Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Tuấn - Hạn] Người ta - phần 9-

Sau cái ngày định mệnh đó Trương Triết Hạn đã trực tiếp cuốn đồ theo Cung Tuấn, anh trực tiếp xem nhà Cung Tuấn là nhà mình mà ở, sáng anh làm thư kí cho cậu tối lại làm một ông chủ quán Bar nhàn nhã ngồi ở nhà cho Cung Tuấn chiều chuộng.

Cung Tuấn thì cưng chiều anh vô bờ bến, muốn ăn gì thì nấu đó, nhà cửa không động đến một ngón tay, đến cả Trương Minh Trùy còn mắng Cung Tuấn vì ôm việc ở công ty đến Trương Triết Hạn ngồi không ăn bát vàng, Cung Tuấn bị mắng cũng chỉ cười để đó còn Trương Triết Hạn lại lên mặt ta đây được cưng anh không được cưng nên ganh tị à? Anh ganh tị lắm chứ gì?

Sau nhiều lần mắng như nước đổ đầu vịt thì Trương Minh Trùy trực tiếp bơ luôn mà sống, dù sao anh nào quản nổi cái tên em trai này.

Thế mà thắm thoát đã nửa năm, công ty bắt đầu vào thời kì cuối năm bận rộn, Cung Tuấn và Trương Minh Trùy thường xuyên phải tăng ca đến gần sáng, Trương Triết Hạn tự biết mình đến công ty là để làm bình bông di động chứ nào am hiểu ba cái này nên trực tiếp xin lượng cho nước trong.

Cung Tuấn cũng không muốn anh tăng ca cùng mình vì sợ anh mệt nên bảo anh về nhà sớm nghỉ ngơi nhưng cậu nào biết, lúc cậu không quản anh là lúc anh quẩy hết mình ở quán Bar.

Bây giờ tự biết mình là hoa có chủ nên không đụng đến một giọt rượu nào nhưng cũng không nghe lời ngoan ngoãn ở nhà mà đi hóng hớt.

"Đại ca, anh có nghe tin cái tên anh bắt ấy, nó vừa chạy trốn khỏi trại giam không?" một người ngồi cùng bàn Trương Triết Hạn lên tiếng nói.

Trương Triết Hạn uống một ngụm nước em táo không hợp mấy với nơi này chớp mắt nhìn tên đó lắc đầu "Không, dạo này tao bận yêu đương có biết gì đâu"

Một câu nói mà khiến cả đám cẩu độc thân muốn đánh hội đồng anh, anh yêu đương thì yêu đương mắc gì khoe với tụi này, bọn này không có nhu cầu biết ok.

Tên đó có khinh bỉ đó nhưng vẫn còn nhận thức được tên thiếu đòn này là đại ca mình "Em nghe nói trong lúc áp giải hắn vờ bị bệnh la lên trong xe, cảnh sát vừa mở của thì hắn đã nhanh chân chạy thoát còn cướp được khẩu súng của cảnh sát  mà hắn đã đánh ngất nữa."

Trương Triết Hạn ậm ừ như không quan tâm lắm, như nghe chuyện bát quái mà thôi, đàn em thấy vậy cũng mắc tức "Nè anh quan tâm chút đi chứ, nó là do anh bắt đó, coi chừng nó trả thù anh đấy"

Nhắc đến đây Trương Triết Hạn mới nhớ ra à tên này là do mình bắt về thì lập tức đứng dậy "Thôi chết rồi, quên bén mất vụ này"

Cả bọn thật sự muốn lật bàn, anh thật sự là đại ca của tụi này á hả? Một tên định hỏi anh có cần người bảo vệ không thì Trương Triết Hạn chuẩn bị chạy về trước khi đi anh dặn dò "Cho người lùng hắn cho anh, phải cẩn thận mấy tên dám vượt ngục thì không gì không dám làm, anh phải về anh sợ Cung Tuấn sẽ gặp nguy mất"

Nói rồi thì bỏ đi mất, cả bọ thấy anh nghiêm túc cũng không lằng nhằng gì lập tức gọi điện bảo người đi tìm, còn nhóm có 4 người thì chia làm hai, một nhóm đi theo Trương Triết Hạn để bảo vệ đại ca bảo bối của mình còn hai đứa thì vừa quản quán Bar vừa quản quán Karaoke.

Trương Triết Hạn nhìn đồng hồ mới có 11h tối chắc cậu vẫn còn ở công ty nên lập tức lái xe qua đó, nhưng nào ngờ hôm nay Cung Tuấn cảm thấy mình dạo gần đây bận rộn sợ làm ủy khuất anh nên đã ghé siêu thị mua một ít đồ rồi về nhà sớm nếu tối nay anh muốn ăn gì thì nấu cho anh. Cậu về đến nhà là hơn 9h, nhà không có ai biết là anh đi chơi với bạn nên cũng không gọi anh, mà xoắn tay áo lên dọn dẹp nhà cửa một chút.

Trương Triết Hạn chạy đến công ty chỉ thấy có Trương Minh Trùy và Hạn đang bàn bạc dự án với nhau, thấy không có Cung Tuấn anh bắt đầu lo lắng.
"Sao hôm nay A Tuấn không tăng ca với hai người?"

Bị hỏi một câu kì lạ Trương Minh Trùy mặt đần thối ra "Hôm nay chẳng phải kỉ niệm 6 tháng quen nhau gì của hai đứa à? Cậu ta xin anh mang việc về nhà để ở bên cạnh em giờ em chạy đến đây hỏi anh sao không để cậu ấy tăng ca? Anh chưa muốn bị em nghiền chết"

Trương Triết Hạn ngẩn ra, tự đánh vào trán mình một cú, vậy mà lại quên mất ngày quan trọng, nhưng có chuyện còn quan trọng hơn "Anh, A Tuấn về khi nào? Em nghe tin tên khốn em bắt nó vượt ngục rồi, em sợ nó sẽ làm gì A Tuấn. Anh cũng cẩn thận đừng đi đâu một mình"

Nói rồi anh quay đầu chạy về nhà, Trương Minh Trùy chau mày, anh biết rồi thế nào cũng có ngày này mà.

"Đúng là em trai anh, không có gây chuyện liên ăn không ngon ngủ không yên"

Trương Triết Hạn nghe Hoàng Hựu Minh nói vậy cũng chỉ biết cười trừ.

Trương Triết Hạn thật ra không lo lắng cho Trương Minh Trùy lắm, không ai rõ thực lực của Trương Triết Hạn bằng anh, cả hai năm xưa đi học võ để phòng thân nhưng anh là học để đi đánh nhau còn Trương Minh Trùy học là để đi đánh anh, người bị anh đánh gục không thể nào đánh lại Trương Minh Trùy được, nhưng trong mắt kẻ đang yêu thì Cung Tuấn của anh vẫn là người yếu đuối mỏng manh dễ vỡ nên anh rất lo cho cậu. Anh sợ mình làm luyên lụy đến Cung Tuấn.

Xe vừa đừng Trương Triết Hạn đã phóng vào trong nhà như tên lửa, vừa thấy cậu đang dọn dẹp dụng cụ dọn nhà thì nhanh chân chạy đến ôm lấy Cung Tuấn vùi mặt vào lòng cậu.

"Anh sao vậy? Người em bẩn lắm làm dơ áo anh bây giờ" Cung Tuấn cũng ôm lại anh cười ôn nhu.

"Không có sợ bẩn, dù sao người giặc là em mà" Trương Triết Hạn nói rất chi là đúng ý hợp tình, Cung Tuấn chỉ biết bật cười.

"Hôm nay anh đi chơi không vui sao? Thấy sắc mặt anh không tốt "

"Không phải, đi chơi thì cũng vui đó nhưng ở cạnh em vui hơn, xin lỗi anh quên mất ngày hôm nay" Trương Triết Hạn buôn Cung Tuấn ra, đi đóng cửa rồi nhìn Cung Tuấn nói.

"Không sao chỉ là một ngày kỉ niệm nửa năm thôi, kỉ niệm một năm sắp tới mới quan trọng nè" Cung Tuấn nữa thật nữa đùa véo má anh.

"Nè em giận thì nói véo má anh như vậy sẽ phồng lên hết, anh đã xin lỗi rồi mà"

Trương Triết Hạn bị véo không buôn bất mãn mà la oai oái, Cung Tuấn chơi xấu xong thấy mặt anh hồng hồng rất đáng yêu thì mới hài lòng buôn anh ra dọn dẹp cho xong.
"Anh ngồi chờ em xíu, em dẹp này xong ra nấu gì đó hai chúng mình ăn"

Trương Triết Hạn nghe lời gật đầu một cái chạy ra ghế ngồi bấm điện thoại. Cung Tuấn cười đầy cưng chiều mới đi làm việc của mình.

Trương Triết Hạn gửi đi một tin nhắn [Ưu tiên bảo vệ Cung Tuấn cho anh, bắt được hắn thì tống thẳng vào tù đừng để hắn làm phiền đến cuộc sống êm đẹp của anh bây]

Đọc tin nhắn mà cả bọn muốn thổ huyết, từ lúc có người yêu Trương Triết Hạn dùng mọi hình thức để rêu rao sự hạnh phúc của mình, khi họp cuối tháng cũng sẽ lộ liễu mà khoe khoang đúng là lộ liễu khoe khoang.

Bên này Cung Tuấn đang ở trong nhà tắm thì người bạn kia của cậu gọi đến, Cung Tuấn nghe máy mới hay tin tên kia đã trốn thoát, mặt Cung Tuấn biến sắc, giờ Trương Triết Hạn ở cùng mình, biết đâu hắn đến đây, Trương Triết Hạn sẽ gặp nguy hiểm mất, càng nghĩ Cung Tuấn càng lo lắng, cậu có nên tìm cách dụ anh trở về nhà của anh không? Nhưng nhỡ đâu hắn theo dõi anh lúc đó anh càng nguy hiển hơn.

Cung Tuấn cúp điện thoại đi ra ngoài phòng khách vẫn thấy Trương Triết Hạn nằm lười biếng trên ghế, Cung Tuấn không thể giấu được sự yêu thương mà đi đến ôm anh từ phía sau hôn lên đỉnh đầu anh.

"Sao vậy?" Trương Triết Hạn ngẩn đầu lên nhìn Cung Tuấn ngây ngô hỏi.

Cung Tuấn nhìn anh, anh đúng là một thiên sứ nhỏ thuần khiết lại đáng yêu, tuy yếu đuối nhưng lúc nào cũng sẽ đứng ra bảo vệ cậu, cậu thật tốt số khi mới kéo anh về bên mình được nhưng Cung Tuấn đâu ngờ là người mà cậu cho là thuần khiết vô hại đó lại là kẻ đứng đầu một băng nhóm, bảo kê cả một khu phố, lại còn là kẻ kết thân với cảnh sát.

"Không có gì chỉ muốn ôm anh thôi"

Nghe vậy Trương Triết Hạn cũng rất hưởng thụ được ôm "Vậy em không định nấu ăn cho anh à?"

Cung Tuấn hôn lên má anh một cái "Anh lại làm nũng rồi, được em đi nấu cho anh ngay đây"

Hai tên đi theo bảo vệ Trương Triết Hạn nhìn thấy một màn cơm chó qua cửa sổ mà tâm thật sự muốn vứt áo bỏ về, mình lo lắng cho người ta người ta thì nhẫn tâm ném cơm chó vào mặt, đúng là đời quá bất công.

Ngoại trừ hai tên muốn bỏ về kia ra thì từ xa còn một người nữa đang nhìn sang một cách tức giận.
"Tạo thì bị hành hạ ở trong tù còn tụi mày thì lại được sống hạnh phúc, m* nó, tao sẽ không để bọn mày sống yên"

Đúng vậy kẻ đó chính là tên vừa vượt ngục, hắn đến là muốn lấy một khoảng tiền từ Cung Tuấn rồi tìm cách chạy trốn, nào ngờ nhìn thấy như vậy khiến hắn trong lòng phẫn nộ, hắn vẫn còn nhớ người đã tống hắn vào tù là ai, thì ra cả hai đã âm mưu hãm hại hắn, hắn nhất định sẽ không tha cho một tên nào cả.

Với kinh nghiệm lăn lộn của hắn, hắn biết Trương Triết Hạn rất khó đối phó, từ lần đầu gặp đã thấy được trong mắt Trương Triết Hạn là sự áp bức uy lực nên hắn đặt mục tiêu là Cung Tuấn.

-End phần 9-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro