Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18.Kyoto (Hạ)


Ra ngoài Kiyomizu, Yamamoto mang theo hai người đi đến một quán ăn nổi tiếng ăn xong bữa cơm, sau đó đến Kamogawa nhìn Yozakura.

Theo ý mà nói Yamamoto vốn cũng là người chân thành, nói với Shimazaki tháng tư Kyoto cây anh đào nở rất đẹp liền thực sự mang người từ sáng sớm đến tối đi nhìn một đường cây anh đào

Ba người ngồi ở bờ sông Kamogawa trong bóng đêm không biết suy nghĩ cái gì, hình như là hơi mệt mỏi ai cũng không mở miệng nói chuyện. Shimazaki dựa vào Yokoyama nhìn cảnh đêm trước mắt vô thức lấy tay nàng chơi đùa, "Trời mưa"

Yamamotot cùng Yokoyama sau khi nghe thấy đồng thời đưa tay thử một chút phát hiện có cơn mưa phùn hạ xuống

"Mùa này hẳn là không lớn, tớ đặt một phòng trọ ở phía trước, chúng ta bây giờ đến đó đi"

Yokoyama lấy tay che trên đầu Shimazaki đối diện Yamamoto gật đầu, "Được"

"Cậu lúc nào đã đặt nhà trọ a?" Shimazaki có chút nghiêng người, sáng sớm hôm này mới quyết định dẫn người đến du lịch Kyoto, cũng không phát hiện Yamamoto lúc nào rảnh rỗi đặt phòng

"Cậu tối hôm qua chơi điện thoại di động tớ buồn chán nên đặt a"

Đây là sớm có kế hoạch a

Yamamoto đặt là phòng trọ kiểu Nhật, có thảm tatami truyền thống, sân thật to cùng suối nước nóng. Bởi vì dính mưa, ba người sau khi vào thì tắm suối nước nóng trước.

Đây là Shimazaki lần đầu tiên ở trước mặt Yokoyama mất trí nhớ trực tiếp lộ ra, cũng là lần đầu tiên nàng ở trước mặt sinh ra một chút e thẹn cùng ngượng ngùng, rõ ràng đã biết như vậy, trước đây cũng không phải không có cùng nhau tắm chung.

Nhưng chỉ là không biết tại sao có loại cảm giác trốn tránh muốn chìm xuống đáy nước

Yokoyama chuyển sang bên cạnh Shimazaki, nhìn nửa khuôn mặt ngâm trong nước thở ra bong bóng nhíu mày, "Cẩn thận choáng."

Shimazaki trừng mắt ngước nhìn Yokoyama, nổi lên, gương mặt toàn bộ đều đỏ

Trong hơi nước mông lung, độ cung xương quai xanh dính nước đẹp mắt, Yokoyama nghĩ da Shimazaki trắng đến có chút chói mắt, lại không biết nên đưa ánh mắt tới chỗ nào chỉ có thể quay đầu lại tìm Yamamoto. Yamamoto nhìn về phía Yokoyama mỉm cười, "Tớ lên trước, hai người cũng đừng tắm lâu quá, mặt đỏ rần rồi, cẩn thận đừng ngất ở chỗ này."

Bị lưu lại Yokoyama cùng Shimazaki bốn mắt nhìn nhau, Shimazaki xoa xoa mặt mình, nhỏ giọng lầm bầm, "Mới không bị ngất..."

Nhưng kỳ thực có loại cảm giác choáng váng không rõ cùng miệng khô.

Lúc hai người về đến phóng Yamamoto duỗi chân ngồi, ánh mắt nhìn theo dáng vẻ dù bận vẫn ung dung của hai người

"Trời mưa không có cách mang hai người ra ngoài chơi, cho nên chúng ta trong phòng không say không về." Yamamoto chỉ vào hai túi trong tay cười đến vẻ mặt đắc ý, "Đồ ăn vặt và rượu tớ đã mua hết rồi."

Shimazaki dường như thật sự khát, tùy tiện cầm một lon liền ừng ực uống.

"Này này Paru cậu đừng hào sảng như vậy a!" Yamamoto cũng có điểm bị giật mình, "Đêm còn dài như vậy, tớ cũng không muốn sau nửa đêm đều hầu hạ một con quỷ say a!"

Uống hơn phân nửa lon Shimazaki mới buông lon bia xuống, "Tớ khát."

Yokoyama kiểm tra đồ đạc trong túi, có thể uống tất cả đều là rượu, có thể một mình đem một đống chai chai lọ lọ này về cũng thật là lợi hại, "Sayaka cậu chính là không chừa đường lui nào a."

Yamamoto ngượng ngùng cười, "Chúng ta cũng không còn là vị thành niên, khó có được đi ra ngoài chơi, lẽ nào các người thực sự muốn ngủ tới sáng sao? Quá buồn chán

"Không chơi cái gì?" Shimazaki lại lười biếng đến dựa vào người Yokoyama, nghịch mái tóc ướt nhẹp của nàng nhìn chằm chằm Yamamoto nói, "Nhìn cậu bộ dạng này cũng là có kế hoạch chơi mấy thứ rồi đi"

Trên cơ bản trong lòng nàng Yokoyama đã là tấm đệm riêng của nàng, không có việc gì cũng đều dựa vào vài cái, ấm áp lại thoải mái

"Cậu còn là hiểu tớ như thế." Yamamoto hướng Shimazaki hôn gió, Shimazaki khinh bỉ ở trước mắt phất phất tay.

"Rút Joker, bất quá chúng ta ít người, để có thể nâng cao tỉ lệ tương tác, chơi ngược một chút, sau cùng bốc trúng Joker là thắng, hai người thua trận sẽ chơi nói thật hay thử thách. Nếu như thua mà không muốn chơi sẽ uống rượu, nhưng vì phòng ngừa muốn trốn chơi, mỗi lần chọn uống rượu lượng đều phải gấp bội đồng thời chỉ có ba lần cơ hội thôi. Nha nha còn có, Yuihan không thể chọn sự thật, chỉ có thử thách"

"Tại sao?" Yokoyama kỳ quái hỏi, "Vì sao tớ chỉ được chọn thử thách?"

"Cậu cái gì cũng không nhớ rõ, nói thật với cậu không ý nghĩa cho nên hiển nhiên chỉ có thử thách." Yamamoto đương nhiên trả lời, " Còn có ý kiến khác không?"

"Tớ không có vấn đề." Shimazaki nhún vai, vừa uống xong nửa lon bia hiện tại hình như bắt đầu có phản ứng, trên mặt nóng một chút, ôm cánh tay mềm của Yokoyama kỳ thực có chút mệt rã rời.

"Tớ cũng không, bất quá trước tiên phải gọi điện thoại cho mẹ, hai người chơi trước đi." Yokoyama đỡ lấy Shimazaki nói, đi ra sân trước gọi điện thoại

Shimazaki một chút cũng không có sức sống ôm gối tựa vào, người thanh tỉnh bảy phần, xé túi đồ ăn răng rắc răng rắc ăn

"Yuihan mới đi gọi điện thoại, cậu liền vẻ mặt nhân sinh trên đời cũng không có cái gì vui, có muốn hay không khoa trương nhu vậy." Yamamoto chen đến bên người Shimazaki, cũng đưa tay cầm một miếng ăn

"Sayaka." Shimazaki ngẩng đầu vẻ mặt thành thật nhìn Yamamoto. Yamamoto mờ mịt bản năng thẳng tắp lưng, "Gì?"

"Cậu không thể tự mình xé một bịch sao?"

"Này này, là ai mua???"

Yokoyama nói chuyện điện thoại xong trở về đã nhìn thấy Shimazaki cùng Yamamoto hai người như hai đứa nhỏ tự đắc cướp một túi đồ ăn, "Ăn ngon như vậy sao? Cho tôi một miếng đi?"

"Đây!" Hai cái tay đồng thời duỗi tới. Yokoyama gãi gãi cái cổ, nhận lấy hai người đưa tới, bỏ vào miệng, "Bắt đầu chưa?"

Có thể là mượn lá thăm cát ban ngày, vòng thứ nhất Yokoyama dễ dàng đem Joker lưu lại trong tay mình. Hai người không hẹn cùng nhau chọn thử thách. Yokoyama liếm môi, kỳ thực không biết nên cho hai người làm cái gì, "Tớ nghĩ không ra, hai người chỉ định cho nhau làm được không?"

"Yuihan cậu cứ thoải mái đi, chơi trò chơi cứ tùy tiện nói là được."

"Sayaka hát một bài, Shimazaki phụ họa đi."

"Em uống rượu là được." Shimazaki lộ ra vẻ mặt sinh không thể luyến, đưa tay liền mở uống rượu.

Yamamoto nghẹn cười, "Tớ biết, Yuihan cậu là yêu tớ."

Trò chơi này rất kỳ quái, hình như không ai muốn chọn nói thật, mấy vòng kế tiếp, chỉ cần là Yamamoto cùng Shimazaki thắng nhất định là thay đổi cách hãm hại đối phương, Yokoyama trái lại vẫn có thể may mắn tránh khỏi khó khăn, bị chỉ định cũng đều là những chuyện vô thưởng vô phạt, nhưng bởi vì tình thế cũng uống không ít rượu, rượu quá ba lần cũng là càng chơi càng high

Một vòng này Yamamoto thắng. Nàng dắt khóe miệng nhìn chằm chằm Shimazaki cười xấu xa, "Paruru tớ nhớ cậu đã phạt quá ba lần rượu rồi, lúc này nếu như tiếp tục chọn thử thách, trốn không được đâu, cho nên muốn nói thật không?"

Shimazaki híp mắt một cái, lại lắc lắc đầu có chút choáng, "Không, tớ sẽ chọn thử thách."

"Nga~~~~" Yamamoto kéo dài âm cuối cười, "Vậy thì Yuihan yukadon* Paruru 5 giây sau đó kiss một cái."

*Giống như Kabedon đó nhưng cái này là đè trên sàn nhà :)))))

"Này!"

"Cậu không có quyền phản bác." Yamamoto thích thú mỉm cười, "Nga Yuihan nếu như muốn uống rượu, Paruru yukadon và kiss liền do tớ hoàn thành. Chọn đi."

Yokoyama nhìn Shimazaki lại nhìn đến Yamamot, có điểm không biết làm thế nào, "Shimazaki?"

Shimazaki trừng mắt nhìn Yamamoto, giận dỗi kéo Yokoyama, "Tớ muốn Yui! Không phải chỉ là yukadon và...kiss sao..."

Nói xong lời cuối cùng lại đột nhiên cũng lo lắng. Shimazaki nằm thẳng dưới đất, Yokoyama có chút do dự đi đến quỳ sát trên người Shimazaki, hai tay chống hai bên đầu của nàng. Ngước nhìn gương mặt Yokoyama trong gang tấc, Shimazaki một lần lại một lần lặp lại nói thầm bản thân uống rượu, nhưng cũng không áp chế được cảm giác trên mặt cuồn cuộn nóng lên cùng ngực một chút lại kịch kiệt phập phồng một cái. Yokoyama hơi thở mang mùi rượu hô hấp nhẹ nhàng trên mặt nàng, Shimazaki cảm thấy mình khả năng uống nhiều rồi, tại sao có cảm giác thở không nổi

"Cái kia...Shimazaki, thất lễ." Yokoyama sau khi vén một lọn tóc rơi xuống trước mắt trở về, mang theo nụ cười ôn nhu dừng ở Shimazaki, "Em đừng động, tôi sẽ hôn ở trán"

"Ừ...Ừ"

"Trời ạ, hai người có phải ngây thơ như thế hay không, là hôn một chút mà thôi. Bây giờ ngay cả kịch truyền hình cũng không có kịch bản tình yêu đơn thuần như thế a!" Yamamoto ở bên cạnh vuốt tóc ngắn thấy nhịn không được rên lên, "Là muốn cho ai chết a!"

Tiến lên đưa tay liền hướng cái gáy của Yokoyama ấn xuống phía dưới. Shimazaki mím môi hơi nghiêng mặt, Yokoyama vừa lúc đó liền hôn lên má lúm đồng tiền của nàng.

"..."

"..."

Yokoyama vội vã đứng lên, "Xin lỗi! Shimazaki...Em có bị đập đầu đâu không?"

"Shimazaki lắc đầu, "Yui...em muốn uống soda dưa gang."

"Được! Tôi đi mua cho em."

Yokoyama sau khi ra cửa, Shimazaki vẫn như trước nằm đờ ra, Yamamoto đi tới ở bên cạnh nàng cũng nằm xuống, hai người cứ như vậy song song nằm cũng không biết qua bao nhiêu phút.

"Yuihan kiss có cảm giác gì?"

"Không có cảm giác gì, chỉ là hôn má thôi."

Yamamoto nghe đột nhiên trở mình trực tiếp đặt Shimazaki ở dưới, bốn mắt thẳng tắp đối diện, nghiêng đầu một chút, "Vậy muốn thử với tớ một chút không?"

Shimazaki mặt không thay đổi nhìn Yamamoto, "Nga, cậu thử xem."

Thanh âm cửa bị mở ra truyền đến, sau đó là một tiếng xin lỗi của Yokoyama sau đó liền đóng cửa lại.

Yamamoto trút khí cúi thấp đầu thở dài, đứng lên chạy đi giữa cửa giật lại, nhìn Yokoyama đứng ở cạnh cửa dựa vào tường ngước nhìn trần nhà bất đắc dĩ cảm thán, "Cứu mạng-----! Không nên một bộ biểu tình bắt gian tại trận a!"

Shimazaki cũng đi ra, từ Yokoyama cầm soda nàng muốn trong tay, sau đó lôi kéo Yokoyama đi vào trong, lại vứt bỏ Yamamoto, "Vốn chính là bị bắt gian tại trận nha."

".........Thiên cổ kỳ oan a"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro