gương mặt phảng phất khát vọng lớn nhìn bạn tốt cười như không cười hỏi.

"Quá tốt, đến khi đó nhất định không được quên tớ"Hye Jin vui vẻ nói. Chỉ cần mang danh là bạn tốt của thiếu phu nhân Jeon gia thì cô đây cũng có thể lên mặt với biết bao nhiêu người rồi.

"Được, nhưng mà cậu phải giúp tớ đạt được mục đích này vì hiện tại anh ấy vẫn còn hận tớ chuyện năm xưa và hình như đang có phụ nữ bên cạnh anh ấy"Yura nhớ lại chuyện lúc chiều tâm trạng xấu đi không ít, anh nổi giận với cô đương nhiên cô đoán được nhưng cô để ý lúc cô vào phòng anh đã nghĩ cô là ai đó nên mới hỏi một câu thân mật như vậy, tuyệt đối cô không bỏ qua.

"Cậu yên tâm, bao năm qua phụ nữ bên cạnh anh ta nhiều vô số nhưng đều là chơi cho vui, anh ta lúc trước yêu cậu nhiều như vậy nhất định bây giờ cũng thế, chỉ cần cố gắng một chút là được"Hye Jin nghe tin phụ nữ bên Jungkook cũng không có nghi hoặc gì vì chuyện đó vô cùng là bình thường rồi, anh từ trước đến giờ chỉ là quen qua loa với các cô gái đó. Mà Hye Jin lại chưa biết được hiện tại người bên cạnh anh không giống trước đây, tuyệt đối không tầm thường.

"Cũng mong là như vậy, cậu ở đây lâu vậy nắm rõ được tình hình nên cậu phải giúp tớ đấy. Đến khi mọi chuyện thành công tớ nhất định không quên cậu"Yura trong ánh mắt tràn đầy tham vọng nói.

"Được"Hye Jin nhanh chóng đồng ý gật đầu. Bạn thân có thể gả vào nhà quyền quý thì cô ta chắc chắn có thể được nhờ.

Mục đích của Yura khi trở về chỉ có một là giành lại Jungkook. 6 năm trước khi rời bỏ Jungkook chính là do lúc đó gia đình anh gặp sự cố, trong giai đoạn khó khăn, đến gần con đường phá sản và không biết có thể vượt qua hay không nên cô ta không muốn mạo hiểm bản thân, không muốn phải gặp rắc rối, cũng vì từ nhỏ đã được cưng chiều, gia đình cũng có chút điều kiện nên không muốn chịu khổ vì anh nên mới đòi ra nước ngoài. Mấy năm gần đây biết anh thành công và giàu có hơn trước nên cô ta thấy hối hận muốn trở về nhưng bận học chưa xong nên sau khi tốt nghiệp một thời gian liền bay về Hàn Quốc luôn. Ba mẹ cô biết cô trở về tìm Jungkook, người bạn trai ngày xưa của con gái mình bây giờ là nhân vật giàu có tầm cỡ, có sức ảnh hưởng nên cũng ủng hộ con gái trở về đây quay lại với Jungkook. Vì thế ngay hiện tại Jang Yura nhất định sẽ không để ai cản đường của mình, bất kì phụ nữ nào bên cạnh anh cô ta cũng đều không cho phép.

Jungkook rời khỏi quán bar khi Taehyung và Jimin đến, trước khi đi còn không quên nhắc Mingyu không được nói chuyện Jang Yura đã trở về với hai người. Jimin và Taehyung dù biết anh từng có bạn gái nhưng lại không biết quá rõ như Mingyu, ngay cả chuyện Yura bỏ đi cũng không biết, cả hai đều nghĩ anh và cô ta yêu nhau rồi chia tay khi đã hết yêu như bình thường mà thôi nên anh cũng không muốn nói quá nhiều, đến cả tên Yura nói ra chưa chắc Jimin và Taehyung đã nhớ. Jungkook tâm trạng cũng không ổn nên không muốn ở lại quá lâu tránh làm Jimin và Taehyung nghi ngờ rồi lại hỏi thăm thì không biết nên nói dối thế nào cho họ tin nên mới chuồn về trước.

Bây giờ là 9h tối, bên ngoài đèn đường, đèn điện ở các tòa nhà cao tầng đều đã sáng từ lâu, Seoul về đêm lúc nào cũng đẹp như thế. Jungkook từ quán bar trở ra không có về thẳng nhà mà lại lái xe đi đến cửa hàng của cô. Anh đoán giờ này cô vẫn chưa về, vì bình thường cô đều ở lại rất trễ để làm việc, từ lúc khai trương đến bây giờ thì số lần cô trở về nhà muộn lại tăng lên, chỉ có lâu lâu mới trở về sớm. Và hôm nay cũng như vậy, lúc anh vừa đến cũng là lúc cô đóng cửa đi ra.

"Kyeong"Jungkook áo vest cũng đã cởi ra chỉ còn mang một chiếc áo sơ mi tay xăn lên đút vào túi quần nhìn cô vừa trở ra từ bên trong lên tiếng gọi. Giọng nói của anh vì vừa uống rượu nên có hơi trầm một chút quyến rũ mê người.

"Anh đến làm gì vậy? Đã trễ rồi"Kyeong nhìn anh đến thì có chút bất ngờ. Giờ này rồi còn đên đây làm gì, họ cũng đâu có hẹn với nhau?

"Đến tìm em không được sao?"Jungkook nhún vai nói, đột nhiên anh lại muốn nhìn thấy cô ngay lập tức nên mới đến đây chứ không về nhà.

"Có chuyện gì sao? Ơ này... "Kyeong đi lại gần hỏi xem lý do anh đến tìm cô, còn chưa có nói xong thì đã bị anh kéo vào lòng ôm lấy làm cô hơi bất ngờ.

"Đứng im, để tôi ôm một lát"Jungkook vòng tay ôm chặt lấy cô, tựa cằm lên vai cô thì thầm nói như ra lệnh nhưng cũng phảng phất một chút như lời cầu xin.

"Này, anh uống rượu sao?"Kyeong bị anh giữ chặt trong lòng ít nhiều ngửi thấy được mùi rượu ở trên người anh.

"Có uống một chút"Jungkook dựa trên vai cô nhắm hờ mắt trả lời, thực ra hôm nay anh uống không hề ít nhưng lại không muốn nói ra.

"Thật sự là một chút? Tôi thấy hình như anh uống rất nhiều"Kyeong nghi ngờ hỏi lại.

"Em quan tâm tôi sao?"Jungkook buông cô ra nhìn thẳng mặt cô hỏi.

"Không... Không có, chỉ là tôi thấy sao nói vậy thôi. Anh có chuyện gì hả?"Kyeong nhìn anh có vẻ như tâm trạng không được tốt liền hỏi thăm.

"Không có gì cả, vẫn ổn, đi thôi tôi đưa em về nhà"Jungkook lắc đầu nói, dù cô nói không hề quan tâm anh nhưng nhìn cũng thấy cô chính là đang lo cho anh, tâm trạng anh cũng tốt thêm chút ít.

"Ơ này, khoan đã, anh lái xe?"Kyeong nhìn thấy anh đang định đi về phía ghế lái thì lập tức níu tay anh lại hỏi. Cô cứ nghĩ là có người lái xe cho anh chứ? Anh vừa uống rượu mà.

"Không phải tôi lái thì ai lái"Jungkook.

"Đưa chìa khóa đây, tôi lái, anh đang có rượu trong người không nên lái xe"Kyeong chìa tay ra trước mặt anh nói.

"Không sao, tôi vẫn còn tỉnh chưa có say"Jungkook bật cười nói. Anh chỉ uống nhiêu đó thì có làm sao đâu, thần kinh vẫn rất là minh mẫn. Bình thường anh vẫn lái xe dù uống rượu chỉ là do cô quá lo lắng về vấn đề này thôi. Cho dù hôm nay có uống nhiều hơn bình thường nhưng anh vẫn tỉnh táo.

"Vẫn là không được, tôi thấy hình như anh uống không ít, nhìn anh cũng có chút mệt mỏi nữa, tốt nhất là để tôi lái"Kyeong vẫn nhất quyết muốn lái xe.

"Em lái được không? Tôi không an tâm"Jungkook nghi hoặc nhìn cô chần chừ cầm chìa khóa xe trên tay vẫn chưa dám đưa cho cô.

"Yên tâm, tôi có bằng lái hẳn hoi, muốn xem không?"Kyeong được học lái xe từ lúc học xong cấp III cơ, chỉ là không thường xuyên lái xe vì có người đưa đón mà thôi chứ cô vẫn có thể lái xe tốt.

"Không cần đâu, cẩn thận một chút, xe của tôi hơi khó lái đấy"Jungkook chần chừ nói.

"Biết rồi, đưa cho tôi, nhanh lên xe đi"Kyeong nhanh chóng giật chìa khóa trong tay anh rồi đi về phía ghế lái tự tin ngồi vào.

Jungkook thấy cô tự tin như vậy cũng an tâm phần nào dù trong lòng có chút lo lắng nhưng mà vẫn ngồi vào ghế phụ bên cạnh cô. Anh vẫn còn tỉnh táo cho nên lỡ như có sơ suất gì vẫn có thể cứu kịp lúc. Còn Kyeong sau khi ngồi vào vị trí lái lập tức khởi động xe, vì là xe của anh nên có chút không quen, xe của anh còn rất hiện đại, cô vừa đạp chân ga nhẹ một cái thì chiếc xe đã lao vút đi làm không chỉ anh mà cô cũng giật nảy.

"Này, lái xe chú ý một chút đi"Jungkook được một phen thót tim gương mặt có chút nặng nề lên tiếng, đáng nhẽ anh không nên cho cô cầm lái mới đúng, như vầy còn nguy hiểm hơn là để anh lái.

Kyeong không nói gì chỉ nhún vai một cái tiếp tục lái xe, ai bảo xe của anh nhạy như vậy làm gì. Cô cũng lâu rồi chưa lái xe nên có hơi chút không quen nhưng dần dần cũng quen tay thì cô lái rất vững vàng. Jungkook nhìn cô lái xe yên tâm được một chút thì mới thở phào nhẹ nhõm ngồi một bên nhìn cô chăm chú lái xe. Bình thường hai người đi chung nếu không phải anh lái thì sẽ có người của anh lái nên đây là lần đầu được nhìn thấy cô tâm trung lái xe như vậy. Cũng không giống với đa số phụ nữ lái xe thường lái khá chậm nhưng mà cô chưa gì đã đưa anh về đến tận nhà. Xem ra cũng không thể coi thường khả năng lái xe của cô rồi.

"Sao không về nhà em?"Jungkook nhìn ra bên ngoài là nhà của mình lập tức hỏi, anh là muốn đưa cô về mà.

"Tôi đưa anh về rồi tự mình về là được"Kyeong nhìn anh nói. Nếu chạy về nhà cô thì anh phải lái xe về hay sao? Như vậy rất nguy hiểm.

"Đợi một chút"Jungkook nhanh chóng tháo dây an toàn nói với cô sau đó liền xuống xe gọi điện cho ai đó.

10 phút sau, Jaehyuk liền có mặt tại nhà của Jungkook do anh gọi đến để đưa cô về nhà. Để cô về một mình anh không an tâm.

"Won tiểu thư, xin chào cô"Jaehyuk đi đến vị trí ghế lái cô đang còn ngồi bên trong đợi Jungkook gõ cửa nói.

"Kyeong, mau xuống xe ra ghế sau ngồi, Hyuk đưa em về nhà"Jungkook cũng đi đến mở cửa xe nhìn cô nói.

"Không cần phải phiền thế đâu, tôi tự về cũng được mà"Kyeong xuống xe ái ngại nhìn Jaehyuk rồi nói với Jungkook, đã giờ này rồi còn làm phiền Jaehyuk khiến cô thấy ngại.

"Không phiền, tôi không cho em về một mình"Jungkook không quan tâm cô có muốn hay không trực tiếp kéo tay cô ra phía ghế sau rồi bắt cô ngồi vào trong.

"Won tiểu thư, để tôi đưa cô về, không có gì phiền đâu"Jaehyuk vui vẻ ngồi vào ghế lái quay đầu nhìn cô mỉm cười nói. Jeon tổng vừa gọi điện một cái là cậu lập tức chạy đến đây liền.

"Được rồi, về cẩn thận, ngủ ngon"Jungkook xoa đầu cô dịu dàng như nước lên tiếng.

"Chúc anh ngủ ngon"Kyeong cũng gật đầu nói.

"Hyuk, đưa Kyeong về rồi thì lái xe về nhà nghỉ ngơi luôn đi, ngày mai đến đón tôi"Jungkook đóng cửa sau lại nhìn Jaehyuk qua cửa sổ xe dặn dò.

"Nae, Jeon tổng"Jaehyuk nghe xong lập tức trả lời.

"Được rồi, đi đi, lái xe cẩn thận chút"Jungkook hài lòng nhắc nhở lần nữa rồi ra hiệu cho Hyuk lái xe đi.

Jungkook đứng ở phía sau nhìn Jaehyuk lái xe đưa cô đi sau khi đã chiếc xe đã biến mất hoàn toàn trong màn đêm rồi mới đi vào trong nhà. Hôm nay tâm trạng thực sự rất tệ nhưng vừa rồi được gặp cô nên có tốt lên ít nhiều. Bây giờ chỉ có một mình anh lại suy nghĩ đến những lời mà Mingyu nói tối nay lại càng thêm náo loạn trong suy nghĩ. Mỗi lần như vậy anh đều mang công việc ra làm nhưng lần này lại càng không thể tập trung nên chỉ có thể nằm trên giường ngủ trằn trọc với đống suy nghĩ trong đầu đến tận gần sáng mới có thể đi ngủ.

**************
Xin chào cả nhà, mọi người có nhớ mình không nè??? Từ bây giờ mình sẽ quay trở lại và tiếp tục với Love Maze, lần trở lại này thực ra sớm hơn dự định của mình nhưng vì không muốn để mọi người đợi chờ lâu nên mới quyết định quay lại luôn. Mong là tất cả mọi người sẽ tiếp tục ủng hộ mình như trước nha ❤. Love Maze vẫn đang bước vào những chương cực kì hấp dẫn nên mình mong mọi người sẽ dõi theo truyện đến khi kết thúc nhé ❤.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro