Chương 4
" Soo Ah unnie!"
Oh Soo Ah nghe thấy giọng nói quen thuộc liền dừng bước chân, quay đầu lại.
Jo Yi Seo theo phong cách cá tính hầm hố thường thấy với áo da và quần bó, vừa xuất hiện liền mạnh dạn chen giữa Oh Soo Ah và Park Sae Yo Ri.
Cô vòng tay ôm lấy tay của Oh Soo Ah một cách tự nhiên như thể hai người từ trước đến nay luôn là bạn thân vậy.
" Cô là?"
Park Sae Yo Ri không nhịn được nhíu mày hỏi.
" Xin chào, anh chàng thích quản chuyện của người khác."
Jo Yi Seo vẫy bàn tay nhỏ của mình, cười hì hì giới thiệu bản thân.
Park Sae Yo Ri lập tức nhớ đến chuyện ngày xưa, trừng mắt nhìn cô như thể nhìn thấy một tên điên chạy ra khỏi viện tâm thần.
Jo Yi Seo ghé vào tai Oh Soo Ah, nói thầm:
" Bạn chị có phong cách tệ thật đấy." Giọng nói của cô ấy mang theo ý cười rất rõ ràng.
Cô bé này cũng quá mức thẳng thắn không kiêng dè.
Nếu Park Sae Yo Ri nghe thấy, hai người chắc chắn sẽ xảy ra cái vã cho mà xem.
Cô nhìn khuôn mặt trẻ trung ngây thơ tràn đầy ý cười của đối phương mà lắc đầu bất đắc dĩ, đánh nhẹ một cái vào tay cô ấy coi như cảnh cáo.
Jo Yi Seo bĩu môi không để vào lòng.
Cô ấy quay sang bên cạnh, nói:
" Ừm, anh bạn hay quản chuyện bao đồng. Hôm nay, tôi có hẹn với Soo Ah unnie trước rồi. Vì thế chị ấy sẽ không thể đi với anh được đâu."
Park Sae Yo Ri hoài nghi nhìn Jo Yi Seo, sau đó quay sang nhìn cô như muốn tìm ra đáp án thực sự.
Thái độ của Jo Yi Seo tự tin đến mức chói mắt. Không lạ nếu nhiều nhiều người không ưa cô ấy.
Cô ấy giống như một con mèo đang diễu võ giương oai. Ai nhìn đều mặc người ta, người khác ghét cô đều là ghen tị.
Oh Soo Ah mạc danh cảm thấy có chút đáng yêu.
" Xin lỗi, Yo Ri. Đúng là mình có hẹn với em ấy."
Park Sae Yo Ri miễn cưỡng nói:
" Vậy...được rồi. Hai người đi cẩn thận."
" Gặp lại sau."
" Bai bai."
Oh Soo Ah và Jo Yi Seo đi hướng ngược lại với hướng vừa nãy. Đi được một đoạn, Jo Yi Seo đột ngột quay đầu lại, làm mặt quỷ với Park Sae Yo Ri. Ánh mắt đắc ý rõ rành rành như muốn nói 'Đồ thua cuộc'.
Park So Ri hai lần bị đối phương đùa cợt, nhíu mày không vui. Nếu đối phương không phải nữ, hắn nhất định đánh cho đối phương một trận.
" Đừng chọc cậu ấy nữa. Em không đánh lại cậu ấy đâu."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro