Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 4

ĐÂY LÀ BẢN QUYỀN CỦA TỚ . ĐỀ NGHỊ MỌI NGƯỜI KHI ĐEM RA KHỎI WATTPAD PHẢI XIN PHÉP TỚ VÀ GHI NGUỒN LẠI . CẢM ƠN MỌI NGƯỜI NHIỀU !

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

Sáng hôm sau , vẫn như thường lệ . Vương Nguyên lại bị Vương Tuấn Khải tra tấn lỗ tai . Gọi đến lần thứ 2 cậu mới chịu vác xác dậy . 2 người bọn họ cùng nhau ăn sáng , sau đó lại cùng nhau đến trường .

___________ trường đại học Trùng Khánh ___________

Vương Nguyên đang trên đường về khoa thiết kế thời trang . Cậu bỗng thấy phía trước có 1 cô gái bị 1 đám người bắt nạt . Trước giờ Vương Nguyên rất ghét những ai ỉ mạnh , ỉ đông hiếp yếu . Thấy chuyện như vậy đương nhiên cậu không thể không đến giải cứu.

- Này ! Sao mấy người lại ăn hiếp cô ấy ? - Vương Nguyên tức giận quát

- Mày là ai mà dám xía vào chuyện của tao ? - Người cầm đầu lên tiếng . Cô ta chính là Hạ Mĩ Kỳ , vì nhà giàu nên cô ta thường xuyên bắt nạt người khác .

- Tôi là ai không quan trọng . Quan trọng là cô ỉ đông mà ăn hiếp 1 cô gái như vậy không thấy nhục sao ?

- Mày dám nói tao như thế à ? Tụi bay , đánh nó cho tao .

Hạ Mĩ Kỳ lúc nào cũng có đàn em bên cạnh . Đàn em của cô ta khoảng 10 người , 5 trai 5 gái .

2 tên trong đám đàn em của Hạ Mĩ Kỳ tiến đến chỗ Vương Nguyên . 2 tên đó định đánh Vương Nguyên .

- Tụi bây động vào người của tao đúng là chán sống rồi phải không ? - Vương Tuấn Khải nghiến răng nhấn mạnh từng chữ

- Anh Khải ? - Hạ Mĩ Kỳ trợn tròn mắt nhìn Vương Tuấn Khải đang tức điên kia . Cô ta trước giờ lúc nào cũng cố gắng lấy lòng Vương Tuấn Khải .

- Tao cấm không đứa nào được động vào cậu ấy ! Nghe chưa !

Lời Vương Tuấn Khải nói đương nhiên không ai dám cãi . Ai cũng biết nếu động vào người của anh sẽ không được yên thân . Sống không bằng chết !

- Còn đứng đó ? BIẾN HẾT !!!!

Hạ Mĩ Kỳ cùng đàn em chính là sợ đến xanh mặt . Không dám hé răng nói nửa lời . Đành ngậm cục tức mà rút lui .

- Bạn có sao không ? - Vương Nguyên hỏi cô gái .

- Mình không sao , cảm ơn bạn đã cứu mình

Cô gái ấy có mái tóc màu nâu ngắn , mắt to ,giọng nói cũng rất ngọt ngào . Phải nói là cô ấy quá hoàn hảo .

- Mình tên Vương Nguyên , còn bạn ?

- Mình tên Đường Thiên Hy .

- Mình học ở khoa thiết kế thời trang đấy .

- Thật sao ? Mình cũng vậy nè .

- À mà Vương Nguyên ơi . Cái anh đứng đó tên gì vậy ? Mình muốn cảm ơn anh ấy .

- Anh ta tên Vương Tuấn Khải .

Thiên Hy lại gần Vương Tuấn Khải . Cô cuối đầu 90° cảm ơn anh.
- Thôi tôi về khoa kinh doanh đây . - Vương Tuấn Khải mặt lạnh nói Vương Nguyên .

Nói đoạn Vương Tuấn Khải rời đi . Vương Nguyên và Thiên Hy cùng nhau về khoa thiết kế thời trang . Kết thúc buổi học , trong khi chờ bác Đỗ đến :

- Vương Nguyên này , mình và bạn nói chuyện khá hợp đấy . Hay chúng ta làm bạn thân nhé ? - Thiên Hy bắt chuyện

- Ừ , vậy cũng được . Chúng ta trao đổi số điện thoại để tiện liên lạc đi

Thiên Hy và Vương Nguyên nói chuyện cùng nhau , cười đùa cả buổi làm ai đó đứng bên cạnh có 1 chút khó chịu ■◇■

Bác Đỗ đã lái xe đến , Vương Nguyên tạm biệt Thiên Hy rồi lên xe cùng Vương Tuấn Khải . Trên xe , Vương Tuấn Khải nhăn mặt nói Vương Nguyên .

- 2 người mới quen nhau mà cậu cho cô ta số điện thoại rồi ư ?

- Thì sao chứ ?

- Còn hỏi , tôi là chủ cậu . Sao không đưa số điện thoại của cậu cho tôi .

- Mắc mớ gì tôi phải đưa cho anh .

- Ơ hay , cậu là ôsin của tôi cơ mà . Phải đưa số điện thoại của cậu cho tôi để có gì liên lạc chứ .

- Xì , cãi cũng không lại anh . Đưa điện thoại đây .

Cậu bấm số điện thoại của mình vào điện thoại anh .

- Xong rồi đấy .

Vừa lúc đấy bác Đỗ cũng lái xe về tới nhà Vương Tuấn Khải . Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải xuống xe . Họ tạm biệt bác Đỗ rồi vào nhà .

* TẠI DINH THỰ NHÀ HỌ HẠ *

__________ phòng Hạ Mĩ Kỳ __________

- Hừ , nếu như lúc sáng không phải tại thằng đó thì mình đã không bị anh Khải mắng rồi . Nhất định lần sau mình phải xử lí nó ! - Hạ Mĩ Kỳ tức tối .

_____________ sáng hôm sau ____________

Hôm nay là chủ nhật , đáng lẽ Vương Nguyên sẽ được ngủ nướng . Cơ mà tên họ Vương chết bằm kia lại dựng đầu cậu dậy sớm như bình thường .Cả buổi sáng mặt Vương Nguyên cứ như cái bánh bao bị nhúng nước .

- Cậu làm cái gì nhăn nhó từ sáng đến giờ thế ?

- ....

- Tôi đang hỏi cậu đấy .

- ....

- Cậu không nói là tôi đuổi việc cậu đấy nhá .

- Cái tên kia ! Anh đừng có hù tôi ! Ai bảo anh gọi tôi dậy sớm ? Tôi muốn ngủ cơ mà !!!!

- Ngủ hoài sẽ thành heo đó .

- Heo heo cái đầu anh .

Vương Nguyên tức giận chạy 1 mạch lên phòng . Chợt tiếng chuông điện thoại của cậu reo lên .

- Thiên Hy gọi mình ?

[cuộc trò chuyện]

- Alo , Thiên Hy hả ?

- Ừ , mình đây . Hôm nay là chủ nhật , chúng ta đi chơi không ?

- Đi chơi sao ? Được đấy .

- Vậy lát nữa chúng ta gặp nhau tại công viên GREEN RAIN nha .

- Ok , lát gặp

_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _

END CHAP 4

Hum nai là tết Khải Nguyên rồi ^^ . Nên tớ ra chap sớm hơn dự định đó nghen . Bấm mà gãy hết tay rồi @_@ . Chúc mừng ngày Kaiyuan'day ●◇● .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro