Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

HỒI 116

|| Thương Cung ||

- Đại tiểu thư, người thấy ý kiến này có được không?

Cung Tử Thương chống tay lên bàn, nhìn bản vẽ trước mặt mình đăm chiêu nghĩ ngợi. Còn Hoa công tử mãi chăm chăm nhìn Cung Tử Thương, vòng ngọc trên tay quả thật rất hợp với nàng. Cung Tử Thương cũng là ngọc, một viên ngọc xinh đẹp sáng ngời.

- Ta thấy nếu thêm tay cầm ở dưới, phần thân súng đã rất nặng rồi thì tay cầm sẽ khiến phần tay chịu lực nhiều hơn. Sử dụng thời gian ngắn thì không bán đến, nhưng nếu lâu hơn sẽ không tiện cho tay.

Lúc chăm chú vào công việc, Cung Tử Thương xinh đẹp không có nhưng. Hoa công tử quên hẳn cái bản vẽ mình đã vẽ gì từ khi gặp Cung Tử Thương, vì từ lúc gặp nàng trong tâm trí y chỉ có hình ảnh của nàng thôi.

- Tiểu Hắc, hay bỏ đi tay cầm đi.

Hoa công tử nhìn đến cười ngờ nghệch. Không thấy động tĩnh đáp lời, Cung Tử Thương xoay người nhìn Hoa công tử, huơ ray trước mắt y cũng không hề thấy sự phản ứng.

- Ê, Tiểu Hắc.

Vẫn không đáp lời luôn, Cung Tử Thương hết cách đành vén tay áo, giơ cao tay vỗ vào lưng y một cái. Hoa công tử muốn hồn siêu phách lạc, y giật mình còn định đánh trả nàng.

- Đại tiểu thư... người..

- Ngươi bảo cùng ta nghiên cứu, mà ngươi tơ tưởng cái gì vậy hả?

Hoa công tử nhanh chóng xua tay thanh minh.

- Ta không có, ta một lòng muốn nghiên cứu cùng đại tiểu thư.

Lời của Hoa công tử vùa dứt, hai cánh cửa vừa lúc mở ra. Đột ngột bất ngờ lần này y lại đang ngồi không tẩu thoát nhanh được.
Nào ngờ đến người bước vào chỉ là thị vệ, Hoa công tử thở phào một hơi, vì nhìn y cũng giống người làm công ăn lương lắm. Chắc chắn thị vệ sẽ nghĩ y là đồng nghiệp.

Lâm Nhất tay xách xô nước bước vào, y đặt xô nước xuống sàn, ngồi quỳ rồi vắt khăn chăm chỉ lau sàn.

Cung Tử Thương chống tay khó hiểu, mặc dù Lâm Nhất như thế này không phải lần đầu, nhưng mỗi lần y đến đây lau sàn làm công ích cho chỗ chế tạo vũ khí này là vì có tâm sự chuyện ái tình. Trung bình thì mỗi ngày một lần, hôm nay từ sáng đến giờ đã 5 lần rồi.

- Lâm Nhất! Sàn nhà sắp mòn rồi đó!

Lâm Nhất với vẻ mặt đáng thương nhìn Cung Tử Thương, như nói là xin nàng để y lau sàn đi.

Cung Tử Thương nhất định phải hỏi cho rõ, phàm chuyện trên dưới Cung Môn, bất kể của ai nàng đều tò mò muốn biết. Nàng đứng dậy nâng váy rời khỏi chỗ, tiến đến chỗ Lâm Nhất khoác vai y.

- Ông Tơ bà Nguyệt se cho ngươi nhiều dây tơ hồng quá đúng không? Lần này lại là ai nữa?

Hoa công tử cũng tò mò, y tiến đến khoác tay lên bên vai còn lại của Lâm Nhất.

Lâm Nhất nhìn lần lượt Cung Tử Thương, thở dài một hơi.

- Một lời khó nói hết.

Cung Tử Thương nhanh chóng giơ hai ngón tay.

- Thế thì hai lời.

Hoa công tử phụ họa thêm ngón.

- Năm lời cũng được.

Lâm Nhất tiếp tục thở dài.

- Thông tin mật, ta kể thì hai người không được nói với ai nhé.

Cung Tử Thương và Hoa công tử đồng loạt gật đầu, ghé chụm lại thành vòng tròn 3 người. Lâm Nhất hít một hơi, vẻ mặt nguy hiểm nhỏ giọng.

- Là Lưu Ninh tiểu thư.

Lời vừa dứt, Cung Tử Thương vả một cái lên má y.

- Lưu Ninh của Cung Tam. Ngươi tơ tưởng cái gì?!

Chuyện của Lý Hoán Du làm chuyện xằng bậy cả Cung Môn đều biết rồi, đặc biệt là ở doanh trại thị vệ cũng có thêm luật quy, thị vệ các cung khác cũng truyền tai nhau nên biết tự giữ khoảng cách với chủ tử của mình.
Lâm Nhất đương nhiên biết, chỉ là y ái mộ thôi. Cái vả của Cung Tử Thương khiến y sụt sùi muốn khóc.

Hoa công tử tò mò muốn chết.

- Nhanh, nói tiếp đi.

Lâm Nhất nén đau tiếp tục kể chuyện.

- Lưu Ninh tiểu thư có hỷ với Chủy công tử rồi.

Hoa công tử và Cung Tử Thương nhìn nhau, đồng loạt gật đầu.

- À, có hỷ.

....

- Ê.

- Ê!!

Cung Tử Thương đứng bật dậy phá vỡ vòng tròn 3 người, nàng ôm bụng rồi làm động tác bế em bé nhìn Lâm Nhất.

- Có hỷ?!

Lâm Nhất buồn xoa gật đầu xác nhận.

Hoa công tử ngạc nhiên không ngậm miệng được, y bàng hoàng đứng dậy. Vừa nãy y gặp Lưu Ninh, cô tâm sự cũng không nhắc đến chuyện có hỷ.

Trời ơi! Cung Viễn Chủy làm gì mà vội vậy!!

Cung Tử Thương tròn mắt há miệng, trên tay vẫn làm hành động bế em bé đung đưa. Nàng nghệch ra một lúc, rồi hét lớn.

- Aaaaaaa.

- Có cháu! Có cháu rồi!! Phải giống Ninh Ninh, không được giống mắt cá chết!

Niềm vui hân hoan sau ngần ấy năm cuối cùng Cung Môn cũng sắp có tiếng khóc oe oe. Cung Tử Thương lao đến chỗ Hoa công tử, đột nhiên nắm tay y.

- Ta có cháu rồi!! Hahahahahahaha

Nàng nắm tay Hoa công tử nhảy một vòng, mặc kệ Lâm Nhất sắp ụp đầu vào thùng nước. Cung Tử Thương cười lớn vang khắp Sơn Cốc, chim đậu trên cành cũng bị tiếng cười dọa sợ bay loạn đi.

- Hahaaahha

Hoa công tử cũng cười, cười vì được nắm tay.

- Phải rồi, ta phải đi làm vài món bồi bổ cho muội ấy!!! Hài tử sinh ra phải giống Ninh Ninh!!

Bàn tay chưa nắm đủ ấm đã bị buông ra nhanh đến ngớ người. Hoa công tử vừa chớp mắt Cung Tử Thương đã chạy đi mất.

Ai vừa mới bảo y tơ tưởng đến việc khác bây giờ đã chạy đi nấu ăn, bản vẽ nghiên cứu này đành phải tạm hoãn lại. Hoa công tử thở dài tiếc nuối cố gắng giữ lại chút hơi ấm trong bàn tay, y ngồi xuống lấy chiếc khăn từ trong tay Lâm Nhất.

.
.
.

|| Giác Cung ||

Cung Viễn Chủy đến Giác Cung tìm Cung Thượng Giác mong nhận được những lời khuyên hữu ích giúp y dỗ dành Lưu Ninh. Ban nãy Lưu Ninh cũng đến gặp ca ca y, không biết đã có việc gì, chi bằng cơ hội một công hỏi hai việc.
Thị nữ bảo Cung Thượng Giác đang ở cùng Thượng Quan Thiển, trong lòng Cung Viễn Chủy lại không vui hơn.

Cung Viễn Chủy đến tẩm phòng của mình ở Giác Cung, gọi người mang rượu đến.
Bánh hoa hồng dở tệ, nhưng Cung Viễn Chủy không dám cãi lời Lưu Ninh, y phải ăn cho hết.

Cung Thượng Giác hay tin Cung Viễn Chủy đến, vội đến thư phòng lại không có đệ đệ. Y mới đến tẩm phòng đac thấy Cung Viễn Chủy vừa ăn bánh hoa hồng vừa uống rượu.

- Bánh hoa hồng phải dùng với trà chứ.

Cung Thượng Giác tiến vào tẩm phòng, Cung Viễn Chủy đặt chum rượu xuống ngẩng mặt nhìn y.

- Ca ca.

Cung Thượng Giác mỉm cười, ngồi xuống ghế trống dối diện y.

- Sao lại uống rượu rồi?

- Rượu đâu phải là thuốc, không cần đợi người đút cho.

Chà chà, có tí men vào mạnh miệng với cả Cung Thượng Giác luôn.

Cung Thượng Giác phì cười, xem điệu bộ này chắc vừa giận dỗi với Lưu Ninh rồi. Không rõ chuyện thực hư thế nào, nhưng nếu là cô ức hiệp đệ đệ của y thì y sẽ không nhường nhịn lần nào nữa.

- Viễn Chủy đệ đệ bình thường ít dùng điểm tâm là bánh. Hôm nay có nhã hứng thế này, là bánh của Lưu Ninh à?

Cung Viễn Chủy lắc đầu, tiện tay lấy một chiếc bánh đặt lên đĩa nhỏ đưa đến cho Cung Thượng Giác.

- Ca ca cũng dùng với đệ.

Huynh đệ chia ngọt sẻ bùi, bánh dở như thế Cung Viễn Chủy cũng không muốn ăn hết cả giỏ này một mình. Cung Viễn Chủy đã đưa đến, Cung Thượng Giác không thể từ chối.

- Bột bánh không bị khô, mùi hương của hoa vẫn còn giữ lại được. Lại còn không quá ngọt, đúng với khẩu vị đệ. Vị bánh này không phải của Chủy Cung, là Lưu Ninh làm cho đệ à?

Nếu là Lưu Ninh làm Cung Viễn Chủy đã ăn luôn cái giỏ đựng, y nhíu mày cầm chum rượu uống cạn một hơi. Cung Thượng Giác nhìn đôi mày cau lại của đệ đệ, vậy là không phải bánh của Lưu Ninh, đệ đệ của y còn có nữ khác làm bánh cho nữa à?

- Ca ca.

Ngữ điệu có tí men của Cung Viễn Chủy không nhỏ giọng đáng yêu gọi ca ca như bình thường, mà gọi như sắp rút hẳn đao ra đánh một trận với Cung Thượng Giác.
Cung Thượng Giác cũng giật mình một lúc, từ ngày Lưu Ninh đến đây y như nhìn được rất nhiều dáng vẻ khác ẩn giấu trong Cung Viễn Chủy.

- Ta nghe.

Cung Viễn Chủy lại uống thêm một chum rượu.

- Ban nãy Lưu Ninh gặp ca ca, là có việc quan trọng sao?

Cung Thượng Giác có chút ngạc nhiên, đặt bánh hoa hồng đã cắn một nửa trở về đĩa.

- Lưu Ninh vẫn chưa nói với đệ à?

Cung Viễn Chủy lắc đầu.

- Nàng ấy không khỏe, nên đệ vẫn chưa hỏi chuyện.

Thật ra, người không khỏe là Cung Viễn Chủy. Y còn ngỡ rằng Cung Thượng Giác đã phát giác ra được chuyện y tự ý thử độc, nhưng ca ca y không nói gì đến cả. Có nghĩa là Lưu Ninh đã thay y viện một lý gì đó rồi.

Cung Viễn Chủy tặc lưỡi. Chậc, y vừa xa đã nhớ Lưu Ninh.

Cung Thượng Giác vẫn một niềm tin là Lưu Ninh mang thai, việc không khỏe là chuyện thường tình ở những tháng đầu thai kì.

- Đệ chú ý chăm sóc nàng.

- Đệ nhớ rồi, ca ca.

Cung Thượng Giác đong trà nóng vào hai tách, đổi chum rượu của Cung Viễn Chủy thành tách trà.

- Phụ thân của Yên Chi thị nữ đến đại môn Cung Môn làm loạn, ông ta nói rằng Lưu Ninh của đệ sát hại nhi nữ của ông ta.

Cung Viễn Chủy vừa vươn tay nâng tách trà lên đã hạ nhanh xuống... Lưu Ninh biết chuyện Yên Chi đã chết rồi? Chắc chắn cô sẽ tự trách bản thân là nguyên nhân gián tiếp, rồi lại đên việc bị vu oan sát hại mạng người. Trong những canh giờ y phục hồi ý thức, Lưu Ninh đã phải trải qua những việc này. Chẳng trách được, Cung Viễn Chủy vừa tỉnh dậy thì bao nhiêu cảm xúc đều vỡ òa.

Cung Viễn Chủy trầm mặt cuộn nắm tay.

- Đêm xảy ra vụ việc, đệ nói Lưu Ninh ở bên cạnh đệ. Ta tin đệ, nên đã cùng Lưu Ninh diễn một màn kịch với ông ta rồi.

Cung Thượng Giác ngừng một đoạn quan sát Cung Viễn Chủy, y tiếp lời.

- Việc này chắc lại là Cung Hoán Vũ ra tay, hắn có thể đã viết tình ý của đệ dành cho Lưu Ninh. Hắn muốn dùng nàng làm cờ chốt để ta và đệ bất hòa.

Kế hoạch của Cung Hoán Vũ quá rõ ràng, hắn nhắm vào Lưu Ninh, cái thóp của Cung Viễn Chủy. Mà Cung Viễn Chủy lại là điểm yếu của Cung Thượng Giác.

- Ca ca, vậy phía Vụ Cơ phu nhân?

- Vụ Cơ phu nhân lấy cớ dưỡng thương vài ngày nên không đến từ đường thăm hỏi Cung Hoán Vũ. Vụ Cơ phu nhân nói hắn đúng thật từng nhắc đến Yên Chi, cũng nói sẽ sớm giải quyết ả, nhưng việc xử lý thì không nhắc đến với bà ấy. Có thể hắn đã có mối nghi ngờ rồi.

Sự tồn tại của Lưu Ninh đã đánh động đến Cung Hoán Vũ, lần sau chắc chắn sẽ là Vô Phong. Điều Cung Viễn Chủy lo lắng đã xảy ra, hơn nữa còn xảy ra sớm hơn so với suy nghĩ của y. Như vậy cũng có nghĩa nơi này không an toàn với Lưu Ninh nữa. Cung Viễn Chủy không muốn vì y hay vì Cung Môn mà nguy hiểm đến với cô.

Suy nghĩ của Cung Viễn Chủy xoay vòng rối bời, tí men kia cũng chẳng ăn thua gì với y.

- Giác công tử, Chủy công tử.

Kim Phục đến, chắc chắn lại có chuyện rồi. Cung Viễn Chủy ngẩng mặt nhìn Kim Phục đang thủ lễ, y muốn bảo với ca ca mang cái tên này xuống chuồng ngựa đi.

- Chuyện gì?

- Ôn lão bá vừa tỉnh dậy, đã trốn khỏi khách đường chạy đến Trưởng Lão Viện. Các trưởng lão muốn đối chất với Chủy công tử.

_______

|| Chủy Cung ||

Cung Tử Thương làm ngay và luôn canh sườn củ sen và nấm nóng hổi mang đến Chủy Cung. Thật ra là nhà bếp Thương Cung làm, nàng chỉ đến giám sát thôi. Hơn nữa là cũng hạ quyết tâm, mỗi ngày sẽ mang điểm tâm xế chiều sang bồi bổ cho Lưu Ninh. Để hài tử sinh ra phải giống Lưu Ninh nhất có thể, phải đáng yêu vui vẻ như vậy.

- Đại tiểu thư.

Thị vệ gác môn thủ lễ với Cung Tử Thương, nàng vui vẻ cười khà khà xua tay. Thị vệ ngược lại chẳng nở được nụ cười.

- Ta đến tìm Lưu Ninh tiểu thư, có mang chút điểm tâm bồi bổ cho muội ấy.

Cung Tử Thương mang tráp gỗ mở nắp đến cho thị vệ kiểm tra, thủ tục mang thức ăn vào Chủy Cung phải kiểm bằng trâm bạc, trâm không chuyển màu được thông qua.

- Khà khà đa tạ đa tạ. Muội ấy ở tẩn phòng có đúng không?

Thị vệ gác môn gật đầu, ngay lập tức Cung Tử Thương bắt sóng được điều bất thường.

- Chủy Cung hôm nay im lặng như tờ, vẻ mặt rủ rượi của ngươi cũng không giống thường ngày. Sao thế hả?

Lưu Ninh từ lúc đóng cửa tẩm phòng một cái cạch, Cung Viễn Chủy mang bánh hoa hồng rời khỏi Chủy Cung thì im ắng như vậy đó. Thị vệ thở dài một hơi lắc đầu.

- Đại tiểu thư, một lời khó nói hết.

Cung Tử Thương hắng giọng nhìn quanh, thị vệ Thương Cung nàng đã để y đợi bên ngoài đường mòn rồi, xem ra cũng thiên thời địa lợi để nàng nhiều chuyện. Nàng nhích đến gần thị vệ, giơ 5 ngón tay lên.

- Thế thì năm lời.

Thị vệ cũng nhìn quanh xem tình hình, xác nhận không có ai rồi mới tiếp tục.

- Chủy công tử và Lưu Ninh tiểu thư chiến tranh rồi. Công tử thì đến Giác Cung, tiểu thư thì ở tẩm phòng mãi không ra ngoài.

- Sao lại chiến tranh thế? Có phải do Cung Tam không?

Thị vệ gật đầu liên hồi.

- Ta kể việc này, đại tiểu thư đừng kể lại với ai nhé. Chủy công tử từ lâu đã có nữ nhân trong lòng rồi, dăm ba hôm lại mang bánh điểm tâm rồi thư về Chủy Cung.

Đu.

Cung Tử Thương ngạc nhiên tròn mắt há miệng, Cung Viễn Chủy nhìn bên ngoài là cái đuôi tòn tèn theo Cung Thượng Giác, mà có hẳn nữ nhân trong lòng từ lâu.

- Nhưng mà từ khi Lưu Ninh tiểu thư xuất hiện. Đại tiểu thư cũng thấy đó, Lưu Ninh tiểu thư rõ là người tốt, còn thấu hiểu đồng cảm với Chủy công tử. Lửa gần rơm lâu ngày thì bén, nữ nhân kia của Chủy công tử chắc lại tìm đến thì bị Lưu Ninh tiểu thư phát hiện. Còn Lưu Ninh tiểu thư thì phát hiện chấn động hơn, là bản thân chỉ là người thay thế phù hợp.

Cung Tam bồng bột vô tri của Cung Nhị, vậy mà nắm hẳn một drama tình ái tay ba. Cung Tử Thương liên tục tặc lưỡi lắc đầu, nàng dúi tráp gỗ vào tay thị vệ rồi xoay người rời đi.

- Ơ, đại tiểu thư không vào trong ạ?

Cung Tử Thương phải vòng trở lại giải thích.

- Viễn Chủy là đệ đệ ta. Lưu Ninh là muội muội tốt của ta. Đứng trên suy nghĩ của nữ nhân, ta vào trong chắc chắn sẽ bảo Lưu Ninh kết thúc với Viễn Chủy, ta sẽ tìm cho muội ấy một công tử thế gia để muội ấy an phận nữa đời sau.

Nàng đập hai tay vào nhau, thở hắt ra một hơi.

- Đứng trên phận làm đại tỷ của Cung Tam. Thì ta không thể làm như thế được.

Ừ, thật như thế. Thị vệ cũng vì Cung Viễn Chủy là chủ tử của y nên không thể nói gì.

HẾT HỒI 116

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro