Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8: Sự biến hóa trong ánh mắt Khuê Hiền(3)

Nhưng mà lại nghĩ tới chuyện Khuê Hiền có thích tôi hay không, trong lòng lại bắt đầu hồi hộp, cũng không biết là như thế nào, có chút sợ hãi, lại cũng có chút hưng phấn.

Tôi thừa dịp mọi người không chú ý, chui vào bụi hoa, bụi hoa tùng ngay cổng trường này rất kín, rõ ràng là một chỗ trốn tuyệt hảo, có thể quan sát cổng trường trong khi không bị ai nhìn thấy, tôi và Xương Mân núp trong bụi hoa, chờ tụi Khuê Hiền đi hết rồi mới chui ra.

"Thế nào?" tôi gấp gáp hỏi.

Xương Mân lại nói "Em đói bụng, em muốn ăn đậu hũ nướng(3)."

Tôi gấp tới nỗi sắp giơ chân "Đậu cái gì mà đậu, nói nhanh lên."

Nó không thèm để ý, nhắm thẳng quán đậu đối diện đi tới.

Tôi vội vàng đuổi theo, nhất định là nó cố ý.

Không còn cách nào khác, tôi chỉ phải móc bóp ra, mua một phần đậu cho nó "Bây giờ nói được rồi đi."

"Em muốn ăn thịt dê xiên nữa!!"

Tôi nắm tay, nói cho chính mình phải kiên nhẫn, chẳng qua nó xài hết tiền tiêu vặt rồi, thèm ăn mới dòm ngó tiền của tôi.

Tôi mua!

Lúc đó, quanh trường có nhiều hàng bán đồ ăn vặt, giá rất rẻ, đậu hũ 8 xu 5 cục, thịt dê 1 xu 1 xiên, còn có mứt hoa quả, ô mai, kẹo mạch nha, giá đều là 1 xu, dựa vào tiền tiêu vặt hàng tháng của tôi, có thể mua cho nó ăn no căng.

Nhưng mà tôi lại không ngờ rằng Xương Mân lại ăn nhiều tới như vậy, vừa ăn vừa đi về, tội nghiệp bóp tiền của tôi chỉ còn lại da bọc xương.

Về đến nhà, tôi lập tức kéo nó vào phòng, chống nạnh, mắt lóe ra tia sáng "Rốt cuộc mày có nói hay không!!"

Xương Mân xoa xoa cái miệng đầy mỡ, uống một miếng nước cam vắt tôi vừa mua cho nó, xem như vừa lòng, nói với tôi thật nghiêm túc "Em nhìn thấy!!"

"Nhìn thấy cái gì?" tôi kéo ghế dựa qua ngồi trước mặt nó, đã gấp tới độ không chờ được.

Xương Mân ợ một cái, cái mùi đó...là hỗn hợp rất nhiều thứ, làm cho tôi nhịn không được đem ghế dịch ra đằng sau.

Nó rốt cuộc im lặng, nhìn vào mắt tôi, còn vô cùng nghiêm túc nói "Hắn - thật - đẹp trai!!!"

Tôi nhảy dựng từ ghế lên, lấy tay bóp cổ nó "Tao bóp chết mày, đồ vô lương tâm."

Nó giãy dụa nói "anh gấp cái gì, em còn chưa nói xong mà."

Lần này tôi thông minh, bóp cổ nó nhưng không dùng lực, chỉ để nguyên tư thế đó "Nói mau!! Không thôi tao bóp chết mày."

"Được rồi, được rồi, em nói..." nó ngẩng đầu lên, vẻ mặt còn vô cùng thành thật "Em nhìn thấy, nhìn thấy sự biến hóa thần kì trong ánh mắt hắn."

Tôi nhíu mày "Biến hóa gì?"

"Lúc hắn nhìn những người khác, ánh mắt trong suốt như mắt em bé sơ sinh vậy, vậy mà lúc nhìn anh nó lại bẩn như cục đờm."

Mẹ nó chứ!! Xương Mân học văn rất kém, tôi biết, nhưng mà...kém tới mức dùng kiểu so sánh làm cho người ta cảm thấy gớm ghiếc này, thật sự là...

ông đây hoàn toàn không biết!!

"Mày làm ơn nói tiếng người giùm tao!!"

Nó bày ra vẻ mặt anh quả nhiên là đồ ngốc, cái này còn không hiểu.

Tôi thật sự không hiểu, tôi lắc đầu.

"Hắn thật sự thích anh nha, anh!"

Câu này, tôi hiểu.

Hiểu xong...mặt tôi cũng đỏ.

Ai làm ơn nói cho tôi biết, tiếp theo tôi nên làm như thế nào?

Đầu óc tôi cứng đờ, tôi đỏ mặt bóp cổ Xương Mân "Tao vẫn muốn bóp chết mày!!"

"..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: