Chap 5
Bộ ba kia sau một hồi huyên thuyên với nhau về độ dài của đôi chân cuối cùng cũng đã lết lên được tới tầng thượng.
RẦM
Cánh cửa được mở ra với một lực không được nhẹ nhàng cho lắm từ Ji Min.
-" Woa chân ngắn vậy mà cũng có lực mạnh gớm nhỉ, cái cửa gần như gãy rồi kìa. " - Ji Yeon cảm thán khi nhìn cậu trai ngắn chân kia đạp mạnh chiếc cửa.
-" Ya, Park Ji Yeon bộ cô khen tôi đàng hoàng một lần thôi là cô sẽ chết hả. " - Ji Min ấm ức khi nghe lời khen, cái cô nàng kia thiệt tình chả biết là đang khen hay đang xỉa xói cậu nữa.
-" Aigoo, được người ta khen cho là may lắm rồi." - Ji Yeon đáp lại.
-" Ha ha, chân ngắn như vậy mà lực tốt. Chí ít cậu cũng đỡ hơn khối thằng chân dài mà ẻo lả. " - Seung Hyun lần này cũng hùa theo cô bạn châm chọc Ji Min.
-" Ya mấy người ......... haizz thôi bỏ đi. " - Biết một mình không thể chọi lại người kia đã vậy bọn họ còn là kẻ nói nhiều nên Ji Min đã sớm bỏ cuộc.
Hai con người kia thấy cậu bạn im lặng lại tiếp tục xỉa xói rồi cười đùa với nhau rồi từ khuôn miệng nhỏ nhắn của Ji Yeon vọng ra một giọng cười rung chuyển đất trời làm ồn cả tầng thượng yên tĩnh . Những chú chim hình như cũng sợ những tiếng cười kinh hoàng mà hoảng hốt bay đi.
Cậu trai họ Park kia bịt chặt lỗ tai lại để cản thứ âm thanh kia lọt vào làm hỏng màng nhĩ nhưng rồi cũng đầu hàng bởi tần số thực khủng khiếp.
" Trời ạ, cái giọng cười của cậu ta kìa có thật là con gái không đó trời, ai đó làm ơn cứu giúp tôi ngăn nó lại đi" Ji Min khóc ròng trong cái suy nghĩ của bản thân.
" Aishh, giờ thì mình đã hiểu cái cảm giác uất ức nhưng không được đánh người của tên chân ngắn họ Park kia rồi. Ông trời ơi, có mắt làm ơn gởi xuống tầng thượng này một anh hùng để ngưng Park Ji Yeon kia cười đi sắp lủng màng nhĩ rồi." Seung Huyn cũng chả khá hơn Ji Min là bao khi nghe tiếng cười đó.
Dĩ nhiên trước lời khẩn cầu kia ông trời đã động lòng cho người xuống dừng cô nàng đang cười như điên kia lại.
-" YA, JI YEON CẬU NGẬM MIỆNG LẠI CHO TÔI, NHỜ CÁI GIỌNG CƯỜI KINH DỊ KIA MÀ GIẤC NGỦ CỦA TÔI BỊ DANG DỞ RỒI CÓ BIẾT KHÔNG HẢAAAAAAAA" - Cô gái bị phá giấc, hét lên thật to với ba người kia.
Park Ji Yeon nghe người kia hét lên cũng tự động ngậm miệng đưa tay lên bịt tai.
Đúng cuộc đời không có gì miễn phí. Ông trời đã gởi xuống một vị anh hùng dẹp đi tiếng cười nhưng không được trả công nên ông đã ban cho người đó một giọng hét chạm tần số của cá heo tra tấn lại mấy đứa vô ơn kia.
Cũng may cô gái kia chỉ hét lên đúng một lần rồi im lặng nếu không cả đám sẽ phải nghỉ học và đi khám tai mất thôi.
Khung cảnh xung quanh yên ắng sau tiếng hét những lại bị phá vỡ bởi một câu than phiền:
-" Thiệt tình mới sáng sớm đã bị mấy người phá giấc " - Cô gái kia cất chất giọng rất dịu dàng khác hẳn với tiếng hét khi nãy.
-" Woa, ông bà nói thật đúng núi này cao còn núi khác cao hơn. Tiếng hét của cậu ăn dứt giọng cười của Park Ji Yeon kia" - Ji Min sau một hồi chịu tra tấn của tần số âm thanh cuối cùng cũng chịu lên tiếng.
-" Ya nói gì đó " - cả hai cô gái đồng thanh quay qua lườm Ji Min khiến cậu câm như hến và cúi đầu hối lỗi trước ánh mắt một băng giá một đáng sợ kia.
-" Well, hôm nay thiệt là nhiều điều bất ngờ nha. Hết lực chân đáng nể của Ji Min rồi giọng cười của Ji Yeon giờ đến tiếng hét của cậu sao Soo Yeon " - Seung Hyun cảm thán trước những gì ngày hôm nay cậu được chứng kiến.
-" Gì đó " - giờ đến lượt Seung Hyun chịu trận bởi cái mắt băng lãnh của cô gái kia.
-" Thôi thôi được rồi thôi đi " - Ji Yeon lên tiếng ngăn cản rồi đi tới nhéo hông Ji Min và Seung Hyun thì thầm " im miệng lại nếu không cậu ta vừa hét vừa chửi thì tụi mình chết chắc"
Hai tên kia nghe xong thì im luôn chẳng giám hó hé. Thấy bầu không khí bất thường cô nàng băng giá họ Jung kia lên tiếng nói :
-" Có chuyện gì mà lũ bà tám các cậu đột nhiên im lặng thế"
-" Ha ha, không có gì mình chỉ bảo họ đừng cãi nhau nữa nếu không thì trễ giờ mất thôi" - Ji Yeon vội vã xua tay, vừa nói vừa khóc thầm " Đúng là công chúa băng giá, cậu ta nói như hất nước đá vào mặt "
- " Đúng đúng Ji Yeon nói phải" - hai người kia đồng thanh.
Jung Soo Yeon có vẻ như không tin tưởng, liếc mắt nhìn ba người kia từ đầu tới chân rồi thở dài:
-" Haizz, được rồi coi như ân xá đầu năm tôi bỏ qua, lo tập trung thôi sắp trễ rồi đừng để như năm ngoái vinh danh toàn trường vì việc đi trễ. "
-" Được được bọn này biết mà " - Ji Yeon trả lời rồi quay sang gọi Ji Min và Seung Hyun - " Đi thôi như năm ngoái xấu hổ chết đi được"- Ji Yeon vừa nói vừa tưởng nhớ lại chuyện năm ngoái đi trễ.
-" Biết rồi " - Ji Min đáp những rồi cậu bỗng nhớ ra chuyện quan trọng rồi hỏi Soo Yeon - " À mà Soo Yeon cậu đọc nhiệm vụ mà Boss đại tỷ gửi chưa "
Cô nàng kia đang tính bước xuống sân tập trung, nghe xong câu nói của cậu bạn liền chợt nhớ ra điều gì đó rồi hét lên:
-" Áaa, chết bà giờ tôi mới nhớ ra nhiệm vụ, haizzz hôm qua giờ ngủ nên quên mất "
Nhờ đó cả ba người kia lại một lần nữa chiêm ngưỡng tiếng hét vĩ đại ấy.
-" Ya, con mều lười kia rốt cuộc cậu đã ngủ bao nhiêu tiếng thế hả?? " - Seung Hyun đã lấy lại bình tĩnh sau âm thanh kinh khủng kia.
-" Aigoo, có bao nhiêu đâu gần 16 tiếng chứ nhiêu " - Jung Soon Yeon điềm nhiên trả lời.
-" 16 tiếng chứ nhiêu????? Cậu xem đó là ít hả " - Ji Yeon thật không thể tin trên đời lại có người ngủ nhiều như cô bạn kia.
-" Ít đó chớ bình thường tôi ngủ tới 20 tiếng lận " - Soo Yeon đáp lại.
-" Được rồi cậu mau mau xem tin nhắn nhiệm vụ đi, không hoàn thành là làm thêm nhiệm vụ đó" - Ji Yeon biết không thể đôi co với con người ham ngủ này thêm được nữa đành hối thúc Soo Yeon xem tin nhắn, nếu mà thêm nhiệm vụ là thì cả lũ sẽ hỏng tai vì giọng hét than phiền của cô nàng mất thôi.
Còn Soo Yeon dĩ nhiên là cô nàng phải lấy điện thoại ra xem nhiệm vụ thôi bởi cô chẳng muốn làm thêm nhiệm vụ tí nào còn thời gian để ngủ nữa chứ.
Bật chiếc điện thoại cục gạch kia ra cô nàng họ Jung chọn mục tin nhắn và nhấn xem
From Boss Đại tỷ
Nhiệm vụ : Cùng các thành viên trong đội phá sập sân khấu lễ khai giảng vào tiết mục văn nghệ . Good Luck ^^.
P/s : NẾU KHÔNG HOÀN THÀNH THÌ CHUẨN BỊ HI SINH GIẤC NGỦ. ĐỪNG LÀM TÔI THẤT VỌNG MRS. JUNG SOO YEON.
Jung Soo Yeon sau khi đọc xong tin nhắn khóc không thành tiếng đành hét thật to lần thứ ba trong ngày:
-" KHÔNG "
Đám kia một lần nữa phải che tai lại. Nhìn người kia không biết nhận phải nhiệm vụ gì làm thét lên như thế.
-" Ya cậu ngưng sử dụng cái tần số cá heo đó đi. À mà nhiệm vụ là gì thế " - Một người nói nhiều như Seung Hyun sẽ không bỏ qua bất kì việc gì.
Cô nàng kia đau khổ nhìn bọn họ nói ra nhiệm vụ :
-" Phá sập sân khấu cùng đồng bọn không làm được hi sinh giấc ngủ. "
-" Woa đại tỷ đúng là chơi ác thiệt nha. Thôi xin chia buồn với cậu bọn này chả giúp được gì cho cậu đâu " - Lần này tới lượt Ji Yeon phũ phàng đáp trả.
-" Ya mấy người phải bạn tuôi không đó " - Soo Yeon.
-" Tất nhiên là bạn mà tụi này cũng có nhiệm vụ cần làm " - Ji Yeon đáp lại.
-" Nhiệm vụ????? Mấy người cũng có sao ????? Tưởng như năm ngoái chỉ có một đội làm thôi chứ " - Soo Yeon hỏi ngược lại.
-" Chắc năm nay phá luật, làm một đợt liên hoàn vào đầu năm cho dân tình nể chăng " - Seung Hyun cũng thấy lạ kia toàn bộ các đội trưởng đều được nhận lệnh.
-" Bỏ đi. Mấy đội chả được mình không quan tâm. Mà mấy cậu nhận nhiệm vụ gì thế???? " - Cô nàng băng lãnh kia có vẻ rất tò mò.
-" Của tôi là gây cản trở làm trễ tiết mục văn nghệ của nhà trường " - Ji Min lên tiếng và giơ chiếc điện thoại cục gạch với dòng tin nhắn.
-" Của tớ là lấy cắp bài diễn văn " - Ji Yeon tương tự nói ra nhiệm vụ trong tin nhắn.
-" Xem ra tất cả nhiệm vụ của chúng ta đều liên quan đến nhau nhỉ. Của tớ là đàm phán và mua chuộc thành viên của hội học sinh nếu có chuyện khẩn cấp " - Seung Hyun cũng nói ra nhiệm vụ của mình.
-" Đàm phán????? Là sao" - Ba người kia nhìn Seung Hyun đồng thanh hỏi.
-" Ai biết, mà theo tôi nghĩ chắc là nếu trong lúc thi hành công việc mà mấy cậu bị bắt gặp thì tôi sẽ nói chuyện đàm phán với họ " Seung Hyun trả lời.
-" Ra vậy, mà hội học sinh thì liên quan gì chả phải mấy người kia rất vô dụng hay sao ??? " - Ji Yeon không khỏi thắc mắc.
Cả bọn liền ngẫm nghĩ vì năm ngoái bọn họ làm việc thì cái đám người chỉ có học kia còn không biết ai làm và chả làm gì được bọn họ.
Lúc này phía dưới sân trường vang lên tiếng cực kì lớn gây huyên náo trước cổng trường. Ji Min nhìn xuống dưới xem và nghĩ ra điều gì đó. Cậu quay lại cười với đám bạn. Làm họ không kìm được cất tiếng:
-" Chuyện gì mà cậu cười vậy. Dưới đó bộ đang chơi gì vui sao????
-" Ha không cả có gì vui cả chẳng qua tớ biết nguyên nhân mà Boss Nhắc đến hội học sinh rồi " - Ji Min đáp lại
-" Cậu biết??? kể nghe coi " - Hai người kia một họ Park một họ Jung đồng thanh hỏi.
-" Thì chả phải đám người năm ngoái năm ba sao. Ra trường rồi thế hệ mới lên ngôi " - Ji Min nói đoạn rồi hất mặt xuống phía dưới.
-" Nói phải thế hệ mới lên ngôi coi bộ có vẻ thú vị hơn năm ngoái. " - Seung Hyun từ lúc nào đã đến gần phía Ji Min nhìn xuống dưới cất lời.
Thế là hai cô gái kia cũng bước tới nhìn xuống phía dưới .
-" Woa, ra là thế Boss cập nhập thông tin nhanh ghê" - Ji yeon cũng nhìn chăm chú vào việc đang diễn ra giữa sân trường -" Ha, năm nay đúng là thú vị hơn..... à không phải nói là hơn rất nhiều so với năm ngoái. "
-" Có bọn họ dĩ nhiên là rất thú vị rồi đối với những người chuyên nghiệp lúc nào cũng thú vị hơn so với nghiệp dư " - Soo Yeon cười ma mãnh trong khi nhìn xuống dòng người đang làm ồn phía dưới, chính xác hơn là cô đang nhìn những con người đang được mọi người reo hò và gọi tên.
____________________________________
Tầng 9, phòng học lớp 3E
-" Well , năm cuối cấp của mình có vẻ sẽ vui lắm đây " - Một cô gái ngồi trong phòng và cười một mình khi nhìn xuống sân thông qua chiếc cửa sổ .
-" Woa, coi bộ cậu có vẻ thích thú với đám nhóc năm hai kia nhỉ??" - Một chàng trai lên tiếng.
-" Oi, tôi cứ tưởng hội phó hội học sinh như cậu phải bận lắm ai ngờ rãnh nhỉ " - Cô kia cũng không phải dạng vừa đáp lại.
-" Nè nè cậu bớt xỉa xói nhau đi với lại bọn nhóc nó mới nhận chức phải để chúng làm việc chứ." - người con trai nhìn xuống đám nhóc kia cười nói với người bên cạnh -"Mà trông cậu có vẻ rất vui khi đám kia nhận chức nhỉ ??"
-" Ha tất nhiên bởi mọi chuyện sẽ không nhàm chán như năm ngoái nghĩ thôi cũng thấy vui rồi" - Cô gái kia không khỏi nở một nụ cười.
-" Đúng là Đại tỷ có khác" - cậu trai cảm thán.
-" Đã bảo không được xưng hô như thế đây là trường học đó" - Cô gái cẩn thận nhắc nhở.
-" Biết mà với lại đây chả có ai khỏi lo" -người kia nói rồi chỉ vào khoảng không vắng vẻ trong lớp.
-" Dù gì cũng nên cẩn thận, năm nay sẽ khác năm ngoái rất nhiều" - cô gái lại lên tiếng.
-" Rồi, năm nay dù gì cũng có người chuyên nghiệp hơn. Thiệt là mong chờ mà" - cậu trai cũng nghĩ đến sự việc năm nay rồi bật cười -" Mà đám nhóc dưới quyền kia nhận nhiệm vụ rồi nhỉ ??. Năm ngoái chúng làm tốt thật"
-" Còn phải nói người tôi chọn bao giờ cũng chuẩn cả " - Cô gái có vẻ rất tự hào.
-" Phải rất chuẩn. Thôi tôi đi đây nếu không bị nghi ngờ thì mệt."
Người kia nói rồi bỏ đi. Cô nàng kia cũng chỉ vẫy tay lấy lệ rồi quay lại nhìn lũ ngóc bị các người hâm mộ vây quanh.
-" Thiệt phấn khích. Tôi rất mong chờ vào năm nay đừng để tôi thất vọng các thành viên yêu quý à quên cả hội học sinh nữa chứ"
Nói rồi cô đứng dậy di chuyển xuống dưới sân.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro