Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 5

Hắn rất ngoan ngoãn ngồi một bên, tay đặt trên đùi rất giống một đứa trẻ làm sai bị trách phạt. Bao nhiêu khó chịu trong lòng ta giây phút này đều tan biến, ta nhẹ nhàng nói:

"Trễ rồi, ngươi cũng nên về nghỉ ngơi sáng mai còn phải lên triều sớm!"

Ta tự nhận ta không hề có ý tứ khác trong câu nói, nhưng không hiểu sao hắn lại đứng bật lên mà nhìn ta bằng một ánh mắt tràn đầy lo lắng và căng thẳng.

"Ta...thật sự ta với các nàng ấy không có gì, ta...ngươi ...ngươi đừng đuổi ta đi.."

Thực là dở khóc dở cười, ta liền đến gần hắn vội trấn an.

"Ta biết, ta cũng không nói gì a~ nhưng thực sự trễ rồi, ngươi không về ngủ là trời sẽ sáng mất!"

"Ta không đi!"

Lại một lần nữa hắn ôm lấy ta, lần này có vẻ ôm rất chặt nha. Không lẽ mỗi lần say hắn đều sẽ dính người như vậy?

"Thôi được rồi, vậy ngươi ngủ trên giường đi, ta ngủ dưới đất là được!"

Ta đưa hắn đến bên giường, cũng không cần người hầu hạ hắn đã tự tháo thắt lưng, thoát ngoại y rồi trèo lên giường. Sau đó hắn lại hướng ánh mắt mông lung, phủ mờ hơi nước mà nhìn ta.

"Ngươi..đến ngủ cùng ta."

"Ngươi sẽ hối hận."

"Nhanh lên."

Ta cũng không chần chừ quá lâu, liền thoát ngoại bào rồi đến bên giường. Hắn vẫn chăm chú nhìn ta, không biết ánh mắt phủ đầy hơi sương kia của hắn có nhìn rõ người trước mắt hắn là ai hay không.

Ta vừa nằm xuống hắn liền ôm lấy ta, hơi ấm của hắn xuyên qua lớp vải mỏng manh truyền đến làm cho tâm ta run nhẹ. Một cảm giác quen thuộc mà xa lạ ập đến, yêu thương đong đầy trong nháy mắt, ta chỉ biết ta thích người này, muốn bờ vai hắn không còn cô đơn mỗi khi đêm xuống nữa, cho dù thế nào cũng muốn cùng hắn gánh vác.

Nhìn người bên gối vẫn vô tư ôm lấy ta mà cọ, lửa nóng nhanh chóng được đốt lên. Gương mặt nghiêm túc ngày thường của hắn nay thêm vào một chút trẻ con thuần khiết, khóe mắt đong đầy sự vui vẻ. Được ôm ta thế này hắn rất vui à?

Nhẹ nhàng lấy tay chạm vào gương mặt đó, làn môi mỏng mềm mại khẽ mím lại làm ta có xúc cảm muốn hôn lên, và ta hôn thật.

Không khác tưởng tượng là bao khi chạm vào đôi môi ấy, hai cánh môi mềm mại lúc này còn cảm giác lành lạnh làm ta thở nhẹ thỏa mãn, làm sâu thêm nụ hôn. Ta đưa tay đỡ nhẹ sau gáy hắn, ánh mắt hắn khép hờ đôi tay cũng bất giác ôm lấy ta. Nhận được đáp trả ta vội vàng đưa đầu lưỡi tách mở khớp hàm hắn, cùng hắn dây dưa, cho đến khi hô hấp cả hai khó khăn mới dừng lại. Ta nhìn cái lưỡi hồng phấn nộn nộn khẽ liếm đi sợi chỉ bạc khi cả hai tách ra mà thở dốc, đêm nay sẽ rất dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro