Chap 12: Nụ hôn bất ngờ!! ( nụ hôn đầu á á á )
Nó mặt nhăn nhó đứng đối diện hắn, lấy cái mặt của mình ôm lấy quả bóng mà các bạn đưa, rồi cả 2 bắt đầu di chuyển cùng với các đội khác. Nó thấy xấu hổ quá, nó với hắn không hợp ý một nào, nó đi thì hắn dừng mà hắn đi thì nó lại dừng, @@ vậy nên xén mấy lần thì rơi bóng.
Rồi nó với hắn cũng bắt đầu hiểu ý nhau nên đã không bị vấp lần nào cả,cứ thế tiến thẳng về đích^^
Nhưng đâu ngờ, gần đến nơi rồi mà hắn nhỡ vướng chân. Quả bóng vỡ, kêu 1 tiếng to, làm nó giật mình, đổ người về trước.
Các bạn đứng quanh đó thì đứa há miệng to, đứa thì bột nhiên kêu “Ồ!!!” có đứa thì mặt đơ, đứa thì đỏ ủng 2 bên má. Nó bắt đầu thấy ong ong đầu, thấy có gì đó mềm mềm ở môi, cảm giác như thân thể mình không chạm đất mà đó là một cái giường êm ái!!!!
Và…
Nó kêu lên khi thấy “vật” đó nằm dưới nó!!!!!!!!
Nó chống tay định ngồi dậy:
- "A!!! tôi xin lỗi!"
Nhưng hắn kéo nó lại, kéo nó về chỗ cũ. Lúc đầu hắn hơi ngạc nhiên, hoang mang, nhưng giờ, hắn muốn hôn nó vô cùng!!!! Chính nó khơi gợi cho hắn! Nó mở to con mắt, dãy dụa để thoảt khỏi cái ôm của hắn, nhưng bất lực, đành ngoan ngoãn nằm trên người hắn để hắn chiếm lĩnh đôi môi nó, chiếm lĩnh nụ hôn đầu của nó!
Trừng 5p…
Nụ hôn đầu kéo dài 5p trong sự im lặng của bao ánh mắt nhìn, mặc dù nó có chút say sưa với nụ hôn đó, nhưng cũng tỉnh giấc mộng, lấy tay véo vào sườn hắn, hắn đau quá, cái miệng đáng gét đó mới thả đôi môi của nó ra! Nó bật dậy, tức tối đi khỏi đó! Không quên nói với hắn:
- "Đồ lợi dụng."
Nó cầm cặp sách rồi ra khỏi đó. Hắn đuổi theo.
Nó đi đến sân tập bóng mà hắn cũng cố đuổi theo sau, rồi nắm chặt cổ tay nó, giọng hắn vang lên:
- "Xin lỗi!" ( nụ hôn đầu của ngta mà xl là xong à Biểu tượng cảm xúc colonthree )
Nó quay đầu nhìn hắn, vùng khỏi tay hắn rồi đứng sát đối diện:
- "Cậu là đồ lợi dụng! Cậu không nên làm vậy với tôi!"
- "Thì tại cô cố tình ngã vào tôi, tôi xin lỗi cô là quá lắm rồi đó, đáng ra cô nên xin lỗi tôi mới phải, cô làm tôi đau hết cả lưng, cả hông vì chúng phải “hôn” đất thay cô đấy."
Hắn nói thế có là nói láo không chứ? Ai mới lợi dụng trước? là hắn.
Nó vung tay, dùng cật lực của mình để tát hắn một cái cho bõ tức.( á chị ơi hơi quá rồi ớ :3)
Hắn nhìn nó chằm chằm…
Lần đầu tiên hắn bị 1 đứa con gái tát thẳng tay như thế????
Hắn giận nó, nhưng hắn vẫn thấy đau trong tim! ( u cha tội nghiệp )
Nó cũng ngớ ra trước hành động không suy nghĩ của mình, nó nắm chặt tay, cắn môi nhìn hắn, rồi quay lưng bỏ đi. Nhưng hắn kéo nó lại, hắn ôm nó, ôm chặt lắm:
- "Khởi My, Em đang giận tôi phải không? Vì lợi dụng em để được hôn em sao? giận đến nỗi phải đánh trả tôi một cái đau đến tận tim thế này sao? Nếu làm em giận, hãy tha thứ cho tôi! Thật sự… lúc đó… tôi không thể kiềm chế được khi em tự động khuyến rũ tôi một cách như thế! Em có thể đánh tôi, hãy mắng tôi đi, đừng bỏ đi mà không nói một lời nào như vậy!" ( thiệt là đau lòng qá đê Biểu tượng cảm xúc frown )
Đôi tay nó buông thõng, giọng nói trở nên lạnh lùng hơn:
- "Cậu bỏ tôi ra! Tôi cần đi về nhà!"
- "Hãy tha thứ cho tôi đi đã! Tôi sẽ buông em ra!"
Nó càng tức hơn, nó không thích cái cách xưng hô lạ hoắc này, thà cứ gọi “nha đầu chết tiệt” hay đại loại gì đó nó còn chấp nhận, nhưng hắn thì gọi nó là “em” xưng “tôi” nó thấy nổi da gà! Nó tức chuyện vừa rồi, nó tức…
- "Không."
- "Xin em!!!!" ( chị ơi tội nghiệp ảnh mờ Biểu tượng cảm xúc frown )
Phía cửa phòng tập, bóng dáng anh Huy Nam đứng đó và nhìn thấy hết, cả việc nó tát hắn 1 cái đau. Anh lấy điện thoại và gọi cho nó, bên kia nghe máy là giọng nói vui vẻ của nó:
- "Anh Nam, sao vậy?"
- "Anh có thể gặp em?"
- "Vâng!^^ Anh đợi em một tý nhé?"
- "Không cần. Anh đang ở chỗ em rồi, anh có thể vào ko?"
Bên kia, giọng nó ngắt ngừng, rồi một tiếng “ừ!” nhỏ vang lên. Anh lập tức đi vào. Hắn thấy anh, lập tức thả nó ra. Anh cười, vẫn nụ cười dịu dàng đó:
- "Anh không làm phiền 2 người chứ?"
Nó cười, xua tay:
- "Không đâu ạ!"
- "Sao 2 đứa không vào lớp mà chơi? Hôm nay là ngày “Giao hữu bạn bè” mà?"
- "Em muốn đi dạo 1 chút thôi! Sao anh lại lạc đến đây thế?"
- "Anh đi vô tình đi ngang qua, thấy em với Khánh đang đứng đây, nên anh gọi cho em!"
- "Haha… Anh đã nhìn thấy…."
Mặt nó đỏ ửng. Nó xấu hổ với anh, anh sẽ không nghĩ là nó có thể bạo gan làm như thế. Anh cười:
- "Không, anh không thấy gì! Các em vừa làm gì sao?"
Nó bật cười:
- "Ha ha…đâu có gì đâu anh!!!! Bọn em không làm gì hết!!!"
Hắn từ nãy đứng ở giữa mặt mày xa xầm, tức giận, lập tức giơ nắm đấm về phía Huy Nam, rất đau. Anh liền ngã xuống nền đất. Nó hốt hoảng, nó nhìn anh rồi nhìn hắn, đôi mắt nó đỏ hoe:
- "Cậu làm gì vậy? Khánh? Sao lại đánh anh ấy?"
Hắn im lặng không nói gì, đôi tay vẫn nắm chặt quả đấm.
Nó chạy vội đến cạnh anh, đỡ anh dậy, suýt xoa. ( ôi chọc điên nữa nạ)
- "Anh sao không? Đau không? Chảy máu rồi!"
Anh bị đau nhưng vẫn cố cười để nó an tâm, rồi anh nhìn hắn:
- "Sao cậu lại đánh anh?"
Hắn cười nửa miệng, hắn đau lắm, hắn đau khi thấy nó cứ lon ton chạy sang phía anh ta, để hắn đứng 1 mình, lạnh lùng đạp:
- "Anh tự làm gì tự biết."
Nó nhìn hắn, giờ nó nhìn hắn với ánh mắt gì đây? Căm gét sao??? Nó quát:
- "Cậu vừa phải thôi. Cậu đánh người ta như thế à? Người ta lại là anh lớp trên, cậu tưởng mình to chức trong trường là có thể làm gì thì làm sao? Anh Nam còn hơn chức của cậu đấy, đồ cà chớn. Cậu lợi dụng hôn tôi ngay giữa bàn dân 2 lớp, giờ lại gây sự với anh Nam, đầu óc cậu hôm nay để đi đâu thế hả? Cậu biến đi cho tôi. BIẾN ĐI… CẬU LÀ ĐỒ TỒI…" ( qá rồi chị ưi @@ )
Càng về cuối, nó càng hét to hơn, nó tức hắn lắm, hắn thật vô duyên mà.
Ngay lập tức, hắn quay lưng bước đi mà không nói lời nào.
Sao chứ? Coi hắn là gì đây? Người thừa sao? Nó thấy anh ta là cười típ mắt, còn với hắn thì lúc nào cũng chửi rủa, chọc tức hắn. Thấy anh ta là nói nói nhẹ nhàng, thân mật, còn với hắn thì sao? lúc nào cũng mắng mỏ, gắt gỏng, giữ khoảng cách với hắn. Bây giờ thì làm ngơ hắn, làm như hắn không tồn tại trong cuộc hội thoại của nó, chửi thậm tệ vào mặt hắn trước anh ta, nó thấy vui lắm sao??? Nó thật quá đáng. Nó đuổi thẳng thừng hắn, nó nói hắn là Đồ Khốn, nó có biết là trái tim hắn đang đau đến thế nào không? Thật sự là hắn yêu nó nhiều, sau cái lần biết nó là hôn thê của hắn, hắn đã biết trái tim mình yêu nó, vậy mà giờ, hắn làm bao nhiêu điều như thế, bao nhiêu điều bất ngờ như thế, trước kia, còn cứu nó thoát chết 2 lần, vậy mà không làm trái tim nó rung độg một tí nào sao???
Không lẽ…
Những thứ đó vẫn chưa đủ???
Để trái tim nó phải rơi lệ vì hắn???
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro