Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương hai

Vừa định dẹp mộng tưởng để đi ngủ thì lại đi check vé máy bay thêm một lần nữa, chỉ mong có phép màu xuất hiện để giá vé giảm hơn chút. Nhưng mà không có phép mày nào cả. Đành ngậm ngùi đem card bo góc của Archen ra, lăn lộn trên giường vừa khóc lóc vừa lụy.

"Huhu yêu Archen quá huhuhu mẹ cho con tiền nuôi Archen đi, con lại tiêu hết tiền rồi huhuhuhuhuhu đói bụng quá huhuhu"

Nước mắt nước mũi tèm lem. Kể từ sau lần gặp Joong Archen ở trung tâm mua sắm thì tối nào cũng suy thế này. Hết cách rồi, cậu không về Thái được, vậy thì chỉ có thể mang Joong Archen đến London. Nghĩ đến đây tinh thần phấn chấn trở lại, cậu ngồi vào bàn làm việc, lên kế hoạch cho việc mang Joong Archen đến London.

Muốn cái gì thì cũng phải hành động, vì thời nay không có ông bụt hay cô tiên đâu, chỉ có tiền thôi.

Dunk Natachai làm ở bộ phận truyền thông của một hãng thời trang nổi tiếng. Lương bổng ổn áp nhưng với khả năng vung tiền của một người hâm mộ thì chỉ tiền lương là không đủ. Emily từng thắc mắc vì thời gian đầu lập nên trang "Star in my mind" thì tiền donate chạy project lúc nào cũng không đủ mục tiêu đề ra, đều là Dunk bỏ tiền túi bù vào mới đủ. Sau này Emily mới biết, Dunk vốn là một thiếu gia, gia đình có hẳn hoi cơ nghiệp nhưng Dunk thích làm ở mảng thời trang nên mới phải bán mạng cho tư bản. Vậy cho nên cô mới gọi là ông chủ.

Hôm nay lại thấy Dunk ăn mỳ ly, Emily không ngờ ông chủ thật sự hết tiền, cô mua một chai nước suối đưa cho Dunk.

"Anh hết tiền thật hả Dunk?"

"Không phải đâu, tại anh thích mỳ ly thôi."

"Người chăm sóc da kỹ càng như anh thì lý nào lại ăn mỳ."

"Ừ, trả lời chính xác rồi đó."

"Vậy sao anh không nói với bố một tiếng. Chỉ cần anh nói thì muốn bao nhiêu là có bấy nhiêu mà."

"Anh không thích."

Từ khi lên đại học thì cậu đã học được tính tự lập, tuy không thể kham nổi học phí nhưng tiền sinh hoạt đều do cậu đi làm thêm để tích góp, sau khi tốt nghiệp thì chính thức tự lập, không xin tiền bố mẹ nữa. Bây giờ đã đi làm được sáu bảy năm, chợt quay lại xin tiền bố mẹ thì không phải là nực cười à. Hơn nữa nếu như xin tiền bố mẹ thì biết mở lời thế nào bây giờ? Chả lẽ lại bảo là "bố ơi con treo hình của anh chàng kia khắp thành phố nên hết tiền rồi", chả lẽ nói như vậy.

Dunk tranh thủ ăn xong ly mỳ rồi lại ômmáy tính cá nhân, Emily biết năng suất làm việc của Dunk rất đáng gờm, nhưng nhìn cách cậu làm việc trong chiều thứ bảy khiến cô thấy sợ hãi.

"Ông chủ, dạo này công ty bắt anh tăng ca cuối tuần sao?"

"Không có. Anh muốn đưa Joong quay lại London một lần cho nên đang bàn với team dự án của công ty."

"Vì anh không về Thái được hả?"

"Ờ"

Sao mà dễ đoán vậy nhỉ? Dunk cũng không biết, nhưng cậu không nghĩ nhiều, tiếp tục tập trung cho kế hoạch của mình. Nói một cách đơn giản thì sắp tới sẽ là sự kiện thời trang của công ty, và Joong Archen là Friend of the House Gucci nên sự kiện lần trước đã mời anh, lần này Dunk muốn nhân dịp này mang Joong Archen quay lại London một lần nữa để cậu thuận tiện đu idol.

Emily ở bên cạnh nhìn thấy Dunk dí mắt vào màn hình, hừng hực lửa khí thế, trên mặt ghi rất rõ dòng chữ : Nhớ Archen quá!

Đến chiều thì Emily chạy xong deadline, việc tay trái của cô là một designer tự do, công việc tay phải chính là master fansite - tay ảnh cừ khôi của nhà Star (star in my mind), cho nên những khi Joong Archen chạy lịch trình tour thì Emily cũng đi theo, không vắng mặt bất kỳ sự kiện nào dù là lớn hay là nhỏ.

"Ông chủ, tối anh có thời gian không, mình cũng nên đi check project đi anh."

"Ừm để anh xem sao, nếu xong trước 7 giờ thì mình đi, còn nếu không thì em đi một mình nha."

"Đi chung đi mà."

"Vậy thì anh không hứa được."

Emily vẫn tin vào năng suất làm việc của Dunk. Cô đặt bàn ở nhà hàng rồi gọi thêm hai ly cà phê tiếp thêm năng lượng.

Chờ đến tối, chưa đến 7 giờ thì Dunk đã hoàn thành, khoảnh khắc enter gửi mail quả thật nhẹ lòng. Cậu nhìn đồng hồ rồi bảo Emily

"Đi thôi, đi check project thôi."

Ngồi trong xe với Dunk, Emily nói đã đặt bàn ở nhà hàng rồi, cậu cũng không ngạc nhiên gì lắm. Làm việc với nhau cũng không phải mới đây, hiểu phong cách làm việc của nhau cũng không có gì lạ.

"Dunk Dunk"

"Gọi Dunk là được rồi."

Cậu không quen với cách gọi thân thiết như thế, Dunk Dunk hai tiếng này chỉ để cho người trong gia đình gọi. Emily tuy đã ở bên cậu rất lâu, nhưng vẫn không thân thiết đến mức có thể gọi thân mật như thế. Emily còn chưa kịp lấy dũng khí thì đã bị Dunk đẩy về vị trí vốn có, cô ghì lấy chiếc nhẫn đeo ở ngón áp út.

"Dạo này em trông như có chuyện muốn nói với anh. Em đã nghĩ kỹ rồi sao Emily?"

"Chúng ta...quay lại được không anh?"

Dunk nghe rồi, không đáp. Cậu chờ xem Emily sẽ nói gì tiếp, nhưng Emily cũng im lặng hoàn toàn.

"Em nghĩ kỹ rồi sao?"

"Em nghĩ kỹ rồi, thời gian mình qua mình đã chia tay nhưng mà vẫn rất hợp nhau, nên em muốn cho chúng ta một cơ hội."

"Ý anh là em đã nghĩ kỹ về tình cảm của em chưa. Chúng ta hợp nhau hay là chúng ta cùng thích một người. Em nên cân nhắc kỹ."

Emily là cô gái có tính cách mạnh mẽ, lời nói của Dunk không khiến cô lung lay mà ngược lại càng thêm chắc chắn.

"Chúng ta đều hâm mộ Joong Joong, nhưng đó chỉ là tình cảm của người hâm mộ thôi. Em biết em thật sự thích ai, và muốn đi tiếp cùng với ai."

"Vậy thì anh xin lỗi em. Vì anh đối với Archen không phải chỉ đơn thuần là tình cảm của người hâm mộ."

Cậu biết nói điều này nghe qua sẽ hoang đường, nhưng cậu không quan tâm. Những lý lẽ về tình yêu gì đó, cậu đều không nghe lọt tai. Bởi vì trái tim rung động bởi người nào, trong lòng cậu mới rõ ràng nhất.

"Anh dành trái tim cho Archen rồi cho nên không thể yêu ai khác được nữa. Emily cũng biết anh không chỉ dành trái tim, mà còn thời gian và tiền bạc cho Archen. Đời này chỉ cần một ngày còn yêu Archen thì ngày đó anh sẽ không hẹn hò với ai. Em hiểu ý anh mà, đúng không Emily?"

Cái này thì không phản bác hay trách móc được. Vì cô cũng yêu Joong Archen muốn chết. Không thể trách bản thân không đủ tốt để lọt vào mắt Dunk, càng không thể trách Dunk lạnh lùng. Muốn trách thì phải trách trong lòng Dunk đã dành vị trí quan trọng nhất cho Joong Archen hoàn hảo chỉ có một không hai ở trên đời.

"Sắp tới nếu Joong Joong có lịch trình ở London thì chúng ta sẽ chạy project. Khi đó em sẽ khá bận nên chú ý sắp xếp thời gian nha. Nếu sắp xếp không được thì báo cho anh, anh sẽ tìm trợ lý mới."

"...em sẽ sắp xếp."

Dù là người yêu cũ của nhau nhưng khoảng cách hiện tại vẫn luôn tồn tại, không có chuyện trở nên gần gũi thân thiết, mà chỉ có thể an phận như hiện tại. Hơn nữa, Dunk biết thân phận của cậu sẽ phải luôn gắn với những cuộc hôn nhân thương mại. Và vì bố đã nói chỉ cho phép cậu đi trải nghiệm đến năm ba mươi tuổi thôi, nên cậu muốn dành toàn bộ thời gian còn lại cho Joong Archen. Bởi vì bây giờ trong đầu chỉ biết có Joong Archen, động lực duy nhất là Joong Archen, cậu quả thật không muốn cũng không thể nghĩ đến việc mở cửa trái tim cho một ai khác.

Có ai trong đời theo đuổi thần tượng mà chưa từng nghĩ đến cảnh sẽ trở nên thân thiết với người ấy. Có thể là người yêu, là em trai, em gái, chị gái, anh trai, anh em họ hay chị em họ cũng không tồi, hoặc chỉ là một người bạn cùng trường cũng đã tốt lắm rồi.

Dunk là một fanboy và cậu cũng không phải ngoại lệ. Cậu dám thừa nhận cậu từng muốn đem giấu đi nụ cười của Joong Archen chỉ để làm của riêng mình. Nhưng theo đuổi thần tượng đã hơn hai năm, cậu cũng dần chấp nhận một sự thật rằng những viễn cảnh ấy sẽ không thể xảy ra. Có thể là gì cũng được, không là gì của nhau cũng được, vì biết đến nhau đã là may mắn lắm rồi.

Check xong projects, ăn tối xong Dunk trở về nhà. Mỗi khi cậu về nhà đều lập tức chạy vào phòng tắm để ngâm bồn, cảm giác như spa tại gia, tâm hồn thư thái rồi mới bước ra.

Nằm trên giường vừa lau tóc vừa xem điện thoại, lướt bảng tin một lúc mới nhớ ra vẫn chưa check IG của Joong Archen. Cậu liền chạy sang IG của Joong Archen xem thử.

Xem xong thì chết lặng.

Vội vàng chạy ra ban công hít một hơi thật sâu.

Trời đất ơi cuối cùng cũng được hít chung một bầu không khí với Joong Joong rồi !!!!

Lại tiếp tục cập nhật tình hình, thấy Joong đến nơi check project rồi, cậu còn nhẩm tính thời gian xem lúc đó có phải là gần với lúc cậu check hay không. Nhưng người ta mới check hai phút trước, còn cậu thì check lúc 8 giờ, chênh nhau đến vài giờ đồng hồ. Hơi tiếc nuối, nhưng lập tức phấn chất, hít thêm một ngụm khí trời trong lành.

Tài khoản Star in my mind ngày thường hoạt động năng suất nay càng thêm năng nổ, vì ở đất London này nhà Star chính là nhà lớn nhất. Đêm nay nhà Star cũng là nhà sáng nhất.

"Nhưng mà Archen đến London vào giờ này để làm gì nhỉ?"

Cậu xem lại thông báo trong kênh "thông báo từ JoongJoong" cũng không thấy anh nhắc gì đến chuyện có lịch trình ở London. Liền chạy vào LINE nhắn tin hỏi p'Josh, may mà p'Josh trả lời.

-Joong có một người bạn tổ chức hôn lễ nên mời Joong đến dự. Joong cũng đang trong thời gian nghỉ ngơi hồi sức nên chuyến đi London lần này xem như đi chơi. Thời gian Joong ở London nhờ em chăm sóc nhóc Joong nha ❤️

Dunk thả sticker rồi lặn mất. Cậu không biết phải trả lời thế nào, hơn hết, hồn vía đã lên mây rồi, có khi đã chạy tới chỗ Joong Archen rồi, bảo cậu có thể quan tâm đến những chuyện khác được nữa sao.

"Đáng yêu quá"

Không biết đi dạo ở đoạn đường nào mà nay giờ lạc rồi. Với thân phận là thổ địa ở London, Dunk phải ra tay cứu giúp thôi.

Dù cầm tài khoản page đi bình luận và được idol trả lời, nhưng cảm giác lâng lâng như vừa được đồng ý lời cầu hôn. Dunk lại rơi vào trầm tư rồi....

Trầm tư mà cậu rơi vào, chính là loại trầm tư thả hồn bay tới viễn cảnh được gặp Joong Archen, tốt nhất là cậu chụp được 7749 kiểu ảnh để làm kỷ niệm.

"Chụp hình xong có thể xoa đầu Joong Joong không nhỉ? Chắc là tóc mềm lắm..."

Vẻ mặt không những sáng bừng lên, mà xung quanh còn giống như có những bông hoa đang nở rộ. Không biết đã nghĩ đến cảnh gì rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro