Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

yoonyul

CHAPTER 5

Khi Taeyeon trở lại lớp học , cô giáo đã lên lớp và Taeyeon đưa cô tờ giấy của Nicole xin cho Taeyeon được vào lớp. Cô về chỗ và ngồi cạnh Sunny như cô giáo chỉ.

“ Cậu đã ở đâu?” Sunny thì thầm.

‘ Giờ ăn trưa tớ kể cho..” Taeyeon đảm bảo mọi chuyện vẫn ổn

***

“ Được rồi Kim Taeyeon, giờ ăn trưa đây. Kể cho tớ chuyện gì đã xảy ra không tớ sẽ phải dùng biện pháp mạnh để ép cậu.” Sunny đe dọa.

“ Sunkyu yah… Cậu có nghĩ một người có thể thay đổi hoàn toàn chỉ trong 1 giờ đồng hồ không?.” Taeyeon hỏi , nhưng tâm hồn cô thì đang treo lơ lửng chốn nào.

“ Cái quái gì thế? Cậu bị đập đầu vào cửa nhà tắm trên đường đến đây à? Lần cuối cùng tớ nhắc cậu , đừng gọi tớ là Sunkyu nữa.”

“ Tớ xin lỗi, thói quen mà.” Taeyeon nói sau khi hồn đã nhập vào xác và kể cho Sunny chuyện gì đã xảy ra sau khi cô rời phòng vệ sinh buổi sáng nay.

-----

“ THẬT CHỨ? CẬU CHẮC KHÔNG?” Sunny hét lên , cô bị choáng.

“ Yah, be bé cái mồm thôi , mọi người đang nhìn đấy.” Taeyeon hạ giọng và đẩy cô xuống ghế ngồi.

“ Kệ đi , nhưng cậu nói đồ quỷ giàu nứt vách đó cười với cậu… và không phải nụ cười đe dọa?”

‘ Ừ, tớ cũng bất ngờ mà. Và cô ấy nhìn cũng không tệ khi làm vậy.” Taeyeon đỏ mặt khi nhớ lại đôi mắt trăng khuyết đáng yêu ấy.

“ Cậu ta có vẻ như có vấn đề về trạng thái biểu cảm. Nếu vậy thì cậu gặp rắc rối lớn rồi Taeyeon ah.”

“ Các em bé , đang nói về chuyện gì mà nghe nặng nề thế?” Nicole tự dưng xuất hiện.

“ Unnie, chị làm em sợ quá. Chị làm gì ở đây?.” Taeyeon nhảy cẫng lên.

“ Sao? Chị tưởng các em nói chị có thể ăn bữa trưa cùng các em mà? Chẳng nhẽ các em định thất hứa sao?” Nicole nói , giả vờ như cô đang bực mình.

“Không unnie, em không có ý đó. Bọn em chỉ bất ngờ vì chị tự dưng xuất hiện , cộng thêm việc chúng em đang nói về một vấn đề khá là nan giải.” Sunny bào chữa.

“ Bình tĩnh nào , chị chỉ đùa thôi. Vấn đề nan giải này lớn đến mức các em không để ý chị đến đây sao. Ý chị là không mấy khi chị xuất hiện chỗ đông người.” Nicole vừa nói vừa gật đầu tự công nhận sự nổi tiếng của mình.

“Unnie, chị đúng là người biết đùa… nhưng em thích , hehe.” Taeyeon nhếch nhếch lông mày. “ Nhưng vấn đề nan giải ở đây là Tiffany. Sau khi em rời văn phòng chị sáng nay , thái độ của cậu ấy thay đổi hoàn toàn trước đó một giờ đồng hồ , lúc em va vào cậu ấy lần đầu tiên”. Cô thay đổi giọng bỡn cợt thành giọng lo lắng.

“ Thật sao? Chị cũng để ý nhưng chị nghĩ con bé chỉ thân thiện hơn với em vì chỉ có chị và hai đứa ở đó.”

Họ đều tò mò vì sự thay đổi thái độ của Tiffany trong cả bữa trưa.

***

Taeyeon vừa tắm xong và cô đang chuẩn bị đi ngủ , vì hôm nay không có bài tập. Thứ gì đó hoặc ai đó đã chiếm cả tâm trí cô cả ngày hôm nay. Cả bà cô cũng đã để ý vì sự lơ đãng của cô trong suốt bữa tối. Đêm đó cô không thể ngủ đến tận 4 giờ sáng , cô vẫn trong tình trạng choáng váng với những gì xảy ra ngày đầu tiên đi học , liên tục, liên tục trong đầu cô. Cô ngủ say sau rất nhiều lần ngồi đếm cừu. Cô đã đếm 5284 con cừu trước khi chìm vào giấc ngủ.

***

“ Sunkyu ah , con xong chưa? Taeyeon đang đợi này.” Mẹ Sunny gọi vọng lên phòng sau khi gặp Taeyeon.

“ Sắp xong rồi mẹ ơi.” Giọng Sunny vọng xuống nhà.

Hai người bạn thân cùng nhau đi đến trường như hôm qua. Khác ở chỗ hôm nay họ không phải chạy như điên nữa. Họ nói chuyện suốt quãng đường đi mà không biết mình đã tới trường lúc nào. Họ đang đi qua cổng trường và nghe thấy những tiếng hò hét ở gần cổng. Quay lại , họ thấy Tiffany và bạn cô đang đi vào cổng , nhìn vẫn tuyệt và duyên dáng như hôm qua.

Nhưng choáng hơn , biểu hiện của sự chấn động không chỉ vì 4 cô gái xinh như tiên nữ kia , mà còn vì một nhân vật khác đứng trước mặt họ. Một cô gái nhìn giống học sinh năm nhất đang đứng trước mặt Tiffany , tay cầm một phong bì đỏ được dán hình trái tim , trông rất bắt mắt.

‘ Thư tình sao? Dễ thương ghê’ Taeyeon nghĩ và cùng Sunny quan sát cảnh trước mặt.

Tiffany lạnh lùng nhìn phong thư sau đó nhìn cô gái đang cầm nó và cười giễu cợt.

“ Cái gì đây? Cô nghĩ cô đang làm gì? Lại định tỏ tình với tôi nữa à? Cô nghĩ mình là ai thế? Đừng nói cô không có việc gì để làm ngoài việc này nhé? Không nghe thấy tôi nói hôm qua là đừng làm phiền tôi rồi à , hay là não cô để ở nhà , bận làm thứ ngớ ngẩn này và bỏ ngoài tai những gì tôi nói?” Tiffany nói bằng giọng lạnh lùng nhất , giọng cô vẫn khàn khàn.

Cô cười nửa miệng với cô gái đang sắp khóc và đang run bần bật trước mặt mình. “ Xem ra, nếu cô không định nói gì , thì xê ra , cô đang chắn đường tôi đấy.” Cô kết thúc và bỏ đi , huých vào vai cô gái kia trên đường đi.

Một lần nữa , Yuri lại quay ra an ủi cô gái vài lời. “ Có lẽ nên để lúc khác Hyoyeon , lúc này không thích hợp cho lắm. Cô ấy đang không v..”

“ YAHHH!”

Mọi sự chú ý dồn vào tiếng hét phát ra từ : Hai người lùn lùn ở phía trước.

Sunny đang cố gắng bịt mồm Taeyeon bằng tay của mình , tránh để cô gây với Tiffany. Nhưng cơn thịnh nộ của Taeyeon đã giúp cô có sức mạnh vượt qua cánh tay của Sunny.

“ QUAY LẠI VÀ XIN LỖI CÔ ẤY NGAY !!!”. Taeyeon đứng chắn đường Tiffany.

“ Cậu nói gì?” Tiffany nói giọng khàn khàn ( rất khàn) , rất giận dữ , không tin những gì cô đang nghe.

“ Đầu óc cậu có vấn đề à? Tôi nói là quay lại và xin lỗi cô gái đó. Cậu nghĩ mình là ai mà dám coi thường cô ấy như thế? Sao cậu có thể đem sự chân thành của cô ấy ra làm trò đùa? Sao cậu có thể không đếm xỉa đến cô ấy như cỏ mọc trên phố như vậy? Ít ra , cậu cũng có thể từ chối cô ấy một cách tử tế hơn , hoặc ít ra cậu cũng phải biết cách phép cư xử tối thiểu mà cậu nên đối xử với họ chứ?” Taeyeon nói một hơi. Cô bùng nổ sự tức giận mà trước đây cô chưa bị bao giờ.

“ Cậu nên ngậm mồm vào để biết điều gì tốt nhất cho mình.” Tiffany nghiến răng , nhìn xoáy vào Taeyeon.

“ Ồ thế à? Vậy thì làm đi , chẳng phải cậu là con gái ông chủ trường này sao? . Đuổi tôi đi , làm cuộc đời tôi khốn khổ đi , làm bất cứ thứ gì cậu muốn , xem tôi còn muốn đi tới ngôi trường được xây nên bởi một người chẳng ra gì có một cô con gái ác độc như phù thủy.”

“ CẬU…” Tiffany bắt đầu.

“ CHUYỆN GÌ ĐANG DIỄN RA THẾ NÀY?” giọng hiệu trưởng vang lên.

Họ dừng lại và cúi chào hiệu trưởng ; tất cả , trừ Tiffany và Taeyeon vẫn đang nhìn nhau bằng con mắt hình viên đạn.

“ Tôi sẽ không đánh nhau ở trường này. Và đặc biệt không phải là ngày thứ hai đến trường.” Hiệu trưởng Han bực mình nói với hai cô gái vẫn đang lườm nguýt nhau.

“ Em Hwang , đừng nghĩ em có thể làm bất cứ điều gì mình muốn ở đây chỉ vì cha em là chủ nơi này. Ông đã giao cho tôi mọi quyền hành để quản lí em khi em học ở đây.” Cô nói với Tiffany , người đã ngừng lườm Taeyeon và đang nhìn ra chỗ khác bằng biểu hiện vô cùng khó chịu.

“ Và còn em , tên là gì?” Cô quay ra hỏi Taeyeon.

“ Tên em là Kim Taeyeon , em là học sinh năm nhất. Em xin lỗi về việc vừa xảy ra nhưng chúng em chưa hề gây nhau.” Taeyeon vừa nói vừa cúi chào cô hiệu trưởng.

“ Đó là quyền quyết định của tôi. Hai em theo tôi lên văn phòng , NGAY BÂY GIỜ.” Hiệu trưởng Han nói với cả hai.

“ Tất cả các em , đi về lớp trước khi tôi sẽ “giành tặng” các em mỗi người một hình phạt khác nhau.”

Mọi người tản ra nhanh như bọt bong bóng vì lời của cô hiệu trưởng. Sunny chạy tới chỗ cô gái tên Hyoyeon và giúp cô đi cùng với Yuri.

“ Các cậu đi trước đi , tớ đuổi theo sau.” Cô thì thầm với hai người bạn kia.

“ Khỏi , bọn tớ đi cùng cậu.” Jessica nói và đi theo Sunny , Yuri và Sooyoung.

“ Aww man , xem ra tớ lại lỡ mất bữa sáng rồi…” Sooyoung càu nhàu nhưng vẫn đi theo.

Họ đưa mắt nhìn cô hiệu trưởng và hai người bạn đang đi về hướng văn phòng và thở dài.

Sunny và Yuri đưa Hyoyeon đi tới đằng sau trường nơi vắng người ở đó.Hyoyeon nhìn rất không cân bằng vì chiều cao của Yuri và Sunny. Jessica và người vẫn liên tục càu nhàu Sooyoung đi theo sau.

Họ để Hyoyeon ngồi xuống một chiếc ghế dài . Biểu hiện của cô rất trống rỗng.

“ Này , cậu ổn chứ?”. Sunny hỏi giọng thương hại và cô vuốt chỗ tóc bị dính ở mặt vì mồ hôi của cô gái kia ra phía sau lưng.

Cô không đáp lại…

“ Để cô ấy bình tĩnh lại đã.” Yuri nói với Sunny. Cô dường như đồng cảm với Hyoyeon.

“ Có vẻ như tôi chưa bao giờ giới thiệu bản thân mình với cậu. Tôi là Kwon Yuri. Tôi có thể biết tên cậu chứ?.” Cô cười ấm áp với Sunny và chìa tay ra.

“ Chào , tên tôi là Lee Sunkyu nhưng hãy gọi tôi là Sunny.” Sunny đáp lại và bắt tay cô gái kia.

“ Chắc hẳn các cậu cũng là bạn Tiffany , nếu tôi không nhầm?” Sunny quay ra phía hai người kia.

“Tôi là Jung Jessica , và vị thực thần đây là Choi Sooyoung.” Jessica nói và chỉ tay về phía Sooyoung , không ấm áp như Yuri. Có vẻ như đối lập hoàn toàn ; cô lạnh lùng gần như Tiffany nếu không muốn nói là hoàn toàn giống.

“ Chào Sunny” Sooyoung nói , vẫn buồn vì lỡ mất bữa sáng hai ngày liền.

Sunny bắt tay cả hai và cười hở 32 cái răng trắng tinh. ‘ Thực thần ? Cậu ta nhìn như que củi. Và cả đôi chân dài cả dặm ấy nữa…Ôi trời ơi , mình lại thành Taeyeon rồi.’

“ Bạn cậu , tên là Kim Taeyeon hả? Bạn ấy là người đầu tiên dám nói lại Tiffany trong suốt 8 năm trời. Chưa ai trong chúng tôi dám làm vậy với Tiffany.” Yuri đang cố làm không khí ngại ngùng giảm bớt đi.

“ Ừ , cô ấy hơi nhiệt tình với những thứ như thế này vì cô ấy đã từng trải qua tình trạng như cô bạn ở đây. ( như bị áp bức và bị khinh thường )”Sunny nói và ngụ ý Hyoyeon.

“ Yeah , Thật kinh khủng ; bạn ấy hẳn rất ghét Tiffany và bảo vệ Hyoyeon như thế trước mặt cả trường.” Yuri nhớ lại vẻ mặt tức giận của Taeyeon vừa xong.

“ Vậy cô bạn này tên là Hyoyeon hả? Các cậu biết nhau sao?” Sunny tò mò.

“ Ừ , chúng tôi học chung trường cấp hai. Cha cô ấy làm việc cho cha Tiffany với tư cách giám đốc. Cô ấy đã tỏ tình với Tiffany vài năm trước rồi , nhưng cũng bị từ chối lạnh lùng y hệt lúc nãy. Tiffany không thích những thứ như thế này. Bọn tôi cũng đã bảo cô ấy là từ bỏ Tiffany đi nhưng tôi đoán điều đó là không thể. Tội nghiệp.” Sooyoung buồn buồn nói , nhìn cô gái vẫn chưa hoàn hồn sau cơn ác mộng vừa rồi.

“ Tiffany có vẻ rất lạnh lùng với những người xung quanh. Làm thế nào các cậu trở thành bạn cô ấy vậy?” Sunny tiếp tục.

“ Chúng tôi là bạn thời thơ ấu của Tiffany , bốn chúng tôi chơi với nhau từ hồi nhỏ. Bố mẹ đều là bạn làm ăn thân thiết nên chúng tôi chơi với nhau khi bố mẹ đi vắng.” Jessica tham gia cuộc nói chuyện khi Yuri nhìn cô.

“ Ồ ~ tôi hiểu …” Sunny cố gắng để không buột miệng rằng cô biết cha mẹ Tiffany đã li dị.

Hít..hít…

Họ đều đang nhìn Hyoyeon , người vừa mới hoàn hồn .

“ Cảm..ơn các cậu đã chăm sóc tôi và xin lỗi đã khiến các cậu gặp nhiều rắc rối thế này.” Hyoyeon đứng lên và cúi đầu với những người kia.

“Không có gì HyoYeon.Đừng để bản thân bị tổn thương vì cố tỏ tình với Tiffany, cậu biết là không thể mà. Và cậu biết chúng tôi không thể ngăn Tiffany tổn thương cậu được và thế cậu nên dừng lại trước khi điều gì tồi tệ xảy ra với cậu.” Yuri khuyên Hyoyeon chân thành. Cô quá bận lo lắng cho Hyoyeon nên không để ý Jessica đang nhìn cô.

“ Đừng lo , mình không ngốc tới mức không nhận ra cô ấy sẽ không bao giờ chấp nhận mình khi đã từ chối mình đến tận 2 lần. Mình sẽ không phạm sai lầm đến lần thứ 3 đâu vì thế cậu không phải lo lắng nữa. Mình sẽ quên cô ấy đi và sống thật tốt. Quá lâu rồi ,thật sự là quá lâu rồi. Mình không thể đợi thêm nữa. Mình biết những năm tháng chờ đợi cô ấy là vô nghĩa. Cô ấy sẽ không bao giờ biết đến tình cảm mình dành cho cô ấy nên mình sẽ quên cô ấy đi. Lần này mình đảm bảo.” Cô quyết tâm , và xé phong thư trong tay ra làm nhiều mảnh và vo chúng lại ném vào thùng rác ở gần đó.

Họ nhìn cô gái một cách tự hào như thể họ đã quen nhau từ trước, cô đang có một quyết định tuyệt vời cho cuộc đời mình.

“ Thế chứ. Hãy đi tìm cho cậu một người trân trọng cậu.” Sunny nói và vỗ nhẹ vai cô gái kia và nở nụ cười tươi.

“ Cảm ơn..cậu.” Hyoyeon ngượng ngùng đáp.

“ Đừng khách sáo.” Sunny vẫn mỉm cười với cô. Tất cả họ đều mỉm cười với cô , ngoại trừ Jessica , hơi khác một chút so với những người còn lại – hơi thiếu nhiệt tình… nhưng cô vẫn cười , đó mới là vấn đề.

“ Chúng ta nên trở lại lớp trước khi phải chịu phạt bởi cô hiệu trưởng bé tin hin đó.” Jessica nói , vẫn lạnh lùng.

“ Đồng ý.” Yuri , Sunny Hyoyeon nói.

“ Bữa sáng quý giá của chị , chị sẽ đến với em vào ngày mai , chờ chị nháaaaaaaaaa”. Sooyoung khóc và giơ tay lên trời và khua khua không khí với khuôn mặt buồn bã.

Sunny khúc khích với cô gái cao kều kia. ‘ Mình đoán cô ấy thật sự là thực thần.’

“ Đi thôi , ngài thực thần.” Yuri kéo tay Sooyoung và kéo đi.

Họ tách khỏi Sunny, Sunny đi về phía tay trái và 4 người kia đi về phía tay phải. Họ chào tạm biệt Sunny. Sunny quay lại chào họ , háo hức kể cho Taeyeon chuyện gì vừa xảy ra.

***

“ Cậu nói sao? Ý cậu là cô ấy đã bị từ chối trước đó rồi à?” Taeyeon lớn tiếng ở bàn ăn.

‘Uhuh, nhưng bây giờ cậu ấy ổn rồi , cô ấy nói sẽ cố gắng quên Tiffany đi.”

“ Ừm , tốt cho cô ấy vì đồ ác quỷ khó chịu đó không xứng đáng với tình yêu của cô ấy.” Taeyeon vẫn tức giận vì chuyện vừa xảy ra.

“Nhưng Taeyeon này , chẳng phải cậu nói thái độ của Tiffany thay đổi hôm qua rồi sao. Có vẻ như cô ta lại trở về như cũ rồi.”

“ Chịu ; tớ cũng shock như cậu. Làm sao chỉ trong một đêm cô ta lại thay đổi như thế?”

“ Có lẽ cô ta có vấn đề về trạng thái biểu cảm thật”.

“ Ai có vấn đề về biểu cảm thế hả những kẻ thất hứa này?” Nicole lại thò ra từ đâu đó , hai bàn tay đan vào nhau để xem bữa sáng của chúng có gì.

“ Unnie , dừng việc từ đâu đó nhảy ra được không?” Taeyeon giật mình.

“ Wow , hơi quá rồi nha. Và ai bảo em gây nhau vào ngày thứ hai đi học làm chị phải ăn sáng một mình? Em biết chị đổ bao nhiêu mồ hôi công sức vào bữa sáng này không? Chị nhận được cái gì? Một bữa sáng cô đơn.” Nicole buộc tội.

“ Xin lỗi unnie , chúng em không có ý định thất hứa … nhưng chị đã nghe nói về việc gây nhau rồi à?” Sunny hối lỗi.

“ Yah , đó không phải gây nhau. Chỉ là một cuộc “nói chuyện thôi.” Taeyeon bào chữa.

“ Phải rồi nó đã là cuộc nói chuyện ; nhưng đã trở thành thế chiến thứ 3 nếu hiệu trưởng Han không ra can đúng lúc. Và ý em là gì khi chị chỉ nghe nói? Cả trường đều bàn tán về nó và đương nhiên chị cũng có chuyện để 8. Chị chỉ thấy tội cho cô bé , cô bé chẳng làm gì sai khi yêu một người. Sai lầm ở chỗ cô ấy lại chọn Tiffany là mối tình đầu.” Nicole thở dài và lắc đầu đồng cảm.

Sau vài giây im lặng , Nicole quyết định mở lời.

“ À các em gọi ai là người có vấn đề về biểu cảm thế?” cô hỏi , rất quan tâm đến chuyện này.

“ Chúng em đang nói về Tiffany. Chị nhớ hôm qua cô ấy đã tốt thế nào không unnie? Có vẻ như hôm nay cô ấy lại trở về cô gái khó ưa vài giờ trước.” Taeyeon lo lắng nói.

“Uhmm … có lẽ vậy . Chị không học tâm lí học nên chị không chắc điều gì khiến cô ấy lại như thế. Em nên hỏi bạn cô ấy , có thể họ biết.” Nicole vẫn chìm trong suy nghĩ nói.

“… Ừ NHỈ. Sao tớ không nghĩ tới điều đó? Taeyeon , tới nhà tớ sau khi tan học và tớ có cách để tìm hiểu về Tiffany rồi.” Sunny tự nhiên lớn tiếng thông báo về kế hoạch xuất hiện trong đầu cô.

“ Hôm nay thì không được. Mình đang bị phạt và trong hai tuần tới mình phải chịu phạt. Có chuyện gì nói sau vậy.” Taeyeon thở dài.

“ Ừ nhỉ … tớ quên mất , có lẽ tớ phải tự mình khám phá. Cho đến lúc đấy , đừng dây dưa gì với Tiffany nữa nhé Taeyeon ? Cậu không thể biết cô ta sẽ phản ứng thế nào đâu.” Sunny vừa thất vọng vừa lo lắng nói.

Taeyeon gật đầu , đã hiểu lời cảnh báo.

“ Có chuyện gì , nhớ chia sẻ với chị nhé? Chị cũng rất tò mò. Xin lỗi vì chị không thể giúp em , Taeyeon. Hiệu trưởng Han rất nghiêm khắc khi có đánh nhau trong trường. Bên cạnh đó, các em ăn hộ chị hai cái sandwich này với vì chị không mang chúng về nhà đâu. Và ngày mai nhớ đến đấy. Nhớ chưa?” cô đe dọa và đưa hai đứa sandwich.

“ Vâng thưa bà.” Cả hai vui vẻ nhận lấy hai cái sandwich. Nhưng trong đầu họ thì nghĩ “Tại sao Tiffany lại hành động như thế nhỉ?”

This post has been edited by Tae: Yesterday, 01:45 PM

Chap 5

Mệt quá, mệt quá và quá quá mệt là tất cả những gì Yuri có thể nghĩ được vào lúc này. Vai cô như muốn rời ra còn đầu óc thì quay cuồng hỗn loạn. Muốn nhấc cánh tay lên tự đo thân nhiệt cho bản thân nhưng lại không đủ sức nên cuối cùng cứ để nó nằm yên bất động trên nệm. Tiếng thở nặng nhọc của Yuri trong đêm thì chẳng khác nào lời thoại duy nhất của mấy con ma bay tới bò lui trong film kinh dị cả. Mọi thứ thật chao đảo và mộng mị với cơn sốt hầm hập ập đến khi Yuri cõng Yoona về tới nhà nhưng ít ra thì cô cũng đủ tỉnh táo để nhận ra cô không ở trong phòng một mình.

Yoona bước nhẹ vào phòng Yuri trong trang phục pyjamas màu xanh cùng bát cháo nghi ngút khói trên tay. Bất giác Yuri nhắm mắt lại để quan sát sự quan tâm chăm sóc của Yoona bằng cảm nhận của mình. Bàn tay mềm chạm vào vầng trán Yuri hơi giật mình khi bắt gặp sự thay đổi nhiệt độ đột ngột từ lạnh sang nóng. Vài tiếng nước róc rách trong chậu vang lên sau cái chạm tay và một mảnh khăn ấm áp vào trán Yuri như muốn hút đi sự mệt mỏi trong cô. Yoona ngồi xuống bên Yuri rồi đột nhiên khẽ lướt tay lên khuôn mặt cô. Nhiệt kế sinh học trong Yuri như muốn phá vỡ giới hạn của nó vì cái nóng ào lên trong lồng ngực. Nếu Yoona không nhanh chóng quay lưng lại thì có lẽ Yuri đã không thể kìm nén tiếng thở đứt quãng của mình trong đêm.

Yuri nằm im trong dằn vặt mình nên tỉnh dậy ăn cháo do Yoona nấu hay tiếp tục giả vờ ngủ mê thì lại nghe tiếng nói của Yoona vang lên mỏng manh xa xăm.

- Cô đúng là đồ ngốc mà. Mãi mãi chỉ có thể là kẻ ngốc thôi.

Yuri nuốt tức tối vào trong để không bật dậy mắng Yoona. Vì ai mà Yuri như kẻ ngốc chứ? Vì ai mà Yuri phải gồng mình cõng người lạ trên lưng chứ? Vì ai mà Yuri bệnh lăn lóc như thế này hả? Nếu Yuri mà là kẻ ngốc thì cô tự hào cô là kẻ ngốc vĩ đại nhất thế gian đó.

Yuri chưa kịp hạ nhiệt cái cục tức nghẹn họng xuống thì Yoona đã nói tiếp.

- Nếu muốn hủy hôn ước thì chỉ cần gặp và từ chối thôi, việc gì phải hành hạ bản thân mình tới mức nằm liệt giường thế này chứ. Ngốc, ngốc, cực kì ngốc.

Cùng với điệp khúc ngốc, Yoona lấy tay búng một phát vào má Yuri đau điếng. Nói rồi Yoona bưng bát cháo đi luôn. Khỏi diễn tả khuôn mặt nhăn nhó của Yuri lúc này đi ha. Sức lực lúc nãy đi đâu mất giờ tự nhiên hồi sinh hừng hực trong Yuri. Một tay xoa xoa bên má đỏ chét, một tay Yuri vịn cái khăn không cho nó tuột xuống. “Đã mắng người ta ngốc rồi còn đem lương thực bỏ đi. Đúng là ác phụ mà”. Đêm hôm ấy tại căn biệt thự màu trắng trên hòn đảo “Cánh thiên thần” có một người bệnh mất ngủ vì đói muốn xỉu.

Chiếc rèm cửa màu trắng bay lất phất trong gió làm hé mở những tia nắng bé xíu rọi ánh nhìn tò mò lạ lẫm vào đôi mắt khép hờ của Yuri. Yoona vội giơ tay kéo những nếp vải yên vị tại nơi vốn thuộc về nó để lưu giữ hình ảnh mơ màng sáng sớm của Yuri. Nụ cười của cô gái nhỏ tỏa sáng hơn ánh mặt trời rực rỡ ngoài kia khi bắt gặp vẻ yên bình tuyệt đối trên khuôn mặt xinh đẹp đang cố vùi mình trong giấc ngủ. Nếu Yoona biết vì cô quên bỏ bát cháo cứu đói lại cho Yuri mà cô ấy ngủ mê đắm như thế thì cô ấy có còn thấy khung cảnh này lãng mạn và nên thơ nữa không nhỉ? Biết đâu nó sẽ biến thành một thể loại hành động hình sự nào đó khi Yuri tỉnh giấc và nhào tới hành hung Yoona vì suýt làm cô tức trào máu lúc nửa đêm thì sao?

Nói vậy thôi ai lại dám manh động với thiên thần chứ. Yoona cúi xuống lấy khăn ra nhúng xuống nước ấm vài lượt rồi lại đặt nó lên trán Yuri. Lúc này đây thì Yuri có thể đường hoàng thức dậy rồi đó. Cái đầu tiên chạm vào mắt Yuri là nụ cười hé mở của Yoona trong nắng sớm nên cô đã tưởng cô vẫn còn đang nằm mơ. Chớp mắt thêm rất nhiều lần để xác minh, cuối cùng thì Yuri cũng đã nhận ra giấc mơ này có thật sau khi soi xét con gái nhà người ta không chừa chỗ nào.

- Sao thế? Tôi vốn dĩ đã đẹp toàn diện rồi, không cần cô khen đâu – Yoona nói một cái là làm cho mọi ý tưởng chập chờn trong đầu Yuri bay đi hết. Sao Yoona đi giày cao gót trong bụng Yuri hay quá vậy?

- Cô lúc nào cũng tự tin đạp đổ mọi dư luận như vậy hết hả?

- Chứ tại sao lại không? Mình sinh ra từ những điều tốt đẹp nhất mà cha mẹ ban tặng thì chẳng có lý do gì để che mặt xấu hổ “Không, tôi xấu lắm cả”.

Đúng, Yuri hoàn toàn không nghi ngờ gì về sắc đẹp của ông bà Im hết. Một chút cũng không. Yuri nghĩ có khi thú vật cưng nuôi trong nhà Yoona còn lây cái đẹp từ gia chủ chứ đừng có nói anh chị em của cô ấy. Mới tưởng tượng thôi mà đã không muốn sống rồi mà.

Nhìn vẻ mặt (mơ mộng của Yuri nhưng Yoona lại nghĩ là) bơ phờ khiến cô gái trẻ có chút thắc mắc.

- Cô thấy trong người thế nào rồi?

- Ổn rồi. Nhờ cô đó – Yuri cố nói nghe sao cho nó mỉa mai nhất có thể.

- Tôi cũng nghĩ vậy – nhưng đơn giản là Yoona không cần hiểu.

Yoona thiệt là biết cách làm Yuri tức chết mà. Nếu không vì đói rã rời và nằm lăn lộn gần chết trên giường tới mức làm tấm ra giường ướt đẫm vì mồ hôi của Yuri thì đời nào mà hết bệnh được. Cái mặt nhơn nhơn phát ghét đó Yuri không trả thù thì đúng là sống mà không bằng chết.

- Khỏe rồi đi tắm biển không? – Yoona rủ rê.

- Sao tự nhiên có hứng vậy?

- Chính cô nói “tự nhiên có hứng” rồi còn hỏi tôi. Đi đảo thì phải tắm biển, thế thôi.

Lần cuối cùng Yuri đi biển là nhiều năm về trước. Lúc đó vì lý do gì mà Yuri đi biển cô cũng chả nhớ nữa. Với cô thì biển đẹp chỉ phục vụ cho mục đích đàm đạo kí kết hợp đồng nên từ lâu cô vốn chỉ xem nó là một bức tranh màu sắc hài hòa nhưng không liên quan tới cuộc sống của cô rồi. Nhưng điều đó không có nghĩa là cô không biết bơi. Để giữ lấy bộ mặt và dáng hình của tập đoàn Kwon danh tiếng thì gym và bơi lội không thể thiếu trong thực đơn hàng ngày của cô.

Gió biển buổi sáng gầm gào giận dữ khiến người mới ốm dậy dựng hết cả tóc gáy. Có vẻ quyết định của Yuri hơi liều lĩnh nhưng lỡ rồi sao nói với Yoona là “tại tôi yếu nên tôi không ra gió” được đây. Chưa kể là cái anh chàng kia bình thường không thấy mặt đâu tự dưng hôm nay lại ôm phao, ôm bóng cười đùa tíu tít với người giúp việc của mình. Hai người đó đúng là vuốt mặt không nể mũi mà, dù sao thì Yuri cũng bỏ mất một tuần vàng ngọc để tới đây gặp anh ta, sao lại đi hú hí trước mặt người lẽ ra là vợ chưa cưới của anh ta chứ. Yuri sẽ pose một tấm bằng chứng thép để tối về có chứng cứ méc appa sau.

- Nè, chụp hình khi chưa được người ta cho phép là phạm vào tội xâm phạm đời tư cá nhân đấy? – Yoona đã nhìn thấy tư thế chụp hình lộ liễu của Yuri nên cô chỉ rõ tội lỗi ngay lập tức luôn.

- Anh ta là đối tượng gặp mặt của tôi. Chắc cô Im cũng hiểu “của” là một từ mang tính sở hữu phải không nhỉ? – Yuri không chịu thua dễ dàng.

- Đó là tấm hình mà cô sẽ gửi về cho appa của cô đó hả? – Yoona đã nghe hết cuộc nói chuyện hôm nào của Yuri nên cô lờ mờ đoán ra.

- Phải – trước ánh mắt khinh khỉnh của Yoona, Yuri tiếp luôn – nhưng mà tôi cũng phải giữ hình chồng tôi trong người làm vốn chứ.

- Chồng? – Yoona nhíu mày.

- Đúng. Là chồng tương lai của tôi.

Yuri vừa khẳng định vừa quan sát nét mặt của Yoona. Cái mà cô muốn xem sau khi tung ra từ “chồng tương lai của tôi” chính là phản ứng của cô gái trước mặt cô. Cũng chẳng phải cô muốn chia uyên rẽ thúy gì, chỉ là muốn biết người ta có thấy tức tối khi Yuri nói vậy không thôi. Chú ý là “người ta” ở đây không mang giới tính nam nha.

Yoona có hơi nheo mắt lại nhưng cô ấy nhanh chóng lấy lại thần thái cao ngạo bản lĩnh của mình.

- Ừh dĩ nhiên là tôi hiểu. Anh ấy là của cô, tôi biết rồi nên cô không cần phải repeat thêm một lần nào nữa đâu.

Mặt Yuri tiu ngỉu mà không hề hay rằng Yoona còn chán nản hơn. “Của cái gì chứ. Ai là của cô?” – Yoona thầm nghĩ. Ah ha có người đang ghen tị kìa. Còn người tròn xoe mắt đứng ngoài rìa cuộc hội thoại đi tiếp đi, không có vị trí của anh trong đây đâu mà hóng hớt.

Yoona cố xua những ý nghĩ tạp nham trong đầu đi để bình tĩnh đối mặt với hai người còn lại. Vì không có ai kiếm chuyện nữa nên Yuri cũng lót tót chạy ra biển chơi cùng với anh chàng chủ đảo. Qủa bóng chuyền được đem ra làm vật trút tâm trạng cho hai cô gái và là vật luyện tập sức khỏe với một chàng trai. Hiếm khi nào hòn đảo lại trở nên yên tĩnh tới kì diệu như trong khoảnh khắc này. Mọi người chỉ tập trung vào đường bóng bay và dồn hết sức đập nó mà thôi.

Hình như đoạn này có vẻ hơi bị chán thì phải. Bởi vậy nên người vốn chỉ xem thể thao là dụng cụ gìn giữ nhan sắc không còn quá chăm chú vào trái bóng tròn tới nỗi ngáp sái quai hàm như ban nãy nữa. Mắt cô tự động nhìn sang trái, nơi Yoona đang chuẩn bị nhảy lên đập bóng. Khi cô ấy nhún (chuẩn bị) nhảy, chiếc áo theo chiều gió phất lên một cái để lộ tí ti vòng eo hấp dẫn chết người khiến mắt Yuri phải dành 100% sự chú ý vào đó. Khi mà ý nghĩ “cô ấy thật quyến rũ” chưa kịp hình thành trong não bộ thì…BỐP. Qủa bóng Yoona dành rất nhiều thành công lực vào đó bay thẳng vào bản mặt ngơ ngơ ngẩn ngẩn của Yuri. Hậu quả là trên khuôn mặt ăn tiền xuất hiện nhiều hoa văn họa tiết lạ rất trừu tượng và cực dễ đoán.

Yoona chắc còn không để ý là cô vừa hạ sát một đối thủ bằng cú đập trời giáng của môn bóng ném nếu người đó không bật té chỏng gọng. Bàng hoàng nhận ra sức mạnh vô địch của mình đã được kiểm chứng và đóng dấu trên khuôn mặt ai đó, Yoona vội vã chạy tới bên Yuri.

- Cô có sao không? Tôi xin lỗi.

Yuri ôm lấy cái mũi thanh cao tự hào của mình suýt xoa không ngừng. Cái này đúng là tai họa từ trên trời rớt xuống mà. Biết nhìn chùa sớm muộn cũng phải trả phí nhưng mà từ từ người ta đưa tiền cho, làm gì mà đập cho một cái muốn bẹp cái mặt luôn vậy?

- Đánh gì mà mạnh quá vậy – Yuri nói một cách yếu ớt.

- Xin lỗi. Nhưng nếu cô nhắm không đỡ được thì cứ né ra chứ sao lại lấy mặt hứng như thế - Yoona cũng chia sẻ nỗi niềm với Yuri nhưng cái mặt Yuri mắc cười quá nên cô không thể kiềm chế bản thân được.

- Tôi…tôi…

Làm sao Yuri có thể nói ra cái lý do cô đứng ngẩn tò te ra là vì Yoona, hay chính xác hơn là vì cái S-line uốn lượn rất có nghệ thuật đó chứ. Yuri lắp bắp khó nói rõ ràng rất đáng nghi nhưng vì trong tình thế nguy cấp này nên Yoona chẳng nghĩ ngợi gì nhiều hết, cô nhận luôn tội về mình cho nó nhanh.

- Được rồi, được rồi. Cô không cần nói gì hết. Là lỗi của tôi. Xin lỗi cô.

Yuri nghe Yoona nói thế, miệng liền nở nụ cười toe toét nhìn ngố không thể tả. Yoona xin lỗi Yuri chứng tỏ trong mắt Yoona, Yuri cũng còn có chút giá trị đó chứ (thể loại suy diễn gì đây người?).

- Xuống biển ngâm cho nó đỡ rát nha? – Yoona dè dặt đề nghị.

- Ừh – Yuri vồn vã đồng ý.

Lùa chân dưới làn nước trong lành mang vị mặn xa xôi, Yuri hít thở cái không khí mà cô đã lâu không tận hưởng. Vừa vận động nóng người nên Yuri không ngần ngại nhảy ùm một phát xuống biển để rửa trôi sự mệt mỏi trong người, mặc kệ chuyện làm nước bắn cả lên người Yoona luôn. Như một con cá mắc kẹt lâu ngày trên bờ, Yuri bơi tới rồi lại bơi lui, thử nghiệm hết mọi kiểu bơi mà cô biết dưới ánh mắt ngưỡng mộ của Yoona. Thấy Yoona như vậy, anh chàng chủ đảo khuyến khích:

- Em cũng bơi đi chứ. Phao nè – vừa nói anh chàng vừa thảy cái phao màu vàng nhìn con nít không chịu được cho cô gái cao nhòng kế bên.

- Thôi, em… - Yoona ngần ngại. Thực sự thì cô bơi rất tệ. Hay đơn giản hóa vấn đề là cô không biết bơi đi cho nó mau.

Con rái cá tung tăng kia nào đâu có hiểu nỗi lòng cô gái trẻ, bơi chán chê xong, Yuri nhào tới cạnh bên Yoona và kéo tay cô ấy đi. Yoona giằng lại, Yuri tưởng giỡn kéo mạnh hơn. Yoona mất đà lao thẳng vào vòng tay (như đợi sẵn) của Yuri. Ôm chặt lấy Yoona như sợ cái gì đó (ai đó) dắt đi mất, Yuri làm như nước biển nó sâu lắm vậy á. Nó chỉ mới mấp mé ngang ngực thôi mà người đẹp, đừng đổ oan cho đại dương vô tội chứ.

Nước biển đang mát mà sao ôm người ta rồi tự dưng thấy nóng dễ sợ. Lẽ ra là Yuri còn ôm tiếp nếu như khuôn mặt ngồ ngộ của anh chàng không cần thiết đập vào mắt. Vội buông Yoona ra như sợ bị lộ, Yuri giả bộ hỏi han thân tình ghê lắm.

- Cô không sao chứ?

- Ơh không – trên làn da trắng mịn màng bỗng nhiên xuất hiện hai đốm hồng hồng dễ thương. Thề có chúa là nếu chỉ có hai người thì Yuri đã hôn đôi má ngượng ngùng đó lâu rồi.

- Cô không biết bơi hả? – Yuri đoán.

Yoona gật đầu rồi quay lại với cái phao nhí nhố trên tay ông chủ của cô. Cái ý tưởng nhờ vận động viên bơi lội nghiệp dư trước mặt dạy bơi không ổn tí nào khi mà huyết áp nó cứ trồi sụt cao thấp bấp bênh ghê quá. Nhưng Yoona chưa kịp mở miệng nói “anh dạy em bơi nha” thì Yuri đã kéo tay cô lại dắt ra xa xa. Tay trong tay tình tứ thấy rõ vậy mà ai kia đủ mạnh cũng không thèm giằng ra. E hèm cái này có được coi là có tiến triển không nhỉ?

- Để tôi dạy cho. Nghĩ sao con gái con lứa đi tập bơi với đàn ông con trai chứ - Yuri thấy rất không thoải mái với ý nghĩ anh chàng kia sẽ luồn bàn tay dưới eo Yoona để hướng dẫn cho cô ấy một chút nào.

- Cô sợ tôi quyến rũ mất chồng cô hả? – Yoona tỏ ra ngây thơ, hỏi hồn nhiên.

“Tôi muốn đuổi anh ta đi vào nhà cho tôi rảnh tay thì có. Sao cô không thấy là tôi muốn quyến rũ cô nhỉ?” – Yuri nghĩ thế thôi chứ không dám nói ra sợ mất giá. Tằng hắng lấy giọng, Yuri làm như đang trao đổi một vấn để rất quan trọng với Yoona.

- Tôi có một đề nghị.

- Cứ tự nhiên.

- Cô có thể không thân mật gần gũi với anh ấy được không? – Yoona không biết là Yuri khó chịu tới thế nào mỗi khi nhìn hai người bên nhau đâu.

- Vâng.

- Anh ấy có thể sẽ là chồng tôi nên tôi không mong sẽ có chuyện không hay xảy đến khi appa tôi điều tra rõ ràng mọi chuyện. Mối thâm tình của hai dòng họ, cô hiểu chứ?

- Vâng – Yoona nói vô thức.

- Tôi đã suy nghĩ lại rồi. Có lẽ tôi sẽ bắt đầu tập làm quen với anh ấy từ hôm nay.

Đôi mắt nâu phẳng lặng trong phút chốc xáo lên một chút động đậy nhưng nó quá nhanh để Yuri kịp nhận ra. Yoona chỉ lẳng lặng với câu trả lời quen thuộc.

- Vâng.

Yuri biết cô là kẻ ác khi bắt Yoona phải chia sẻ tình cảm với cô nhưng thực lòng cô chỉ muốn Yoona hiểu rằng hôn ước này không phải là chuyện đùa. Và có một điều sâu xa hơn mà cô muốn Yoona hiểu đó là đừng cố tiếp tục mối tình thầm lặng với chủ nhân cô ấy trong vô vọng nữa. Một lần thôi, làm ơn đôi mắt mê hồn đó chỉ nhìn thấy một mình Yuri thôi, được không?

Căn biệt thự ngáp dài một tiếng trước khi chìm vào giấc mộng. Đêm ấy có một người không thể ngủ được vì những điều đã nói với một người khác. Cô không ngủ được vì ngực cô đau lắm, hơi thở cách cô một bức vách kia có hiểu cho trái tim này không?

Chap 6

Ngày thứ 5 trên đảo “Cánh thiên thần”, Yuri vươn vai ngáp đầy tiếc nuối. Đêm qua vì vài lý do khách quan nên cô ngủ hơi trễ và hậu quả là sáng nay cô được khuyến mãi hai quầng mắt thâm đều. Ráng bóp bóp lên hai bọng mắt ú ụ đau nhức, Yuri thở dài khi nghĩ về những thứ cô sẽ làm ngày hôm nay. Xỏ vội đôi dép đi trong nhà, Yuri đẩy cửa bước xuống nhà dưới.

Nếu không có cảm hứng dậy sớm sáng nay chắc hẳn Yuri luôn nghĩ cô là người bất hạnh vì luôn trong tình trạng ăn không no, ngủ không đủ mất. Cô quả thực rất ngạc nhiên khi thấy ông chủ và người giúp việc đã ngồi yên vị trước mặt nhau tự bao giờ. Sự có mặt của Yuri làm chính bản thân cô còn thấy kì cục chứ đừng nói gì đến thái độ lạ lùng của Yoona. Những lời Yuri nói ra cô nhớ bao nhiêu thì Yoona hẳn sẽ khắc ghi trong tim bấy nhiêu. Yoona đứng lên, làm một động tác nghiêng người nửa như mời mọc nửa như kính cẩn chào khiến Yuri thấy khó xử. Dậy sớm chẳng vui gì cả, hồi đó cô thức thâu đêm làm việc là quá đúng luôn.

- Mọi người ăn sáng chưa? – Yuri hỏi để tự xua tan cái bầu không khí ngột ngạt cô vô tình đem tới.

- Chưa. Nếu cô muốn ăn gì đó thì chờ ở đây một chút để tôi đi làm cho.

- Để tôi làm cùng anh.

Yuri lảng tránh ánh nhìn khó hiểu của Yoona. Không phải là Yuri muốn làm quen với anh chàng chủ đảo, chỉ đơn giản là cố tìm cách chia tách khoảng cách giữa hai người mà thôi.

Khung cảnh nhà bếp mở ra, đầy đủ và hiện đại. Yuri không quen thuộc với nơi này vì nhà của cô chỉ bao gồm laptop, ghế salon và phòng vệ sinh để những khi đối tác phone gấp quá thì nhảy vào đó chải chuốt đại vài cái trước khi đi thôi. Ngập ngừng vì không biết bắt đầu cái gì trước, Yuri nhìn bàn tay thoăn thoắt của “anh chồng tương lai” với vẻ mê muội đúng điệu fan girl mê trai đẹp (dù trai này không đẹp nhưng hiệu ứng biết nấu ăn làm nó long lanh hơn bình thường tí chút).

- Cô Kwon có bao giờ vào bếp không? – anh chàng xắt rau củ như chẻ tre khiến Yuri đứng hình vài giây. Nếu đâu đó trong không trung có cái khung hình chữ nhật đóng vào hình ảnh của anh ta lúc này chắc Yuri còn tưởng nhầm cô đang xem TV chương trình “Món ngon mỗi ngày” đó chứ.

- Tôi không có thời gian. Tôi còn không ngủ cơ – Yuri cố vớt vát một cách thảm thương. Cô đang nghĩ tới mấy khóa học tạm bợ nhan nhản trên các website và suy tính xem mình mất bao lâu để biết chiên một chảo cơm tàm tạm cho gọi là có biết nấu ăn.

- Tôi cũng nghĩ vậy. Cô nên lấy một người giỏi nấu nướng để hai người bù trừ lẫn nhau – anh chàng mỉm cười.

Yuri đực mặt ra. Cô vừa mới nghe ai phát biểu vậy? Anh ta nói nên lấy người biết nấu ăn ư? Trong nhà này còn ai biết cô không biết nấu ăn và đủ bản lĩnh để xắt rau củ đều đẹp tới khó tin ngoài anh ta chứ? Là một kiểu tấn công trắng trợn hay đơn giản là lời nói vu vơ vậy? Xin lỗi là tuy hình ảnh anh đeo tạp dề nhìn cũng đỡ hơn cái bóng dật dờ đi ra đi vô chán ngắt bình thường đó nhưng một người như giám đốc Kwon lại dắt chồng theo giới thiệu với truyền thông rằng “chồng tôi chuyên nấu nướng cho tôi thôi, còn thì ảnh không làm gì hết á” sao? Dừng ngay cái suy nghĩ dễ thương và nguy hiểm ấy nhá anh kia.

Yuri lượn lờ xung quanh kiếm chuyện làm nhưng vẻ chuyên nghiệp của anh ta làm Yuri thấy mình chả khác nào con ruồi bay vo ve quấy nhiễu đại sự của người ta hết. Vì quá rảnh và vì không gian ấm cúng tĩnh mịch quá nên Yuri vui miệng hỏi:

- Ủa mà anh tên gì vậy?

Thật là lãng mạn và thi vị khi người vợ yêu nhẹ nhàng cất lên câu hỏi thực sự đầu tiên cho người chồng tương lai của mình bằng một câu cà chớn kiểu như “anh tên gì vậy?”. Yuri hỏi rồi mới thấy cô quá là vô tâm. Cô cứ kêu người ta là anh chàng chủ đảo miết mà không thèm biết quý danh luôn. Lúc nói chuyện vài ba câu trớt quớt với appa, cô cũng không thèm hỏi tên vì nghĩ chỉ cần gặp nhau chừng một tiếng là Yuri có thể đá đít anh chàng qua cửa sổ rồi nên giờ mới ra cái cớ sự này nè. Tuy nhiên Yuri đã nhầm khi đoán anh chàng sẽ nhìn cô bằng vẻ tổn thương dữ dội và làm thái độ giận dữ như lẽ thường phải thế. Anh chàng lại cười hiểu chuyện:

- Cứ gọi tôi như bình thường cô gọi là được rồi. Cái tên chẳng qua chỉ là một kiểu phân biệt thôi mà. Ở đây thì chắc cô không thể lầm tôi là Yoona được rồi.

Yuri không thể nổi cáu được với nụ cười hiền lành của anh chàng này luôn á. Nó có cái gì đó chân thật và hiền lành tới nỗi một kẻ mặt sắt dày dặn kinh nghiệm thương trường phức tạp như Yuri cũng phải thoái lui. Cô không tìm ra được lý do nào để mắng mỏ hay ám hại anh ta hết, anh ta quá thánh thiện cho mọi toan tính phức tạp. Yuri không ghét anh ta nhưng cô cũng không thích một người đàn ông đơn giản, chịu đựng như thế. Cô thích cá tính mạnh đủ để 1 chọi 1 với cô kìa. Hình như mọi đường thẳng Yuri vẽ ra đều tập hợp vào cùng một giao điểm mang tên Yoona thì phải?

Yuri ngồi chống cằm nghĩ bâng quơ thế thôi mà anh chàng đã làm xong bữa ăn sáng giàu dinh dưỡng cho ba người rồi. Phụ anh ta bưng mấy ly sữa và vài loại gia vị kèm theo lên, Yuri thầm khen ngợi tài năng bếp núc của anh chàng một lần nữa. Xong xuôi đâu đó, bằng một suy nghĩ kì quặc, Yuri kéo ghế ngồi giữa bàn. Cô nghiễm nhiên chắn ngang Yoona và anh chàng theo một nghĩa phá hoại nào đó. Nhưng cái bàn nó cũng nhỏ thôi, anh chàng vẫn có thể chăm sóc cô ấy như thường.

- Em ăn cái này đi, anh làm theo khẩu vị của em đó – anh chàng cẩn mẩn bỏ hết hành tỏi ra và rắc vào đó một chút tiêu cay.

- Anh là nhất đấy – Yoona tặng một ngón tay cái cho ông chủ.

Hành động vợ chồng mới cưới đúng mực làm ai kia thấy mình vô duyên nhất quả đất. Lẳng lặng gắp đồ ăn để tự quên đi vai trò đứa con nhàn rỗi trong gia đình hạnh phúc, Yuri còn chả để ý mùi vị của bữa sáng ra sao nữa. Nhai, nhai, nhai mê mẩn. Phun, phun, phun tới tấp. Sự nghiệp ăn uống của Yuri do một phút mộng mơ đã gắp nhầm trái ớt xanh lẫn trong đống rau sống và thế là kẻ không ăn được cay ho sặc sụa. Yoona đẩy ghế chạy đi kiếm chút nước lọc cho Yuri uống còn anh chàng kế bên thì đập đập lên lưng Yuri để cô bình tĩnh về mặt tinh thần sau cơn biến cố.

Tai nạn đó thế mà lại hay. Từ lúc sặc ớt tới suốt cuối bữa ăn, Yoona đều chăm chú nhìn Yuri và còn rất tích cực gắp đồ ăn cho cô nữa. Có ai thấy hai người này mới thực sự là gia đình văn hóa không? Yuri đã thấy vậy từ lâu lắm rồi kìa ha ha ha.

- Thực ra thì anh không nên cho nhiều muối như vậy. Nó sẽ làm mất đi vị mặn thuần chất của hải sản đó – Yoona nếm thử một chút canh và góp ý với ông chủ.

- Ôh chắc là anh lỡ tay rồi. Nói về nêm nếm đồ ăn thì em mới là master mà – anh chàng giơ hai ngón cái lên trước mặt Yoona.

- Cô nấu ăn giỏi lắm hả? – Yuri ngạc nhiên hỏi.

- Biết chút chút thôi. Lỡ đâu sau này không may lấy phải người không biết nấu ăn thì hai vợ chồng cũng không tới nỗi chết đói ấy mà.

Lẽ ra ai đó phải quê lắm kìa nhưng không. Yuri đang rất, rất vui. “Cô nên lấy một người giỏi nấu nướng để hai người bù trừ lẫn nhau”, anh gì đó không (cần) biết tên à, anh nói đúng đó.

- Àh Yuri này, cô có muốn đi câu mực tối nay không?

- Huh? Có vụ câu mực nữa hả? Mà sao phải vào buổi tối.

- Thì tại vì tối mới câu được. Tối nay tôi với cô đi nha – Yoona cười. Trái tim Yuri đổ liểng xiểng.

- Anh không đi hả? – ngay lập tức Yuri quay sang anh chàng chủ đảo để xác nhận sự vắng mặt.

- Ừh, bình thường tôi đi với Yoona là vì sợ cô ấy không biết bơi lỡ may té xuống biển thôi. Giờ có cô rồi thì hai người cứ đi câu vui vẻ, tôi đợi một bữa mực nướng của hai người là được rồi.

Cả ngày hôm đó Yuri như bước trên mây. Cô đi lang thang khắp căn biệt thự trong trạng thái nhún nhảy dù kiến thức âm nhạc có hơi bị lạc hậu đôi chút. Cô còn rảnh tới mức ngồi rất lâu trong vườn hoa để ngồi ngắt lá tỉa hoa cho tới khi Yoona bay tới mắng cô một trận vì tội phá hoại chậu bông hải đường mà cô ấy hết mực yêu quý. Bị mắng, Yuri về phòng nằm lăn qua lăn lại với sự phấn khích ai cũng thấy rõ. Nói chung trong đầu cô ấy bây giờ chỉ có mực ống, mực bọt, mực thướt, mực sương và tất cả các món ăn bắt đầu bằng từ mực như mực nướng chao, mực nhúng giấm, mực xào xả ớt,…

Cuối cùng thì sau khi cái đồng hồ tưởng như bất động trên tường điểm số 7 giờ tối thì Yoona gõ cửa phòng cô. "Hành lí" bao gồm cần câu, bông thẻ, chì và tôm giả. Đơn giản và gọn nhẹ thế thôi nhưng thấy Yuri đứng phởn quá nên Yoona sai:

- Xách cái này cho tôi.

- Nhẹ mà – Yuri trả treo.

- Nhẹ cũng phải xách. Đâu ra kiểu bắt giặc tay không vậy? Giám đốc gì mà chẳng gallant gì hết – Yoona chỉ trích thái độ thờ ơ của Yuri.

- Giám đốc thì chỉ cần đẹp, phong độ và tài năng là đủ rồi mà. Hồi nào giờ tôi chẳng bao giờ khiêng vác cái gì giùm ai hết – không phải là Yuri không muốn làm, chỉ là tại Yoona nói chưa chuẩn xác nên cô mới chỉnh sửa giùm thôi.

- Vậy có muốn đi không? – Yoona quắc mắt.

- Có. Tôi có nói là không xách đâu. Bớt giận đi mà – Yuri hớt hải nói.

Yuri vội vã quẳng cái giỏ xách chuyên dụng lên vai rồi làm vẻ mặt dễ thương chân chất để Yoona xiêu lòng. Đổi lại, Yoona liếc Yuri một cái cháy cả lông mày khiến cô gái te te đi sau thụt lùi vài bước sợ hãi. Yuri vừa lặng lẽ theo Yoona vừa nói thầm trong miệng “May mà ở trên đảo không thì nhân viên nó cười cho mát mặt. Ôi đời giám đốc tiểu thư danh giá lại thành ra thế này đây. Nếu mà lấy một người như cô ấy về chắc bị bắt nạt dài dài quá. Xấu hổ quá đi mất”.

Ra đến bờ biển, hai người leo lên một chiếc ghe nho nhỏ có cái buồm xinh xinh làm cảnh trông rất nên thơ. Yoona thả dây buộc buồm để nó tung bay theo hướng gió nhìn cho đẹp mắt rồi mở chốt động cơ chạy thẳng ra gần một bờ đá khác cũng nằm trong đảo “Cánh thiên thần”. Chia nhau hai cái cần câu, Yoona hướng dẫn:

- Tôm giả này miếng gỗ được sơn phết đủ màu sắc lấp lánh để hấp dẫn lũ mực vốn mê ánh sáng. Chúng sẽ bị "quyến rũ" bởi màu sắc bắt mắt ấy mà bám vào móc câu (gắn xung quanh tôm giả) và khi đó chúng ta chỉ cần kéo cần câu lên thu hoạch thôi.

- Cái này giống câu cá nhỉ?

- Ừh nhưng tôi thấy cái này dễ hơn. Cô cầm cần câu đi, tôi đi mở bình acquy để chạy đèn điện đây. Phải sáng thì lũ mực mới chạy tới được.

- Đúng rồi, phải sáng thì chúng nó mới thấy mỹ nhân ở đây để mà bơi tới thưởng lãm chứ - Yuri cười phớ lớ.

- Cô ăn nói cẩn thận coi chừng chúng nó nghe được tức quá phun mực vô mặt bây giờ - Yoona nói vậy nhưng cũng cười chung với Yuri. Người gì tự tin thấy ghê luôn.

Hai cô gái ngồi đu đưa trên ghe nghe gió thổi khí biển lồng lộng vào người cảm thấy thật sảng khoái. Yuri với xuống nước đá tung đám bọt vỗ vào chân rồi lại cười thành tiếng. Khung cảnh yên bình, không khí trong lành và tình cảm thì lại phóng khoáng như thế này thì ai mà không yêu vẻ mênh mang dịu dàng của biển được. Yuri đã quyết rồi, sau này đi kí kết hợp đồng hay nghỉ dưỡng gì đó thì cô chỉ đi đảo thôi.

Yoona thấy Yuri quá phấn khích với việc chơi đùa cùng sóng nước khiến biển động nên cô nhắc nhở:

- Đừng làm thế, nước động chúng nó không dám tới đâu.

- Nhưng vui mà – Yuri chu mỏ phụng phịu.

- Vui nhưng mà không có mực ăn. Ngốc à.

Yoona lấy chân cô đá vào chân Yuri để đứa trẻ dỗi hờn ngồi bên cạnh thôi ngay cái trò phá đám này đi. Ngựa non háu đá, Yuri cũng thọt chân kia qua đá lại. Thế là thành ra trận chiến chân trần trên biển thay vì ung dung thưởng ngoạn phong cảnh và chờ mực kéo đàn tới ăn đêm. Đêm nay công nhận lũ mực cũng được mở mang mắt nhìn thiệt, chúng nó vui vẻ rủ nhau đi tiệc tùng thế mà lại còn được thưởng đính kèm thêm cái màn đánh nhau như trong film thì dại gì mà không tụm một đống cạnh ghe hai người ngồi cơ chứ.

Đánh nhau chán, Yoona duỗi chân nằm dài ra phía sau. Yuri thấy vậy cũng kiếm một khe góc cạnh móc cái cần câu vô rồi nằm thả lỏng chung với Yoona. Hai người im lặng đưa mắt ngước nhìn gió vờn qua ánh trăng lưỡi liềm mờ đục bởi những áng mây hối hả chạy theo cơn gió đi xa. Nghe tiếng thở đều đặn vang lên cạnh tai, Yuri thấy trái tim mình rung động quá. Yuri khẽ đưa tay lên cố nắm lấy bàn tay buông thõng kế bên nhưng chưa kịp chạm vào thì Yoona đã bật dậy đột ngột. Thì ra là một chú mực vừa dại dột cắn câu. Yoona mừng rỡ tóm lấy con vật ngoe nguẩy oán giận ném vào chiếc thùng đá mang theo và tự thưởng cho chiến tích của bản thân một nụ cười đắc thắng.

Dưới màn sương mờ ảo phủ ánh sáng bàng bạc lên đôi mắt nâu trong suốt lắng đọng, Yuri chẳng thể kìm nén cái cảm giác hỗn độn trong cô mỗi khi ở cạnh bên người con gái xinh đẹp kia nữa. Thu ngắn khoảng cách chỉ bằng một cú vươn người đầy xúc cảm, bờ môi Yuri chạm vào nụ cười thiên thần lấp lánh tỏa sáng. Nhịp tim cuộn trào như muốn hất tung lồng ngực trong khoảnh khắc tình yêu vút đôi cánh hòa vào bầu trời đêm lộng gió. Hơi biển nồng nàn tỏa hương khao khát khi Yoona nhẹ nhàng đáp trả trong ngập ngừng. Nụ hôn ngọt ngào đã đi theo gió lướt qua những ngọn sóng, vờn lên những đám mây để vươn tới nơi tận cùng của hạnh phúc.

Ánh trăng lưỡi liềm xa tít trên cao nở nụ cười mãn nguyện với đôi tình nhân trẻ. Giây phút đó, họ biết họ sinh ra không phải chỉ để yêu nhau. Họ biết họ tồn tại là để dành cho nhau mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: