Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ở Bệnh Viện

    Ngồi trước cửa phòng cấp cứu hơn 2 tiếng đồng hồ mà cánh cửa vẫn chưa mở ra, đầu óc Thùy Nhi giờ đây trống rỗng, con không còn biết gì nữa, điều cô đang nghĩ bây giờ là cầu xin trời đất đừng để Thanh Tú xảy ra chuyện gì, một người có đức tính cao thượng như cậu không thể ra đi dễ dàng vậy được, cậu phải sống, tiếp tục sống, cậu đã hứa sẽ lo lắng cho cô suốt đời này, cậu không thể dễ dàng chết được.

    Bên trong phòng cấp cứu các bác sĩ cũng đổ mồ hôi để cứu cậu.

-" Bác sĩ, nhịp tim bệnh nhân rất yếu!
-" Bác sĩ nói : Máu chảy quá nhiều, mau cầm máu.
-" Cô y tá nói : Tim bệnh nhân.... ngừng đập rồi ạ!
-" Bác sĩ nói : Không được, chuẩn bị kích điện nhanh lên
.........

Cậu đang lạc vào một thế giới nào đó, hình như nơi này không phải trần gian, xa lạ quá

-" Thanh Tú....

Tiếng ai đó đang gọi cậu, nghe sao thân thiết quá, hình như là... Mẹ, đúng rồi là tiếng của mẹ!

-" Mẹ, là mẹ có phải không ?

Cố gắng nhìn xung quanh tìm kiếm, một người đàn ông và một người phụ nữ xuất hiện trước mắt cậu

-" Lại đây với ba nào!

Cậu bước lại gần hai người họ.

-" Con lớn thật rồi Thanh Tú ạ!

-" Con nhớ ba mẹ lắm, hai người bỏ con hơn 20 năm rồi đấy, ba mẹ không nhớ Tú sao ?

-" Nhớ chứ, con ngoan của ta, đi theo ba mẹ nào!

Cậu theo ba mẹ mình đi đến một cánh cổng thật lớn phía sau ngọn đồi đầy hoa mặt trời....

-" Bác sĩ, tim bệnh nhân ngừng đập thật rồi!
Bác sĩ lắc đầu tiếc nuối.

Đèn phòng cấp cứu tắt đi, cánh cửa mở, bác sĩ vừa bước ra, ông Quang liền hỏi

-" Bác sĩ, cậu ấy sao rồi!

Cô lật đật đứng phắt dậy...
-" Bác sĩ, anh ấy thế nào!

Cuối mặt, vị bác sĩ trả lời
-" Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức !

Nghe bác sĩ nói, hai chân cô ngã quỵ, nước mắt không kìm được mà ứa ra, cô hét toáng lên

AAAAAAAA..... THANH TÚ.....

.... ĐỪNG ĐI MÀ!

    Đứng trước cổng lớn, cậu định bước vào thì nghe có ai đó thét lên thật lớn tên mình " hình như có ai đó đang gọi mình, tiếng kêu chua xót quá, à phải rồi, là Thùy Nhi, cô ấy đang gọi mình ", quay đầu nhìn lại thì chỉ là một màn mây trắng xóa phía sau lưng cậu.

-" Con à, con hãy trở về đi, người con gái đó đang chờ con !

-" Nhưng....

-" Con hãy cố gắng sống thật tốt và sống luôn phần của ba mẹ nhé, tạm biệt con!

-" Nói rồi ba mẹ cậu bước qua cánh cổng ấy, cánh cổng cũng tự động biến mất trước mặt cậu.

Tít.... tít.... tít....

Cô y tá vội vàng chạy ra...
  -" Bác sĩ, bác sĩ, tim bệnh nhân đã đập trở lại !
-" Nhanh vào xem!

Cô nghe thế cũng quỳ rạp xuống chấp tay cầu xin.
-" Ông trời, con xin người hãy cho ấy sống, anh ấy đã hi sinh mạng sống của mình cho con, con không muốn anh ấy xa con đâu mà!
Cô cứ khóc suốt, ba cô đỡ cô đứng dậy.
-" Thôi con, bình tĩnh lại, Thanh Tú sẽ không sao đâu mà!

Bên trong...

Chuyện lạ thật mà, sao cậu ta có thể chết đi sống lại được chứ, nhịp tim còn rất yếu nhưng dù sao cũng đã qua cơn nguy kịch.

- Đưa cậu ta sang phòng cách ly để theo dõi.

Cậu được đưa sang phòng cách ly, bác sĩ bước ra thông báo tình hình.

-" Người nhà cứ yên tâm, cậu ta thật phi thường, có thể chết đi sống lại, hiện giờ vẫn phải theo dõi nên chưa vào thăm được, người nhà nên đi làm thủ tục nhập viện và đóng viện phí...

         ................................









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro