43. Vật Hy Sinh Lại Xuất Hiện......
" Lalalala~~" Tưởng Y Y ở sau nhà bếp quán trà đùa nghịch hộp cơm, thỉnh thoảng ca vẩn vơ.
" Lão bản, cậu làm sao vậy?" Tiểu Vi tò mò hỏi.
" Cậu đoán thử coi." Tưởng Y Y mặt đầy xuân phong từ lò nướng lấy ra món điểm tâm ngọt mới vừa làm xong.
" Khẳng định có liên quan tới Ngô luật sư." Tiểu Vi vẻ mặt" Tui đã biết rồi" biểu tình.
" Thông minh. Rồi sau đó?"
" Ừm...... Đoán không ra." Tiểu Vi lắc lắc đầu.
" Ngày hôm qua nàng đáp ứng cuối tuần này mang mình đi ra ngoài chơi á, quán trà phiền cậu giúp mình trông coi vài ngày nha." Tưởng Y Y vui vẻ nói.
" Kia không thành vấn đề...... Tăng tiền thưởng......" Tiểu Vi nhân cơ hội vơ vét tài sản.
" Muốn chết lắm rồi mới dám đòi tiền." Tưởng Y Y đem ít cơm cuối cùng múc vào hộp, tiêu sái nói.
" Hứ, keo kiệt." Tiểu Vi liếc Tưởng Y Y một cái.
" Vậy cậu ngoan ngoãn ở lại, mình đi đưa cơm cho chị Giai Di." Tưởng Y Y vỗ vỗ bả vai Tiểu Vi, đem 4 hộp cơm trên bàn cất vào túi, ra khỏi nhà bếp.
Từ cuối tuần trước Ngô ông nội chấp nhận nàng tới nay, Tưởng Y Y cảm thấy mình như rơi vào hũ mật, không còn lo lắng buồn phiền, hận không thể mỗi ngày đều Ngô Giai Di dính một chỗ, ngày hôm qua Giai Di ôm oán nói mỗi ngày giữa trưa ăn đồ ăn ở ngoài rất nóng, hôm nay nàng liền thừa dịp vắng khách liền làm một đống thức ăn ngon tính toán mang đến sự vụ sở.
Quân Thành luật sư sự vụ sở
" A, đây chẳng phải là Y Y sao!" Đinh Hiểu đầu tiên phát hiện Tưởng Y Y, vui mừng đứng lên.
" Y Y? Ai, đúng rồi, Y Y, đã lâu không thấy......" An An cũng đứng lên chào hỏi Tưởng Y Y.
" Chào mọi người." Tưởng Y Y cười hì hì cùng nhóm luật sư chào hỏi.
" Tìm Giai Di ?" Tề Tiểu Mi nhíu mày hỏi.
" Vâng. Nàng nói đồ ăn ở ngoài không ngon, em liền làm riêng mang đến cho nàng." Tưởng Y Y đem trong tay gói to nhấc lên quơ quơ.
" Chậc chậc, thực hiền lành, nhìn lại con nhóc nhà chị nấu ăn." Tề Tiểu Mi bùi ngùi nói.
" Khụ...... Nàng không gây phiền phức cho chị là may lắm rồi." Tưởng Y Y đồng tình nói.
" Không công bằng nha, Y Y......" Đinh Hiểu trêu chọc.
" Aizzz, em cũng mang điểm tâm ọi người." Tưởng Y Y lấy ra một hộp đặt ở trên bàn, cười mị mị nói.
" Hoan hô, Y Y em thật tốt quá!"
" Y Y phải thường xuyên đến a......"
Mọi người hoan hô một tiếng, nhanh như chớp chạy lại mở ra cơm hộp thưởng thức điểm tâm.
" Vậy mọi người ăn trước, em đi tìm chị Giai Di."
" Đi thôi đi thôi, không biết kiếp trước Boss đã tích bao nhiêu đức nữa." Đinh Hiểu vừa ăn vừa nói.
" Đúng đúng, sau này tui khẳng định sẽ tìm một người chồng biết nấu cơm." An An thật thà nói.
" Hihi." Tưởng Y Y ngượng ngùng cười cười, mang hộp cơm đi đến văn phòng Ngô Giai Di.
Tuần trước Ngô Giai Di không biết ăn trúng cái gì đem mình lôi đến sự vụ sở, ở tất cả luật sư, trợ lý, bí thư, thậm chí thím tạp vụ trước mặt tuyên bố các nàng quan hệ, nói mất hứng là giả, từ đó Tưởng Y Y có thể thấy được vị trí mình trong lòng Ngô Giai Di, nàng đang cố gắng hoàn thiện mình để có thể dần dần dung nhập vào thế giới của nàng, tạo ra cảm giác an toàn cho bản thân.
" Đông đông......"
" Mời vào." Trong văn phòng truyền đến thanh âm nghiêm túc của Ngô Giai Di, Tưởng Y Y thè lưỡi, khi nàng nghiêm túc thật sự rất hấp dẫn.
" Tiểu Y ?" Ngô Giai Di nhìn thấy Tưởng Y Y, cười hì hì đi vào văn phòng có chút ngạc nhiên.
" Hơn giữa trưa còn liều mạng như vậy, ăn cơm không?" Tưởng Y Y cố ý làm mặt nghiêm túc.
" Ách...... Hình như quên rồi......" Ngô Giai Di có cảm giác như được bao dưỡng.
" Hừ, biết lắm mà." Tưởng Y Y đem gói to đặt trên bàn công tác.
" Đây là cái gì?" Ngô Giai Di thò tay mở ra gói to.
" Cơm trưa!" Ngô Giai Di ánh mắt liền sáng, vội vàng đem cơm hộp lấy ra.
" Em làm?"
" Vô nghĩa, nhân lúc còn nóng mau ăn đi." Tưởng Y Y ngồi ở một bên sô pha.
" Ừm, chị đem lại bàn trà ăn, em ăn gì chưa?" Ngô Giai Di bưng cơm hộp tới bên người Tưởng Y Y ngồi xuống, đem cơm hộp đặt ở trên bàn trà.
" Không."
" Ừm, vậy mình ăn chung đi. Thơm quá......" Ngô Giai Di mở nắp cơm hộp, nhất thời hương khí lan ra cả văn phòng.
" Tất nhiên rồi, tất cả đều là món chị thích. Chị Giai Di...... Em muốn ăn quả điều." Tưởng Y Y chỉ chỉ quả điều trong cơm hộp.
Sau đó há miệng.
Ngô Giai Di hé miệng cười cười, gắp một quả điều nhét vào miệng Tưởng Y Y.
Một chút cơm trưa ngay tại văn phòng, chị một muỗng em một muỗng cũng ăn xong, Tưởng Y Y vừa lòng vỗ vỗ bụng, dựa vào sô pha không chịu đứng lên.
" Có muốn vào phòng nghỉ của chị nằm một lát không?" Ngô Giai Di chỉ chỉ phòng phía sau.
" Không cần." Tưởng Y Y nằm trên đùi Ngô Giai Di, lắc lắc đầu.
" Vậy em muốn về quán trà ?" Ngô Giai Di suy đoán.
" Mới không phải. Hôm nay buổi chiều em ở lại trong này chờ chị tan ca được không." Tưởng Y Y nhu thuận hỏi.
" Được mà, nhưng em sẽ không chán chứ......" Ngô Giai Di ôn nhu hỏi.
" Sẽ không a, có chị ở đây em sẽ không thấy chán." Tưởng Y Y nghịch tay Ngô Giai Di, sau đó đứng lên hôn môi Ngô Giai Di một chút.
" Ai, vậy em ngoan ngoãn ở đây nha, chị đi làm việc, thấy chán thì chơi vi tính hoặc là ra ngoài tìm Tề Tiểu Mi nói chuyện phiếm." Ngô Giai Di nói với Tưởng Y Y.
" OK." Tưởng Y Y cười hì hì đáp ứng.
Quả nhiên, Tưởng Y Y chỉ là ôm ôm gối ngồi trên sô pha xem Ngô Giai Di làm việc, lúc vừa mới bắt đầu đôi thì mắt mở rất to, chờ quá hai tiếng đồng hồ, Ngô Giai Di xem qua rất nhiều tài liệu và án kiện bỗng nâng lên đầu, liền nhìn thấy Tưởng Y Y ở sô pha ôm ôm gối lại ngủ đến bất tỉnh nhân sự.
Ngô Giai Di bất đắc dĩ cười lắc lắc đầu, tay chân nhẹ nhàng đi vào phòng lấy ra tấm chăn,nhẹ nhàng đắp lên người nàng, cưới cười hôn môi nàng.
" Đông đông đông." Một trận tiếng đập cửa truyền đến, Ngô Giai Di cúi đầu xem Tưởng Y Y, thấy nàng dụi dụi mắt, quả thật là bị đánh thức.
" Không có việc gì đâu, em ngủ tiếp đi." Ngô Giai Di ôn nhu đối Tưởng Y Y nói.
" Ừ." Tưởng Y Y ừ một tiếng, ôm chặt gối ôm, mở nửa con mắt.
" Tiến vào đi." Ngô Giai Di đứng lên nói.
Vào là Tề Tiểu Mi, nàng liếc mắt qua sô pha Tưởng Y Y, hé miệng cười cười, sau đó mặt nghiêm nghị, chuyển hướng Ngô Giai Di.
" Lão Đại, đây là tư liệu của luật sư mới, cậu xem xem."
" Tốt, chừng nào đến?"
" Một giờ sau."
" Ừm, mình biết. Còn có chuyện gì không?"
" Không."
" Ác, vậy cậu ra ngoài trước đi."
" Ừm." Tề Tiểu Mi đi ra văn phòng, thuận tiện đóng cửa.
Sau khi Tề Tiểu Mi rời khỏi, Ngô Giai Di cầm trong tay văn kiện ngồi xuống, bắt đầu xem tân cấp dưới tư liệu.
Thôi Hi Lâm, tốt nghiệp đại học hai năm, ân...... Vẫn là học muội của mình. Ngô Giai Di lật qua trang khác, nhìn nhìn ảnh chụp. Bộ dạng rất được, mặt trái xoan, mắt to, thực gầy.
Ngô Giai Di giương mắt nhìn nhìn Tưởng Y Y có chút thịt thịt mặt, giơ lên khóe miệng cười cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro