
C33: Mai Lan
"Thầy Snape.." Nó gặp ác mộng, gọi tên ông trong giấc mơ. Gọi mãi không có ai, cứ ngỡ sẽ lạc mãi trong bóng tối bất tận.
Một cái xoa dịu êm ru trên tóc nó, một cái vỗ nhẹ nhàng lên người như đang ru trẻ ngủ. Giọng nói hiền lành, khàn khàn của người mớ ngủ:"Tôi đây, tôi đây..."
Sáng sớm tinh mơ, nó tỉnh dậy đã thấy bản thân đang nằm kề cạnh thầy Snape. Gương mặt ông ấy ở rất gần với nó. Nó lật đật dậy, đi đánh răng rửa mặt lại trèo lại lên giường kêu:"Thầy ơi, dậy thôi."
Mắt thầy Snape lim dim, mở dần. Đôi mắt đen trầm lặng đối diện với nó. Ông ấy vẫn vậy, mang theo trên mình một đôi mắt đen lạnh lẽo như hầm ngục, chẳng ấm áp được như người bình thường. Nếp nhăn ở cạnh mắt đã xuất hiện lờ mờ.
Cả hai cùng dậy để ăn sáng, thầy Snape cũng không hỏi là nó đã mơ thấy thứ gì. Ông ấy lo uống cà phê và ăn sáng của bản thân. Nó đưa mắt lên nhìn ông hỏi:"Thầy Snape có hay gặp ác mộng không?"
Ông ấy đưa mắt lên nhìn nó, một cách trực diện và tôn trọng. Ông nói:"Tôi đã gặp nó vào mỗi đêm.."
Ông nhẹ xếp tờ báo lại, giọng dịu dàng:"..đến mức nó là một phần của cuộc sống."
"Thật sự ư." Nó hỏi kĩ, mắt hơi cay cay một chút. Giọng nó nhỏ hơn:"Khi nằm cạnh con, thầy có gặp ác mộng không?"
"Trò hãy yên tâm vì.. tôi đã có những giấc ngủ yên ổn rất nhiều."
"Thầy có thấy an tâm khi có con ở bên không?"
"..." Thầy Snape hơi nhăn mày lại vẫn trả lời nó."Dù phải thú nhận nhưng có vẻ như trò khiến giấc ngủ của tôi có chất lượng tốt hơn."
Ông ta nhìn chăm chú vào cục bông nhỏ. Đầu óc ông ta dễ chịu hơn sau những bữa ăn đối diện nhau. Cho thấy rằng ông ta vẫn đang giữ được một chút hơi ấm ở cạnh bên ông ta.
Cục bông nhỏ chẳng khác gì một liều thuốc an thần cho bệnh nhân tâm lí. Và chẳng khác gì là một an ủi cho tâm hồn kẻ nào cằn cỗi, đau rát và khô khan vùng vẫy ở dưới cùng của địa ngục.
Vì cậu ấy, ông ta sẵn sàng tha thứ cho mọi thống khổ trên đời thêm lần nữa. Và chấp nhận mở trái tim thêm một lần cuối cùng.
Nó ăn xong thì xách đồ ra thư viện học. Bữa nay nó có hẹn với Hermione cùng Mai Lan ở ngoài. Hai người họ ngồi li bì trước, có khi đã đợi nó nửa tiếng đồng hồ. Nó nhanh chân chạy lại nói:"Chào, hai bồ."
"Hello." Mai Lan cười, nhìn ngó sang Hermione.
Cả ba bắt đầu tập trung ôn tập cho đến khi qua đủ vài tiếng đồng hồ. Đến giờ ăn trưa, Mai Lan có nhắc tới Hadick.
"Mình thấy tâm lí của thằng Potter cứ vặn vẹo kiểu gì."
"Sao bồ thấy vậy?" Nó hỏi.
"Mình với Mai Lan ở chung học viện mới biết chứ bình thường tính nết của Potter không tốt gì đâu. Nhưng mình có nghe đồn cậu ấy là được tạo ra chứ không phải được sinh ra. Vậy nên cậu ấy không được đầy đủ về mặt tính cách." Hermione giải thích.
"Vậy à.."
Nó thì thào, bỗng hỏi thêm một câu:"Vậy nếu là người thường xuyên gặp ác mộng thì sao? Gặp nhiều tới nỗi chai sạn."
"Mình thấy sẽ rất khủng khiếp đối với người đó."Mai Lan trả lời, cố nhớ vài chuyện để nói cho Harry."Mình có bắt gặp tình trạng thế này trên một đứa trẻ tổn thương về mặt tâm lí. Bất ổn về cảm xúc nên không mấy yên bình."
Mai Lan hơi nghiêng đầu, đôi mắt đen của nàng ấy nhìn nó như thể hiểu thấu được hết tất cả cảm xúc ở trong lòng của nó. Nàng ấy nói:"Thầy Snape có lẽ cũng là một ví dụ điển hình. Mình có nghe mấy thầy cô khác nhắc vài chuyện về thầy ấy và.."
"..để mình nấn ná thêm thì mình thấy một đứa trẻ bị tổn thương. Chúng sẽ có xu hướng dựa dẫm vào một mối quan hệ nào đó khác. Vì chúng không thể hình dung được thêm một lí do nào khác để tồn tại. Và ba mẹ chúng không thể để chúng đặt cảm xúc lên, để thương, để nhớ và bao bọc. Mình nghĩ bồ cũng phải hình dung được loại cảm xúc này chứ?"
"Thứ cảm xúc mà những đứa trẻ tổn thương thường có. Chúng sẽ chia làm hai trường phái, một là xu hướng luôn nghĩ cho cảm xúc của người khác. Nghĩ nhiều đến đau lòng và tự khiến mối quan hệ của bản thân không công bằng. Hai là xu hướng khép mình lại, tạo một vỏ bọc mà không ai có thể tiếp cận được. Thường thì những đứa trẻ ấy sẽ rất nóng tính, dễ cọc cằn và nhạy cảm. Chúng nghĩ rất nhiều về mọi thứ."
"Hơn hết là tâm lí tự ti, chúng sẽ luôn thấy bản thân không thể sánh bằng những đứa trẻ có đầy đủ ba mẹ, đầy đủ tình thương toả sáng ở đằng xa. Chúng sẽ nghĩ, chúng - những đứa trẻ không có ô, chạy mãi cũng không thể bắt chước được sự tự tin từ những đứa trẻ hạnh phúc."
Mai Lan hít một hơi để nói tiếp:"Chính vì điều này, đôi khi mình thấy thương cho bồ. Bồ cũng đã có cuộc sống rất tệ. Mình đoán là bồ đang dựa dẫm tâm lí lên người thầy Snape có đúng không?"
Nó trầm mặc, cứ như trái tim của nó đang bị xẻo ra cho nàng ấy coi hết. Nó rụt người lại nhút nhát.
Nàng ấy nói nhẹ nhàng hơn:"Những đứa trẻ dựa dẫm tâm lí vào người nào. Khi họ có một quan hệ mới mà bản thân không được ưu tiên nữa, những đứa trẻ ấy sẽ xuất hiện tâm lí ghen tỵ. Phi thường ghen tỵ và chỉ muốn xé rách mọi thứ."
Nàng ấy nhìn sang biểu cảm của Hermione. Nàng ấy dường như hiểu về tâm lí của những đứa trẻ bị tổn thương quá. Để nói ra được những điều này.
"Mình không muốn nhắc tới chuyện cũ của bồ. Nhưng mình nghĩ việc dựa dẫm tâm lí vào người khác cũng không tốt. Vì sẽ có lúc, bồ vì muốn níu kéo mối quan hệ đó ở lại, biết đâu bồ sẽ dùng mọi cách, kể cả tha hoá chính bản thân? Mình không biết. Điều tốt nhất là nên đặt bản thân lên hàng đầu."
"Nói thì dễ." Nó thì thào, gượng cười một cái rồi tranh thủ trở về tầng hầm. Suốt cả trưa, nó cứ như người mất hồn. Cứ bay đi vùng trời nào rồi chứ chẳng nhớ tới ai nữa.
"Trò đã gặp ai mà đến tinh thần ăn uống cũng biến mất vậy hả?" Thầy Snape hỏi ngay khi thấy biểu hiện kì lạ của nó.
Nó kéo môi cười.
"Đừng cười." Thầy Snape thì thầm." Nụ cười không tự nhiên của trò chẳng khác gì mấy con hà mã há mồm."
"Thầy chê con xấu." Nó ỉu xìu, chẳng có tí năng lượng nào để cãi vã hay buồn bã gì đó. Nó cứ nghĩ về lời lẽ của Mai Lan nói. Mai Lan cũng nhắc là thầy Snape chung đụng một kiểu người, một loại suy nghĩ như nó.
Nó không biết liệu sau này, nếu như ông ấy biết rằng nó trở nên ích kỉ hơn. Biết sống vì chính mình hơn. Nó muốn giữ ông ấy lại bên cạnh. Bất chấp dùng cách gì. Liệu ông ấy có chê ghét nó không? Liệu ông ấy có.. thấy nó tởm không?
Nó không hỏi, không nói về chuyện đó cho ông ấy nghe. Thật ra là Harry Snape cũng có chuyện giấu Severus Snape.
"Nói đi, có chuyện gì." Ông ấy đã nghiêm túc hơn hỏi nó." Chuyện gì đã khiến trò phải tỏ ra mất tinh thần như vậy.."
".. hay là trò đã thích cô gái nào đó?"
"Không có.." Nó trả lời thật khẳng định, chỉ là nhỏ giọng hơn ở câu sau."Con suy nghĩ về chuyện sau này thầy sẽ cưới vợ. Lúc đó, con làm phù rể cho thầy nhé?"
Con sẽ chứng kiến được giây phút hạnh phúc nhất của thầy. Con đã được phép chứng kiến cả đời thầy.
"Tôi sẽ không cưới vợ." Thầy Snape lạnh lùng."Tôi đã nhấn mạnh rất nhiều lần. Tôi sẽ.."
"Vì con sao?" Nó hỏi.
"Trò cần biết làm gì. Chuyện của trò là an tâm và sống thoải mái."
"Con sẽ được ở bên thầy mãi mãi đúng không hả thầy?"
"Rồi trò cũng sẽ gặp một cô gái và sẽ rung động với cô gái đó thôi. Có thể là một người đẹp, cao, da trắng, tóc vàng mắt xanh hay gì đó."
"Con không thể cưới vợ."
"Sao?"
"Khế Ước không cho phép con cưới vợ, cả đời này con chỉ có duy nhất một mình thầy. Và chỉ có thầy thôi." Nó thì thào. Chuyện này nó lại rất thật lòng với ông ấy. Thật lòng đến nỗi phát khờ.
"..."
Thầy Snape câm lặng một lúc mới lên tiếng:"Trò bị ngu sao?"
"Con muốn mãi mãi ở bên cạnh thầy."
"Vài năm nữa sẽ khác. Tôi sẽ tìm cách tháo gỡ khế ước. Tôi không cho phép trò ràng buộc vào tôi cả đời. Sẽ rất uổng phí."
"Thầy đừng làm vậy." Nó kéo áo thầy, giọng nỏ yếu ớt."Con không thấy uổng, một chút cũng không uổng. Thầy rất tốt, rất thương con. Con ở cạnh thầy cả đời có được không?"
"Trò thậm chí còn chưa biết yêu là gì..." Giọng ông nhẹ tênh. Mắt không tin nổi nhìn nó, như chứa chan nhiều cảm xúc hơn."Tôi chỉ muốn trò có được hạnh phúc của chính bản thân trò."
Dù cho bắt buộc phải rời xa nhau.
"Thầy Snape.. "
"Mau ăn đi." Thầy nói."Tôi sẽ không nói gì về vấn đề này nữa."
Ông ta không muốn làm khó dễ cục bông nhỏ của ông ta. Bằng một sự dịu dàng, âu yếm. Ông ta cảm thấy ấm lòng khi biết cậu ấy cũng muốn ở cạnh ông ta như ông ta muốn ở cạnh cậu ấy. Nhưng liệu rằng nó sẽ được bao lâu chứ? Cậu ấy chỉ là một đứa trẻ. Ông ta thì lớn, già cả đầu mới dám chắc chắn là sẽ ở cạnh cậu ấy. Đến khi cậu ấy chẳng cần ông ta nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro