Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1: Đừng làm tôi nổi điên! Part 2)

" Kétttttttttttttttttttt..........."​​​

Một tiếng chói tai vang vọng...... Ran từ từ mở hé mắt, và ngồi thụp xuống khi thấy chiếc xe kia chỉ còn cách mình một khoảng bằng vài cm ! ​​​Mọi người thở phào nhẹ nhõm. Kazuha và Aoko nhanh chóng chạy ra ngoài ôm chầm lấy Ran. Sonoko vỗ vỗ vai cô, luôn miệng bảo rằng :

-"Ran, không sao rồi ! Bình tĩnh nào." 

​​​Ran ôm chầm lấy Sonoko, nấc lên từng hồi và cứ thế bật khóc.....​​​Cậu con trai mở cánh cửa xe, bước ra với một vẻ ngông nghênh ngạo nghễ. Nhìn sơ qua một lượt là biết ngay con nhà đại gia. Mái tóc đen, đôi mắt đen, giày bata đen, cả chiếc xe cũng đen nốt ! Nhưng đặc biệt là gương mặt cực kì điển trai sáng chói dưới ánh mặt trời, trông rực rỡ chả khác gì một vị thần kiêu ngạo. ​​​Vài bà cô trên đường đỏ ửng cả mặt, thầm ước cho mình trẻ hơn khoảng 10 tuổi thôi cũng được. Mấy nàng nữ sinh thì cứ nhốn nháo hẳn lên, điện thoại và máy chụp ảnh đang làm việc hết công suất, tiếng la hét điên cuồng khiến sân trường bỗng chốc trở thành cái....chợ vỡ ! ​​​

Aoko nhẹ nhàng đỡ Ran đứng lên, Kazuha thì dùng khăn tay lau nước mắt cho cô. Họ biết đây là lần đầu tiên cô đối diện với một nỗi sợ hãi kinh khủng, và điều cần thiết lúc này là phải làm cho tinh thần cô thật ổn định.​​​

-"Ey, tớ ổn mà ! Không sao ! " - Ran cười nhẹ, lau đi giọt nước cuối cùng đọng trên khóe mắt.
Cô không muốn làm họ phiền. ​​​Cả ba nhìn cô với vẻ ái ngại, xen lẫn chút lo lắng. Ran luôn là một cô gái mạnh mẽ, nhưng thật sự sâu bên trong lại rất yếu đuối và dễ bị tổn thương. Đằng này xém chút nữa là bị tai nạn ngay ngày đầu nhập học, chắc chắn là rất sợ hãi.​​​

Người con trai đi đến chỗ họ....​​​Ba cô nàng đứng bên cạnh Ran cực kì ngạc nhiên. Đây chẳng phải là Kudo Shinichi hay sao ? Tại sao anh ta lại xuất hiện ngay lúc này cơ chứ ??? Đừng nói là cũng nhập học ở Học viện này đấy ?!​

Mặc cho ba cô bạn của mình đứng như trời trồng, Ran vẫn tỉnh như không (vì suốt mấy năm ròng ở bên Pháp, nên cô đâu có biết hắn là ai).

Cô không muốn gây ồn ào ngay trước Học viện, thôi thì để cô xin lỗi vậy. Nói gì thì nói, chính cô mới là nguyên nhân gây ra vụ này chứ còn ai nữa!

" À, tôi xi...."

Câu nói chưa ra khỏi miệng thì đã bị anh ta chặn họng bằng một câu hỏi ngớ ngẩn nhất trong ngày.

" Mắt cô là vật trang trí sao ?! " - Giọng nói khá trầm, không lớn lắm nhưng đủ để trở thành một sức công phá khủng khiếp.

" Hả ? "

Ran ngạc nhiên. Kazuha ngạc nhiên. Aoko ngạc nhiên. Sonoko ngạc nhiên. Mọi người đi đường ngạc nhiên. Thầy cô ngạc nhiên. Cả mấy em nữ sinh đang chụp hình cũng ngạc nhiên.

Cái.....cái tên này......

-"Không hiểu à ?!"_ Anh giễu cợt. - " Cô không có não chắc ? "

Sửng sốt. Sửng sốt. Sửng sốt.

Hắn.....hắn dám.....nói mình như thế ????

-"Anh quá đáng vừa thôi nhé ! Chưa từng học cách lịch sự với người khác à ? " - Ran chỉ tay vào mặt anh.

-"Ran....Ran này, cậu....bình tĩnh....." - Sonoko mở miệng can ngăn thì bị sát khí ngùn ngụt của Ran khiến cô phải câm như hến !

-"Chậc ! Không đâu lại đứng giữa đường !! " - Anh nở nụ cười gian tà, đôi mắt gian xảo nhìn cô từ đầu xuống dưới. - " Hay cô là......"

C....cá...cái...giề..... Hắn......xú...xúc....phạm....mi....mình.....

Vài người xung quanh xì xầm bàn tán. Kazuha và Aoko thì vừa nổi điên với tên này vừa e ngại nhìn Ran. Định mở miệng khuyên ngăn thì chợt nghĩ lại, có lẽ nói với cô lúc này như đàn gảy tai trâu nên thôi cứ mặc cho trời tính tới đâu thì tính !

Tiểu thư nhà Mori, hiện nay đang trong tình trạng cực kì tồi tệ. Đôi mắt tím biếc bây giờ không những biết cười mà còn biết....giết người ! Khuôn mặt xinh xắn đó giờ đây đã thành một ngọn núi lửa sắp sửa phun trào mắc-ma. Hai tay xiết chặt kiềm chế cảm xúc đang dâng trào.

" Anh vừa nói tôi là gì ?! "

Bình tĩnh. Đúng thế, trong tình hình hiện nay thì phải thật bình tĩnh ! Chắc chắn hắn chưa nhận ra mình là ai !

" Oh, tôi có nói thế hả?"_ Anh ta cười xòa. - " Vậy xin lỗi nhé, tôi không nghĩ người quê mùa ngốc nghếch như cô mà lại ......"

Quê mùa ư ? Ngốc nghếch ư ? Hắn nghĩ mình là ai chứ ????????

Đến nước này thì phải ra tay thôi ! Ran chỉ thẳng vào mặt tên con trai đang đứng:

" Nghe đây ! Tôi là Mori Ran, người-thừa-kế-tương-lai của tập đoàn Mori ! "

Vài người xung quanh (lại) tiếp tục bàn tán. Mori là dòng họ nổi tiếng toàn thế giới, nắm trong tay hơn cả trăm chi nhánh ở các nước khác nhau, nhân viên lên đến hàng trăm nghìn người, gia sản xài hoang phí cả đời cũng không hết, được xếp vào top 10 những tập đoàn lớn mạnh nhất thế giới ngày nay.

" Mori Ran ? " - Anh ta thoáng ngạc nhiên.

" Đúng thế ! Là tôi ! " - Cô lên giọng thách thức.

" Ha, vậy cô chắc chưa biết tôi là ai đâu nhỉ ?! "_Anh ta giễu cợt. - " Mà cũng đúng thôi, tiểu thư như cô suốt ngày ở trong phòng có người hầu kẻ hạ, đâu quan tâm mấy chuyện này !!! "

Dễ-điên-hông ? Trời ơi ! Nói chuyện với tên này một hồi chắc mình phải nhập viện cấp cứu !

-" Tôi...."_Anh chậm rãi. - " Kudo Shinichi. "

Kudo ??? Chẳng phải đó là tên của một công ty kinh doanh mỹ phẩm đang được giới trẻ ưa chuộng hay sao ?! Nghe nói vị chủ tịch hội đồng quản trị ấy ngày xưa là nhà văn chuyên viết truyện trinh thám rất nổi tiếng. Công ty vừa được thành lập cách đây đúng 4 năm, và hiện tại thì đã có chi nhánh ở hầu hết các nước trên thế giới, gia tài cũng chẳng thua gì nhà Mori là bao.

Vậy mới nói, người người truyền tai nhau rằng: Nếu Mori là một con sư tử dũng mãnh, thì Kudo là một chú hổ hiếu chiến !

Trời ạ, mắc gì hai dòng họ nổi tiếng như cồn thế này lại học chung một ngôi trường vậy ?! Chắc chắn Học viện này không sớm thì muộn cũng sẽ bị người thừa kế của hai gia tộc này phá nát ! Thôi thì cuộc cãi vã như thế này thì không nên xen vào ! Muốn sống yên ổn thì đừng dại gì mà động chạm tới họ !

-" Sao hả ??? Cô tiểu thư ngốc nghếch Mori Ran ?! " - Anh tiến tới gần cô, chẳng mấy chốc đã chắn ngay trước mặt khiến cô cảm thấy mình thật nhỏ bé với anh.

" Ngốc nghếch ư ? Anh nói lại lần nữa xem ! " - Ran nói như hét vào mặt anh.

" Đồ ngốc nghếch đần độn Mori Ran ! " - Anh cũng lập tức đáp lại.
.
.
Bốp !
.
.
Đến nước này thì con giun xéo lắm cũng quằn, cô....thụi cho anh một quả trước con mắt của bàn dân thiên hạ. Chẳng biết là do cô dùng lực quá mạnh hay sức chịu đựng quá yếu mà anh ta đã ngã xuống đất và....bất tỉnh nhân sự ! Kazuha, Aoko và Sonoko trợn tròn mắt kinh hãi, mọi người xém chút rụng cả quai hàm, mấy cô nữ sinh thì run run người lo sợ, thầy cô giáo thì đành xoay lưng chỗ khác để khỏi phải chứng kiến sự thật phũ phàng này.

Vì sao thầy cô lại như thế ? Đơn giản lắm !

Nếu họ đã thấy một cuộc ẩu đả ngay trước Học viện + nhiều người chứng kiến => chắc chắn không thể làm ngơ => bắt phạt theo đúng quy định => nội dung phạt rất " tàn bạo " => chắc chắn không sống yên ổn nổi đâu !

Vì thế, nếu có người nào khai báo rằng trước trường có cuộc ẩu đả thì chắc thầy hiệu trưởng chỉ xét cho một tội : gây ồn chốn học đường !

Quay trở lại vấn đề. Hiện tại thì Shinichi đang nằm bẹp dí dưới lòng đường trong vô vàn con mắt kinh ngạc của tất cả mọi người có mặt ở đó. Còn " chủ nhân " của nắm đấm ấy thì sao ? Ka ka, cô đang trong một tâm trạng rất ư là.....sảng khoái !
Dám trêu chọc tiểu thư Mori đấy hả ? Xin lỗi nhé ! Cái kết nó không có hậu cho lắm đâu !

____End Chap 1____

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro