PT: Mỹ Linh đã yêu Uyên Linh nhiều như thế nào?
Đây là 1 chương tôi dành riêng để phân tích về tình yêu của Mỹ Linh đã dành cho Uyên Linh ở trong fic I Believe & I can fly.
Mỹ Linh ở trong fic đã yêu Uyên Linh nhiều như thế nào?
Trải qua 16 chương truyện, ta có thể dễ dàng nhận ra Uyên Linh yêu Mỹ Linh những sẽ khó nhận ra Mỹ Linh có yêu Uyên Linh hay không? Và cô ấy yêu nàng từ bao giờ?
Với tư cách là tác giả của bộ fanfic này, tôi khẳng định với mọi người Mỹ Linh còn yêu Uyên Linh nhiều hơn cả Uyên Linh yêu cô ấy nữa.
Mỹ Linh là một người sống nội tâm và vô cùng sâu sắc. Cô ấy nhạy cảm, yêu thương, ấm áp, bao dung, tử tế và biết hi sinh. Cô ấy chưa bao giờ chính miệng thừa nhận rằng cô ấy yêu Uyên Linh nhưng tất cả những gì cô ấy làm đều chứng minh một điều rằng cô ấy thật sự yêu nàng đến quên cả bản thân mình.
“...Nhưng nàng không hề nhận ra, Mỹ Linh đã sớm để mắt đến cử chỉ vô cùng nhỏ nhặt kia của nàng. Cô nhìn theo bóng lưng của vị khán giả khác thường kia trên môi liền nhoẻn ra một nụ cười dịu dàng. Cô khẽ bảo với nhạc sĩ Anh Quân, người chồng yêu quý của mình đang đứng ngay bên cạnh:
“Người khán giả kia trông giống con Uyên Linh anh nhỉ? Hay là nó thật? Nhìn tướng đi kia, em nghĩ là nó đấy.”
…
Mỹ Linh lẳng lặng đi tới chiếc giỏ hoa, cô rút đi cái bông hồng đỏ Uyên Linh vừa cắm, bỏ vào trong túi xách của mình mang về…”_ (trích Chương 2)
Mỹ Linh đã dễ dàng nhận ra Uyên Linh dù cô đã hóa trang cho khác thường ngày. Vậy nếu Uyên Linh không phải là một cái tên “đặt biệt’ trong bộ nhớ của Mỹ Linh thì làm sao cô có thể khẳng định nhanh như thế?
Trong số những bông hoa xinh đẹp ngày hôm đó khán giả mang đến tặng cô, Mỹ Linh chỉ giữ lại 1 bông hoa hồng của Uyên Linh và bỏ vào giỏ mang về. Điều đó chứng tỏ Uyên Linh có một vị trí đặc biệt trong lòng cô chứ không riêng gì Uyên Linh ấn tượng với cô đâu.
“…Uyên Linh hồi hộp mở dòng tin nhắn ra xem. Dòng đầu tiên là hình một bàn tay vẫy vẫy.
Kế tiếp là chữ “Hello em!..”
Sau đó là những hàng tin nhắn nhận xét rất tỉ mỉ về giọng hát và phong cách trình diễn của nàng kèm theo một hình ảnh mà cô chụp lại được qua màn hình Tivi trong phòng chờ. Khi nàng đang trình bày ca khúc solo ở vòng lộ diện.
Mỹ Linh khen ngợi nàng đã có rất nhiều tiến bộ trong giọng hát, phong cách rất đẹp và cô hy vọng sẽ có thể thấy nàng tỏa sáng hơn trong công diễn sắp tới ở chị Đẹp Đạp Gió Rẽ Sóng.
Cuối cùng là hai chữ: Cố lên!...”
…
Uyên Linh nghĩ rằng giờ này nàng trả lời tin nhắn, Mỹ Linh sẽ không xem ngay đâu. Cô ấy thường đi ngủ khá sớm nên nàng cũng sẽ đỡ ngại. Ai ngờ vừa gửi được 30 giây thì Messenger hiện lên Mỹ Linh đã xem._(Trích chương 4)
Mỹ Linh đã mến Uyên Linh đến mức quay lại phần trình diễn của Uyên Linh bà đưa ra nhưng nhận xét về giọng hát của Uyên Linh từ 13 năm trước đến bây giờ. Chưa kể cô là một người đi ngủ sớm nhưng khi Uyên Linh gửi tin cô đã xem ngay lập tức. Điều đó đã ngầm khẳng định trong lòng của Mỹ Linh đã có Uyên Linh. Dù nó vẫn chưa rõ ràng đó có phải là tình yêu hay không!..
Rồi đến 7749 cái tình huống dễ thương của hai người. Nào là trên du thuyền, đi quay, đi nhà ăn, show Hà Nội…và khách sạn…” cho đến Chương 9 là chương buồn đầu tiên. Đều thể hiện sự tinh tế, nhẹ nhàng ấm áp của Mỹ Linh dành cho Uyên Linh khi cô luôn dành cho Uyên Linh hơn những gì mà Uyên Linh yêu cầu.
“ Mỹ Linh gắp một đũa đút cho Uyên Linh ăn thử. Uyên Linh không cảm thấy có vị gì khác lạ. Nàng nhìn vào ánh mắt của Mỹ Linh nhìn mình. Trong đôi mắt trong veo đó hình như có thêm một hạt lệ lấp lánh. Mỹ Linh lại mỉm cười, nửa đùa nửa thật mà nói:
“Vị này…em không nên cho vào thức ăn thêm nữa. Chị ăn lạt lắm.”_(trích chương 9)
Từ giây phút này, Mỹ Linh đã thầm yêu Uyên Linh rồi. Bởi nếu cô không yêu nàng, cô sẽ không khóc khi phải từ chối tình cảm của nàng.
Nếu cô không yêu nàng cô sẽ không nói “bóng” để Uyên Linh tự hiểu mà cô sẽ thẳng thắn nói ra suy nghĩ để nàng phải rời đi.
Và cũng từ giây phút này Mỹ Linh đã phải khóc cho đến chương cuối cùng vì tất cả những sự bốc đồng với các định nghĩa “tình yêu” của Uyên Linh.
Uyên Linh luôn luôn nói yêu Mỹ Linh nhưng cũng luôn làm tổn thương cô ấy vì tình yêu khờ dại của mình.
Còn Mỹ Linh, cô không bao giờ mở miệng thừa nhận cô yêu nàng, kể cả khi say rượu lúc bị chị Bống gặng hỏi. Nhưng cô luôn luôn bao dung và tha thứ cho nàng hết lần này đến lần khác, cho dù nàng đã bốc đồng, liều lĩnh, giận dỗi, la mắng, mỉa mai, ném đồ, xé áo và cố tình cưỡng hiếp Mỹ Linh những 2 lần…Trong tất cả những lần điên cuồng đó Mỹ Linh chỉ biết khóc mà thôi…tại sao cô lại khóc? Tại sao không kháng cự? Đó là vì Mỹ Linh càng ngày lại càng yêu Uyên Linh nhiều hơn nữa. Nhiều đến mức cô đã cho Uyên Linh có quyền lựa chọn là cưỡng hiếp cô tiếp tục hay dừng lại.
“...Hai tay nàng khóa chặt tay cô lên trên đỉnh đầu cùng với một hơi thở nóng rực và cảm xúc trước đôi mắt trợn chừng và ngỡ ngàng của Mỹ Linh.
Mỹ Linh vô cùng sợ hãi. Cô biết chuyện gì sắp xảy đến với mình nhưng cô không vội nhúc nhích hay kháng cự. Cô để cho Uyên Linh cúi xuống gần mình hơn, gần đến mức môi nàng sắp chạm vào môi cô rồi thì Mỹ Linh mới nghiêm nghị lên tiếng, giọng cô đanh và bình tĩnh:
“Chị mong em…đừng biến chị thành người thiếu chung thủy với chồng…”_(trích Chương 12)
Mỹ Linh đã dùng chính thân thể mình để làm một bài kiểm tra tình yêu của Uyên Linh dành cho mình bằng cách đã trao quyền chọn lựa cho Uyên Linh. Uyên Linh có thể tiếp tục cưỡng hiếp cô nếu nàng không nghĩ đến danh dự của cô. Nếu là một người khác, người ta sẽ la hét:
“tao sẽ báo công an….”
“Tao sẽ giết chết mày!..”
“Buông tao ra…”
Nhưng Mỹ Linh lại bình tĩnh và nghiêm túc khi nói điều đó với nàng. Bởi vì cô tin tưởng Uyên Linh và tin tưởng vào tình yêu của nàng dành cho mình.
Chúng ta có thể thấy, nếu thật sự Mỹ Linh không yêu Uyên Linh nhiều đến mức quên cả bản thân thì cô sẽ không bao giờ phải khóc nhiều như vậy. Mỹ Linh luôn chịu đựng, nhẫn nại, hi sinh vì những lần vô tình Uyên Linh làm tổn thương trái tim nhạy cảm của cô mà không hề hay biết.
“...Mỹ Linh không thèm nhìn đến Uyên Linh mà cô đi thẳng vào trong nhà vệ sinh và “rầm” một cái, tiếng cửa nhà vệ sinh đóng lại. Cô bắt đầu la mắng Uyên Linh, giọng cô vang lên như chuông ngân, đẹp chẳng thua gì hát:
“Em nghĩ em là ai hả Uyên Linh?
Em xem tôi là cái gì vậy?
Em nói rằng em yêu tôi à?
Em yêu tôi như thế sao?
Em giận thì em bỏ đi. Em buồn thì em uống rượu, em nhảy xuống hồ bơi trước mặt tôi…sau đó còn muốn cưỡng hiếp tôi nữa. Đừng nói gì đến yêu, ngay cả việc tôn trọng tôi…em đã làm được chưa?
Tôi biết em bao lâu đâu?
Em bảo em thương tôi 13 năm sao? Ha..ha..
Em thương tôi thì tôi phải đáp à?
Tình yêu của em là cưỡi lên người tôi khi tôi chưa cho phép à?...
Mẹ nó! Tôi nói thật nhé...
EM...ÁC VỚI TÔI...VÃI RA!...
Mỹ Linh nói tới đây thì cô không còn nói được nữa. Giọng cô nghẹn đặc lại. Cô cố gắng cắn môi để không bật ra bất kì một tiếng khóc nào. (Trích Chương 12)
…
Đêm hôm qua, khi Uyên Linh bất ngờ ngất xỉu trước cửa phòng tắm đã khiến Mỹ Linh vô cùng hoảng hốt. Mặc dù tình huống trước đó cô rất giận Uyên Linh nhưng sau đó cô vẫn dang vòng tay ra ôm lấy nàng vào lòng và đỡ nàng dậy. _(trích Chương 13)
Ngay cả những lúc Mỹ Linh giận nàng đến cực điểm thì cô vẫn sẳn sàng dang tay ra để ôm nàng, không ngần ngại nhảy xuống hồ lạnh lẽo để cứu nàng và chăm sóc nàng khi nàng ngất xĩu trong khách sạn dù chỉ vài phút trước đó nàng đã gần như cưỡng hiếp cô. Nhưng sau tất cả những việc đó Mỹ Linh chỉ đổi lại sự tổn thương càng ngày càng sâu sắc hơn và càng ngày Mỹ Linh lại càng u uất nhiều hơn.
Mỹ Linh chưa bao giờ nặng lời với Uyên Linh. Cô luôn gọi nàng là "EM" ngay cả khi cô tức giận nhất, ngay cả khi nàng hiểu lầm cô và ném đồ vật khiến cô sợ hãi. Cô vẫn không dùng từ “bình dân” với nàng.
Mỹ Linh chưa bao giờ thật sự chống cự sự va chạm của Uyên Linh. Khi bị cưỡng hiếp lần 2, Mỹ Linh vẫn có xúc cảm hưng phấn với nàng đến độ cô phải cắn răng để tiếng rên rỉ đó không phát ra ngoài thêm một làn nào nữa. Nhưng cuối cùng cô vẫn không thể thoát khỏi trách nhiệm của 1 ca sĩ nổi tiếng, của người vợ chung thủy và một người mẹ của gia đình nên cô đã phải xin Uyên Linh dừng lại.
Nếu không phải là yêu, vậy thì là gì nữa chứ? Sẽ không có bất kì từ nào diễn tả được tâm tình của Mỹ Linh nếu đây không phải là yêu.
Nên sau tất cả những gì Mỹ Linh đã hi sinh và chịu đựng. Tôi khẳng định rằng Mỹ Linh đã yêu Uyên Linh còn nhiều hơn cả Uyên Linh yêu Mỹ Linh. Nhưng vì cô đã có gia đình nên mới phải âm thầm chịu đựng đâu khổ nhiều đến vậy.
Nhớ khi mà Uyên Linh thông báo rằng nàng đã có chồng sắp cưới. Mỹ Linh đã đau đớn tới mức cô không khóc nổi nhưng trái tim của cô lại âm thầm nhỏ máu ngay cả lúc cô cười nói vui vẻ với chị em và chồng.
Điều đó có thể gọi là "tê tâm liệt phế' vì người ta nói yêu cô, nói thương cô nhưng sau khi làm cho cô yêu người ta rồi, thì bây giờ người ta phũ phàng bỏ đi lấy chồng.” Còn đớn đau nào hơn khi cô không thể tâm sự với bất kì ai mà phải khóc một mình mỗi ngày.
Chưa bao giờ Uyên Linh thật sự hiểu cho tâm ý của Mỹ Linh. Và từ giây phút ấy cho đến khi 2 người làm hòa Mỹ Linh đã khóc trên dưới 5 lần trong bất lực và đau đớn vô cùng.
Kể cả khi Uyên Linh gửi tin nhắn xin lỗi cho Mỹ Linh và nói sẽ rời xa. Mỹ Linh đã ném chai nước hoa cô mang tặng Uyên Linh. Đó chẳng phải là ném nước hoa mà là ném trái tim ngu muội của cô vì đã yêu người quá vô tâm.
Đến cuối cùng khi đã bị xé áo. Mỹ Linh nằm co ro trên giường, hai tay che ngực khóc. Vậy mà khi nghe Uyên Linh thề độc sẽ bị ôtô cán chết, cô lại ngay lập tức ngăn cản.
Vậy suy cho cùng, tình yêu của Uyên Linh có đủ lớn để che chở cho Mỹ Linh hay không? Có đủ để bù đắp cho những tổn thương sâu sắc mà Uyên Linh đã gây ra không?
Do đó. Tôi khẳng định một lần nữa Mỹ Linh đã yêu Uyên Linh từ những ngày mới bắt đầu và yêu điên cuồng hơn cả Uyên Linh nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro