Chương 7
Từ "hạnh phúc" hẳn là sẽ mất đi ý nghĩa của nó nếu như không được cân bằng lại bởi nỗi buồn.
=================
Đối với Kagome mà nói, ngày nào cũng gặp Sesshomaru không phải là quá áp lực, dẫu sao bây giờ hai người vẫn coi nhau là bạn. Không công việc thì hai người lại gặp nhau hẹn đi ăn.
Hôm nay trước khi Sesshomaru đến, cô ra ngoài vườn tưới cây. Được khoảng tầm 15 phút thì anh đến sớm hơn dự định, nhìn quanh phòng không thấy cô liền rời mắt ra ngoài sân vườn. Nụ cười như ánh nắng ấm áp, thuần khiết như thiên thần, chăm chú tưới nước cây cối ngoài vườn khiến anh nhìn cô không rời. Bất giác Kagome quay sang nhìn anh, nụ cười trên môi vẫn chưa rời đi.
Kagome: Sess- kun, cậu đến sớm vậy?
Anh đến sớm, là vì muốn nhìn cô lâu hơn. Sesshomaru mở cửa ra, một khu vườn xanh um hiện ra trước mặt anh, bao lâu nay cô rất thích trông cây, anh biết điều này.
Sesshomaru: Đã có hẳn cả một vườn rồi sao?
Kagome: Có vài cây là Bloom mang đến chất đống ở nhà tôi, bất đắc dĩ tôi mới phải chăm chúng.
Thấy anh đứng im không có việc gì để làm, cô mỉm cười lấy một cái vòi nước nữa đưa cho anh:
Kagome: Định đứng không sao? Giúp tôi một tay đi chứ.
Anh nhận lấy bắt đầu xả nước lên những khóm cây quanh vườn. "Soạt" một vệt nước ướt đẫm một phần thân áo của anh, Sesshomaru quay đầu lại, Kagome mỉm cười tinh nghịch che miệng vẻ hối lỗi.
Kagome: Xin lỗi nhé, em không để ý.
Sesshomaru: Là em cố ý khơi mào thì đúng hơn.
Kagome: Á!
Sesshomaru xả nước Kagome, cô cũng không vừa hất tức đợt nước về phía anh, hai người cười đùa với nhau chạy quanh sân vườn hệt như hai đứa trẻ.
Nếu như niềm tin vẫn còn...
Nếu như bây giờ em và anh còn đang yêu nhau...
Có lẽ... Trò đùa này... Nó còn vui hơn bây giờ.
Nhưng thế giới này làm gì có "nếu như". "Nếu như" thì tất cả những thứ này chỉ là một vở kịch không hồi kết.
Đùa một lúc cả người ướt sũng, cô và anh bước vào trong. Kagome lấy hai khăn tắm ra đưa cho anh một cái.
Kagome: Lau tạm trước đi không cảm lạnh.
Sesshomaru nhận khăn trong tay của Kagome, cô vừa xoay người định đi thì anh nói:
Sesshomaru: Xin lỗi.
Kagome: Không cần vì chuyện lúc trước mà xin lỗi em. Em biết anh có nỗi khổ riêng không muốn nói.
Em sẽ đợi, đợi đến khi anh thật sự giãi bày tất cả mọi chuyện với em. Tại sao năm đó anh biết mất?
#
(Bloomix: Tạm thời dừng đoạn hiện tại nhé. Để đến hết phần quá khứ mình sẽ tiếp tục.)
(Ngày 11 tháng 7 năm 2009)
Hôm nay trong câu lạc bộ tập kiếm rất đông sinh viên mặc dù hôm nay nghỉ. Bọn họ muốn xem màn kịch hay giữa nam thanh nữ tú lớp SA đấu với nhóm đầu gấu Thất Nhân bang bên lớp S.
- Cuộc chiến lần này đổ máu nhiều đấy. Quy định giữa hai phía là lớp nào thua sẽ phải nhường phần thưởng cho lớp bên kia.
- Bọn Thất Nhân bang hình như muốn một trong số người bên lớp SA nếu thắng.
- Ra rồi kìa.
- Hửm, sao toàn dùng những đồ từ thời xa xưa thế kia.
Bọn họ nói không sai, ngoại trừ Kikyo, Rin và Kohaku không thi thì bảy người còn lại dùng những loại vũ khí từ thời chiến quốc. Tất cả đều dùng kiếm, Bloom dùng thêm roi (đừng nghĩ nó yếu, lực sát thương mạnh lắm đấy) và cung tên, Kagome cũng dùng cung tên.
- Bọn họ thua mất thôi.
Không ai biết rằng, những vũ khí mà bọn họ dùng họ đều rất tin tưởng, đặc biệt là roi của Bloom. Cô vốn không phải người bình thường vì ánh mắt mèo vàng kia đã được chuyển sang, con mắt có thể giết người.
Kagome: Cậu dùng lượng hắc ám lớn như vậy không sợ mất kiểm soát à? Huống hồ đây chỉ là trận đấu nhỏ.
Bloom: Mình tự biết cần nhắc, hơn nữa nhìn bọn chúng có vẻ muốn dùng đồ của thời đại này hơn đấy, đặc biệt là Luyện cốt và Ngân cốt chuyên dùng súng.
Naraku: Man cốt dùng yêu đao không phải sao?
Bloom: Thanh yêu đao đó lượng tà khí rất lớn, mọi người phải cẩn thận. Nhất là lưỡi đao như con rắn của Xà cốt.
Man cốt: Bàn việc xong chưa để còn chọn đối thủ.
Bloom khẽ nhíu mày.
Bloom: Chọn đối thủ nhường các ngươi.
Sát khí từ người cô khiến những người có mặt trong khán đài lúc đó phải toát mồ hôi, duy chỉ lớp SA với Thất Nhân bang thì tỏ ra bình thường.
Các đối thủ được xếp như sau:
Bloom vs Man cốt
Inuyasha vs Xà cốt
Kagome vs Luyện cốt
Sango vs Ngân cốt
Miroku vs Thụy cốt
Naraku vs Hung cốt
Sesshomaru vs Vụ cốt.
Trong nhóm có vẻ chỉ có mỗi Sesshomaru trừng trị được Vụ cốt, bao nhiêu loại độc của hắn có vẻ Sesshomaru là người duy nhất chịu được.
Vừa mới vào cuộc đấu Hung cốt đã thua vì hắn yếu nhất trong nhóm Thất Nhân bang cho nên Naraku xong sớm. Phía Xà cốt và Inuyasha thì anh chàng nhà ta đang khổ sở về việc tránh mấy đường đao như con rắn của Xà cốt.
Sau một hồi tranh giành, phần chiến thắng đang nghiêng về Thất Nhân bang nhiều hơn, Kagome và Sango bị thương khá nặng phải vào phòng y tế. Trên sàn đấu giờ chỉ còn lại Man cốt với Bloom.
Man cốt: Sao? Đám bạn của cô thua gần hết rồi còn chưa chịu đầu hàng?
Ánh mắt Bloom lạnh lùng nhìn Man cốt:
Bloom: Chưa kết thúc thì đừng mong ta đầu hàng.
Roi của cô nhanh chóng quất về phía hắn, Man cốt tưởng chừng mình né được nhưng dây roi đã vòng ra đằng sau quất thẳng vào lưng hắn rách một vệt dài trên áo, kết thúc hoàn toàn trận chiến, lớp SA giành phần thắng về mình.
Bloom: Đừng bao giờ khinh thường kẻ địch, cũng đừng cho rằng mấy loại vũ khí tầm thường như roi hay cung tên sẽ không đánh bại được ngươi. Ta toàn tâm toàn ý khuyên ngươi đấy.
Cô trở lại dáng vẻ hiền lành như trước, giơ một tay ra tỏ ý muốn kéo Man cốt đứng dậy. Hắn hiểu ý nhưng gạt tay cô ra hậm hực đứng lên.
Man cốt: Đừng nghĩ chuyện hôm nay ta sẽ bỏ qua cho các ngươi.
Man cốt rời đi kéo theo nhóm của rời khỏi hậu đài. Bloom khẽ lắc đầu, nhóm của bọn chúng vẫn bảo thủ như vậy.
Kagome và Sango bị thương nặng, cả nhóm bọn họ đều nhận những lời trách mắng của ông bố nuôi của họ. Ông ấy chỉ là lo lắng cho họ mà thôi. Ngày nào, ngoại trừ những lúc lên lớp ra, Inuyasha và Miroku luôn ở lại phòng y tế chăm sóc cho hai cô nàng, những người khác chỉ việc mang đồ ăn lên rồi sau đó bị họ đuổi về kí túc luôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro