Chương 6:ô phối ngẫu (3)
Làm lớp trưởng, làm bạn học, tôi đều có nghĩa vụ bảo vệ thân thể và sinh mệnh các bạn trong lớp.
Nhưng cái nghĩa vụ huy hoàng này, lại làm cho tôi viết cái lời nhận xét khỉ gió này, lại còn phải viết cho đúng sự thật nữa.
Tôi rối rắm tới mức bạc tóc.
Ánh mắt xấu xa liền toát ra.
Tôi nhìn về phía Khuê Hiền "Cái này cậu viết."
Hắn là Ủy viên học tập, cũng có quyền viết lời nhận xét.
Tôi vội vàng ném cho hắn, để hắn buồn rầu đi, tôi mặc kệ, nhanh nhanh viết mấy cái khác, tôi còn muốn nhanh chóng về nhanh chờ xem Đồng xuân hỏa diễm a.
Tôi viết, một bên còn nhìn lén Khuê Hiền, thấy hắn chíu chặt mày, tâm tình tôi thật sảng khoái, nghĩ thầm trong lòng, cậu cũng có ngày hôm nay, để xem cậu viết như thế nào, hừ hừ!!
Khuê Hiền suy nghĩ trong chốc lát, thật sự chỉ trong chốc lát, sau đó cầm bút lên, vung tay rẹt rẹt, viết xong, liền ném lại cho tôi.
"Xong rồi!"
Xong rồi!! Này thì xong rồi.
Việc làm tôi sầu khổ nửa tiếng, chỉ mười phút là xong.
Tôi không tin, bỏ bút xuống, mở ra phiếu liên lạc của Chu Dũng Cường, lật tới trang có lời nhận xét.
Trên đó chỉ viết ít ỏi mấy chữ - Bạn Dũng thành tích ổn định, năng lực đấm đá rất mạnh.
Cái gì kêu làm rối kỉ cương tới cảnh giới cao nhất, chính là đây, làm rối kỉ cương tới mức tìm không ra chỗ nào không hợp lí.
"Như thế nào? Viết không đúng?" hắn hỏi.
Tôi nhanh chóng lắc đầu, đúng là viết không chê vào đâu được.
"Vậy mau kí tên!"
"Ừ, được!" lời nhận xét do tôi viết, tất nhiên tôi phải kí tên.
Tôi đặt bút xuống viết tên của mình, sau đó lại đưa cho Khuê Hiền, bảo hắn xem lại.
Hắn nhìn chữ kí của tôi, nhíu mày nói "Chữ kí của cậu thật xấu, sau này tôi cho cậu kí ở ô phối ngẫu, cậu kí như vậy tôi sẽ rất mất mặt, về nhà lo mà luyện tập đi."
Ô phối ngẫu!?
Tôi sửng sốt một chút, chỉ nghĩ rằng hắn chê chữ tôi xấu, dè dặt hỏi "Khuê Hiền, ô phối ngẫu là gì..." xin mời tha thứ, tôi là học sinh sinh sau năm 80 nên không biết.
Mặt Khuê Hiền nhất thời đen thui như đít nồi.
Mắc mớ gì lấy vẻ mặt dọa người như vậy nhìn tôi, ghét bỏ chữ tôi xấu, xấu thì xấu, cũng không cần phải hung dữ như vậy chứ.
Hắn nhìn thấy vẻ mặt của tôi còn chưa hiểu, đeo cặp sách lên vai, bỏ đi.
Trước khi đi, còn quay đầu lại mắng tôi "Đồ ngu ngốc!!"
Ui cha, còn mắng tôi nữa.
Tôi vừa định chửi, hắn đã đá cửa chạy lấy người, hai cánh cửa bị hắn đá kêu rầm rầm.
Tôi ngồi tại chỗ, thở phì phì cho đỡ tức.
Nhưng mà...ô phối ngẫu là gì vậy?
Tôi thật sự không biết nha.
Lại rối rắm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro