Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

22.Không Phải Tình Cảm Bạn Bè....


" Ách? Giai Di, làm sao vậy?" Tưởng Y Y hai tay bưng đồ ăn, có chút cứng ngắc hỏi, ôm eo Ngô Giai Di.

" Tiểu Y, Em có thích chị không?" Ngô Giai Di thấp giọng hỏi.

Lời này, nghe rất quen tai a...... Tưởng Y Y bắt đầu vào cõi thần tiên, hoàn toàn xem nhẹ trọng điểm, suy nghĩ 6 giây sau mới nhớ tới lời này ở một tháng trước nàng cũng từng hỏi qua Ngô Giai Di.

" A...... A?"

" Em có thích chị không?"

" Thích." Tưởng Y Y không chút do dự trả lời.

" Dạng gì?"

" Chuyện này......"

" Bằng hữu?"

" Không, không phải......" Tưởng Y Y mặt đỏ lên.

" Người thân?"

" Cũng không phải......"

" Nga." Gật gật đầu, Ngô Giai Di buông ra Tưởng Y Y, tiếp nhận thực vật trong tay nàng, sải bước dài trở về phòng.

" A......" Tưởng Y Y sững sờ còn không có phản ứng lại đây. Không trả lời? Bộ không có gì để nói với nàng hết sao......

" Chăn,gối của em. Ngày mai chị đi mua giường khác cho em, hôm nay tạm ngủ sô pha." Ngô Giai Di mở cửa, đem gối,chăn của nàng và vân vân ném trên sô pha, hành động này khiến cho Tưởng Y Y thiếu chút nữa đỏ con mắt.

" Em......"

Không đợi Tưởng Y Y mở miệng nói chuyện, Ngô Giai Di liền quay đầu trở về phòng, không quên khóa trái cửa, Tưởng Y Y hai mắt đẫm lệ ngồi trên sô pha, ôm lấy Mặc Địch, nước mắt đều nhanh chảy ra, nàng là lần đầu tiên thích một người, như thế nào lạc đắc như vậy kết cục, Giai Di rõ ràng cũng là thích nữ nhân, chẳng lẽ vì nàng không có nữ nhân vị?

Vậy...... Bằng không ngày mai thử một lần mang giày cao gót? Tưởng Y Y có chút thống khổ suy tư, làm sao mới có thể khiến cho nữ nhân trong phòng kia đối với mình sinh ra hảo cảm.Mà trong phòng Ngô Giai Di, lại nhàn nhã ngồi trước laptop, một bên xử lý công vụ một bên ăn mỹ thực, thỉnh thoảng còn lộ ra âm âm tươi cười.

Cứ như thế, một tron một ngoài hai cái tâm tình, Ngô Giai Di ngủ thật sự say, mà Tưởng Y Y lại vắt hết óc nghĩ muốn thử thay đổi một tý.

" Mắt em sao lại bị thâm quầng nặng như vậy, lấy trứng chim thoa lên đi." Ngô Giai Di nhíu mày nói.

" A......"

" Chị no rồi, em từ từ ăn đi, lát nữa chúng ta đi cửa hàng mua giường."

" Nga......" Tưởng Y Y hơi hơi đô khởi miệng, bề ngoài giống như suy nghĩ một đêm đã tiếp nhận sự thật này, hơn nữa tính toán bắt đầu thay đổi.

Đi vào cửa hàng, Tưởng Y Y uể oải tùy tiện chọn cái giường đơn, liền cùng Ngô Giai Di nói nàng muốn đi quán trà đánh giá tình hình thực tế. Ngô Giai Di gật gật đầu, lái xe đi Quân Thành.

Chờ Ngô Giai Di vừa đi, Tưởng liền xuất ra di động.

" Mỹ Mỹ, tới đây nhanh lên, mình ở bên kia cửa hàng nhà cậu." Tưởng Y Y sốt ruột nói.

" Ân, vậy cậu nhanh lên. Mình ở quán cà phê đối diện chờ cậu."

Tưởng Y Y uống 2 ly trà sữa sau, Quách Mỹ Mỹ rốt cục xuất hiện.

" Sao chậm quá vậy!!"

" Kẹt xe mà...... Chuyện gì vậy a, sao gấp vậy?" Quách Mỹ Mỹ ngồi xuống, gọi một ly cà phê.

" Mỹ Mỹ...... Mình, hình như mình thích chị Giai Di." Tưởng Y Y thẹn thùng nói.

" Nga, đã sớm nhìn ra từ lâu." Quách Mỹ Mỹ một chút cũng không giật mình nói.

" A......"

" A cái quái gì a, cậu biểu hiện rõ ràng quá mà." Quách Mỹ Mỹ liếc Tưởng Y Y một cái

" Cho nên hiện tại, cậu gọi mình từ xa chạy lại đây để nói việc này thôi đó hả, mình đang nấu canh đâu, mình phải chạy nhanh trở về."

" Không phải đâu...... Nàng, nàng hình như không thích mình. Mình tối hôm qua suy nghĩ một đêm, cậu nói có phải bởi vì mình không có nữ nhân vị a?" Tưởng Y Y cau mày nói.

"Bingo, cậu rốt cục phát hiện bản thân cậu không có nữ nhân vị." Quách Mỹ Mỹ cầm lấy cà phê uống một ngụm.

" Vậy......"

" Cậu muốn vì nàng trở nên có nữ nhân vị một chút?" Quách Mỹ Mỹ có chút giật mình, nàng và Tưởng Y Y từ nhỏ cùng nhau lớn lên, Tưởng Y Y kia ngạnh tính tình nàng là nhất thanh nhị sở*, đừng nói bức nàng sửa, cho dù là quỳ xuống cầu xin nàng cũng không đồng ý.

" Ừm." Tưởng Y Y thẹn thùng gật đầu.

" Mình đi...... Cậu không phải không biết, bị người trong nhà cậu biết, nhất là anh cậu, cậu sẽ chết chắc, nói không chừng Ngô Giai Di cũng phải chịu liên lụy." Quách Mỹ Mỹ nhớ tới bọn hắn một nhà toàn quái thai, lắc lắc đầu.

" Bọn họ không biết." Tưởng Y Y cau mày, quản bọn hắn đâu, làm trước tính sau.

" Nga...... Mình hiểu rồi, cậu muốn tiền trảm hậu tấu."

" Là biện pháp tốt." Quách Mỹ Mỹ đồng ý nói, trong lòng rít gào, lại có trò hay để xem.

" Đúng vậy, cậu nhanh dạy mình làm thế nào mới có thể có nữ nhân vị a."

" Chậc chậc, khó a......" Quách Mỹ Mỹ cố lộng huyền hư* chọn chọn mi.

" Nói mau!" Tưởng Y Y cắn răng nghiến lợi, cực kỳ phẫn nộ.

" Đem kiểu tóc thay đổi, canh suông quả thủy, nhuộm lại tóc."

" Tiếp đó liền đổi quần áo, sẽ tìm hóa trang sư chuyên nghiệp chuẩn bị cho."

" Như vậy, là có thể đi." Quách Mỹ Mỹ gật gật đầu, làm một cái hành động phái, nàng lúc này liền đứng lên mua đan, rất nhanh kéo Tưởng Y Y chạy về phía đối diện cửa hàng, vừa đi vừa xuất ra di động.

" Alo, Trần ca a, em là Mỹ Mỹ, đã lâu không gặp."

" Vâng, đêm nay ra ngoài ăn cơm đi, em mời."

" Không có gì, bạn em muốn thay đổi một chút tạo hình, anh là chuyên gia ở phương diện này mà, lại đây chỉ đạo một chút công tác được không."

" Được rồi, chúng ta cái gì quan hệ, treo, buổi tối 7 giờ gặp ở Kim Hoa~"

Quách Mỹ Mỹ treo điện thoại, lay lay Tưởng Y Y bên cạnh.

" Mặc dù Trần ca so ra kém Đại ca cậu, bất quá cũng là cái trung kiều sở. Dù sao cậu cũng không có khả năng tìm Đại ca cậu a, nếu như để hắn biết, mình khẳng định sẽ bị hắn mắng." Quách Mỹ Mỹ bỉu môi.

" Anh ấy dám mắng cậu?" Tưởng Y Y vẻ mặt không tin.

" Hắn làm sao không dám, mỗi lần đụng tới chuyện của cậu hắn giống như chó điên vậy, hừ." Quách Mỹ Mỹ phi thường bất mãn hừ một tiếng.

" Không nói nữa, đi đi đi, biến thân đi."

Quách Mỹ Mỹ hưng phấn dâng lên, hoàn toàn quên Tề Tiểu Mi ở nhà còn đang đợi nàng trở về ăn canh, lôi kéo Tưởng Y Y đi dạo khắp cả cửa hàng.

Khi Tưởng Y Y kéo mỏi mệt thân hình về đến nhà, Ngô Giai Di đã ngồi ở trên sô pha chờ nàng thật lâu.

Nghe được thanh âm mở cửa, Ngô Giai Di đứng dậy.

" Sao về trễ dữ vậy, em......" Nhìn Tưởng Y Y vào nhà một lúc, Ngô Giai Di bỗng câm nín. Trời đất, đây là......

" Em thế nào biến thành như vậy!!" Ngô Giai Di cau mày hướng nàng rống.

" Em......"

Tưởng Y Y nháy mắt mấy cái, nàng một ngày cố gắng đều uổng phí hết sao, đây là lần đầu tiên Giai Di hướng nàng rống. Tưởng Y Y trong lòng tủi thân thật sự, hốc mắt lập tức liền đỏ.

" Đi đổi lại ngay, không được phép ăn mặc như vậy." Ngô Giai Di gầm nhẹ, nàng đã quên chính mình cũng thường xuyên ăn mặc như thế này.

" Không muốn." Tưởng Y Y vô cùng ủy khuất, đô khởi miệng, cởi giày cao gót ném qua một bên, khập khiễng đi vào phòng khách." Chân làm sao vậy?" Ngô Giai Di giữ chặt Tưởng Y Y.

" Không cần chị lo." Tưởng Y Y cũng nhìn lại đây, ngay tức khắc ánh mắt hai người liền dính vào cùng một chỗ.

Chú thích:

*nhất thanh nhị sở: rõ ràng rành mạch.

*cố lộng huyền hư: cố làm ra vẻ huyền bí.

*trung kiều sở: nhân tài xuất chúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro