Chương 5: Người được gọi là Phúc Tấn(*)chính là ME (3)
Người ta nha, ở trong tình huống rất hỗn loạn, ngược lại có thể vô cùng quái dị bình tĩnh lại.
Tôi chính là người như vậy.
Tôi thật sự bắt đầu bình tĩnh.
Bình tĩnh tới choáng váng, đứng đơ, thành tượng điêu khắc...thật lâu không nhúc nhích.
Về phần chuyện xảy ra sau đó, cho dù sau khi tôi và Khang Duật kết hôn rồi, tôi cũng chưa nhớ lại được sau đó tôi làm cái gì.
Tôi từng hỏi qua hắn, đầu tiên Khang Duật trừng mắt nhìn tôi thở phì phì, sau lại thấy được tôi thực sự nhớ không ra, mặt hắn lại đỏ rất khả nghi.
Tôi tò mò truy hỏi, hắn bị tôi hỏi tới phiền, kêu tôi đưa hai má lại.
Tôi nghĩ là hắn muốn nói cho tôi điều gì đó, không ngờ rằng hắn lại hôn lên má tôi một cái.
Hôn xong, hắn liền lật đà lật đật bỏ đi.
Hả?
Tôi lại choáng váng, lại đơ, lại thành tượng điêu khắc...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro