Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2


Severus yêu James Potter.

Không một ai biết.

James Potter yêu Lily ai ai cũng biết.

*

Severus đếm kĩ số lần cậu chạm mặt James trên hành lang, những lần cả hai vô tình nhìn nhau, hay những lần James gọi tên cậu. Chỉ cần James gọi tên cậu, để ý đến cậu thì cậu sẽ vui vẻ cả ngày, cho dù những lần đó chỉ vì Lily.

Severus không biết cậu thích James từ bao giờ. Ấn tượng đầu với cậu ấy là nụ cười rực rỡ, cùng giọng nói đánh thẳng vào tim cậu, những lần giúp đỡ hay những lần chào hỏi đều khiến cậu mê muội, lao đầu vào, tuy rằng James thích Lily nhưng cậu vẫn không ngăn được bản thân cũng yêu thích James. Không biết bao lần cậu căm ghét Lily vì có tình cảm của James, không biết bao lần cậu muốn làm gì đó để James nhìn mỗi cậu, như việc cho James một ít tình dược, như vậy cậu ấy sẽ là của cậu.

Nhưng cậu không làm thế.

Cậu không cần tình cảm cưỡng cầu.

*

Hôm nay là một ngày may mắn vì Severus gặp được James vào sáng sớm, vẻ mặt ngái ngủ, mái tóc bù xù, áo sơ mi nhăn nhúm không nghiêm chỉnh khiến James đúng là một trai hư điển hình. James vừa ngáp vừa thấy Severus liền mỉm cười, vẫy tay chào hỏi khiến Severus hào hứng, ngại ngùng vẫy tay lại, cậu mím môi, ngăn bản thân để lộ sự vui sướng ra, nhanh chân chạy mất.

James nhìn theo, vẻ mặt ngái ngủ không còn, khuôn mặt tỉnh táo, hờ hững chỉnh lại quần áo, nghĩ đến người vừa chạy đi liền vui vẻ nhếch môi, huýt sáo đi về phía lớp học.

Severus luôn luôn ngồi cạnh Lily trong mọi tiết học, cho dù cậu bên Slytherin và việc ngồi cạnh Gryffindor luôn bị mọi người xa lánh nhưng cậu cũng mặc kệ, chỉ có ngồi cạnh Lily sẽ gần James thêm một chút, có thể ngắm nhìn cậu ấy ngủ, nghĩ thôi cũng thấy vui vẻ. Vừa nghĩ đến liền thấy James cùng đám bạn cậu ấy đi lại gần, như mọi khi thì James sẽ ngồi cạnh Lily ngay lập tức, nhưng không hiểu sao hôm nay James lại ngồi xuống bên cạnh cậu, cậu ấy còn cười một cái, khiến cậu đỏ hết cả mặt.

Lily huých nhẹ vai Severus, ý bảo cậu lo tập trung. Severus lập tức tỉnh táo lại, nghĩ đến bản thân vừa nhìn James không để ý xung quanh liền xấu hổ, cậu cố gắng tập trung vào bài học nhưng ánh mắt cứ liếc nhìn James đang nằm dài ra bàn, vẻ mặt lười nhác càng tăng thêm vẻ đẹp trao vốn có khiến Severus muốn ngừng đập, chưa bao giờ cậu cảm thấy kích thích như bây giờ hết.

Có vẻ như James cảm nhận được ánh mắt của Severus nên quay qua mỉm cười khiến Severus đứng tim, mặt lại đỏ ửng lên, ngại ngùng quay mặt đi khiến James bật cười. James ngồi thẳng lên, ghé sát vào bên cạnh Severus nói nhỏ khiến Severus đỏ mặt hơn nữa, cậu lúng túng che hai tai lại, quay qua lườm nguýt James rồi cúi đầu ghi chép, cho dù trong đầu không có chữ nào cả.

Kết thúc buổi học, Severus vội vàng ôm chồng sách chạy mất.

James ngồi trên ghế cười nắc nẻ. Lily cầm cuốn sách đập vào mặt cậu ta khiến cậu ta la oai oái che cái mũi ửng đỏ, Sirius cười thích thú trêu ngươi cậu ta, còn Remus thì lắc đầu ngao ngán như kiểu bó tay với đứa bạn hâm dở của mình.

James bĩu môi, không nói gì, cầm sách chạy đi mất.

"Đúng là tên khốn mà." Lily lầm bầm.

"Cậu làm cái gì mà cứ bảo vệ Snape mãi thế?" Sirius bật cười.

"Tôi làm gì yên tâm mà giao cậu ấy vào tên đào hoa như Potter chứ, đúng là tôi bị điên rồi mới giúp cậu ta theo đuổi Severus." Lily tức tối lườm nguýt đám bạn của James.

Sirius nhún vai tỏ vẻ vô tội, dù sao cậu ta cũng không biết gì hết, mọi chuyện là do Lily tự làm tự chịu, bán bạn xong giờ hối hận. Lily nhìn vẻ mặt trêu ngươi của Sirius liền tức giận, cầm sách đập vào người khiến cậu ta la oai oái, Remus cũng không can ngăn, chỉ đứng bên cười cười nhìn đám bạn đùa giỡn.

Sau khi chạy ra khỏi phòng, Severus trốn đến tòa tháp bên ngoài trường, đây là nơi bí mật của cậu, vì cậu không có bạn nên đa phần cậu sẽ vùi mình vào thư viện hoặc trốn ở đây để tránh những người ghét cậu, thay vì lượn lờ trước mặt họ, nghe những lời họ nói thì cậu thà ở đây cho đến giờ giới nghiêm rồi về phòng đi ngủ còn hơn.

Severus không phải người khó kết bạn. Nhưng mọi người luôn nghĩ cậu khó gần chỉ vì mái tóc dài cùng vẻ mặt cau có khó chịu, mái tóc để dài đó cậu không muốn cắt, cậu muốn để dài thêm chút nữa, James sẽ vì mái tóc của cậu mà để ý cậu thêm một chút, còn vẻ mặt cau có là gì cậu không biết cười, không biết nên bày ra vẻ mặt sao với mọi người nên mọi người luôn tưởng nhầm. Họ tự suy diễn và tránh xa cậu trong khi cậu không hề làm gì sai cả.

Severus thở dài. Mỗi lần nghĩ đến chuyện không vui đều khiến cậu khó chịu, từ lúc ở nhà cho đến trên trường, mọi thứ không bao giờ theo ý cậu dù chỉ một chút. Ở bên Lily thật sự rất vui, có cô ấy làm bạn, bản thân lại biết được James khiến thế giới u tối của cậu có chút ánh sáng, chỉ là, nghĩ đến tình cảm của mình rồi nghĩ đến James và Lily cậu lại thấy mệt mỏi. Muốn ngừng nhưng không thể, muốn cắt đứt nhưng không dám, cậu vẫn sợ cô đơn, sợ không còn ai bên cạnh.

Cậu muốn giữ ánh sáng ở lại với cậu, chỉ một chút thôi.

--------------------

Severus bực bội nhìn đám người trước mặt. Cậu đã cố tránh né nhiều lần nhưng không hiểu sao bọn họ vẫn luôn bám theo, khiêu khích cậu mọi lúc mọi nơi. Mọi người nói nhà Slytherin cư xử quý tộc nhưng cậu không thấy thế, bọn họ cũng chỉ là đám con nít bắt nạt người khác, thay vì công khai như Gryffindor thì bọn họ lén lút như sợ người khác biết được vậy.

"Snape, sao mày cứ bám víu lấy lũ sư tử vậy?"

"Không có bạn liền tìm đến tụi nó à? Sao mày không qua đó luôn đi."

"Làm thân với tụi nó, đúng là ghê tởm mà."

"À, còn có con nhỏ máu bùn."

"Mày..."

Severus nghe bọn họ nhắc đến Lily liền tức giận nhào đến đánh tên kia một cái, lũ còn lại thấy thế liền xông lại đánh vào người cậu, chỉ có một mình cậu không thể chống lại cũng như không được sử dụng đũa phép. Severus cam chịu bị đánh, dù sao tụi nó đánh một chút rồi thôi, vết thương nhỏ như vậy giấu Lily đi là được.

Đám người đó đánh đã rồi bỏ đi, mặc kệ Severus nằm đó, cả người đau đớn. Severus cố gắng ngồi dậy, dùng áo choàng che đi những vết thương trên người, khóe miệng có chảy máu nhưng cậu vội vàng lau đi, cả người cà nhắc đi về bệnh xá xin nằm một chút. Y tá trông coi liền nhíu mày, giúp cậu giảm cơn đau rồi bảo cậu nằm nghỉ, bà sẽ đi xin phép cho cậu. Có vẻ Severus đã quá mệt nên cậu ngủ ngay lập tức, không biết y tá đã nói gì, nếu biết, cậu sẽ ngăn lại trước khi để Lily biết cậu bị đánh.

Severus mở mắt thức dậy, cả người cậu đã bớt đau. Cậu vui vẻ xuống giường, nhìn đồng hồ liền biết đến giờ ăn, cậu vội vàng đi đến sảnh ăn, bình thường mọi người sẽ không ai để ý đến cậu nhưng không hiểu sao khi cậu vừa bước vào liền thấy được nhiều ánh mắt tập trung đến trên người cậu khiến cậu không được tự nhiên.

Severus thấy Lily từ xa chạy lại, vẻ mặt lo lắng, trong lòng cậu chột dạ, cảm giác như điều mình giấu đã bị người khác phát hiện.

"Sev, cậu có sao không? Có đau không? Mình nghe nói cậu bị đánh." LiLy lo lắng nhìn Severus từ trên xuống, cô còn kéo áo cậu ra để nhìn vào trong khiến Severus luống cuống, vẻ mặt khó xử.

"Lily, cậu đang làm cậu ấy khó xử đó." James lên tiếng.

Lily nghe vậy liền buông tay nhưng cô ấy vẫn nắm chặt lấy tay Severus, cả người run rẩy như bật khóc khiến cậu luống cuống nhỏ giọng bảo mình không sao, dỗ dành mãi mới khiến Lily ngẩng đầu lên, vành mắt cô đỏ hoe, không nói gì nữa mà kéo tay cậu về bàn của Gryffindor trước bao ánh mắt của mọi người, ép cậu ngồi xuống.

"Cậu ngồi đây ăn, nhà Slytherin đang bị phạt cắt giảm đồ ăn, cậu bị thương, nên ăn nhiều một chút."

"Bị phạt?" Severus khó hiểu.

"Y tá ở bệnh xá nói lên hiệu trưởng về việc cậu bị đánh, đám người đánh cậu đã nhận hình phạt, nhà Slytherin không can ngăn liền bị phạt cả nhà." Lily cười nhạo nhìn đám người Slytherin, bọn họ trừng mắt nhìn cô, cô cũng không yếu thế mà quay qua lườm nguýt lại.

Severus xanh mặt. Nghĩ đến việc mình bị đánh bị Lily phát hiện còn có cả James, chắc cậu ấy nghĩ mình là kẻ yếu đuối, mới bị đánh một chút đã phải đi xin thuốc. Severus lén nhìn James, cậu hoảng hốt thấy vẻ mặt khó chịu của cậu ấy liền cúi mặt xuống, cậu ấy đang không vui, có lẽ là khó chịu vì cậu ở đây, chiếm lấy sự quan tâm của Lily.

Severus mệt mỏi, nhìn bàn thức ăn khiến cậu nhộn nhạo, buồn nôn. Cậu cố nuốt xuống vài miếng nhưng lại không thể, cơn buồn nôn dâng lên khiến cậu ôm miệng, chạy ra khỏi sảnh ăn đến nhà vệ sinh. Cậu cúi người, nôn ra hết mọi thứ, mặc dù đã nôn sạch nhưng bụng cậu vẫn âm ỉ đau, cơn buồn nôn vẫn chưa dứt, mặt mày cũng xây xẩm hết cả lên, choáng váng ngồi bệt dưới đất.

Severus thấy James đi lại gần cậu, thấy cậu ấy đỡ cậu dậy, giúp cậu xoa xoa bụng, cơn đau cũng giảm đi một chút nhưng đầu óc vẫn mơ màng, cả người cậu dán lên người James, mặc cho cậu ấy giúp cậu rửa mặt, súc miệng, còn có tiếng nói dịu dàng khiến cậu chìm đắm, đầu óc mù mờ ôm lấy cổ James, hôn lên môi cậu ấy, cậu thỏa mãn liếm liếm môi, mỉm cười rồi ngất đi.

James ngạc nhiên nhìn Severus hôn cậu xong rồi ngất, cậu dở khóc dở cười bế ngang Severus lên đi ra ngoài, nghĩ đến nụ hôn lúc nãy liền buồn cười, cậu cúi xuống hôn lên khóe môi Severus, miệng ngâm nga khúc hát nào đó.

Tự mình trêu chọc thì đừng có chạy nữa đấy.

*

"Sev, cậu khỏe hẳn chưa đấy?"

Lily cau mày nhìn Severus bê chồng sách, cô vội vàng giúp cậu ôm một chút, nghĩ đến cậu bạn còn bệnh mà phải đi giúp đỡ giáo sư liền không vui vẻ.

"Không sao đâu, mình khỏe rồi mà."

Severus mỉm cười an ủi cô bạn.

Sau khi ngất đi, cậu bị ép nghỉ ngơi hết hai ba ngày mới được đồng ý cho xuống giường. Nhớ đến giấc mơ hôn James liền khiến cậu đỏ mặt, không nghĩ đến cậu lại có thể mơ một giấc mơ như vậy, nhưng hôn được cậu ấy trong mơ cũng thật sự rất tuyệt rồi.

"Đây, để tớ giúp Snape, Remus và Sirius đang tìm cậu đấy."

James từ phía sau giành lấy chồng sách của Lily rồi hất cằm, Lily lườm cậu ta một hồi rồi mới không tình nguyện bỏ đi.

Severus nhìn thấy liền chán nản, Lily luôn là ưu tiên hàng đầu với James, còn cậu lại chẳng là gì cả, chỉ là một người bạn quen biết nhờ Lily mà thôi. Thôi kệ, được đi cùng James cũng đã rất vui rồi.

"Này, cậu còn nhớ không?"

"Hả, nhớ gì cơ?"

Severus mù mờ nhìn James đang mỉm cười.

"Nụ hôn ấy." James nheo mắt "Lúc cậu cưỡng hôn tớ đấy."

"Làm... làm gì có, đừng có nói bậy." Severus hoảng hốt, khuôn mặt đỏ bừng lên vì ngượng ngùng, cậu né ánh mắt James, ôm chồng sách đi nhanh hơn khiến James nhìn theo mà bật cười.

"Có, cậu hôn tớ."

James chặn lại, giựt lấy chồng sách để xuống đất, hai tay cậu rảnh rang vây lấy Severus khiến Severus không còn đường đi.

"Tớ thích cậu lâu như vậy, đợi mãi cậu mới chủ động, sao có thể cho cậu nuốt lời."

"Cậu thích tớ? Không phải cậu thích Lily sao?" Severus ngạc nhiên.

"Hôn một cái, xác nhận tớ thích ai đi."

"Đừng có mà... ư..."

*

James yêu Severus Snape

Mọi người đều biết.

Chỉ mỗi Severus là không. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro