Chương 4: Chuyện xấu sinh ra (3)
Tiết học tiếp tục, nhưng tôi cứ cảm thấy có mấy đứa cứ quay lại nhìn về phía tôi và Khuê Hiền, nhìn tới mức làm tôi thấy ngượng.
Giờ giải lao, tôi chỉ muốn đi ra hít thở một phen, lại bị Khuê Hiền giữ chặt lại.
"Làm gì?" tôi hỏi hắn.
Hắn dụi dụi mắt, nói với tôi "Hình như có gì trong mắt, nhìn giúp tôi một chút, hơi đau."
Tôi nghĩ tại sao hắn lại tìm tôi, nhưng nghĩ lại hắn vừa mới giúp tôi, nói đi nói lại tôi cũng phải cảm ơn hắn, vậy thì nhìn dùm hắn một lần cũng được.
"Trong mắt hả, mắt nào?"
"Hình như hai bên đều có, cậu nhìn cả hai luôn xem."
Hắn kêu tôi ngồi xuống, nhìn đối diện mắt hắn, hắn cũng nhìn đối diện tôi.
Nhưng mà tôi không thấy trong mắt hắn có gì , thật bình thường, đen lúng liếng rất trong suốt.
Nhìn được chừng mấy chục giây, tới lúc tôi đang định nói không có gì, Khuê Hiền đột nhiên nói, "Được rồi, hình như hết rồi."
Tôi nhíu mày, lúc này có, lúc khác lại không có, làm cái quỷ gì, thôi mặc kệ, đi toilet cái đã.
Vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy nhiều đứa đều đang nhìn chúng tôi, còn khe khẽ nói nhỏ:
"Thấy chưa, hai đứa nó vừa liếc mắt đưa tình đó."
"Thấy rồi, thấy rồi..."
"Giống như đang dùng mắt trao đổi..."
Tôi quay đầu lại nhìn về phía Khuê Hiền, chỉ thấy hắn dùng tay chống đầu cười tủm tỉm nhìn tôi.
Đầu tôi trống rỗng.
Vì vậy, chuyện xấu của tôi và Khuê Hiền liền lan tràn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro