chap 5: Cuộc gặp mặt < tiếp>
Tiếng chuông h học reo lên. Phòng thi đấu đa năng của truờng rộn rã. Tiếng la hét , tiếng cổ vũ và khen ngợi hoà lẫn nhau.
Mọi nguời đang tập trung vây quanh sân bóng rổ của truờng. Ai ai cũng chen lấn nhau để đuợc vào xem. Một trận bóng rổ chưa từng có đang xảy ra. Chỉ có hai nguời.
- Chuyện gì vậy. Nhiều ng đến sau vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra chưa.
- Chuyện gì...
- Chưa biết sao. Vuơng Nguyên thiếu gia đang đấu bóng rổ với một hot boy lạ mặt mơi vào trường ta hôm nay. Cậu không biết sao?? :"]. Mình chết mất khi thấy hai anh ấy đứng gần nhau đấy.
- Vuơng Nguyên đẹp trai quá. Anh chàng bên cạnh cũng đẹp quá. Như tranh vẽ vậy....
- Hơ~~~~~. Ngất.
Truyền hình trực tiếp tại trận đấu. { phóng viên Min hiện cũng đang theo học truờng này.... Ta ẩn danh mà}.
Trên sân hai chàng trai ngang sức ngang tài đang đấu bóng rổ.
Nguyên vừa có 1 cú xoát nguời cực đẹp thoát khỏi sự kìm kẹp của Thiên.
Đúng đúng rồi và ...... vào.... yeah.
Nhưng Nguyên vừa bị mất bóng . Hình như Thiên vừa nói câu gì vào tai Nguyên. Úi . Nguyên đứng hình rồi. Ôi ko. Thiên đã có bóng. Cậu ấy đang dẫn bóng. Cậu ấy nhảy lên lộ xuơng suờn đẹp quá. Liệu bóng có vào rổ ko. Nguyên đang cản..... oa oa oa bóng vào rổ rồi......
{ 20 phút trôi qua. Bình luận viên tiếp tục nói}
Cả hai đều ngang tài ngang sức. Tỉ số đang bằng nhau.Hú hu. Mọi nguời thây sao hả. Đã mắt quá.Uấy mọi nguời đi đâu rồi. Sao các nguời đi hết vậy.
-Hết giờ thế dục rồi má Min.
- Uả không phải quyết đấu sao? Sao đông nguời đến thế này?
- Giờ thể dục chơi bóng rổ?. Về lớp thôi......
-haizz. Xlỗi các đọc giả......:"<.
Tiết thể dục trôi qua nhanh chóng khiến Vuơng Nguyên có cảm giác hụt hẫng. Đây là tiết học mà cậu thích nhất và đây lần thứ hai cậu có cảm giác thích thú cực điểm khi chơi bóng rổ với nguời khác ngoài Khải ca. Truớc đây ai cũng nể cậu chơi nhún nhuờng khiến Nguyên rất khó chịu.Nhưng cậu ấy không vậy. Cậu ta tên gì nhỉ. Haizz. Mình để lỡ buổi giới thiệu sinh hoạt đầu h rồi.
- Này đi nhanh thế.
- Nguyên ? Có chuyện gì sao?
- À.. à không có gì...
- Vậy à. Tôi trông cậu có chuyện muốn nói với tôi.
- Nà...y này. Cậu đứng đó nó...i đuợc rồi.... sao... sao còn tiến tới tô..i.
- Tôi sợ cậu ngại mọi nguời nghe nên tôi tới gần nghe cậu nói nè.
- Cậu.. Nguyên đỏ mặt. Trời cậu ta đang tiến tới gần. Nói chuyện có cần sát vậy không anh bạn này. Cậu ta không biết mình là ai sao. Thật đặc biệt.
Khung cảnh mờ àm khiến cho Nguyên hết sức ngại ngùng. Cậu không biết phải làm sao. Nhìn ánh mắt như xoáy sâu vào suy nghĩ của mình khiến cho Nguyên hết sức ngại ngùng và ko thể nhìn vào mắt của cậu bạn mớ quen. Cậu ko biết phải làm sao. Bỗng
- Nguyên thiếu đại thiếu gia đang chờ cậu ở phòng hỗi học sinh.
- Anh ấy đến truờng sao.
Nói rồi Nguyên vui vẻ chạy vụt biến không biết rằng một ánh mắt dữ dội đang nhìn cậu.
Min
́
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro