Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : Trăm ngày ân ái. (18+)

Chỉ hôn thôi là không đủ.

Làm sao mà đủ được, đối với một cơ thể đang bị dục hỏa thiêu đốt, từng cái chạm, từng cái vuốt ve, cũng trở thành sự ban ơn đầy thỏa mãn. Diệp Tịch Vụ cảm thấy vô cùng khó chịu, dù miệng đang được chăm sóc đầy đủ, nhưng bên dưới thì không. Nàng vặn vẹo cơ thể, dùng mọi cách động chạm để bản thân dễ chịu hơn một chút.

Thấy động Đàm Đài Tẫn liền buông nàng ra, trước khi rời khỏi môi nàng còn cố gắng mút nhẹ thêm một cái. 

"Tập trung, tập trung, không được phân tâm."

Ai mà biết được Đàm Đài Tẫn đang nghĩ gì chắc cũng phải phì cười vì sự ngốc nghếch của hắn. Hắn không biết cởi đồ cho Diệp Tịch Vụ như thế nào.

Hôm đó trong lúc quá khích, Đàm Đài Tẫn đã mạnh tay xé tan bộ đồ của Diệp Tịch Vụ, hại nàng hôm sau tỉnh dậy không có nổi một mảnh vải lành lặn mà đắp lên người. Lúc lên xe ngựa rời khỏi Hoàng cung nàng đang mặc đồ của một cung nữ.

Nghĩ đến đây hắn lại cảm thấy mặt hơi rát, nhớ đến cái tát ấy, hắn đành loay hoay tìm cách cởi đồ cho nàng một cách cẩn thận hơn.

Đàm Đài Tẫn lần sờ xuống cổ áo của Diệp Tịch Vụ, rồi xuống đến eo, mất một lúc mới cởi được dây lưng ra. Hắn chậm chạp kéo từng lớp vải sang hai bên với ánh mắt vô cùng tò mò. Chẳng mấy chốc trên người nàng chỉ còn cái yếm đào và một lớp vải lót được buộc khéo léo che nơi nhạy cảm phía dưới. Vì sợ nàng bị lạnh nên ngoài bộ hỷ phục vướng víu đã được ném xuống đất, thì lớp áo lót mỏng phía trong vẫn được giữ lại, lớp áo ấy hơi tuột xuống hai bên vai, cùng cơ thể nàng ẩn hiện sau lớp vải kia, khơi gợi lên một sự ham muốn vô hình trong lòng hắn.

Đàm Đài Tẫn nuốt ực một tiếng. Cơ thể này thật đẹp, thon thả, vòng nào ra vòng đấy, vô cùng hoàn mỹ. Làn da trắng như ngọc mềm mịn, giờ lại hơi phiếm hồng trông vô cùng quyến rũ. Hắn nhìn nàng một lúc, rồi đè xuống định hôn nàng, thì thấy nàng cựa người tỏ vẻ khó chịu. Hóa ra là do phần phía trước y phục của hắn có xếp ít hoa văn thô cứng, đã cọ vào da làm nàng bị đau. Hắn liền vội vàng ngồi dậy tự thoát xiêm y của mình. Một lúc sau trên người hắn chỉ là một lớp áo lót mỏng. Trông phía sau thì không thấy gì, mà phía trước thì đã hoàn toàn trần trụi.

Bây giờ hắn mới nhẹ nhàng áp cơ thể mình xuống, tiếp tục ngậm lấy môi nàng, bàn tay vuốt ve bên eo vô cùng dịu dàng. Diệp Tịch Vụ đã thoáng cảm nhận được làm da mát lạnh đang áp sát vào người mình, nàng vươn tay ôm lấy hắn, mong muốn giữ lấy sự mát mẻ ấy. Hắn cũng rất vô tư đáp lại.

Dần dà bàn tay kia tò mò di chuyển thấp xuống eo, rồi xuống đến hông, đảo một vòng rồi dừng lại ở một nơi đang vô cùng ẩm ướt. Đàm Đài Tẫn giật mình. Hắn buông môi nàng ra, ngồi dậy nhìn xem tay đang chạm phải thứ gì. Hoá ra là lớp vải lót của nàng, bấy giờ đã ướt đẫm vì dâm thuỷ.

"Là chỗ này sao?"

Hắn nhẹ nhàng cởi nút dây buộc, lớp vải lót được ưu ái ném sang một bên, lộ ra một mảng lầy lội giữa hai chân nàng trông vô cùng dâm dục.Đàm Đài Tẫn tròn xoe mắt, hắn nhìn đám lầy lội đó, rồi nhìn thứ đang dựng đứng giữa hai chân mình, không khỏi vô cùng thắc mắc.

"Làm như thế nào nhỉ?"

Bàn tay hắn ngập ngừng thăm dò nơi tư mật ấy của nàng, đầu tiên là phía trước rồi từ từ di chuyển xuống dưới, hai ngón tay hắn nhanh chóng chạm vào một thứ gì đó nho nhỏ hơi gồ lên một chút, liền xoa xoa rồi ấn nhẹ. Kích thích đột ngột truyền lên, Diệp Tịch Vụ cong người, dâm thủy lập tức trào ra kèm theo một tiếng rên khe khẽ.

-"A....aaa..."

Hai tay nàng theo bản năng di chuyển xuống nắm lấy bàn tay hắn như muốn ngăn cản. Nhưng sự tò mò của Đàm Đài Tẫn thì lại không cho phép hắn dừng lại. Những ngón tay thon dài ấy lại lần mò thêm xuống dưới, liền đã thấy cái khe hở hư hỏng đang ướt đẫm kia. Một ngón tay hung hăng xông vào, làm người nàng giật bắn lên. Ngón tay hắn ngay lập tức bị vách thịt siết lại, cảm giác vô cùng thú vị.

"Đây rồi. Nhưng mà bé quá, liệu có vừa không?"

Đàm Đài Tẫn nhìn lại thứ đang hung hăng phía dưới, nam căn của hắn kì thực nếu để mà nói thì không hề nhỏ chút nào. Cái thứ duy nhất trên người hắn mà hắn luôn cảm thấy kì lạ ấy, lúc hứng tình có thể to lớn đến mức chính hắn cũng phải ngạc nhiên.

Liền thêm một ngón tay nữa thọc vào, ma sát cùng với lại bản thân đang động tình khiến cả cơ thể Diệp Tịch Vụ không ngừng run rẩy, dâm thuỷ cứ thế theo đà không ngừng trào ra, chảy đầy tay hắn.

"Nhiều quá." Hắn rút bàn tay ướt đẫm ra. "Thử xem nào"

Hai chân nàng được tách rộng, Đàm Đài Tẫn chen người vào giữa, nam căn dừng ở miệng huyệt một lúc, rồi từ từ tiến vào. Bên trong âm huyệt rất nóng và rất chặt, Đàm Đài Tẫn không hiểu đêm hôm trước bản thân đã làm thế nào với cái nơi bé xíu này, mà có thể hại cả một nữ nhân phải lấy mình làm phu quân.

Vách thịt ấm áp mềm mịn, bao lấy nơi quy đầu không ngừng hút chặt, một cảm giác vô cùng kì lạ dồn từ háng lên đến đỉnh đầu, vô cùng sướng. Và hắn đã không tự chủ được mà đẩy thẳng một phát vào bên trong. Diệp Tịch Vụ bị cú đâm thọc bất ngờ làm cho giật nảy, người nàng gồng lên, cứng đờ. Nơi đó vốn nhạy cảm, bị vật thể lạ xâm nhập lập tức thắt chặt lại, hắn cảm thấy bên dưới bị siết tới đau, liền nhíu mày mà dừng lại mất một lúc.

Nhưng rất nhanh cơn đau đã nhường chỗ cho khoái cảm, nam căn của hắn bắt đầu cảm thấy nơi đó vô cùng ẩm ướt, ấm nóng và sảng khoái. Hắn hơi rút ra một chút để lấy thế nằm xuống, thì thấy hai tay nàng đang cố gắng quờ quạng tìm kiếm, miệng nàng phát ra một âm thanh tràn đầy mị lực.

-"A...aa..haaa."

"Nàng thích như này sao?"

Hắn cúi xuống cho Diệp Tịch Vụ bám vào người mình, rồi lại đẩy hông vào, nơi đó lại tiếp tục siết chặt, Diệp Tịch Vụ lại kêu lên. Thấy thế Đàm Đài Tẫn áp hẳn cơ thể mình xuống người nàng, hông bắt đầu đưa đẩy một cách nhịp nhàng. Tiếng rên rỉ bắt đầu nhiều hơn, hông luận động cũng nhanh dần. Hương thơm từ cần cổ trắng nõn kia mời gọi hắn cắn xuống, bàn tay hư hỏng đã lần mò xuống phía dưới chiếc yếm đào. Cảm thấy nó quá vướng, Đàm Đài Tẫn liền cầm lấy giật mạnh rồi ném xuống đất.Hai quả đồi căng tròn hiện ra, trông vô cùng ngon mắt, khiêu khích hắn nắm lấy, xoa bóp rồi dùng miệng cắn nhẹ.

Diệp Tịch Vụ vừa được mát xa ở ngực, vừa bị đỉnh liên tục phía dưới, người nàng cong lên, hoàn toàn mất đi ý thức, hai tay bấu chặt lấy lưng Đàm Đài Tẫn, khiến cho lưng hắn hằn lên những vết móng tay màu đỏ kéo dài. Nàng thoải mái đưa mình đón nhận từng trận khoái cảm đang dục sâu trong cơ thể. Miệng không ngừng phát ra những âm thanh rên rỉ đứt quãng, càng kích thích cho Đàm Đài Tẫn động hông mỗi lúc một mạnh bạo.

Phải một lúc lâu sau, Đàm Đài Tẫn mới tới giới hạn, hắn một lần bắn thẳng vào bên trong, mà không biết việc đó có ý nghĩa gì. Diệp Tịch Vụ sau khi nhận được tinh hoa, liền cảm giác đau đớn do chất độc hành hạ đã dần lắng xuống, người nàng rã rời, cứ vậy mà chìm luôn vào giấc ngủ.

Nhưng Đàm Đài Tẫn thì lại vô cùng xấu xa. Hắn cảm thấy chỉ như vậy là không đủ, thứ đó đang chôn trong người nàng, vừa mới bắn ra lại hung hăng dựng lên. Vách thịt nóng bỏng tràn đầy dâm thuỷ và tinh hoa trộn lẫn bao bọc lấy nam căn của hắn nóng rực.Hắn tham lam rướn người lên ngậm lấy môi nàng, hông lại tiếp tục đưa đẩy. Lại thêm một lần nữa hắn lại bắn vào trong, vô cùng sảng khoái, vô cùng sung sướng.

Đàm Đài Tẫn đã ôm lấy Diệp Tịch Vụ thêm một lúc nữa rồi mới từ từ rút hạ thân ra, dâm thuỷ cùng tinh hoa của hắn ồ ạt trào ra thấm ướt đẫm lớp đệm lót phía dưới. Hắn nhìn thấy, vội vã nhặt mảnh áo lau đi dấu vết hoan lạc ấy. Nhưng quá nhiều lại quá dính, căn bản là lau không được. Bản thân cũng quá mệt rồi, liền nằm vật sang bên cạnh. Ánh mắt hắn va phải khuôn mặt đang ngủ say vô cùng xinh đẹp của Diệp Tịch Vụ, hắn không nhịn được liền vòng tay ôm nàng vào lòng, kéo chăn lên, cùng nàng dần dần chìm vào giấc mộng đêm xuân ấm áp.

------------------------------------------------

Những âm thanh vô cùng ám muội truyền từ trong phòng Nhị tiểu thư ra ngoài đêm hôm qua, ngay lập tức trở thành đề tài bàn tán sôi nổi của đám người hầu.Sáng ra bọn chúng đánh cược với nhau, rằng Cô gia và Nhị tiểu thư sẽ tình nồng sắc xuân rời khỏi phòng, hay Cô gia sẽ bị Nhị tiểu thư tức giận cáu gắt đuổi khỏi phòng. Hiển nhiên là sẽ có một đám người nhốn nháo tò mò rình rập xung quanh phòng tân hôn của hai người.

Và bọn chúng cũng không cần phải đợi quá lâu, tiếng hét của Nhị tiểu thư lúc sáng sớm khiến cả Diệp phủ được một phen chấn động.

-"Đàm Đài Tẫn, tên khốn khiếp nhà ngươi."

Kịch hay thì không thể thiếu lạc rang và rượu ngon.

Đầu tiên là cảnh tượng Cô gia xộc xệch, áo thì mỏng, quần thì ngược, tóc tai lộn xộn, dưới chân giày chiếc có chiếc không bị đuổi ra khỏi phòng. Nhưng chỉ nửa khắc sau, lại thấy Nhị tiểu thư quấn chăn mở cửa túm cổ Cô gia lôi cái vèo vào trong đóng cửa lại. Rồi lại thấy Ngọc Xuân lật đật chạy vào, rồi lại chạy ra. Lúc sau quay lại còn đem theo cây roi da rất to, thứ mà Nhị tiểu thư hay dùng để đánh bọn hạ nhân mỗi khi nàng tức giận.Cả đám đều suýt xoa, chiếc roi da ấy vô cùng đáng sợ, hơn nữa Nhị tiểu thư luôn vung tay không chút nể nang, khỏi nói cũng biết, hôm nay Cô gia của bọn họ chắc chắn sẽ thảm không thể tả.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro