Part 1
Jimin mím môi, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn người nào đó đang vuốt ve làn da mềm mại sau chiếc cúc áo đen hờ hững của cậu bạn mình, âm thầm lôi cả tổ tông hắn ra mà chửi.
Kẻ xấu số kia hẳn là Namjoon rồi.
Còn cái con người không biết trời cao kia đang thỏa mãn cười cho cái sự ngầu lòi của mình, có biết đâu ánh mắt nóng rực của Jimin nhìn mình chòng chọc.
Kim Taehyung, cậu thật giỏi.
Hàng triệu con mắt đang nhìn, vậy mà dám giật tung cúc áo. Khoe vòng thiếu cách gì để khoe, khoe luôn cả ngực làm gì? Còn để cho Namjoon sờ nữa, cậu thật biết cách làm người khác phát điên.
Bàn tay buông thõng lặng lẽ nắm thành quyền, Jimin lặng lẽ nhìn Namjoon như cảnh cáo.
Hyung à, buông cậu ấy ra.
Namjoon cảm giác được nguy hiểm, tay nhanh chóng rụt lại.
Jimin nó ghen rồi.
Thôi thì tránh đi cho lẹ, không nó áp chảo anh thì khổ. Nó lùn chứ nó có yếu đâu.
Từ đầu đến cuối chỉ có Taehyung là ngây ngốc không hiểu chuyện gì đang diễn ra, cứ tít mắt khoe hàm răng xinh xắn ra cười cười. Jimin nghiến răng, mặt đen hơn cả than. Còn không nhận ra cơ, ngốc thật.
Phải phạt mới được.
Đừng có trách tớ, có trách thì trách cậu ấy, đồ dễ dãi.
Sau khi kết thúc Run tập 39, mọi người cùng nhau đi ăn, sau đó lần lượt về phòng nghỉ ngơi, coi như kết thúc một ngày mệt mỏi.
Nhưng với Park Jimin cậu, đó chưa phải là kết thúc.
Taehyung nghiêng đầu khó hiểu. Hôm nay cậu làm gì sai sao? Jimin có vẻ không được vui, còn không thèm nhìn cậu một cái huống gì nói chuyện.
Nghĩ đi nghĩ lại, càng nghĩ càng rối.
Mình có làm gì cậu ấy không nhỉ?
Thoáng thấy bóng dáng Jimin phía trước, Taehyung chạy tới, vỗ vỗ vai cậu bạn
- Ji...
Jimin lạnh lùng liếc cậu một cái rồi đóng sập cửa phòng. Taehyung ngơ ngác nhìn, gãi đầu khó hiểu.
Còn chưa nói gì mà.
Sao vậy nè?
Vừa tắm xong, chưa kịp lau khô tóc đã có tiếng gõ cửa, Taehyung vội vàng chạy ra. Cánh cửa vừa mở cũng là lúc Jimin bước vào, nhìn cậu từ trên xuống dưới.
- Jimin à, đúng lúc mình cũng muốn nói chuyện với cậu.
- Ngồi xuống. – Lạnh nhạt hất mặt, Jimin ngồi xuống, kìm chế nội tâm muốn đè ai đó ra ăn sạch sẽ. – Khăn?
- Khăn?... A đây. – Taehyung vươn tay, ném chiếc khăn về phía Jimin, ngoan ngoãn ngồi xuống. Jimin xoay người cậu, nhẹ nhàng lau đi nước đọng trên mái tóc vàng bồng bềnh thoang thoảng hương dâu tây dịu dàng, mắt nóng rực phủ xuống cần cổ xinh đẹp hờ hững ẩn hiện sau lớp áo choàng mỏng manh. Mùi sữa tắm vờn quanh chóp mũi như có như không thách thức tính nhẫn nại trong Jimin.
Taehyung, cậu không biết mình có bao nhiêu quyến rũ đâu?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro