Chương 1:Xuyên không rồi!
(Ngôi thứ 1:cũng là góc nhìn của takemichi )
Xin chào mọi người,tôi là Hanagaki Takemichi và năm nay tôi 26 tuổi làm việc trong một quán cà phê bình thường.Và quan trọng hơn là tất cả khách hàng đến quán tôi đa số là nữ,còn nam thì có vài người đến nhưng chủ yếu là nữ.
Cuộc sống của tôi rất nhạt nhẽo,sáng sớm thức dậy lúc 5h sáng,vscn xong đi tập thể dục xong thì đã 5h15,chuẩn bị đồ đạc và ăn sáng thì đã đến 5h30,ăn sáng xong rồi đi ra ngoài làm trước khi đi tôi cũng không quên nói lời chào với 1 người trong bức ảnh được để trên bàn,từ nhà đến chỗ quán cà phê hay làm thì đã hết 10p,đến nơi thì mở cửa tiệm ra(vì đến phiên cậu),rồi thay đồ,lau bàn,bật đèn..v.v.
Thì đã đúng 6 giờ.
Đừng hỏi tại sao tôi lại thành thục như vậy,bởi vì đã làm quá nhiều và quen rồi thì sẽ tự giác làm được
6h15 thì có những người đi làm ghé vào ăn uống,6h30 thì những học sinh trường đối diện bước vào.Thao tác của tôi cũng rất nhanh nhẹn,một phần vì đã quen,phần còn lại là do muốn hài lòng khách,cũng chính vì vậy mà các học sinh nữ hoặc những người con gái khác cũng phải đốm tim vì tôi.
Cũng vì lí do đó mà quản lý lớn là nam của tôi đã đuổi việc tôi bởi lí do:-"Nếu cậu làm việc ở đây thì trình độ làm việc của nhân viên nữ giảm xúc rất nhiều,mà thay vào đó ngắm cậu nhiều hơn"tôi còn nhớ gương mặt vào biểu cảm của nhân viên nam lúc đó,người thì khinh bỉ,người thì chọc quê,.v..v..cũng may là chị chủ quán có mời tôi vào làm ở quán cà phê này,chị ấy nói là tôi làm việc cũng rất nhanh và dứt khoát.
Chị ấy và những nhân viên khác ở đây tại sao có thể thành thục như thế hay cậu đã từng làm rồi à?Tôi chỉ mỉm cười nhẹ rồi nói với họ:-"Trước đây tôi đã từng làm ở một công ty,do thói quen tính chất công việc nên mới có thể thành thục như vậy"tôi vừa mới trả lời xong làm cho ai cũng mắt chữ O miệng chữ A,chị anna(chủ quán) có hỏi tôi rằng tôi làm chức gì trong công ty? tôi trả lời rằng-"Em là nhân viên của phòng hành chính"tôi vừa nói xong thì có một người anh nói-"Thảo nào cậu có thể thành thục như vậy".
Mọi người xúm lại hỏi hang tôi đủ điều,sau đó thấy khách vô nên ai cũng giải tán đi làm việc của mình.
À mà nói đến công ty đã đuổi cậu,sau khi cậu bị đuổi thì lập tức các nhân viên nữ đều đồng loạt nghỉ việc,mới hôm bữa công ty sắp phá sản vì không có nhân viên nữ nào,vì mỗi khi gặp đối tác đa số sẽ đi với nữ hơn là nam.
"Anou,anh ơi em có thể xin số điện thoại của anh được không vậy?"một câu nói vang lên cắt dòng suy nghĩ của tôi,tôi ngước nhìn lên,thì ra là một cô bé đang cúi mặt xuống xin số điện thoại của tôi
Tôi vẫn hành động như thường lệ:-"Xin lỗi em nhiều nha"cô gái ấy nghe câu trả lời của tôi xong,gương mặt ngại ngùng nãy bỗng chốc cứng đơ,cô rũ mặt xuống-:"À vâng xin lỗi vì đã làm phiền anh"giọng cô ấy có chút ngọng lại,có vẻ như sắp khóc rồi.
Tôi nhìn cảnh này không khỏi cảm thán,không biết đây là lần thứ bao nhiêu tôi gặp trường hợp như này rồi.Tôi để trái lên bàn,tay phải tôi xoa đầu cô gái trước mặt rồi nói:
"Anh rất tiếc, tuy vậy em vẫn sẽ luôn ủng hộ tiệm cà phê này đúng không?"tôi dùng giọng nói dịu dàng nhất để nói với cô gái trước mặt,tay phải tôi vẫn tiếp tục xoa đầu cô gái.
"E-em"cô gái nói với giọng lắp bắp,mặt đỏ như cái cà chua,may là bạn của cô gái đó đến kịp chứ không là tôi cũng chả biết giải quyết như thế nào.
Sau khi cô gái đó đi,tôi quay về với công việc của mình.
_________________Tua________________
Đến giờ đóng cửa,ai ai cũng chuẩn bị đồ đạc để về và cả tôi cũng không ngoại lệ.Đáng lẽ tôi sẽ bước ra khỏi cửa tiệm nhưng có một giọng nói nữ khiến tôi dừng lại.
"Này takemichi"giọng chị chủ quán vang lên,tôi theo phản xạ mà xoay người lại,thì đột nhiên chị ấy cầm một quyển sách rõ lên đầu tôi một cái,rồi nói:
"Cho em nè,ai ai cũng có phần hết đấy"chị chủ quán nhìn tôi cười,tôi nhìn những người xung quanh thấy ai cũng dơ lên một quyển.Tôi nhận lấy quyển sách đó rồi cảm ơn chị ấy và xoay lưng đi.
Trước khi về nhà thì tôi có ghé qua mua một chút đồ ăn tối.Khi mua đầy đủ rồi tôi tiến về nhà
"Con về rồi đây!"tôi mở cửa bước vào nhưng đáp lại tôi là sự im lặng,căng nhà đáng lẽ có rất nhiều tiếng cười nhưng giờ đây nó lại âm u lạ thường.Chỉ riêng bức ảnh trên bàn là nó vẫn còn tỏa sáng.
Sau đó tôi tắm rửa rồi làm đồ ăn tối,ăn xong cậu leo lên giường nằm,định chợp mắt ngủ thì thấy được quyển truyện chị chủ quán đưa cho đọc.
Tôi với lấy quyển truyện trên bàn,nhưng có lẽ không thành vì tay tôi khá là ngắn.Nên tôi bất lực ngồi dậy đi đến bàn,khi lấy được cuốn truyện tôi thì tôi lại lên giường,lưng thì tựa vào thành giường.
____________30 phút sau_____________
"Truyện gì xàm vậy?"tôi tức giận ném cuốn truyện đó xuống đất,tôi tức giận với tay lấy điện thoại vào trang app của truyện đó,tôi lướt sơ phần bình luận.
Đúng như tôi dự đoán,có rất nhiều người bức xúc với cái kết truyện,mặc dù truyện rất hay nhưng kết truyện rất là nhảm.
Câu chuyện tôi mới vừa đọc có tên là Phản Diện? Hay Chính Diện? Mới vào đầu vô là sự xuất hiện của nhân vật nam phụ có tên là Hanagaki Takemichi thế quái nào mà có tên cùng tôi chứ.
Hanagaki Takemichi là một nam phụ nhưng không thuộc phe chính diện hay phản diện nói đúng hơn là trung lập,nam 8 ấy là một người rất hiền lành và nhân hậu,nói chuyện rất nhẹ nhàng,và con biết nấu ăn nữa chứ (chuẩn gu con nhà người ta luôn).Cuộc sống của nam 8 ấy rất bình thường nhưng tới khi gặp nữ 9 thì khác,chỉ vì giúp đỡ cô một lần mà quái nào lại lọt vào mắt xanh của cô???
Cô nữ chính ấy có tên là Chiba Hima,là một người con gái dịu dàng với nụ cười tỏa nắng,mái tóc có màu nâu nhạt,đôi mắt xanh lá,chiều cao trung bình.
Là một người con gái dịu dàng và nhân hậu.Đồng thời cũng là con gái của một doanh nhân thành đạt.Cô nàng Hima đã phải lòng nam 8,vì đã được anh ấy cứu nên đâm ra yêu.
Tiếp đến là em gái nữ 9 Chiba Hime nói đúng hơn là nữ 8 phản diện,mái tóc nâu đậm và có đôi mắt xanh lá.Nếu nói nữ 9 là một người con gái dịu dàng và nhân hậu thì trái ngược với Hima thì Hime chả khác gì con 2 mặt cả.Đặc biệt Chiba Hime rất cuồng nữ 9,
trước mặt nữ 9 thì cứ tỏa ra là mèo con vô hại,hiền lành cứ như là một người hoàn toàn khác,nhưng khi ở sau lưng nữ 9 thì Hime đã lộ ra bộ mặt thật,một con người ác độc,ra tay với động vật độc ác,nhìn con chim sắp chết thay vì tỏ ra thương hại thì cô đã dẫm đạp nó.Chỉ vì cô là con gái của một người không thể đụng vào nên đã không ai báo cáo với cảnh sát,mà nếu có báo cáo thì đều bị ba cô mua chuột.
Hanagaki Shochi là một em trai của Takemichi(nam tám trong truyện)là đứa cực kỳ cực kỳ hư hỏng, không phải do được ba mẹ nuông chiều từ nhỏ ngược lại do hồi nhỏ không ai quan tâm nên đâm ra muốn được để ý nên mới hư ,lúc nào cũng đi đánh nhau và rất hay bắt nạt Takemichi,ba mẹ nhiều khi không có ở nhà nên không biết cậu bị bắt nạt,và Shochi là một người rất cuồng Hime,cậu ấy như bị Hime bỏ bùa nên lúc nào cũng theo Hime,cô ta nói gì cậu cũng làm theo,ngay cả tra tấn chính anh trai mình cậu ta cũng làm.Gia phải nhà Hanagaki rất bình thường,không phải nhà giàu mà cũng không phải nhà nghèo,nói chung là khá giả.
Đến khi Takemichi được 18 tuổi tương đương nữ 9 cũng 18 tuổi(2 người bằng tuổi nhau)thì tất cả nam 9 xuất hiện.Mọi người không nghe lầm đâu là tất cả đấy!Không hiểu tác giả bộ này nghỉ gì mà cho hơn 20 nam chính.Bỗng một ngày tất cả bọn nam 9 vì thấy được nụ cười tỏa nắng của nữ 9 nên đã phải lòng nàng,nhiều khi bọn họ rất muốn bắt chuyện hay làm quen thì điều bị nữ 9 bơ.
Họ sắp bỏ cuộc thì gặp ngay em gái nữ 9.Cô ta đã nói rằng chính nam 8 đã ép buộc nữ 9 không được lại gần các nam 9.Vậy mà bọn họ cũng tin ,thẳng thần đi kiếm cậu rồ đánh đập nam 8 dã man rồi còn kêu đừng tới gần nữ 9 nữa,sau hôm đó nữ 9 thật sự rất sốc,vì crush của mình không muốn nhìn mình nữa mà còn bài xích với mình nữa.Em gái nữ 9 thấy thế liền kiêu mấy thằng nam 9 kia bắt đầu kế hoạch,còn nam 8 thì bị chính tay em ruột lái xe đâm chết.Nữ 9 khi biết chuyện crush chết liền rất sốc,cô khóc rất nhiều,mấy nam 9 thấy thế liền vỗ về an ủi,vài tháng sau nữ 9 mở lòng với họ,nếu nói như thế là hết thì câu trả lời là không!
Em gái nữ 9 không muốn chị mình nhớ nhung về nam 8 nên đã dùng cái máy xóa đi tất cả kí ức của nữ 9 về nam 8,còn em trai nam 8 thì vẫn si mê em gái nữ 9.Câu chuyện kết thúc khi nữ 9 và nam 9 đã kết hôn,cũng đã sinh được bày con,các độc giả không nghe nhầm đâu là bày con đấy,tôi nói thật đọc đến khúc này tôi ứa gan ghê,bộ là cái máy đẻ hay sao vậy?
Còn em gái nữ 9 thì đã cưới một người nào đó,còn em trai nam 8 hình như đã chết cháy do chính tay nữ 8 phản diện đó.
Tôi lướt bình luận thì thấy rất nhiều người bực tức vì cái kết,nam 8 trả làm cái quái gì cả?mà sao vẫn dính?.Còn có người bình luận định đốt nhà tác giả luôn mới ghê chứ.
"Nếu mình là nam 8 thì hay biết mấy"Tôi tắt điện thoại,rồi bắt đầu chìm vào giấc ngủ.Lúc tôi ngủ thì có giọng nói vang lên
[Hệ thống được cập nhật chuẩn bị tiến hành]
[0%...10%....50%....80%....90%....99%....100%...cập nhật hoàn tất!]
[Bắt đầu tiến hành!!!]
Bỗng có một tiếng xét vang lên,tôi giật mình thức giất thì...
"Oe oe oe"
Tôi đã xuyên không!!!!
.
.
.
.
.
.
.
.
________________________
Góc nhìn:
"Góc nhìn" là một hình ảnh ẩn dụ mà ý muốn nói đến là suy nghĩ riêng biệt trong mỗi con người. Ta nghe mọi chuyện, nhìn thấy mọi chuyện, làm mọi chuyện bằng mọi suy nghĩ của mình. Trước khi làm việc gì cũng đều phải suy nghĩ và đưa ra quyết định rồi thực hiện và kiên trì với quyết định ấy.
Đại từ nhân xưng có thể được phân thành ba loại (theo các ngôi giao tiếp)
Ngôi thứ 1:
Đại từ nhân xưng ngôi thứ nhất. (chỉ người đang nói: tôi, tao, tớ, mình, bọn mình, chúng ta...)
Ngôi thứ 2:
Đại từ nhân xưng ngôi thứ hai. (chỉ người đang giao tiếp cùng: bạn, cậu, mày, anh, chị....)
Ngôi thứ 3:
Đại từ nhân xưng ngôi thứ ba. (chỉ những người không tham gia giao tiếp nhưng được nhắc đến trong cuộc giao tiếp: nó, anh ta, hắn, y, bọn ấy...).
Trong mỗi loại trên lại chia ra: số ít (tôi) - số nhiều (chúng tôi, bọn tôi).
Dành cho những ai chưa biết thôi chứ mấy cái này là của lớp 6 rồi các bác ạ_._
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro