Part 5
all: xin lỗi mọi người vì đã bỏ fic trong thời gian qua *dập đầu*
fic không tem, đừng giật
Part 5:
22/6/2012
6: 02pm
Jessica cố bật người dậy nhưng vì cơn sốt vẫn còn nên cô lập tức phải ôm đầu vì đau
_Argh – Jessica rên rỉ
_Jessica, em vẫn còn sốt đấy, nằm xuống đi – đỡ Jessica nằm lại gường, Taec ân cần nói
_Oppa đạ ở đây khi nào vậy
_Em không nhớ sao? Hôm qua anh đã để lại rất nhiều thư thoại và sau đó không thấy em trả lời nên anh đã đến đây
_Em xin lỗi oppa – Jessica cúi đầu
_Không
sao đâu, em bị sốt nên không trả lời được thư thoại của anh là lẽ đương
nhiên mà, em nằm nghỉ đi, anh đi nấu ít cháo cho em – Taec xoa đầu
Jessica, đỡ cô nằm xuống và sau đó rời khỏi
“Nếu là Yul,
cậu ấy sẽ nói nó không phải là lỗi của mình (khi không trả lời đt) và…
và… sao mình cứ nghĩ về Yul vậy chứ” – trùm chăn kín người, Jessica bối
rối
“Mình phải làm sao đây”
Hiện
tại Jessica rất rối ren khi mà trong đầu cứ tràn ngập hình ảnh của
Yuri, một con người ấm áp, dịu dàng, ân cần khi chăm sóc, lo lắng cho cô
và cô độc, tổn thương khi…. Jessica lắc mạnh đầu để xua đi cảnh Yuri
đau đớn khụy ngã.
Lần đầu tiên cô gặp Yuri là ở một quán
bar, cô phải thừa nhận rằng cô đã bị Yuri thu hút ngay từ cái nhìn đầu
tiên khi cô nhìn vào đôi mắt đen và sâu như vô định ấy, trông Yuri hệt
như một thiên thần sa ngã . Nhưng ngay sau đó thì hình ảnh đó trong đầu
cô lập tức vỡ vụn khi có nhiều cô gái vây quanh gọi tên cô ấy, trong
mắt cô lúc đó chỉ là một sự thất vọng và khinh bỉ cho một tên player.
Lần
thứ hai Jessica gặp Yuri là khi cô ấy lái chiếc CBR black với chiếc
kính đen và bộ đồ bụi bặm bó sát vào người, cô có ngất ngây “đôi chút”
với cái body bốc lửa kia nhưng vì ấn tượng “đẹp” lần trước nên Jessica
gắn mác ‘mafia’ thẳng lên cái mặt đen thui của nhà họ Kwon.
Rồi
không biết Yuri đã bám dính lấy Jessica từ lúc nào, có lẽ là vào cái
ngày trời mưa mà Jessica xin trú nhờ vào nhà Yuri, lúc đó cô biết Yuri
là người người tốt, nhưng vẫn không có thiện cảm với cô ấy (Mều vẫn còn
ghen về việc người khác bu quanh Yuri)
Và cả việc cái tên player đó hôn lén cô, cố biết chứ, nhưng lại giả vờ như không c…
_Cháo của em đây Jessica – đặt tô cháo xuống bàn, Taec cắt ngang mạch suy nghĩ của Jessica
_Anh đút cho em ăn nhé
_Không cần đâu oppa, em ổn mà
_Em chắc chứ?
Jessica không nói gì, chỉ gật đầu
_Được rồi, ăn xong thì em uống thuốc rồi ngủ đi nhé – Taec để thuốc lên bàn
_Cảm ơn oppa
.
.
.
24/6/2012
6: 30am
Vừa tỉnh dậy, người đầu tiên Jessica nghĩ đến là Yuri (thiếu hơi nên thấy nhớ đây mà)
Quấn chăn lại thành một cục bông rồi Jessica ngồi trên giường thả hồn về đâu đó mà có những kỉ niệm giữa cô và Yuri
Đến
khi Taec đi vào Jessica vẫn không hay biết. Nhìn vào mắt Jessica, Taec
thấy rằng điều mà Jessica nghĩ đến rất có ý nghĩa với cô ấy và ánh mắt
ấy cậu chưa bao giờ được nhìn thấy
_Em đang nghĩ về điều gì vậy Jessica?
_...Erh.. không có gì đâu oppa – Jessica thoáng bối rối
“Tại sao anh không bao giờ nhìn vào mắt em để biết rằng em không yêu anh? Nó hoàn toàn trống rỗng mỗi khi anh nhìn vào đó”
_Em đã hết sốt rồi này – Taec nói khi sờ tay lên trán Jessica
_Có lẽ là vậy, em cảm thấy thoải mái hơn rồi
_Em có muốn ra ngoài không?
_Vâng, cũng được oppa - Jessica gật đầu
“Và em vẫn dùng kính ngữ khi nói chuyện với anh, thật ra… anh ở vị trí nào trong trái tim em đây?”
.
.
.
“Cả
ngày hôm nay em đi cùng với anh, nhưng tâm trí của em lại ở nơi khác,
nói chuyện với anh nhưng lời nói của em lại bay về nơi nào và hơn cả ánh
mắt của em, nó như có một nỗi buồn vô định, đôi mắt ấy, không dành cho
anh” – tâm trạng Taec chợt chùng xuống, cậu thấy sống mũi mình cay cay
_Jessica – Taec gọi
_Sao vậy ạ?
_Chúng ta yêu nhau bao lâu rồi?
_Hai năm… sao oppa lại hỏi như thế?
_Vậy em có thể nói cho anh biết điều em đang nghĩ không?
_Điều em đang nghĩ gì chứ, em không có oppa – Jessica quay mặt sang chỗ khác
_Anh
không ngốc đến mức không biết rằng em đang tránh nhìn anh đâu, Jessica,
nhìn vào mắt anh này, nói cho anh biết về người mà em đang nghĩ đến đi,
có thể anh sẽ giúp được gì đó cho em
_Oppa không giận em sao? – Jessica cảm thấy có lỗi
_Tại sao anh phải giận em chứ - Taec xoa đầu Jessica
_Nhưng em đã…
_Được rồi, nói cho anh biết về người đó đi nào
_Uhm… là Yuri
_Người mà em luôn tỏ ra lạnh lùng sao?
_.
. . Em đã luôn muốn Yuri biến mất, và bây giờ khi Yuri không còn bên
cạnh, em lại cảm thấy rất khó chịu… cảm thấy hụt hẫng khi cậu ấy bỏ đi…
như có thứ gì nghẹn đắng ở cổ vậy, chỗ này… đau lắm – Jessica nói khi
chỉ vào nơi ngực trái của mình
_Em nên nói cho Yuri biết về tình cảm của em dành cho cô ấy trước khi quá muộn
_Nhưng em đã nói những lời làm cậu ấy bị tổn thương
_Vậy thì hãy xoa dịu Yuri bằng những hành động giống như cô ấy đã làm cho em
_Nhưng…
_Không nhưng gì cả, ngày mai em hãy đi tìm cô ấy đi
_... Em cảm ơn oppa
_Anh chỉ giúp được em như vậy thôi, còn lại tùy thuộc vào em – Taec đứng dậy và bước ra khỏi phòng
“Anh
mong em hạnh phúc Jessica” – ra khỏi nhà Jessica, nước mắt Taec rơi
trên nền đất lạnh giá, đau, nhưng như thế này là tốt nhất cho cả hai, sẽ
không còn phải gượng ép nữa.
.
.
.
25/6/2012
11: 00am
Jessica
ngáp một cái rõ dài rồi bước vào phòng tắm, hôm nay cô quyết định tìm
cho ra cái tên Kwon Yuri đen thui ấy, bắt về làm osin suốt đời, không
thả rông nữa, không có Kwon Yuri, cô không thể tự làm bữa sáng, không có
Kwon Yuri, cô có người đi theo để làm người xách đồ hộ, không có Kwon
Yuri, cô không thể dậy đúng giờ đi làm được, không có… và nhiều cái
không có nữa nhưng cô chẳng thể nào nhớ hết được vì Kwon Yuri đã làm cho
cô quá nhiều việc.
_Bây
giờ mình phải tìm Yuri ở đâu nhỉ? – Jessica bước ra khỏi nhà với dấu
chấm hỏi to đùng khi không biết đi đâu để tìm Yuri – Ah, mình phải đến
nhà của TaeYeon
.
.
.
*Rầm*
_Yah TaeYeon, Kwon Yuri đang ở đâu – Jessica đạp cửa xông vào nắm cổ áo Tae lùn nhấc lên (sức mạnh của con Mều lai cọp là đây)
_Ặc, b… bỏ ra Jessica – Tae chới với, nắm chặt cổ tay Jessica mong cô nàng buông ra nhưng…
_Nói, Yuri đang ở đâu – Mều siết chặt cổ áo Tae hơn
_Yah Jessi, buông TaeTae của tớ ra – Fany kéo Tae lại
_Chừng nào cậu ta nói, tớ sẽ thả
_Buông ra mau – Fany hét lên
_Gì mà ồn thế hả? có biết tớ đang ăn không – Soo đi từ dưới bếp nhà TaeNy lên, miệng còn nhai thứ gì đó
Nhìn thấy Soo, Jessica quay sang kéo Soo xuống, làm cô ấy rớt cái bánh trên tay xuống sàn
_Bánh ơi – Soo tiếc nuối nhìn cái bánh dưới đất mà ngậm ngùi
_SooYoung! Kwon-Yuri-đang-ở-đâu? – Jessica gằn từng tiếng và phóng băng làm SooTae co người lại sợ hãi
_Bọn tớ k… không biết
End part 5
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro