Cháu..không muốn mất bác đâu.
Himawari nghe anh nói xong như sét đánh ngang tai. Cô bé khuỵu xuống, Boruto liền nhảy ra đỡ cô bé.
Cô gục đầu vào lưng anh trai rồi khóc thật to. Nước mắt lăn trên má không ngừng, lăn trên những ria mèo.
_Ni-chan ,em phải làm sao đây? Em không muốn....em không muốn đâu. Em không muốn mất bác đâu.
_Hima...đừng...khóc..nữa..mà ..huhuhu.-Boruto muốn dỗ nín em mà trong khi bản thân cậu còn không ngăn được nước mắt của chính mình.
Hai anh em ôm nhau mà khóc. Khóc thật to. Khóc như chưa bao giờ được khóc. Nước mắt lăn dài, cứ lăn mãi mà không chịu ngừng. Đôi mắt khóc nhiều đến nỗi đỏ lên. Khuôn mặt gần như mất sức sống, đôi môi cắn vào nhau để không bật to làm cho mọi người nghe thấy.
Cho đến chiều, hai anh em mới cạn nước mắt. Khóc nhiều như thế thật quá sức đối với hai đứa trẻ như chúng. Khóc xong chúng chỉ có thể chìm trong giấc ngủ.
Neji bước vào phòng. Thấy hai anh em đang ôm nhau, cậu nghe được hai anh em nói gì, cậu thông cảm cho hai đứa mà không hề hay biết rằng người đó chính là mình. Cậu bước nhẹ tới hai anh em rồi kéo chăn đắp cho chúng. Nhẹ nhàng và uyển chuyển khiến cho hai anh em không có cảm giác gì. Chúng tiếp tục ngủ.
Neji khẽ xoa đầu.
_Chắc chúng phải thương bác chúng lắm. Thật là,...các ngươi phải mạnh mẽ lên chứ?
Neji nói xong đứng lên, kéo cửa nhè nhẹ để tránh đánh thức chúng. Boruto ngồi dậy, kéo thêm chăn cho Himawari. Rồi nhìn qua cánh cửa sổ.
_Bác, chúng cháu..thương bác lắm....chúng cháu làm sao có thể mạnh mẽ như bác được cơ chứ?
Boruto cụp mắt xuống, nước mắt không rơi nữa vì lúc nãy cậu đã khóc quá nhiều rồi chăng?
Boruto ngồi ngoài hiên nhìn xung quanh rồi bước vào phòng ngủ của Neji.
Căn phòng này chứa đầy mùi thơm của bác. Căn phòng này sạch sẽ quá. Căn phòng mà bác phải sống một mình từ khi ông Hizashi mất. Bác thật mạnh mẽ. Làm sao cháu có thể mạnh mẽ như bác chứ?
Boruto nắm chặt đôi tay lại. Rồi cậu đi sâu hơn vào phòng Neji.
_Chiếc áo này, nó đã cũ và sờn.
Rồi Boruto nhìn lại mình.
Vậy mà đồ áo mình vẫn trông như mới. Mình thật sự ....không giống như bác.
Boruto đi ra khỏi phòng Neji. Đôi mắt chứa đầy sự buồn bã.
Tuy biết bác đã hi sinh vì ba, vì mẹ, vì cả thế giới nhẫn giả này. Nhưng, thật khó để chấp nhận việc Bác mất. Giá như mình chịu lắng nghe mẹ nói về bác hơn. Giá như mình chịu đến thăm mộ bác dù chỉ một lần. Mình đúng là đứa cháu bất hiếu. Mình không mạnh mẽ như Himawari. Mình không thông minh như Sarada.
Vậy rốt cuộc .....mình có gì chứ?
*************************************
Tối đó, hai anh em ăn rất ít khiến cho Neji lo lắng. Cậu để ý đến đôi mắt của chúng. Nó sưng lên vì khóc quá nhiều.
_Các ngươi hôm nay sao vậy? Lo lắng chuyện gì sao?
Boruto không nói gì, chỉ nhìn vào Neji. Neji hơi giật mình.
Đôi mắt đó, nó nhìn mình như nhìn một người rất quan trọng của nó vừa mất vậy? Cảm giác này là sao?
Neji khẽ nhìn sang Himawari. Cô bé này có phần yếu đuối hơn anh trai. Nước mắt cô bỗng dưng tuôn ra. Himawari khóc nức lên. Boruto và Neji vội hạ đũa chạy lại chỗ Himawari.
_Ngươi sao vậy? Sao lại khóc?
_Himawari, đừng khóc nữa....nếu không...anh cũng khóc mất....
Boruto thấy em mình mà suýt khóc theo em. Cậu cố gắng đẩy những giọt nước mắt vào lại, cậu không muốn cho bác thấy sự yếu đuối của mình. Nhưng....cuối cùng cậu cũng òa lên.
Neji thấy hai đứa trẻ như vậy không thể không rung động. Cậu nhẹ nhàng xoa đầu của hai đứa rồi nói nhẹ.
_Các ngươi khóc như vậy thì người mà các ngươi yêu quý có sống lại không.?
Boruto nín dần rồi nói lại:
_Tôi sẽ trở thành một ninja siêu đẳng, lúc đó, xin hãy chấp nhận tôi.
Neji không hiểu vì sao cậu bé lại nói thế với mình.
_Được rồi, hãy cho ta xem sức mạnh thật sự ngươi có là gì?
_Vâng.-Ngầm ngùi nước mắt, khuôn mặt Boruto lúc này đã khác. Ý chí quyết tâm của cậu, cậu muốn bác cậu khi mất không lo lắng về cậu và Himawari. Chỉ có tình yêu thương mới đem lại sức mạnh. Chính vì thế, tình yêu của Boruto dành cho Neji càng nặng thì khiến cho cậu bé càng mạnh.
Boruto đã luyện tập ngày đêm không kể nắng mưa. Chao ôi ! Boruto của những ngày trước không còn. Một Boruto lười biếng nay đã trưởng thành.
Himawari cũng đã đến gặp Neji để mong cậu dạy dỗ. Cô bé cũng giống anh hai, muốn mạnh lên để bác không lô lắng về mình.
Neji dần dần hiểu được cảm giác của hai đứa dành cho bác chúng. Nhưng tại sao? Mình có cảm giác như chúng đang nói mình vậy?
Thời gian cứ trôi dần thật nhanh. Đã 1 tuần trôi qua. Boruto lúc này đã có thể gọi được rất nhiều phân thân. Himawari có thể đánh rất chính xác và nhanh hơn nữa.
Neji nhìn vào cơ thể của chúng. Cơ thể đầy vết thương, có nhiều chỗ bị sẹo. Nhưng chúng không hề để tâm. Thứ chúng để tâm nhất chính là mong muốn được bác công nhận. Giống Naruto và Hinata-sama vậy, luôn cố gắng dù biết là thất bại chỉ với ước mong được thay đổi bản thân, được mọi người công nhận.
_À,...nè..hôm nay tôi có thể đi làm nhiệm vụ được không?-Boruto đã dần thân thiết với Neji hơn và không còn lắp bắp như trước nữa.
_Em cũng muốn.-Hima ùa theo.
_Không được, ngươi chưa là ninja sao có thể đi làm nhiệm vụ được.-Neji nói Himawari.
_Làm ơn, em muốn kiểm tra bản thân đã mạnh đến đâu.-Himawari cúi gập người.
_Làm ơn.-Boruto cúi theo.
Đứng trước sự quyết tâm của hai anh em, Neji không thể nào từ chối. Cậu chỉ còn có thể dẫn hai đứa đi đến chỗ Tsunade nhận nhiệm vụ.
Tại văn phòng Hokage.
_Hê, trông ngươi có vẻ chăm sóc chúng tốt đấy, Neji. Ngươi khá với vẻ bên ngoài của mình nhỉ?-Tsunade nhìn hai đứa có vẻ rất vui, Người đùa thêm._Hay lần sau ta cho ngươi làm nhiệm vụ này nữa.
_Tôi từ chối.-Neji đáp lại nhanh chóng.
_Tsunade-sama, hãy cho chúng tôi nhiệm vụ được không?
Boruto nhảy lên phía trước.
_Nhiệm vụ? Ta chưa rõ thực lực của các ngươi sao có thể...
_Tôi..muốn chứng minh sức mạnh của mình với Neji đây.-Boruto mạnh miệng.
Tsunade cười thầm:
_Đúng là cha con, hai ngươi giống hệt nhau.
_Được rồi, ta sẽ giao cho các ngươi nhiệm vụ cấp D. Cái này hơi khó đấy.
_Được thôi, tôi chấp hết. Neji, tôi sẽ cho ngươi thấy sức mạnh của ta. Khi đó hãy chấp nhận sức mạnh của tôi.-Boruto vẫn giữ phong độ.
_Nhiệm vụ này, Neji hãy theo bọn chúng để trông chừng.-Tsunade nói tiếp.
_Cái gì? Một mình tôi và Himawari là đủ rồi.-Boruto quay sang Tsunade.
_Chẳng phải ngươi muốn Neji xem tận mắt sức mạnh của mình sao?-Tsunade cầm ly trà húp vài miếng.
Boruto không phản đối gì hết rồi quay sang Neji.
_Dù sao có ta vẫn an toàn hơn mà.
_Vâng, có anh thì tốt quá, anh có thể tận mắt chứng kiến bọn em đã mạnh như thế nào.-Himawari cười.
Xong rồi cả ba cùng lên đường.
Nhiệm vụ đầu tiên của ba bác cháu bắt đầu. Liệu Boruto và Himawari có thể chứng minh mình đã mạnh đến đâu trước mặt người bác mà họ yêu quý?? Đọc tiếp để biết thêm chi tiết
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro