Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

56. Gia Sư Quái Dị...


" Nghe nói, em muốn tới sự vụ sở hỗ trợ hả." Tề Tiểu Mi ngồi trên sô pha, một bên ăn bánh bích quy Tưởng Y Y mang đến một bên hỏi, Quách Mỹ Mỹ ôm Nghiêm Nghiêm ở bên cạnh cười giỡn vui vẻ, thỉnh thoảng nhét một cái bánh bích quy vào miệng Nghiêm Nghiêm, hoặc là quăng đến trước miệng Mặc Địch.

" Ai, cậu đừng cho Mặc Địch ăn bậy bạ, lát nữa tiêu chảy liền xong đời." Tưởng Y Y vội vàng tiến lên ngăn cản hành động của Quách Mỹ Mỹ.

" Vâng, mới vừa thi lấy bằng luật sư, sau này em sẽ là đồng nghiệp của chị." Đúng lúc ngăn cản được Quách Mỹ Mỹ, Tưởng Y Y trở về chỗ ngồi tiếp tục trò chuyện với Tề Tiểu Mi.

" Chậc chậc, chân nhân bất lộ tướng nha, nhìn không ra thật, mang mặt nạ giỏi......"

" Ai, mấy lời này của chị rất chính xác nha......"

" Em đi chết đi, nói thật, nếu em đi làm thì quán trà làm sao bây giờ." Tề Tiểu Mi hỏi.

" Ừm, không phải ngày nào em cũng ở sự vụ sở, nói sau quán trà có Tiểu Vi trông coi, không có việc gì đâu, tiền lương tăng gấp đôi cho nàng, vài năm nay nàng đi theo em cũng tích lũy đủ kinh nghiệm, dư sức quản lý một quán trà." Tưởng Y Y uống một ngụm nước trái cây.

" Không phải em rất để tâm đến thành quả mình khổ công gây dựng sao, bỏ được à?" Tề Tiểu Mi cười hỏi.

" Đương nhiên không muốn rồi, nhưng là, sự vụ sở của các chị có ai kia rất quan tâm "học tỷ" Giai Di, em nhìn thấy sẽ không thoải mái, một ngày nào đó chị Giai Di đã bị nàng cướp mất em có hối hận cũng đã muộn." Tưởng Y Y nghiêm túc nói.

" Cướp không nổi đâu, người ấy của em có mắt nhìn mà." Tề Tiểu Mi khoát tay.

" Chị thì biết cái gì, phụ nữ là loài thay đổi nhanh nhất, con bé kia nấu cơm làm điểm tâm, trình độ hiền hậu đảm đang mau vượt qua Y Y của chúng ta,đáng sợ nhất là ở lâu sinh tình, chị không giúp Y Y trông chừng tốt, buổi tối xéo qua thư phòng ngủ đi." Quách Mỹ Mỹ kiên quyết giúp đỡ Tưởng Y Y, lên tiếng ủng hộ bạn thân.

" Ai, chị với nàng là bạn bè nhiều năm rồi nên chị rất hiểu biết nàng, làm sao có thể a." Tề Tiểu Mi quyết định nói đỡ cho Ngô Giai Di.

" Nàng nha, thoạt nhìn lạnh lùng, kỳ thật rất mềm lòng." Tưởng Y T ngọt ngào mật mật nói.

" Đúng như thế thật." Tề Tiểu Mi gật gật đầu.

" Tại chị không biết đó thôi, gần đây lòng em rất hoảng loạn, dường như Giai Di đối xử với Thôi Hi Lâm không giống người khác, tỷ như là......dịu dàng hơn, đôi khi lại khen nàng năng lực rất tốt, em thấy không bình thường chút nào." Tưởng Y Y buồn phiền nói.

" Như vầy đi, không ở cùng một đơn vị nên không có chung đề tài, ưm, đến đây đi đến đây đi, chị sẽ chăm sóc em." Tề Tiểu Mi cười nói.

" Ê, bọn em không chung một đề tài." Quách Mỹ Mỹ mặt không chút thay đổi đập đập lưng Tề Tiểu Mi.

" Ách, này, chị thuận miệng nói thôi mà, ai, nói gì thì nói chứ em là bạn học của Y Y, nàng học Đại Học S chắc em cũng vậy rồi, hay là em cũng đến sự vụ sở với chúng ta đi?" Tề Tiểu Mi quay đầu hỏi.

" Vâng, nàng cũng học Đại Học S." Tưởng Y Y gật gật đầu tỏ vẻ suy luận chính xác.

" Đúng a, em học Đại Học S." Quách Mỹ Mỹ lấy ống hút đưa Nghiêm Nghiêm, cho hắn uống nước.

" Vậy......" Tề Tiểu Mi mặc mày hớn hở định nói: Chị giúp em đến sự vụ sở đi. Kết quả Quách Mỹ Mỹ nói một câu khiến cho nàng mém chút nữa phun hết nước ra ngoài.

" Em học hệ quản lý." Quách Mỹ Mỹ cười hì hì nói.

" Ai nha, chị ở dơ quá đi, nước sắp phun hết ra rồi kìa, sao nào? Không được hả, em chỉ nói là bạn học chung trường chứ không nói chung hệ nhưng chúng ta đều cùng nhau lên lớp." Quách Mỹ Mỹ rút tờ khăn giấy nhét vào trong tay Tề Tiểu Mi ý bảo nàng lau nước mới vừa phun ra.

" Hai người các em đúng là ngư tầm ngư mã tầm mã, Y Y còn biết kinh doanh quán trà, còn em thì sao, chỉ biết ngồi ở nhà, cái gì cũng mặc kệ, chị nói em biết a, chị không có nhiều tiền như Ngô Giai Di." Tề Tiểu Mi thật sự không hiểu nổi hai người này,bằng của Đại Học S rất được xem trọng, nàng tùy tiện tìm cái công tác cũng có thể kiếm được tám vạn mấy ngàn, sao lại không đi làm chứ.

" Ba bắt em phải quản lý xí nghiệp, em mặc kệ, nếu không phải bọn họ bức em học quản lý, em đã có thể cùng hệ với Y Y." Quách Mỹ Mỹ khó chịu nói, bây giờ Tề Tiểu Mi mới biết thì ra nàng đang cùng người trong nhà tranh hơn thua với nhau.

" Đừng tranh hơn thua với ba em, nghề nghiệp là do em tự quyết định, cho dù em không muốn quản việc trong nhà thì em cũng có thể ra ngoài tìm một công việc tốt mà." Tề Tiểu Mi khuyên nhủ.

" Đúng vậy, mỗi lần cậu không có việc gì làm thì tới ăn chực cơm nhà mình, gần đây thì thích đút cho Nghiêm Nghiêm ăn mấy thứ linh tinh, hắn bắt đầu ú ú rồi, đến lúc đó thành tiểu mập mạp thì làm sao tìm bạn gái." Tưởng Y Y ôm oán giận nói.

" Há há......Bạn gái, mình nói Tưởng Y Y cậu nghĩ quá xa rồi đó." Quách Mỹ Mỹ ha ha cười to.

Ngô Gia Nghiêm vừa nghe xong lời Tưởng Y Y nói vội vàng từ trên đùi Quách Mỹ Mỹ nhảy xuống, đem bánh bích quy đang nhai trong miệng phun vào thùng rác, nhào đến trong lòng mẹ, chớp chớp đôi mắt đáng thương hề hề nhìn nàng.

" Cục cưng ngoan, mẹ nói bậy rồi, Nghiêm Nghiêm của chúng ta đẹp trai nhất, đi trường học khẳng định rất nhiều Tiểu cô nương vây quanh con." Tưởng Y Y mềm lòng, ôm Ngô Gia Nghiêm dỗ dành.

" Dạ." Ngô Gia Nghiêm gật gật đầu, đem mặt chôn ở trong ngực Tưởng Y Y.

" Aha, tiểu tử kia học làm nũng, không được." Quách Mỹ Mỹ kinh ngạc chỉ vào Ngô Gia Nghiêm.

Ngô Gia Nghiêm ngẩng đầu hướng Quách Mỹ Mỹ làm cái mặt quỷ.

" Chậc chậc......Quách Mỹ Mỹ ngay cả tiểu hài tử cũng ghét em." Tề Tiểu Mi xúc động nói.

" Hứ, về khoảng này hình như chị cũng đâu có hơn gì em."

" Nghiêm Nghiêm, lên lầu gọi mẹ lớn con rời giường, lát nữa gia sư của con sẽ tới." Tưởng Y Y đối Ngô Gia Nghiêm nói.

" Vâng." Ngô Gia Nghiêm ngoan ngoãn rời đùi Tưởng Y Y, vội chạy lên lầu.

Một lúc sao, các nàng liền nhìn thấy Ngô Giai Di vẻ mặt chưa tỉnh ngủ từ trên lầu đi xuống, vừa đi vừa ngáp. Ngô Gia Nghiêm không có cùng xuống dưới.

" Nghiêm Nghiêm đâu?" Tưởng Y Y nhìn thấy Ngô Giai Di đi xuống, vội vàng pha một ly nước dưa hấu cho nàng, thuận tiện hỏi một câu.

" Ở trên lầu chơi với Thước Thước." Ngô Giai Di không thèm nhìn hai kẻ đang ngồi trên sô pha, trực tiếp ngồi xuống, mặt tựa vào ngực Tưởng Y Y uống nước trái cây.

" Sặc, chúng tôi không quấy rầy hai người ngọt ngào, đi trước." Tề Tiểu Mi biết điều nói.

" Ai, không cần, lát nữa nàng tỉnh liền, mỗi lần không ngủ đủ giấc đều sẽ như vậy, khoảng 5 phút là có thể tỉnh, ở lại ăn cơm chiều đi, một hồi thầy của Nghiêm Nghiêm sẽ đến, đúng lúc hai người cũng giúp đỡ tham khảo một chút thầy giáo này đi, con của bạn Ngô mẹ mẹ, mới vừa tốt nghiệp đại học, được điều đến XX tiểu học làm giáo viên, chúng ta cũng dự định đem Nghiêm Nghiêm vào tiểu học đó, có người quen thì ít ra hắn cũng không bị bắt nạt, ưm."

" Nghiêm Nghiêm thích hắn không?" Tề Tiểu Mi hỏi.

" Không biết, cho nên đêm nay mới khảo sát trước một chút, thế nào, ở lại đi." Tưởng Y Y lại mời, tuy nhà các nàng chỉ có bốn người nhưng rất ấm áp, thêm hai người náo nhiệt một chút cũng không phải không tốt.

" Á, được thôi, dù sao chúng ta về nhà cũng là giết thời gian." Quách Mỹ Mỹ nói.

" Ừm......" Không lâu sao, Ngô Giai Di quả nhiên thanh tỉnh lại, uống hết bảy,tám ly nước trái cây, nheo lại ánh mắt, nhưng tay thì còn đặt ở eo Tưởng Y Y không muốn nhúc nhích.

" Tỉnh liền đứng lên, em còn phải đi nấu cơm, chị tán gẫu với các nàng một lát." Tưởng Y Y giúp Ngô Giai Di xoa xoa huyệt thái dương, giảm bớt cơn đau đầu của nàng, tối hôm qua tăng ca hơn nửa đêm mới trở về, Tưởng Y Y đau lòng muốn chết, nhưng hôm nay lại không dám cho nàng ngủ nhiều, sợ khi tỉnh sẽ đau đầu.

" Ừm." Ngô Giai Di nghe lời buông tay ra, cho Tưởng Y Y đi vào bếp. Sau đó ở trên sô pha cùng Tề Tiểu Mi tán gẫu, Quách Mỹ Mỹ cảm thấy nhàm chán, nghe xong hai câu liền bỏ chạy lên lầu tìm hai đứa nhỏ.

Chưa tới một giờ đồng hồ, chuông cửa vang, gia sư đến.

Ngô Giai Di lấy gương mặt đứng đắn nghiêm túc ra mở cửa, ngoài cửa thiếu niên vừa thấy Ngô Giai Di liền đứng thẳng người, trên mặt hi hi ha ha, thoạt nhìn cực kỳ sáng lạn.

" Thầy Vương ?" Ngô Giai Di hỏi.

" Đúng vậy, chào Ngô tỷ." Thiếu niên vẻ mặt tươi cười kêu lên.

" Ngô tỷ ?" Ngô Giai Di nhíu mày.

" Đúng a, dì Ngô bảo em gọi như vậy." Thiếu niên vô tội nói, giống như Ngô Giai Di thật sự ức hiếp hắn, Ngô Giai Di trong lòng hít một hơi, mẹ mình sao lại tìm một tên yêu nghiệt như vầy tới đây.

" Vậy cậu cứ gọi như thế đi, mời vào." Ngô Giai Di bất đắc dĩ mời thiếu niên vào nhà.

" Cám ơn Ngô tỷ, bé Nghiêm Nghiêm ở đâu vậy?" Thiếu niên chớp chớp mắt đánh giá phòng khách.

" Chị Giai Di, là thầy Vương đến đây phải không?" Tưởng Y Y từ nhà bếp chạy ra, trên người còn mang tạp dề.

" Tưởng tỷ!" Thiếu niên vội vàng chạy đến cầm tay Tưởng Y Y, Tưởng Y Y ngây ngẩn cả người, không biết nên phản ứng như thế nào, đây là thầy giáo sao?

Vẫn là Ngô Giai Di thần thông quảng đại, ba bước cũng chỉ cần hai bước đi lên trước tách ra thiếu niên, đem người yêu bảo hộ ở phía sau, hai vị trên sô pha che miệng cố gắng không phì cười ra tiếng.

" Ách......Vị này là, thầy Vương?" Tưởng Y Y khóe miệng run rẩy, hỏi Ngô Giai Di đang đứng phía trước nàng.

" Ừ."

" Như vậy nha......" Tưởng Y Y không nói gì.

" Tưởng tỷ bảo em Tự Lập là được rồi, em tên là Vương Tự Lập, ai, em ngưỡng mộ chị đã lâu, hôm nay cuối cùng cũng được thấy người thật." Thiếu niên có chút kích động.

" Khụ, tốt...... Tự Lập a, em bao nhiêu tuổi?" Tưởng Y Y nhìn thấy người trước mắt rõ ràng là một thiếu niên, không nghĩ hắn đã tốt nghiệp đại học.

" Em 22 tuổi." Vương Tự Lập vẫn như cũ nở nụ cười sáng lạn.

" Thoạt nhìn y như 18 vậy." Tưởng Y Y lẩm bẩm.

" Ai, mặt còn trẻ con lắm." Thiếu niên như trước cười.

" Được rồi, Tự Lập em ngồi xuống trước đi, cơm rất nhanh sẽ làm xong, buổi tối ở lại ăn cơm đi, chị đi kêu Nghiêm Nghiêm xuống." Tưởng Y Y gian nan bảo trì mỉm cười.

" Ai, vâng, Tưởng tỷ thật đảm đang."

Tưởng Y Y đem Ngô Gia Nghiêm đi ra, cùng hắn giới thiệu trước mắt thiếu niên, thiếu niên quả nhiên là học qua chuyên nghiệp giáo dục, đối phó tiểu hài tử rất tốt, tuy nhiên thoạt nhìn không có bài bản lắm, nhưng lại làm cho Ngô Gia Nghiêm ngoan ngoãn nghe lời,chưa tới nửa giờ hai người đã thân thiện hơn rất nhiều.

Tưởng Y Y làm xong đồ ăn, để cho Ngô Gia Nghiêm hỗ trợ mang ra, Vương Tự Lập cũng chạy lại đây tự động muốn phụ giúp, kết quả nàng nhận được là các nàng mất đi ba cái bát và một cái chén đĩa.

" Tốt lắm, Tự Lập, em ra ngoài ngồi đợi ăn đi, để cho Nghiêm Nghiêm phụ là được rồi, phải rèn luyện ý thức lao động từ nhỏ cho hắn." Tưởng Y Y nghiêm túc nói.

" Vâng." Vương Tự Lập kính cái lễ, từng bước từng bước di động đến bàn cơm ngồi xuống đợi ăn cùng Quách Mỹ Mỹ và Tề Tiểu Mi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro