Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 13

Vương Tuấn Khải chính là đang bực mình nha ( ̄ヘ ̄)

Vì sao à ? ( ̄ヘ ̄) 

Còn dám hỏi -_- Con cờ hó lông xù kia cứ bám chặt lấy báo bối của ta . Làm ta muốn gây chú ý với bé con cũng không được -_-

Vương Nguyên từ ngày Vương Tuấn Khải hoá phép ra con chó cũng đã chịu tin Vương Tuấn Khải là tiên – trên – trời . Không chỉ thế , Vương Nguyên ngày nào cũng "Đô Đô" . Một tiếng cũng Đô Đô , hai tiếng cũng Đô Đô (`皿'#)

Cái gì mà Đô Đô lại đây chơi với anh ~ ❤

Đô Đô ngủ với anh ~ ❤

Đô Đô là ngoan nhất nhất ~ ❤ 

Đô Đô thật dễ thương ~ σ(≧ε≦σ) ♡

*Lật bàn* Thật tức chết mà , bà tác giả , bà có đổi ngay cái kịch bản đi không thì bảo -_-

Ây gu ~ Thật là , giấm chua đã nhấn chìm Trùng Khánh rồi . Cơ mà ta thích vại :v

"Vương Nguyên à ~"

"Đô Đô , tối nay cưng muốn ăn gì ?"

"Gấu gấu ~"

"Vương Nguyên , em có tin là tôi biến nó trở về tấm vải nâu không hả -_-"

Con chó như hiểu tiếng người , ư ử vài câu sau đó long lanh mắt nấp sau người Vương Nguyên .

Đại Nguyên thấy vậy liền lườm Vương Tuấn Khải một cái , sau đó chính là nhấc bổng Đô Đô lên

"Đô à , em không cần sợ , anh sẽ đuổi những đứa dám bắt nạt em ra khỏi nhà"

Vương Tuấn Khải tâm trạng bây giờ thật muốn ... bóp nát quả cam (‡▼益▼)

Cái đồ lùn kia , Vương Lão Đại ta quyết tâm báo thù (#'Д')

"Vương Tuấn Khải , bắt nạt Đô Đô là tui đuổi đó nhá" >__>

"Huhu , anh biết rồi TvT"

Đến tối , Vương Nguyên học bài , bắt Vương Thê Nô phải dọn dẹp nhà cửa . Đô Đô thì nằm ngủ ở ghế sôfa (/ω\)

Vương Tuấn Khải cầm cái cây lau nhà đi qua đi lại , nhìn con chó poodle lông xù đang nằm vểnh mông trên ghế mà âm thầm dựng ngón giữa (҂`ロ')凸

TDM , ta đây phải dọn dẹp mệt bở hơi tai , nó thì nằm ngủ . Thật là ngược chết tôi rồi ahuhu TvT

Ngứa mắt , Vương Tuấn Khải nghĩ ra một kế trêu em chó này [ =.,= ]

Đặt cây lau nhà sang một bên , Vương Tuấn Khải ngồi xuống , chọt chọt mông con chó (눈_눈)

Thị Đô phát hiện có kẻ phá giấc ngủ liền giật bắn mông một cái . Chỉ thế thôi [ '-' ]

Vương Tuấn Khải cười gian tà , chọt thêm một phát nữa . Thị Đô lúc này đã tức muốn nổ huyết , nhất quyết quay lại thì gặp một bộ mặt biến thái nào đó (눈_눈)

Ahuhu TvT Đô vô tội , Đô đang ngủ ngoan ngoan mà , đừng trêu Đô nữa TvT

Vương Tuấn Khải nhìn cái bộ mặt đáng thương của em chó không một chút động tâm , bèn xách nó lên quăng ra một chỗ <( ̄︶ ̄)>

"Tránh ra cho bổn Vương ta dọn dẹp !"

"Vương Tuấn Khải , anh vừa làm gì đó =.,="

Dạ vâng , thật không may cho Vương Lão Đại là bé Nguyên vừa học xong , muốn tìm em chó để chơi cho đỡ chán thì gặp cái cảnh tượng vô cùng ngứa mắt : Ngược đãi động vật

Thế có còn xứng đáng làm tiên nữa không ?! Vương Vô Sỉ , quá là vô sỉ !

"Vương Tuấn Khải , dọn xong nằm ngoài sôfa luôn đi . Đô Đô ~ Vào ngủ với anh nào ~"  (≧▽≦)

"Gấu !"

Nói rồi Vương Nguyên ôm bé Đô vào phòng ngủ , bỏ lại Vương Tuấn Khải tự kỉ đứng khóc hận một mình (T▽T)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro