Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

_19_

Sau tan ca, Dunk mang theo tâm trạng tồi tệ của cả một ngày rời khỏi công ty. Trước đây không thích đi làm, bây giờ chính thức ghét đi làm.

"Dunk"

Đang đi về phía xe thì nghe có người gọi, giọng của Force nên cậu quay người lại xem, thấy Force đi nhanh vài bước đã đến bên cạnh cậu.

"Có hẹn đi ăn với anh mà xị mặt thế hả?"

"Em có chút chuyện thôi à, không phải tại anh đâu."

"Em thấy trong người không khỏe thì mình hẹn hôm khác cũng được."

"Không sao đâu, em chỉ bực mình thôi. Đi nhậu xả stress thôi anh."

"Oke oke, vậy để anh đãi em."

Dunk lái xe cùng Force đi ăn tối, không chọn nhà hàng mà chọn một quán ăn bình dân mang đậm phong cách châu Á, chủ quán cũng là một người Thái nên khẩu vị rất thân thuộc. Chỉ là không phải khẩu vị của Dunk nên cậu vẫn không thấy thân thuộc gì lắm.

"Tâm trạng Dunk không tốt đến mức nào? Có tệ bằng lúc làm mất hành lý ở Đức không?"

Force vừa nhắc chuyện hi hữu xui rủi kia, Dunk liền thấy hôm nay vẫn còn tuyệt vời nhiều lắm. Cách an ủi này độc lạ nhưng không ngờ lại có tác dụng. Anh nhìn thấy Dunk đã có chút phản ứng, vui vẻ nói

"Dunk biết Dunk có thể tâm sự với anh mà, có chuyện gì thì anh cũng có thể giúp Dunk"

"Vẫn là chuyện muôn thuở thôi p'Force"

"Joong à?"

Cậu gật đầu. Trong đời có vô vàn chuyện phiền não, thế nhưng chỉ có một phiền não này là ở lại với cậu, mặc cho đã trải qua bao nhiêu năm tháng. Bởi vì "phiền não" này được giữ chặt ở trong tim, Dunk không buông bỏ cũng chẳng mở lòng, nên "phiền não" cũng kẹt ở đó, không thể thoát ra ngoài được.

"Lần này chắc là có tin tức gì mới đúng không? Anh thấy em xị mặt hơn bình thường."

"Em xị đến mức nào vậy? Bánh bao thiu hả?"

"Chắc là cỡ cái mền luôn đó"

Dunk lại thở dài, nhìn đông nhìn tây trong quán, xác nhận không có người quen rồi mới nói ra chuyện ngày hôm nay cho Force. Anh nghe xong cũng thở dài y hệt cậu, biểu cảm cũng xị mặt ra. Hiện tại trên bàn có hai cái mền đang đua nhau xị mặt. Phiền não này chính là kiểu không thể giải quyết được, người nào biết thì người đó suy, cùng nhau suy cùng nhau nghĩ. Đây là mị lực của Joong Archen.

"Nói vậy là Joong sắp kết hôn với Fourth, nhưng mà ghen em với anh hả?"

"Ờ, em cũng không hiểu sao cậu ấy lại làm vậy nữa. Em khó xử với Fourth lắm, cũng khó xử với bản thân và cậu ấy nữa."

"Cũng đúng, anh là em thì anh cũng sẽ khó xử. Bạn trai cũ ghen vì mình thì cũng vui vui, nhưng mà bạn trai cũ sắp kết hôn, vui kiểu gì được."

Mâu thuẫn ngay cả việc có nên tồn tại mâu thuẫn hay không. Câu chuyện dần trở nên khó hiểu như một phần của môn Triết học Mác Lê-nin, hay Hóa đại cương.

"Nhưng anh không thấy Fourth và Joong có tương tác gì, nếu không phải trước đây thân thiết thì anh còn tưởng họ là người lạ nữa đó. Sao có thể kết hôn được?"

"Chắc là kiểu lowkey, yêu đương thầm lặng."

"Sắp kết hôn rồi, thầm lặng gì nữa. Không định phát thiệp mời luôn sao?"

Dunk cũng không biết chuyện giữa hai người bọn họ là thế nào, cậu rời khỏi Thái đã gần hơn ba năm, đi du lịch châu Âu rồi chọn ở lại Paris an cư lập nghiệp, mọi liên lạc ở Thái đều cắt đứt. Nếu không vì vô tình gặp lại Force ở Berlin thì cũng không có ai biết cậu đi châu Âu. Vậy nên những chuyện ở Thái, cậu đều không biết gì.

"Fourth phát thiệp mời cho anh chưa?"

"Nếu Joong và Fourth kết hôn thì chưa chắc anh được mời."

"Sao vậy?"

"Joong với anh không hòa thuận, em cũng biết mà."

"Em biết, nhưng em không hiểu tại sao hai người lại không thuận nhau. Cứ gặp là gây chuyện, không gây chuyện thì cũng lời qua tiếng lại. Alpha vốn ghét nhau như vậy sao?"

Force lắc đầu. Alpha không phải thù hằn nhau đến mức đó, chỉ có điều trước đây Joong Archen không khống chế được pheromone nên đi tới đâu cũng biến nơi đó trở thành lãnh thổ của Joong, khiến những alpha khác đều vô cùng khó chịu. Đây là chuyện ngoài ý muốn thôi. Nhưng sau đó Force và Dunk trở nên thân thiết thì giữa Force và Joong mới trở nên gay gắt hơn.

"Vì em tiếp nhận được pheromone của Joong, nên không một ai biết được liệu em sẽ tiếp nhận được pheromone của alpha nào khác hay không. Hơn nữa, em và anh đều là alpha nhưng chơi thân với nhau, Joong thích em nên mới càng ghét anh."

Dunk giơ tay ra hiệu Force dừng lại, anh liền không kể tiếp. Chuyện của trước đây, bây giờ làm sáng tỏ cũng không còn ý nghĩa gì. Đặc biệt là chuyện Joong từng thích cậu như thế nào, ghen với những người ở bên cạnh cậu ra sao, tất cả đều nên chôn xuống đất, càng sâu càng tốt.

"Chuyện cũ của em không nói nữa. Nói chuyện của anh đi, anh với p'Book sao rồi?"

Chỉ vừa nghe nhắc đến người kia, Force đã vui vẻ mỉm cười, trên gương mặt còn mang theo vẻ tự hào, giơ tay trái lên cho Dunk xem chiếc nhẫn bạc đeo ở ngón áp út.

"Không phải anh cầu hôn p'Book mà là p'Book cầu hôn anh sao?"

"Ngạc nhiên kiểu gì đó?"

Force chu môi mắng đùa vài câu rồi mới kể về chuyện cầu hôn của mình. Anh đã lên kế hoạch cầu hôn vào hôm sinh nhật của Book, định là sau khi cậu mở quà thì sẽ nhìn thấy hộp nhẫn cầu hôn của anh, nhưng nào ngờ khi Book vừa thổi nến ước nguyện xong thì lập tức hỏi anh có muốn kết hôn với Book không. Kết quả là cả hai đều chuẩn bị nhẫn cầu hôn cho nhau, mỗi người một chiếc, đeo cho nhau.

"Hai người ngọt ngào thật đó. Hồi đi học cứ cãi nhau miết, đâu có ai ngờ được hai người sẽ thành một đôi đâu."

Dunk vừa nói xong thì dừng lại, mặt nghi ngờ nhìn Force. Cậu suy nghĩ lại lời mình vừa nói rồi lại nhìn Force như muốn xác nhận, Force thì không hiểu ý của cậu.

"Chúng ta học ở học viện alpha, nhưng mà p'Book đâu phải alpha sao lại ở trong trường vậy?"

"Em mới ra trường mà em hỏi lạ vậy? Có mất trí nhớ không? Học viện alpha ở cạnh học viện omega mà. Chỉ cách nhau một lối đi thôi, khuôn viên được dùng chung nên Book và anh mới hay gặp nhau, Joong với Fourth cũng thường đi cùng nhau."

Nghe thì giống như trường chia ra hai cơ sở để giảm thiểu tối đa chuyện yêu đương tuổi học trò, nhưng mà sự thật lại có một chút không giống trong tưởng tượng. Dunk không nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp lặp lại trọng điểm mà cậu nghe được.

"Joong và Fourth thường đi cùng nhau hả? Em đâu có thấy."

"Em tốt nghiệp sớm hơn Joong một năm mà."

Nói đi nói lại một hồi thì cũng quay về chuyện của Joong Archen. Nhưng Dunk bây giờ bắt đầu tò mò trong một năm cậu không ở học viện, Joong và Fourth có những tiến tiến như thế nào, nói không chừng sẽ có giai thoại gì đó mà cậu chưa biết.

"Joong với Fourth thân với nhau lắm sao anh?"

"Anh ra trường còn sớm hơn em mà."

"Nhưng anh có giữ liên lạc với mọi người, thi thoảng còn về trường đá bóng mà. Không lẽ không nghe được tin tức gì sao."

Force cũng ở condo gần học viện nên tin tức đương nhiên là nghe được không ít, nhưng mà không biết kể từ đâu. Nghĩ một chút thì chọn lọc ra vài tin tức để kể cho Dunk.

"Có một lần anh quay về trường để lấy bảng điểm thì thấy có người chờ Fourth ở cửa học viện. Sau đó nghe mọi người trong đội bóng nói thì mới biết người đó là bạn trai Fourth. Nhưng mà hình như mấy ngày sau thì Fourth chia tay người đó, rồi hẹn hò với Joong đến bây giờ luôn."

"Còn có chuyện như vậy hả anh?"

"Ừ, anh chỉ nghe nói thôi, không biết rõ lắm. Nhưng mà anh đúng là có vài lần thấy Fourth đi ra từ condo của Joong."

Vừa rồi Force nói Joong và Fourth thân thiết, Dunk vốn nghĩ thân thiết chỉ mang ý nghĩa là anh em thân thiết bình thường như lúc cậu vẫn còn ở Thái. Nhưng không ngờ là thân thiết kiểu này.

Khi Fourth vào học viện và khi cậu tốt nghiệp, thời gian chỉ có một năm học, cũng không phải là đủ 12 tháng của một năm, vậy mà bọn họ đã tiến triển tốt như vậy. Dunk thật sự không ngờ bản thân ngu xuẩn đến mức này, vừa trốn ra nước ngoài, vừa cắt đứt liên lạc với tất cả mọi người chỉ để không nhớ đến Joong Archen dù thực tế vẫn mong nhớ mỗi ngày. Thế nhưng người năm đó nói yêu cậu, cuồng si cậu, năm lần bảy lượt tìm cách quay lại với cậu thì đã sớm có một mối tình mới.

Thua rồi, thua thật rồi. Không những thua, mà còn thua bằng cách thảm hại nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro