Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

19

Cần bao nhiêu lâu để đưa ra một quyết định ? Như là tương tư một người chẳng hạn ...

- Bá Hiền , mấy giờ rồi ?

Kim Chung Đại thất thểu dựa vào cửa phòng Biên Bá Hiền , hai quầng mắt đen xì tựa của gấu trúc . 

Biên Bá Hiền đang lăn lóc trên giường bấm điện thoại , không thèm liếc qua thằng bạn vất vưởng như con ma điên trong nhà mình , lạnh lùng buông câu trả lời :

- Đồng hồ trên tường .

Gãi gãi mái tóc tổ quạ của mình , Kim Chung Đại lười nhác chậm chạp nhích từng tí tầm mắt về phía đồng hồ . Mới có ba giờ chiều . 

Tính từ lúc y được Kim Mân Thạc chở về nhà , định bụng ngủ một lèo hết một tuần luôn , thế mà vỏn vẹn mới 5 tiếng đồng hồ . Kim Chung Đại thở dài . Kim Mân Thạc nói hắn phải ra nước ngoài một tuần . Dặn y tranh thủ nghỉ ngơi , còn cái gì dành thời gian suy nghĩ . Nghĩ cái gì cũng không nói . Người đâu đã kiệm lời còn cứ hay úp mở . Kim Chung Đại không hỏi hắn , xem hắn coi mình như cún mà xoa xoa đầu rồi bỏ đi . 

Y nên giận hắn . Đồ bạc bẽo . Rõ ràng y mới rơi xuống nước , trải qua sợ hãi cực độ , hắn nỡ bỏ lại y ở lại , đùng một phát xuất ngoại . Còn chẳng nói sẽ đi đâu ...

- Bá Hiền , cậu nói Đại Ca đi đâu được nhỉ ?

Biên Bá Hiền lắc đầu :

- Xán Liệt không nói , làm sao tôi biết . Cậu thắc mắc như vậy sao không thử gọi điện cho người ta . 

Kim Chung Đại chép miệng :

- Không có số ...

Biên Bá Hiền cười khanh khách :

- Yêu đương kiểu gì đến số điện thoại cũng không có !

Ban cho Biên Bá Hiền cái nhìn sắc lẻm , Kim Chung Đại tạo khẩu hình miệng chửi bậy không ra tiếng . Biên Bá Hiền khinh bỉ , không thèm chấp nhặt thằng bạn .

Chán nản ra ngoài phòng khách , Kim Chung Đại muốn tự tìm vui . Bộ dáng tự kỉ hiện có đang rút cạn sức sống của y . Vừa lục tung tủ lạnh , y lôi hết đồ ăn vặt ra trước TV ngồi . Nhưng chưa tới 30 phút , y nản chí . Chuyển tới chuyển lui các kênh lại chẳng có chương trình gì thú vị . Hết phim bộ tình cảm thì tư vấn chuyện hôn nhân . Cái mèo gì đang diễn ra ở thế giới ngoài kia thế . 

Thôi thì đành ra ngoài .

- Bá Hiền , tôi đến khách sạn nha . - Y đội thêm cái mũ lưỡi trai , xỏ đôi dép xỏ ngón loẹt quẹt ra ngoài .

Biên Bá Hiền ru rú trong phòng không chịu ló mặt , nói vọng ra : " Về nhớ mua đồ ăn ."

Đến khách sạn rồi , tâm trạng của Kim Chung Đại cũng chả khá khẩm hơn mấy . Được ngày đầu tuần cuối mùa hạ , đám nhân viên nhãn rỗi đều trốn việc , chải chiếu xếp bằng ngoài sảnh trước quầy tiếp tân đánh bài . Thấy y tới , bọn nhỏ vui vẻ gọi y vào . Kim Chung Đại không từ chối , ngồi xuống đánh mấy ván . Thua thê thảm . Mấy đứa nhỏ thương tình , thôi thì không lấy tiền của anh , ngày phát lương thêm bọn em tí trợ cấp là được . Kim Chung Đại buồn bực , lại xách mông đi về . 

Trên đường , y ghé siêu thị định bụng mua ít đồ ăn rồi leo lên xe buýt về nhà cho nhanh . Ai ngờ sờ túi chỉ còn mấy đồng tiền lẻ . Xấu hổ nhờ thu ngân bỏ qua toàn đồ ăn khác , y chỉ đủ tiền mua hai hộp mì ăn liền . Vác theo cái thân tàn tạ , đành nặng nề lê bộ về nhà .

7 giờ hơn y mở cửa nhà Biên Bá Hiền , suýt thì bò vào trong . Mệt mỏi , buồn bực , tâm trạng xấu không thể xấu hơn . Đúng lúc Biên Bá Hiền đi ra , trông y như cái xác nằm ở bậc cửa ra vào , lặng lẽ mang hai hộp mì ăn liền vào , đổ nước nóng pha mì ăn . Kim Chung Đại nằm dưới nền nhà mát lạnh , lầm bầm :

- Tôi bị bệnh rồi .

- Bệnh gì ? Thất tình à ?

- Chưa tới ...

- À thế thì tương tư . Ai thế ? Đại Ca phải không ?!

Cái xác trên đất bất động .

Biên Bá Hiền thương cảm nhìn y , bê hộp mì nóng hổi để xuống cạnh chỗ y nằm . Vỗ vai , cậu cố rặn ra câu giống an ủi nhất : " Cần tôi hỏi hộ số điện thoại của anh ta không ? " . Bàn tay vô lực của Kim Chung Đại đưa lên , lắc qua lại rồi rơi cái độp xuống . Biên Bá Hiền xí , đã thích mà còn ngại . 

Ngày hôm sau trôi qua trong sự lười nhác của Biên Bá Hiền tiếp tục ru rú trong phòng ngủ như gấu ngủ đông , mặc kệ Kim Chung Đại làm loạn bên ngoài . Chẳng rõ y bị gì , cứ ầm ầm cả phòng khách lên . Đang yên thì rống lên , hát một tràng đủ loại nhạc xưa nhạc nay , hình như còn nhảy múa huỳnh huỵch ... Cuối ngày , y ló đầu vào phòng cậu , bộ dạng ngại ngại ngùng ngùng chưa từng thấy . Biên Bá Hiền ngứa mắt , đáp cái gối qua :

- Có gì sủa ngay !

Kim Chung Đại xòe tay ra : " Đưa đây . Số điện thoại ..."

Y đến cùng vẫn là không nhịn được !

Có được số điện thoại rồi , việc tiếp theo là gọi hoặc nhắn tin . Đại Ca ra nước ngoài đa phần lí do là có việc bận . Nếu như gọi , hắn có thể không bắt máy . Nhắn tin thì y chưa thấy qua Kim Mân Thạc nhắn tin bao giờ . Phân vân , phân vân rồi lại nghĩ nát óc , Kim Chung Đại thấy y sắp giống mấy đứa con gái tuổi dậy thì mới biết yêu . Quyết tâm gửi đi một cái tin : " Đại Ca , tôi Chung Đại đây . Bao giờ anh về ? Tôi ở đây vô cùng bức bối , khó chịu . Nếu anh không về sớm , tôi sẽ ghét anh !!! ".

... Cư nhiên gửi đi thật . Kim Chung Đại đần mặt nhìn màn hình hiện thị tin nhắn đã gửi . Vò đầu bứt tai , Kim Chung Đại ơi , tôn nghiêm của mày ở đâu rồi . Trời ơi , nhỡ đâu hắn không thèm đọc , không thèm trả lời , như vậy có phải đáng thương y lắm không ?!

Thế sự chưa bao giờ lường trước . Như là Kim Chung Đại vừa lặng thầm khóc lóc xong , điện thoại y rung lên thông báo tin nhắn mới .

Từ Kim Mân Thạc : " Sẽ về sớm . "

Một khi Kim Đại Ca đã nói điều gì , hắn sẽ làm bằng được .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro