Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 10

Sáng hôm sau tỉnh dậy hắn đã lên triều, ta nhàn nhã đọc sách trên nhuyễn tháp trong phòng.

Một trận bước chân nho nhỏ từ hành lang truyền tới, người tới chắc chắn làm chuyện mờ ám mới đi nhẹ như vậy, nếu không phải là ta mà là người khác căn bản không thể nghe ra được.

Tiếng bước chân dừng lại trước cửa phòng ta, không lẽ nào người tới tìm ta?
Nhưng ta không ngờ người tới cư nhiên là hoàng hậu nghe đồn đã thất sủng, có thể xem là tình địch của ta đi. Ngay khi ta vừa đứng lên dự định đến hỏi xem nàng ta tìm ta có việc gì thì nàng ta đã lao đến ôm lấy ta. Sự việc sau đó làm ta thêm hoang mang, nàng ta vậy mà lại hôn ta, không phải nàng ta nên mắng chửi hay buộc ta rời khỏi hắn chứ.

Ta vội vàng đẩy nàng ra, ngay khi ta vừa lên tiếng muốn hỏi thì nàng ta đã lao đến nắm lấy sợi dây chuyền trên cổ ta, mà mặt sợi dây chuyền là nửa miếng ngọc bội hình trái tim màu ngọc bích, được điêu khắc tinh tế. Nàng run rẩy ghép nửa miếng ngọc của ta vào nửa miếng ngọc nàng mang tới.

"Chàng là của ta,của ta!"

Giây phút hai miếng ngọc hợp lại, đầu ta đau nhói, một loạt hình ảnh trước đây ta không nắm bắt được thì nay hiện lên thật rõ ràng.

Trong một loạt những ký ức đó, ta thấy nàng và ta cùng nhau trò chuyện bên dòng suối nhỏ, ta trao cho nàng mảnh ngọc bội này là một đôi với mảnh ngọc đeo trên cổ ta.

Nàng là công chúa của Dao Liên tộc, ta chỉ là một thị vệ của nàng. Trước đó ta say mê vẻ đẹp của nàng, vì vậy cho nên rất tận tâm theo bên cạnh nàng, bảo hộ nàng. Ta vô tình cứu được nàng trong vài lần đi săn giã tộc mà nàng cũng dần để ý đến ta.

Ngay khi tình ý triền miên vừa mới thổ lộ, nàng lại phải nhận mệnh liên hôn với hoàng đế An Nam, ta và nàng từ đó xa nhau.

Nhưng ta không cam tâm nhìn nàng đau khổ rời xa ta. Ta đã lén rời tộc, đến An Nam tìm nàng.

Theo như ta nghe ngóng, rằng nàng rất được sủng ái, cũng vì kiêng nể Vu thuật cổ của Dao Liên mà vị đế vương An Nam kia đã phong nàng làm Hoàng hậu.

Đêm đó, ta như mọi khi lẻn vào tẩm cung của nàng. Cả hai trò chuyện vui vẻ như khi còn bên dòng suối trong tộc.

Ngay khi cả hai vừa ôm lấy nhau, quấn quít, thì một loạt tiếng bước chân dồn dập, ánh đuốc phát sáng cả hành lang dài. Nàng giật mình đẩy ta ra, ta nhanh trí khoác vào áo choàng đen, che đi khuôn mặt, vội cầm đoản đao đem theo bên người mà kề vào cổ nàng, giả làm thích khách. Ta chưa từng nghĩ có một ngày ta lại phải chĩa mũi đao về phía nàng ấy.

Đế vương nọ nhìn ta bằng ánh mắt tràn đầy thù hận, ta có cảm giác như hắn nhìn xuyên qua lớp vải che mà nhìn vào chính ta. Ta bất động nhìn mũi tên lao đến. "Phập", bắn thật chính xác, mũi tên nhắm ngay tim ta mà cắm vào. Mọi chuyện sau đó chìm vào bóng tối, ta chỉ mơ màng nhìn thấy nàng vừa hoảng sợ vừa khóc ném đèn dầu về phía ta, lửa nóng làm ta dần mất đi tri giác.

~~~~~~~
Ta xin mạn phép được mượn tên tộc của Hoàng hậu và Bạch liên là Dao Liên, tên này là do ta nghe bạn Yu "gầy" đặt, thấy rất hợp nên ta xin được đặt vào đây ạ!
Còn về tên đất nước là An Nam là ta đặt bừa một cái tên của nước ta thời ấy ạ!
Mn đọc rồi cho ta xin ít ý kiến ạ!! Thanks all.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro