Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 : Bị bỏ thuốc

Sau giờ nghỉ trưa , mọi thứ lại diễn ra bình thường , Vương Nguyên và Phương Phương đi lên phòng làm việc , bước qua thang máy nghe tiếng mọi người xì xào . Phương Phương nhìn theo hướng đó rồi bất chợt quay sang Vương Nguyên :

-" Tiểu Nguyên cậu nhìn kìa , tổng giám đốc và trưởng phòng Lam rõ rang có quan hệ mà ! Xem đi , 2 người đó còn ôm ấp nhau đi vào hang máy chuyên dụng nữa chứ ."

-" Kệ họ đi , cậu còn nhìn nữa là mọi người vào hết thang máy đấy . Nhanh lên không trưởng phòng Lam lại mắng cả 2 đứa bây giờ !'' . Vương Nguyên xua tay , vội kéo cô ả nhiều chuyện này vào thang máy .

______________________

Phòng thiết kế

Vương Nguyên về chỗ ngồi của mình , mở máy tính ra làm nốt công việc .

Bầu trời dần tối lại , mới có 2h chiều mà vậy ? Hẳn là thu sắp hết , có lưu luyến cũng chẳng được gì . Thu không qua sao đông có thể đến chứ ? Chỉ là cậu sợ mùa đông , sợ cái cảm giác giữa trời tuyết lạnh cóng bị mẹ kế nhốt ngoài cổng , sợ cái cảm giác bị mẹ kế dọa nếu cậu không làm việc thì sẽ bỏ mặc bà nội cậu . Tất cả kí ức về bà ta chẳng có tí mảy may nào tốt đẹp .

Văn phòng trở nên im lặng lạ thường , đâu đó chỉ nghe tiếng bàn phím máy tính kêu lách cách . Lam Phi Vũ bước vào mang theo cái mùi nước hoa hàng hiệu nồng nặc của cô ta , mọi người ba phần cung kính chào cô ta một tiếng rồi lại tiếp tục công việc . Lam Phi Vũ nện đôi dày cao 10 phân xuống sàn nhà , tiếng giày chói tai dần đến chỗ Vương Nguyên . Cậu kiên định nhìn cô ả đang lẳng lơ đi tới , giọng nói phát ra bảy phần khinh thường cùng ghen ghét :

-" Vương Nguyên , cậu mau lên phòng tổng giám đốc ." Không thèm để cậu kịp đáp trả , cô ta trực tiếp xoay gót giày bước nhanh ra cửa cứ như khinh rẻ chỗ này vô cùng .

-" Hơ , tưởng là người của Tổng giám đốc thì ngon lắm hả ? Cứ chờ đi , sớm muộn gì cũng như những người trước kia thân bại danh liệt ......" Đám bà tám ức hận nhìn cô ta bước ra , không nhịn được mà xì xào , tiếng cực nhỏ chỉ sợ bị cô ta nghe trúng . Một vài người tốt bụng còn quay qua phía Vương Nguyên đang đi ra cửa nói lớn :

-" Vương Nguyên cẩn thận một chút , đừng chọc giận Tổng giám đốc . "

-" Vương Nguyên ăn nói nói biết điều may ra có cơ hội đổi đời đó ."

-" Về sớm nha Vương Nguyên !''

...............

Cậu không nói gì hết chỉ quay sang họ gật đầu , cười cười vài cái rồi quay đi . Cái tiếng tăm lẫy lừng của Vương Tuấn Khải cậu không phải chưa từng nghe qua , chỉ là không biết nên đáp sao cho phải .

Vương Nguyên bước vào thang máy , bấm số lên tầng 70 . không khí trong thang máy ngày càng cao , hệ thống thoáng khí làm việc cái kiểu gì không biết ? Người cậu toát mồ hôi lạnh , đôi tay không kiềm chế được mà run đến nỗi phải đan vào nhau . 3 phút nữa thôi , nếu cậu ăn nói có chút sơ sảy nào công việc này sẽ mất vĩnh viễn .

" Cốc cốc "

Thư kí Dương gõ của phòng giám đốc rồi bước vào , sau ba phút mặt tái nhợt mà bước ra . Cô ấy quay sang ra ám hiệu cho cậu vào , cũng không quên dặn cậu cẩn thận một chút .

Vương Nguyên bước vào phòng , ngỡ ngàng một chút trước bài chí của căn phòng . Đúng là Tổng giám đốc Vương Thị có khác , phòng làm việc cũng quá sang trọng . Chiếc bàn làm việc hiên ngang đặt gần cửa kính rộng nhìn thẳng ra ngoài trời , bàn tiếp khách bành chướng cả 1 diện tích , màn hình ti vi to đặt gần 1 tủ rượu thượng hạng , phía cuối còn có một phòng ngủ được thiết kế kín đáo , phải tinh mắt mới nhìn ra được .

-" Tổng giám đốc , tôi là Vương Nguyên ."

Vương Tuấn Khải đưa mắt lên nhìn cậu trai phía trước , đôi mắt âm lãnh phát ra vài tia áp đảo , hàng mày kiếm khẽ nhếch lên , nơi khóe môi ẩn hiện nụ cười nhạt 1 giây sau liền bị xóa sạch.

-" Cái này là của cậu ?" Vương Tuấn Khải đưa bản thiết kế lên trước mặt Vương Nguyên , ánh mắt không khỏi dò xét cậu một lượt .

-" Đúng ! Tổng giám đốc có gì không vừa lòng ?"

-" Tốt , mai sẽ mang nó đi làm thử , khả thi sẽ tung ra thị trường ."

Câu nói vừa rồi khiến Vương Nguyên không khỏi giật mình , biểu cảm thay đổi theo từng cử chỉ của hắn , kinh ngạc , vui mừng , lo lắng ., trầm tư ... tất cả đều bị cậu 1 giây thể hiện hết , cũng bị Vương Tuấn Khải 1 giây thu vào tầm mắt hoàn toàn .

'' Sẽ tung ra thị trường " là thật ? Thiết kế của cậu sắp được làm thành sản phẩm ? cậu đang mơ ?

-" Cảm ơn !" Cậu nhìn hắn , ánh mắt có chút chờ mong , nói xong liền quay người bước đi .

____________________

-" Sao rồi , sao rồi Vương Nguyên ? " phó phòng Hạ gắt gao bám lấy cậu .

-" Tổng giám đốc nói sẽ cho làm thử thiết kế của em , khả thi sẽ tung ra thị trường . "

Cả văn phòng bỗng vang lên vài hét lớn . Đa số đều kinh ngạc trước những gì nghe thấy . Cậu- Vương Nguyên , thực tập sinh thứ hai mới vào đã được chọn , chỉ sau Trương Á Hân . Phó phòng Hạ cao hứng mời cả phòng đi bar chơi , Vương Nguyên cố từ chối nhưng không được , cô ấy còn lấy cớ gì mà chúc mừng Vương Nguyên .

___________________

Bước ra khỏi bãi đỗ xe , Vương Nguyên cùng Phương Phương , phó phòng Hạ và một số đồng nghiệp cùng bước vào . Từ phía trên cao , ánh sáng trói mắt của chiếc biển mang dòng chữ Maiden lạnh lùng nhìn xuống mấy cô ả khoác tay đại gia của họ đi ra ngoài .

Ngoài kia gió lạnh kéo đến , trong này không khí lại nóng lên đến kịch điểm . Dưới sàn nhảy , một lũ thanh niên đồi bại điên cuồng lắc lư , uốn éo , hôn hít , sơ soạng theo điệu nhạc DJ chỉnh đến max volume .Vương Nguyên tiến lên phía quầy bar , ngóng ngóng gọi một li cocktail trái cây màu xanh lá cây đẹp mắt . Nhấp một ngụm ngỏ , dòng chất lỏng chảy xuống dạ dày khiến cậu ba phàn nóng rực . Phó phòng Hạ bước tới , trên tay cầm một li vang đỏ sóng sánh đến mê người . Cô ta đưa tay li rượu trước mặt Vương Nguyên ra hiệu nâng cốc , cậu xua tay cười cười nhìn qua chỗ Phương Phương một lượt mới cầm li cocktail lên uống , không biết rằng Hạ Mị đã bỏ cái gì đó vào cốc của cậu .

Hạ Mị vừa rời đi , cơ thể cậu dần nóng lên đến khó chịu . Hạ Mị nhìn thấy khóe môi không khỏi nhếch lên rồi tiến về phía Vương Nguyên coi như mình vô tội hỏi han ;

-" vương Nguyên , khó chịu sao ? Để tôi đưa cậu lên phòng nghỉ ngơi ."

Cậu vô thức bước theo cô ta vào thang máy . Quán bar Maiden này vốn dĩ vô cùng nổi tiếng thế nên cũng rất tiện nghi . Ngoài tầng 3 tầng dưới là vũ trường ra còn lại 4 tầng là làm phòng nghỉ . Còn để làm gì thì ai mà biết !

Hạ Mị đưa cậu vào phòng , để cậu ngồi lên giường rồi bước ra ngoài . Bóng đem bao trùm căn phòng , cửa phòng mở ra lần nữa , thân ảnh một người đàn ông cao lớn bước vào mang theo mười phần tà khí .Rốt cuộc anh ta là ai ?

______________________________________

ấu zè , chương 2 này cũng ngắn thấy mịa đi , Shyn đang bận túi bụi ôn thi nghề với chuẩn bị 20-11 nên mới thế , quả thực thất lễ a~ Chương sau nhất định cho mấy nàng ăn xôi thịt để đền bù .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: