Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3: E


Cuối cùng, ngày ghi hình đầu tiên cũng đã đến. 

Sài Gòn vẫn còn trong những ngày mưa nắng thất thường. Người miền Nam gọi nôm na là “mùa Cúm.”

Mấy ngày vừa rồi nàng chạy show điên đảo. "Con Cúm" nó cũng mon mem đến tìm nàng nhưng lại bị cái tính lì đòn của nàng đá văng đi.

"Đến và đi" mấy bận thì hôm nay cái giọng của nàng cũng đã ổn. Có thể vô cùng tự tin thể hiện bài hát "Chờ Người Nơi Ấy" ở phần lộ diện rồi. 

******

Uyên Linh đến trường quay từ rất sớm vì sợ tình trạng kẹt xe ở khu phố nhà mình. Ngày đầu đi ghi hình mà đi muộn thì ekip và các chị Đẹp còn lại sẽ xem mình ra cái gì chứ? Đặc biệt là người thương cũng sẽ có mặt ở đấy. Không thể để cho Mỹ Linh có ấn tượng không tốt với mình được. Nên mọi thứ lặt vặt cần mang theo để đi ghi hình đều được nàng soạn sẵn từ mấy ngày trước, chỉ đợi đến ngày ghi hình là tống lên xe mang đến trường quay thôi. 

Mẹ nàng lần đầu tiên thấy đứa con gái hơn ba mươi lăm cái xuân xanh của mình biết lo xa thì ngạc nhiên lắm. Đời thuở nào mà nó chịu chuẩn bị trước như vậy. Nó chỉ có hát là chỉn chu hết mức thôi. Còn lại trong cuộc sống thì cứ đợi nước tới chân mới nhảy, nhàn tản như một con mèo lười biếng, đủng đỉnh sống. Chả quan tâm đến chuyện gì hết. Thế nên bà buộc miệng hỏi:

“Chương trình này là chương trình gì? Lớn lắm hả con? Sao tao thấy mày lo cho nó dữ vậy?”

Nghe mẹ hỏi han quan tâm mà Uyên Linh trả lời cộc lốc:

“Hổng có gì hay ho đâu má. Má đừng có coi làm gì. Coi Cải Lương đi.”

“Ơ cái con này. Sao không hay ho mà mày tham gia làm cái gì?”

Uyên Linh bẽn lẽn cười. Nàng chữa cháy:

“Tiền…quan trọng là tiền thoai…chương trình thực tế thì nó nhiều tiền hơn. Được chưa?”

Sở dĩ nàng không muốn cho mẹ mình xem chương trình là vì nàng sợ sẽ bị camera quay lại được những khoảnh khắc “cà thơi” của nàng chuẩn bị bung ra ở trong chương trình này với người đẹp Mỹ Linh. Bao nhiêu năm nay mẹ nàng đã luôn đau đáu việc nàng chưa chịu lấy chồng. Nếu quả này dính trên tivi mà mẹ nàng xem được sẽ bắt nàng tìm chồng ngay trong năm luôn không chừng. 

“Thôi bây ơi!..Tiền mày kiếm cũng nhiều rồi. Giờ lo mà tính chuyện lấy chồng đi. Mày sắp già tới nơi rồi đấy con ạ.”

“Coi…kìa…coi…kìa!...Hở tí là má nói người ta già à. Người ta còn trẻ, còn đẹp gần chết…thôi nha, hổng có gạ con lấy chồng nữa nha.”

Uyên Linh nũng nịu, chu môi, tỏ ý giận dỗi đáng yêu với mẹ vậy thôi nhưng trong lòng nàng lại chất chứa những nỗi buồn miên man, khó nói. Vì Uyên Linh thừa biết nàng làm sao mà lấy chồng bây giờ được. Người ngự trong trái tim nàng lúc này đâu phải là một người đàn ông. Ai có thể đẩy ra khỏi tim nàng hình bóng của Mỹ Linh dấu yêu đây? Người đàn ông nào có thể làm điều đó thì khi đó nàng sẽ lấy chồng. Nàng chỉ có thể kết hôn với một người mà nàng vô cùng yêu quý và tôn trọng. Nhưng hiện tại thì chưa? Mười ba năm nay, chưa ai khiến cho nàng yêu hơn Mỹ Linh được.

Sau khi makeup và chỉnh trang lại trang phục phù hợp. Uyên Linh cùng một số chị Đẹp được đưa đi một vòng tham quan nơi trưng bày quần áo và son môi. Mỗi người sẽ được chọn màu son mà mình yêu thích. Tô rồi để lại dấu môi trên tấm bìa cứng. Uyên Linh chỉ làm theo hướng dẫn. Nàng thực sự không cảm thấy hứng thú với việc này. Điều nàng quan tâm là Mỹ Linh của nàng sao bây giờ vẫn chưa xuất hiện? Có khi nào tổ chương trình lừa nàng hay không? Mô hôi tay của nàng túa ra ướt át, Uyên Linh khẽ nắm chặt tay lại. Hồi hộp chờ đợi từng giờ trôi nhanh.

Sau khi đi tham quan một vòng nơi trưng bày son môi thì các chị Đẹp được đưa đến phòng chờ. 

Nơi đây là một căn phòng sang trọng và vô cùng rộng lớn. Trong phòng được bố trí rất nhiều loại ghế theo bố cục hình vòng cung với tông màu chủ đạo là xanh ngọc và trắng. Nhìn tổng thể thì có thể đếm được khoảng 30 chỗ ngồi. Mấy chị Đẹp tới sớm đã ngồi vào những vị trí mà các mợ ấy cho là phù hợp. Uyên Linh cũng chọn một chiếc ghế dài màu xanh ngọc ở trên cao để ngồi chờ đợi tiếp những chị đẹp còn chưa lộ diện. Mỗi khi cánh cửa lớn được mở ra, trái tim nàng lại rộn lên một nhịp. Nhưng chờ mãi tới gần trưa mà sao Mỹ Linh vẫn chưa hề xuất hiện. Liệu chị ấy có thực sự tham gia chương trình này hay không? Nàng liền rơi vào trạng thái lo lắng, không vui.

Uyên Linh là một trong những chị đẹp đến sớm nhất hội nên thay vì cứ ngồi chờ Mỹ Linh trong vô vọng thế này thì nàng cũng tranh thủ đi làm quen với những người nàng chưa quen biết hoặc chỉ nghe tên.

Trong số đó có Lan Ngọc, Diệu Nhi, Quỳnh Nga và Phạm Lịch…các bạn ấy đều vô cùng xinh đẹp và ăn mặc lộng lẫy, nhiều màu sắc, tươi trẻ.

Chương trình lần này có mời cả hoa hậu H‘hennie nữa. Cô ấy khá là cao với làn da ngăm đặc trưng của người vùng dân tộc Tây Nguyên. Uyên Linh rất thích màu da tự nhiên, khỏe khoắn của cô ấy.

Hôm nay, Uyên Linh chọn cho mình một bộ cánh tôn dáng cách điệu với cái cổ áo xẻ vai đen trắng. Tóc búi gọn gàng trông vô cùng sang chảnh. Nàng không cao, nhỏ nhắn, lùn lùn nhưng trời thương ưu ái cho nàng được một thân hình cân đối. Gọi vui với nhau là “điện + nước đầy đủ” nên khi nàng mang đôi guốc cao hack dáng thì lại trở nên vô cùng quyến rũ và nổi bật. Dù đứng trong một rừng hoa hậu cũng không thể bị lu mờ.

Vì vậy mà so với các chị đẹp Uyên Linh thấy mình cũng ổn, không đến nổi nào phải tự ti. Vả lại nàng đến đây đâu phải thi thố, nên chuyện sắc đẹp hay giải thưởng nàng đều để nó ra sau đầu, chẳng thèm nghĩ tới nữa.

Sau khi làm quen với một vài chị em, nói vài câu xã giao thì Uyên Linh đã cảm thấy thấm mệt. Sao “Giáo chủ” nhà mình chưa tới nữa. Bây giờ đã hiện diện tại đây 27 chị em rồi. Còn lại 3 người nữa. Nàng mong là Mỹ Linh sẽ mau mau xuất hiện.

Đang định tìm một chỗ êm ái ngã lưng cho đỡ mỏi thì cánh cửa phòng đột ngột mở ra. Mỹ Linh, Hồng Nhung và Lệ Quyên thực sự xuất hiện. Tất cả những chị em trong phòng liền la lên, mắt chữ O miệng chữ A vì phấn khích.

“Oh…”

“Oh my god! Không thể tin được…”

“Chị Linh ơi! Em chào chị!..”

“Em không ngờ cô Bống sẽ tham gia luôn ấy ạ!...”

“Em chào chị…”

“Em chào chị…ạ!...”

“Chào em!...”

“Chào em…”

Toàn bộ mọi người đều không thể nghĩ ra được việc chương trình có thể mời được 3 chị “Đại” như thế tham gia chương trình. Uyên Linh cũng có chút ngạc nhiên vì sự xuất hiện của cô Bống Hồng Nhung. Nhưng chỉ mất mấy giây đầu thôi. Còn toàn bộ thời gian còn lại là nàng đều hướng về Mỹ Linh của nàng hết. 

“Ôi! Mỹ Linh của nàng hôm nay mang một đôi boot cao, áo đen, quần ngắn.” 

Thật sự Uyên Linh chưa bao giờ tưởng tượng ra, Mỹ Linh lại có thể ăn diện như vậy. Thật sự nàng quá bất ngờ. Nàng liền quay mặt đi để che giấu sự bối rối đang cuốn lấy tâm tư mình. Nàng thở ra một hơi thật nhẹ, sau đó liền trưng ra một bộ mặt mà nàng gọi là “nụ cười công nghiệp” để tiếp cận người thương của mình. 

Uyên Linh uyển chuyển đi lại gần Mỹ Linh. Nàng giả vờ ngạc nhiên, tế nhị nói:

“Em không ngờ có thể gặp bác trong chương trình này đó. Khi ba chị bước vào em thật sự rất bất ngờ…chương trình quá là dã man luôn bác ạ.”

Mỹ Linh nhìn nàng cười hiền hòa. Cô cũng rất ngạc nhiên khi gặp lại Uyên Linh ở đây. Cô dang tay ra ôm nàng một cái, vui vẻ nói:

“Rất vui được gặp em ở đây. Không riêng các em ngạc nhiên đâu. Mở cửa ra nhìn thấy mọi người một phát, ai cũng đẹp quá làm chị khụy hết cả chân xuống đấy.”

Vẫn là cách nói chuyện thân thương, gần gũi đậm chất Hà Nội của cô không lẫn với bất kì ai. Vừa nói đôi mắt cô vừa ánh lên tia sáng tinh nghịch cùng hài hước khiến mọi người xung quanh lại một phen cười nghiêng ngả. Bỗng Uyên Linh buộc miệng nói:

“Chị cứ như hoa cỏ mùa xuân ấy.”

“Sao cơ?”

Mỹ Linh tỏ vẻ ngạc nhiên. Cô không hiểu ý mà Uyên Linh nói đến là gì. Khi thấy gương mặt “xịt keo” của Mỹ Linh, Uyên Linh biết mình đã lỡ lời. Nên cũng cười xòa nói tiếp:

“Thì ý là bác cứ vui tươi…phấn khởi đấy.”

“À…thế à. Hơ..hơ..hơ…”

Mỹ Linh lại cười hiền hòa đáp lại Uyên Linh. Cô vỗ nhẹ tay vào vai nàng thể hiện sự thân thiện, phóng khoáng trong tính cách của mình. Nhưng cô đâu biết mỗi sự va chạm của cô đều khiến trái tim Uyên Linh rộn ràng hơn. Để che giấu sự hân hoan trong lòng, nàng đành phải lãng tránh lui về chỗ cũ ngồi xuống.

Gương mặt nàng bắt đầu ửng hồng và nơi vùng da được tiếp xúc thân thiết, bỗng nhiên tạo cho nàng một cảm giác nhột nhạt khó tả…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #ml#ul